“ Thì ra là nàng, thảo nào trông thật quen mắt. “ Hoshi nhìn con mắt sáng ngời của Kotonoha không khỏi lóe lên một loạt ý nghĩ.
Kiếp trước còn là cô nhi ngoại trừ học, làm việc thì sở thích của Hoshi là đọc Manga và xem Anime, tất nhiên hắn xem qua “ School Days “. Lúc đó, Hoshi còn vì số phận đáng thương của Kotonoha mà căm tức thật lâu, hận không thể giết chết hai tên cặn bã Itou Makoto cùng Taisuke Sawanaga.
“ Cũng được, nếu như đã gặp được ngươi, như vậy liền để ta thay đổi vận mệnh của ngươi đi. “ Ánh mắt của Hoshi càng thêm nhu hòa, càng có lực sát thương đối với Kotonoha.
Sau đó ánh mắt của hắn chuyển nên cực kỳ bén nhọn và lạnh lẽo.
“ Cho tới hai tên cặn bã kia, ta nhất định để cho chúng chết không được, sống cũng không xong. “
Tiếp theo, Hoshi liền đem ánh mắt đặt trên người Kotonoha. Rất nhanh, hắn liền nhìn thấy một hàng chữ rất đặc biệt.
“ Hyotei. “
“ Kotonoha, ngươi là học sinh của Hyotei Academy sao ? “
Nghe được Hoshi gọi mình là Kotonoha mà không phải Katsura, khuôn mặt trắng noãn của Kotonoha lại càng thêm đỏ ửng, khẽ ừ một tiếng coi như đáp lại. Tính cách của nàng rất dễ xấu hổ, ngay cả đầu cũng chẳng dám ngẩng lên đối diện với Hoshi.
“ Hyotei sao ? “ Hoshi bắt đầu ngầm tính toán.
Hyotei, trường quý tộc bậc nhất Tokyo, học sinh ở đó hầu như có thể tiếp nhận sự đào tạo tốt nhất Nhật Bản, thậm chí là tốt nhất Châu Á.
Quan trọng nhất, Hyotei có một câu lạc bộ Tennis rất mạnh.
Trong nguyên tác, số lượng thành viên của Hyotei vào khoảng hơn 200, cũng là trường học có số lượng thành viên trong câu lạc bộ Tennis đông nhất toàn quốc.
Bộ trưởng Keigo Atobe là một cao thủ, không hề kém cạnh so với bộ trưởng câu lạc bộ Tennis của Seigaku, Tezuka Kunimitsu.
Hơn nữa, Hoshi cảm thấy người này rất là thú vị. Skill “ World Of Ice “ và “ Atobe Kingdom “ của hắn cũng có khả năng tương tự với “ Emperor Eyes “.
“ Không biết Atobe đối mặt với Emperor Eyes của mình thì sẽ như thế nào đây. “ Hoshi nở nụ cười, càng nghĩ hắn càng cảm thấy hứng thú.
Kotonoha thấy Hoshi mỉm cười, có chút tò mò, hỏi :
“ Hoshi, ngươi cười gì vậy ? “
“ À, ta đang suy nghĩ nếu ngươi đã học Hyotei Academy, ta vào đây học được rồi. “ Hoshi cười nhìn Kotonoha.
“ Thật thế sao ? Vậy thì thật tốt quá rồi! “ Kotonoha nói một cách vui vẻ, trong nội tâm nàng thầm nghĩ có phải Hoshi vào Hyotei Academy là vì nàng không.
Không thể không nói, con gái thời này trưởng thành sớm thật.
Nhưng sau đó Kotonoha lại lo lắng : “ Nhưng hôm nay là ngày khai giảng rồi, ngươi bây giờ còn kịp không ? “
“ Không cần lo lắng, được nhiên là kịp. “ Hoshi an ủi Kotonoha.
Với tài lực hiện nay, công ty của Hoshi chưa dám nói nằm trong top 10 của Nhật Bản, nhưng cũng trong khoảng top 30, top 35 gì đó, vào học ở Hyotei Academy chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.
Đúng lúc này, Yumiko cùng Aoi trở về, nhìn hai người cười nói rôm rả, không khỏi nở nụ cười theo :
“ Các ngươi đang nói chuyện gì mà vui vậy ? “
Mặc dù Kotonoha không biết tên hai người, nhưng điều này cũng không thể làm chướng ngại vật ngăn cản nàng chia sẻ niềm vui với cả hai :
“ Hai vị tỷ tỷ, Hoshi vừa rồi nói muốn học ở Hyotei Academy đó. “
“ Ồ, vậy hả Hoshi... Sao trước kia ngươi nói muốn vào học ở Seigaku Academy cơ mà ? “
“ Trước kia là trước kia, bây giờ ta đột nhiên lại muốn học ở Hyotei Academy rồi. “ Hoshi vừa nói, vừa trêu đùa nhìn Kotonoha, chọc cho nàng đỏ bừng cả khuôn mặt. Ấy thế Aoi cùng Yumiko mới nhìn về Kotonoha, thấy áo đồng phục của nàng có ký hiệu của Hyotei Academy, cả hơi mới tỉnh ra, ái muội nhìn cả hai.
Hoshi sống qua hai đời, gần ba mươi năm, sớm đã miễn dịch với ánh mắt này rồi, nếu không sao đời trước kiếp này có thể lập được thành tựu như vậy.
Còn Kotonoha da mặt mỏng, sao có thể chịu được ánh mắt của hai nàng, liên tục bại lui, cái cằm sắp chạm vào một đôi tuyết phong mềm mại rồi.
Hai người thấy Kotonoha dễ xấu hổ như vậy, cũng không trêu chọc nàng nữa, mà nói với Hoshi :
“ Hoshi, ta cùng Yumiko đã làm xong thủ tục nhập viện rồi, đây là chút cháo lát nữa để... Ây, chúng ta còn chưa biết tên ngươi là gì ? “
“ Tỷ tỷ, ta tên là Kotonoha Katsura. “ Kotonoha dịu dàng trả lời.
“ Ừm Kotonoha, ta là Aoi Hanamura, còn đây là Fuji Yumiko. Về phần Hoshi ắt hẳn ngươi cũng biết rồi chứ. “ Aoi cười trêu, sau đó đưa cặp lồng cho Kotonoha.
“ Đây là chút cháo, mua cho ngươi cùng cha ngươi, nhớ ăn nha. “
Kotonoha tiếp nhận cặp lồng, trong lòng hơi cảm động.
Dù sao bèo nước gặp nhau, có mấy ai lại có lòng tốt giúp họ nào là trả viện phí, nào là mua cháo.
Tuy nhà của nàng cũng thuộc về gia đình khá giả, không coi chút tiền này vào đâu, nhưng cũng phải xem đây là trường hợp nào.
Có lúc 10000 đồng chỉ mua được một cái bánh mỳ. Nhưng có lúc, cũng 10000 đồng đó lại mua được cả mạng sống.
“ Được rồi, Kotonoha, ta xem sắc trời không còn sớm nữa, chúng ta cũng phải về nhà thôi, chắc hẳn mẹ của ngươi cũng sắp đến rồi. Cố gắng giữ gìn sức khỏe nhé! “ Hoshi chào tạm biệt với Kotonoha.
“ Ừm, Hoshi, Yumiko tỷ tỷ, Aoi tỷ tỷ, các ngươi đi cẩn thận. “ Kotonoha tuy có chút không thôi, nhưng vẫn biết bọn họ phải trở về. Ngược lại, Hoshi cũng đã nói muốn học ở Hyotei Academy, nói không chừng mai liền có thể gặp lại nhau đây.
Ra khỏi bệnh viện, Aoi mới dùng ánh mắt khá là trêu chọc, hỏi Hoshi :
“ Hoshi, khai thật đi, có phải ngươi đi Hyotei Academy là vì Kotonoha không ? “
“ Phải đấy Hoshi... Trước đây ta chưa bao giờ tin là có chuyện vừa gặp đã yêu, nhưng bây giờ đã được chứng kiến tận mắt nha. “ Yumiko cũng gia nhập vào “ đội quân trêu đùa Hoshi “.
Hoshi khẽ cười nhạt : “ Kotonoha cũng chưa hẳn đó là toàn bộ lí do khiến ta thay đổi quyết định của mình, từ Seigaku Academy chuyển thành Hyotei Academy... “
“ Vậy thì tại sao ? “ Yumiko có chút khó hiểu.
“ Là vì tennis à ? “ Aoi không hổ là CEO, ngay lập tức đoán ra hứng thú của Hoshi.
“ Đúng đấy. Câu lạc bộ tennis của Hyotei rất mạnh, bộ trưởng Keigo Atobe cũng khá là thú vị. Nếu vào học ở Hyotei Academy, ta sẽ có rất nhiều cơ hội được giao thủ với hắn. “
“ Vậy thì ngươi phải cố gắng nhiều hơn rồi. “ Aoi liếm môi, giọng của nàng hơi có chút hưng phấn.
Kỳ thực thì hứng thú của Aoi vẫn luôn là làm huấn luyện viên tennis. Khi ra trường, nàng nếu không có sự xuất hiện của Hoshi, nàng đúng ra cũng đã trở thành một huấn luyện viên tennis.
Hoshi biết điều đó, mà hắn cũng biết Aoi cũng có trình độ nghiệp vụ khá là chuyên nghiệp, thế nên khi rảnh rỗi liền để Aoi huấn luyện mình.
Dù sao thì đây cũng là công việc lợi cả đôi đường, toại nguyện cả hai bên, ngu sao mà không làm.
Mà cũng nhờ có công sức huấn luyện trong hai năm qua của Aoi, Hoshi mới có thể đạt được chức vô địch giải tennis dành cho thiếu niên Mỹ mở rộng, từ đó thu được kha khá tín ngưỡng điểm.
“ Cứ quyết định như vậy đi. “ Hoshi, Aoi cùng Yumiko vỗ tay một cái, sau đó cả ba leo lên chiếc Ferrari J50 vừa mới được rửa sạch trở về nhà.
Aoi vừa lái xe, vừa nhìn lên trời thu, vừa thông qua kính chiếu hậu nhìn khuôn mặt đẹp trai còn hơi non nớt của Hoshi, thầm nghĩ :
“ Mùa thu à, điều này cũng thật là trùng hợp... Ta tin chắc rằng, ngươi nhất định sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất Hoshi à, giống như tên của ngươi vậy. “
( Hoshi Aki = Ngôi sao mùa thu ) …........................................................................
Có tài chính đứng sau làm hậu thuẫn, Hoshi rất nhanh trở thành một học sinh của Hyotei Academy.
Hiện tại là 6 giờ sáng, cách giờ học còn khoảng 1 tiếng, sân trường cũng không có mấy ai, có chăng chỉ là nhân viên của trường.
Hoshi cũng không để ý điều đó, hắn vẫn đang bước đi không có mục đích, một bên thưởng thức khí trời thu êm dịu, lại vừa quan sát quang cảnh trong Hyotei Academy.
“ Bộp, bộp “ “ Đùng, đùng “
Hoshi theo âm thanh truyền tới, nhìn về bên trái liền thấy sân tennis của Hyotei.
Không thể không nói, Hyotei Academy đúng là một trường học lớn, chỉ là sân tập của câu lạc bộ tennis đã rộng hơn một nửa nhà của hắn rồi.
Trong sân tập là một người đàn ông, bên cạnh hắn là một cái rổ đựng đầy bóng tennis.
Hắn không ngừng lấy bóng, phát bóng, sau đó lại lấy bóng, phát bóng.
Cánh tay của hắn giống như không biết mệt, cong lên rồi lại hạ xuống.
Quả bóng tennis trong tay hắn giống như vậy viên đạn pháo, không ngừng bắn sang sân bên kia.
Điều kì lạ nhất là mỗi khi cú phát bóng của hắn tiếp đất lại không giống như bình thường là phải nảy lên, mà nó lại đi sát mặt đất một quãng sau đó mới bắt đầu bắn lên.
Một lúc sau, người đàn ông này giống như cảm nhận được ánh mắt của Hoshi vậy, dừng lại động tác trên tay, quay đầu lại, nhìn Hoshi, sau đó mở miệng :
“ Làm một set ? “ Sau đó hắn cũng không đợi Hoshi đáp mà ném một cái vợt đến.
“ OK. “ Hoshi tiếp nhận cái vợt, sau đó đáp.
Hai người vào chỗ, cả hai không cần trọng tài, Hoshi phát bóng trước.
Ngay khi phát bóng, Hoshi bỗng dưng hỏi :
“ Tên ngươi là gì ? “
Người đàn ông không trả lời ngay, mà đợi đến khi bóng đến, hắn vừa đánh trả vừa bình tĩnh đáp lại câu hỏi của Hoshi :
“ Atobe Keigo. “
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv