Có Sae Hee đi trước chỉ đường, Hoshi rất nhanh đi tới phòng hiệu trưởng, sau đó đưa đơn chuyển trường đã chuẩn bị sẵn ra.
Hiệu trưởng xem xong thì dùng thái độ niềm nở chào đón Hoshi.
Cứ thế, Hoshi thuận lợi được sắp xếp học cùng lớp với Sae Hee.
“ Hì hì. Hoshi, không ngờ chúng ta lại học cùng lớp. “ Sae Hee nhí nha nhí nhảnh nói.
“ Ừ. May mà cùng lớp với ngươi, nếu không ta không biết làm sao đây. Hôm nay ta cũng không có mang sách giáo khoa. “ Hoshi nói giỡn.
“ Hì hì. Không mang đầy đủ sách vở không phải là học sinh tốt đâu nhé. “ Sae cười.
Hoshi thấy vậy cũng đành cười theo. Nhưng trong lòng hắn thì thầm nghĩ :
“ Không mang sách vở không phải học sinh tốt ? Thế đánh nhau là học sinh tốt à... “
Đang lúc hai người cười nói thì cả hai đã tới cửa lớp.
Hoshi đi vào phòng học quét mắt một đợt, toàn những gương mặt lạ lẫm. Duy chỉ có một gương mặt sưng vù như cái đầu heo làm hắn chú ý.
Chang Ho!
Cảm giác được ánh mắt Hoshi nhìn về phía mình, thân thể của Chang Ho không khỏi run lên, nhanh chóng quay đầu sang chỗ khác, hẳn là bị Hoshi đánh cho sợ rồi.
Rất nhanh, mọi người trong lớp học cũng quăng ánh mắt của mình nhìn về Hoshi.
Ánh mắt bọn họ tập hợp đủ các loại tâm tình cảm xúc.
Sùng bái, ái mộ, căm ghét... Nhưng càng nhiều thì lại là sợ hãi.
Dù cho Hoshi có lớn lên văn nhược nhã nhặn, nhưng tất cả mọi người đều chứng kiến chính hắn chẳng những có thể 1 chọi 10 mà còn đánh cho 10 tên đối thủ của mình lăn quay ra đất.
Cho nên, không ai có thể đảm bảo rằng Hoshi có phải là một Chang Ho thứ hai hay không.
Hoshi kêu Sae Hee về chỗ, mình thì lại đi lên bục giảng.
Nhìn xuống bọn học sinh đang đổ mồ hôi như mưa, trong nháy mắt Hoshi hiểu được mình và bọn họ không phải cùng loại một người.
Tuy biết là thế nhưng Hoshi cũng không mất lễ tiết, lịch sự khom người một cái, sau đó cười giới thiệu :
“ Tên ta là Aki Hoshi, là học sinh chuyển trường tới từ Nhật Bản. Sau này mọi người đều là bạn học rồi, mong giúp đỡ nhau nhiều hơn. “
Uy nghiêm của đế vương cộng với khí chất nhã nhặn của một thư sinh đồng thời hòa vào nhau khiến Hoshi đem lại cho người ta cảm giác vài phần tà mị. Phối hợp với đó, nụ cười tỏa nắng của hắn lập tức bắt đi tâm hồn của hàng loạt thiếu nữ tuổi chớm yêu.
“ Bộp bộp bộp. “ Trong lớp bỗng nổi lên tiếng vỗ tay.
Đợi mọi người nhìn kĩ, hóa ra chính là hoa hậu giảng đường của bọn họ – Sae Hee.
Đám học sinh nam thì vừa sùng bái, vừa sợ hãi Hoshi nên không dám có hành động. Về đám học sinh nữ thì đã bị nụ cười của Hoshi mê đến điên đảo thần hồn, hai mắt hình trái tim, làm sao có tâm trí mà vỗ tay được nữa chứ.
Vì vậy vào lúc này, tràng vỗ tay của Sae Hee lộ ra rất đơn độc.
Thấy mọi ánh mắt đều đổ xô về mình, Sae Hee có vẻ hơi sốt sắng. Khuôn mặt của nàng hơi đỏ lên, nhưng vẫn nhìn Hoshi với một ánh mắt cổ vũ.
Dù là hắn không cần, nhưng Sae Hee có thể giữa dòng người bơ vơ một mình vỗ tay cho hắn thì Hoshi cũng thấy rất cảm động.
“ Cảm giác được quan tâm thật tốt. “ Nhìn Sae Hee, lòng hắn không khỏi bay về phía Nhật Bản, nhớ tới hai vị tỷ tỷ cấp dưới của mình, nhớ tới Kotonoha, Sekai, Airi hay thậm chí là Setsuna. Đương nhiên, còn có bạn bè trong đội tennis nữa.
Thứ mà kiếp trước không có, kiếp này toàn bộ có được. Đúng là nhân quả tuần hoàn!
Hoshi nở nụ cười ấm áp đi về phía nàng. Bởi vì Sae Hee ngồi cuối lớp, cho nên phía bên trái nàng vẫn còn một chỗ trống, mà nơi đó vừa lúc ở ngay cạnh cửa sổ, quả là thiên thời – địa lợi – nhân hòa cho Hoshi.
Có lẽ do một tháng qua đi mọi người cũng đã có hội bạn của mình, cũng có lẽ là do bị biểu hiện của Hoshi dọa sợ, nhưng nói tóm lại, ngoại trừ Sae Hee thì cũng không ai nói chuyện với hắn. Kể ra nếu không có mấy nữ sinh tò mò lén lút nhìn Hoshi, chắc cũng sẽ không ai quan tâm đến sự tồn tại của hắn.
Mà điều này cũng làm cho Hoshi cảm thấy vui vẻ. Bạn của hắn chỉ cần vài người, Sae Hee là đủ rồi, nhiều quá đâm ra lại phiền. Mọi người không quan tâm thì Hoshi cũng thanh nhàn. Trước đây ở Hyotei hầu như cả ngày đều là tán dóc với Sekai và Airi, không thì cũng ngủ gật.
“ Xoạt! “
Lúc Hoshi đang tán gẫu cùng Sae Hee, đột nhiên có một người đàn ông đẩy cửa bước vào. Hắn chính là người ban nãy đứng trên sân thượng quan sát Hoshi.
“ Xin chào! Thầy tên là Han Chun Woo, sẽ dạy thay cho cô Im Jung Im vì cô ấy bận đẻ em bé nhá! “ Hắn không hề để ý đến bầu không khí nặng nề trong lớp mà hồn nhiên dơ tay chào mọi người.
Han Chun Woo quét một lượt mặt các học sinh. Ánh mắt của hắn hơi dừng lại trên người của Hoshi một chút rồi lại rời đi.
“ Ố ồ sao lại có cái đầu heo ở trong lớp thế kia! Ai chuyển ra ngoài dùm cái! “ Cuối cùng, ánh mắt của Han Chun Woo cũng đánh về phía Chang Ho, sau đó tỏ vẻ ngạc nhiên hô to.
“ Bịch! “ Cái đầu lợn đột nhiên đập thật mạnh xuống bàn.
“ Này lão khọm! Bớt nhảm nhí được rồi đó, dạy học đi là vừa! “ Vốn bị Hoshi dần cho một trận đã đủ khiến Chang Ho tức tối, bây giờ lại bị Han Chun Woo chế giễu hắn không tức giận làm sao cho được.
“ Ối zời! Cái đầu lợn còn biết nói à! “ Han Chun Woo giật mình thốt lên. Khi thấy Chang Ho chuẩn bị làm gì thì đột nhiên hắn xoa đầu cười xòa :
“ Hé hé hé! Thế, chúng ta bắt đầu học nhé! “
“ Đồ điên! “ Chang Ho cũng không muốn làm căng với giáo viên, cho nên cũng thuận thế ngồi xuống, trực tiếp úp mặt xuống bàn, ngủ.
Mọi người bắt đầu lấy sách ra học, Hoshi cũng vậy. Chẳng qua là, phần lớn thời gian hắn đều dùng để quan sát Han Chun Woo, khiến cho người sau “ hoa cúc “ hơi lạnh.
“ Thằng nhóc này không phải bị biến hướng tính dục chứ... “ Chỉ nghĩ đến thôi mà hai hàm răng của Han Chun Woo đã đánh canh cách vào nhau.
Nếu Hoshi có thuật đọc tâm, nghe được suy nghĩ của Han Chun Woo chắc sẽ phải tức điên lên, thề trói Han Chun Woo mang sang châu Phi biếu mấy anh da đen.
Bây giờ, trước mặt của Hoshi là một cái bảng trong suốt mà chỉ mình hắn mới có thể nhìn thấy.
Đó là tư liệu của một người nào đó. Mà người đó thình lình là Han Chun Woo.
Họ tên : Han Chun Woo
Tuổi : 29
Nghề nghiệp : Giáo viên hợp đồng, Murim-in
Danh hiệu : Monster, Goomoonryong
Tuyệt chiêu : Shoryuken, Black Heaven and Earth Technique , Chaotic Heavens Destruction Strike, Heavenly Exploding Penetration Strike, Nine Arts...
Lực chiến : 200 – 1200 ( Trạng thái mạnh nhất có thể cân cả Murim )
“ Ôi vãi chưởng! Biết là ổng sẽ khủng lắm nhưng không ngờ rằng mạnh đến mức này à! “
Ngoài mặt thì bình thường, nhưng trong lòng Hoshi thì sớm đã sóng động biển gầm, dời sông lấp bể.
Dù là kiếp trước hắn đã xem qua cuốn manhwa “ The Breaker “, cũng chứng kiến được sức mạnh của Goomoonryong, nhưng không ngờ lực chiến đấu của Han Chun Woo lại kinh khủng đến mức này.
“ Hệ thống, liệt kê thông tin của ta ra. “
Họ tên : Aki Hoshi
Tuổi : 12
Tuyệt chiêu : Võ công cơ bản
Thiên phú : Căn cốt kỳ giai ( Thiên phú truyền thừa từ Yi Shi Woon ): Giảm 50% tín ngưỡng điểm để học võ công, giảm 50% tốc độ thuần thục võ công.
Lực chiến : 20 – 30
( Chú thích : Người thường lực chiến 5 điểm )
“ Ặc, thì ra mình yếu thế này à. “ Hoshi mắt tròn mặt dẹt nhìn bảng số liệu. Hắn cứ tưởng 1 solo 10 thằng cu mà không bị thương chút nào đã xem như một tay anh chị, hóa ra mình mới là ếch ngồi đáy giếng.
Nếu so sánh với Han Chun Woo, quả là trời so với đất, khe rãnh sâu đến khó mà vượt qua nổi.
Điều này càng làm Hoshi kiên định hơn về ý nghĩ bái Han Chun Woo làm thầy. Có một sư phụ giỏi ở một bên chỉ bảo, đương nhiên sẽ dễ dàng hơn là đổi võ công trong hệ thống.
Dù sao thứ mà Hoshi cần nhất chưa phải là võ công, mà là kinh nghiệm thực chiến.
Mặc dù đã đặt mục tiêu bái sư, nhưng Hoshi cũng không vội. Goomoonryong cũng không thể nào dễ dàng nhận đồ đệ thế được.
Việc này phải lên kế hoạch kĩ càng, phải làm thế nào để hắn không chối mà phải nhận mới là thành công.
Cả buổi học vẫn trôi qua trong suy nghĩ của Hoshi.
Tan học, Hoshi liền từ biệt Sae Hee. Còn về phần Bae Yoonji, hôm nay Hoshi đến trường cũng không gặp được nàng, đoán chừng có việc gì hoặc giả là hôm nay nàng không có tiết ở trường.
Hoshi cũng không về khách sạn, từ buổi sáng hắn đã trả phòng rồi. Mà là hắn đi về phía trung tâm thành phố.
Biệt thự Inha.
Nơi đây chính là điểm đến của Hoshi, hắn dự định thuê nhà ở đây.
Lúc này, chỉ thấy Hoshi cau mày nhìn một người trung niên mập mạp, chắc là quản lí ở đây.
“ Không phải đã bàn trước rồi sao ? Ta muốn thuê trọn căn hộ này. “
Gã quản lí cười làm lành : “ Đúng là ngươi đã đặt trước, nhưng không ngờ lại có chút chuyện ngoài ý muốn nên căn hộ đó chưa thể đi vào sử dụng. “
Nhìn biểu tình của Hoshi dần trở nên tối tăm, hắn vội vàng nói tiếp :
“ Yên tâm, yên tâm... Việc này là lỗi của bên chúng ta cho nên ta đã chuẩn bị một căn hộ khác tốt hơn cho ngươi rồi. Có điều... “
“ Có điều cái gì... “ Hoshi còn muốn xem tên mập này định làm trò gì đây.
“ Có điều ở đó cũng có người muốn thuê. Là nữ... Cho nên không biết ngươi có đồng ý không ? Yên tâm, là một đại mỹ nhân. “ Mập mạp nháy mắt với Hoshi, cho hắn một cái ánh mắt mà đàn ông đều hiểu.
Mập mạp cũng từng là ở cái tuổi này, rõ nhất bây giờ là tuổi học sinh có hứng thú với khác giới, cho nên mới lựa chọn phương án như vậy.
Hoshi hơi suy nghĩ một chút, cũng đồng ý. Dù sao hắn chỉ ở đây một thời gian thôi, mà đối phương lại là đại mỹ nhân, đi lại trong nhà cũng vui tai vui mắt, không ảnh hưởng gì nhiều.
Chỉ hi vọng không phải là một cô gái đanh đá chua ngoa là được.
Thế là Hoshi nhận lấy thẻ điện tử rồi lên phòng.
Vào trong căn hộ, Hoshi quả thực thấy được ở đây có rất nhiều giầy dép của phụ nữ, là của người thuê chung với hắn.
Đợi một lúc không có ai trở về, Hoshi cũng cảm thấy nhàm chán, tranh thủ đi ra ngoài mua đồ dùng. Sau đó tự mình làm cơm, rửa chén, tắm rửa.
Hơn 10 giờ cũng vẫn chưa thấy người trở về, Hoshi cũng đành đi ngủ.
Khoảng 30 phút sau khi đi ngủ, một cô gái ăn mặc gợi cảm mở cửa bước vào. Nàng đi thẳng đến gian phòng Hoshi đang ngủ, hai mắt mê man nằm lên giường thiếp đi lúc nào không hay.
Trong cơn mê, Hoshi chỉ cảm thấy một luồng gió thơm phả vào mặt.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv