Ở căn phòng bên cạnh...
“ Taisuke, bây giờ ngươi nói ta nên làm gì ?!! “ Hai mắt của Itou Makoto giăng kín tơ máu. Ánh mắt nhìn chằm chằm bức tường, giống như muốn nhìn xuyên nó để thấy hai kẻ mà hắn căm hận nhất.
Hắn hận Hoshi làm mất mặt hắn, hận Hoshi cướp đi Kotonoha, hận Hoshi làm gia đình của hắn tan đàn xẻ nghé, càng hận Hoshi làm hắn phải chịu nỗi đau bị bạo “ cúc hoa “.
Hắn cũng hận Kotonoha. Theo hắn thấy, nếu không phải trong máy mình có ảnh của Kotonoha, Hoshi cũng sẽ không đối phó hắn.
Bản chất của hắn chính là như vậy, nhu nhược chỉ kiếm cớ cho mình để có thể đối phó người khác, không bao giờ nghĩ xem mình có lỗi hay không.
“ Yên tâm đi, Makoto thân yêu. Chúng ta không thể dùng vũ lực, còn không thể dùng trí sao ? Ngươi xem đây là gì ? “ Sawanaga Taisuke lấy một cái lọ từ trong túi ra, đưa cho Itou Makoto.
Itou Makoto nhận lấy, xem thật kĩ, sau đó mở to hai mắt :
“ Đây là... thuốc mê ? “
Chloroform là một loại thuốc gây mê cực mạnh, nếu dùng quá liều thậm chí có thể gây chết người, chỉ được sử dụng trong y học.
“ Nhưng ngươi định làm thế nào để bọn chúng uống loại thuốc này ? “ Itou Makoto khó hiểu hỏi.
“ Hà hà, ngươi đừng lo lắng. Cứ theo chỉ thị của ta mà hành động là được. “ Trong mắt của Sawanaga Taisuke lóe lên một tia tàn nhẫn và ác độc.
Phía bên kia, Hoshi đang ôm Kotonoha vào lòng, kể chuyện cười cho nàng nghe, khiến cho Kotonoha cười khúc khích.
Bỗng, tiếng gõ cửa vang lên. Một giọng nói the thé vọng vào :
“ Quý khách, mời quý khách dùng bữa. “
Sau đó cánh cửa được mở ra, có hai người phục vụ không biết là nam hay nữ mang theo hai khay thức ăn bước vào. Chỉ thấy mái tóc của họ thật dài, che khuất cả khuôn mặt. Thế nhưng nếu nhìn theo vóc dáng lại giống như hai người đàn ông.
“ Chẳng nhẽ thời nay cũng có thái giám ? “ Hoshi thấy vậy không khỏi suy đoán.
Thấy bọn họ đưa thức ăn bưng lên, Kotonoha vội vàng cảm ơn tiếp nhận.
Khi bọn họ chuẩn bị rời đi, bỗng ánh mắt của Hoshi hiện lên một tia nghi hoặc :
“ Chờ chút. “
Bằng ánh mắt của hắn, có thể thấy thân thể của hai người kia khẽ run lên. Sau đó một trong hai người quay lại, dùng giọng nói the thé kia trả lời :
“ Quý khách cần gì ạ ? “
“ Chúng ta đã từng gặp nhau chưa ? “ Hoshi hỏi. Từ khi có “ Gặp qua là không quên được “, trí nhớ của hắn cực kì tốt. Hoshi cảm thấy mình đã nhất định đã chứng kiến hai người này ở đâu đó rồi.
“ Chắc là quý khách nhìn nhầm rồi... Chúng ta mới đến đây làm việc, chưa bao giờ gặp quý khách cả. “ Giọng nói của người này hơn run rẩy.
Thấy vậy, vẻ nghi hoặc trong mắt của Hoshi ngày càng đậm nét hơn. Trầm ngâm một lúc liền thở dài :
“ Ừ. Chắc ta nhìn nhầm rồi. Xin thứ lỗi. “
“ Nếu quý khách không cần gì nữa thì chúng ta xin phép ra ngoài... Chúc quý khách ngon miệng. “ Hắn nói xong liền cùng người kia ra ngoài. Khi đi ra còn không quên đóng cửa lại.
Sau khi ra khỏi phòng, hai người đi một mạch tới phòng vệ sinh.
“ Mú hà hà hà hà... “ Trong nhà vệ sinh vang lên tiếng cười sởn gai ốc của Sawanaga Taisuke.
“ Taisuke, chúng ta thành công rồi. “ Itou Makoto thế mà lại nhào vào trong ngực của Sawanaga Taisuke, thâm tình nói.
Thân thể của hắn khẽ run rẩy.
Sợ hãi!
Vừa rồi bọn hắn tuy đã bàn tính kĩ càng, nhưng vẫn sợ muốn chết.
Đặc biệt là vừa nãy, lúc bị Hoshi gọi lại, hắn tưởng là đã bị phát hiện rồi. Lúc đó Itou Makoto suýt nữa tè cả ra quần.
Hắn sợ Hoshi phát hiện ra mục đích của bọn họ, sau đó khiến bọn chúng sống không bằng chết.
Bây giờ thì tốt rồi.
Không phải chỉ là tốt, mà là quá tốt, kế hoạch thành công quá mỹ mãn rồi.
Hiện tại, Hoshi giống như là cá nằm trên thớt, có mà chạy đằng trời!
Kế tiếp, chỉ cần đưa Hoshi tra tấn một phen, sau đó giết hắn, cuộc sống của hắn – Itou Makoto sẽ trở lại bình thường rồi!
Mỹ nữ thành đàn không còn là mộng!
Hắn nhất định sẽ khiến cho Hoshi sống không bằng chết!
Hắn nhất định sẽ ở trước mặt Hoshi, “ ăn tươi “ nữ nhân của hắn!
Kotonoha Katsura là thuộc về hắn – Itou Makoto!
Cười dài một lúc lâu, Itou Makoto và Sawanaga Taisuke mới cố nén sự hưng phấn của mình lại, một lần nữa đi tới căn phòng của Hoshi, dán tai vào nghe.
Bên trong không hề có một chút tiếng động. Không có tiếng ăn uống, không có tiếng nói cười. Có chỉ là tiếng hít thở trầm thấp mà ổn định, phảng phất như người bên trong đều đã ngủ vậy.
Quả nhiên, khi hai người họ đi mở cửa đi vào phòng, đã thấy người bên trong ngủ thiếp đi.
Hoshi, Kotonoha, cả hai đều gục xuống bàn.
Dưới nền thảm còn có hai cái chén đang lăn lóc, tràn ra rất nhiều nước.
“ Ha ha ha... Aki Hoshi, ngươi cũng có ngày hôm nay sao. “ Sawanaga Taisuke thấy tình huống trước mắt liền cười một cách điên cuồng.
Sau đó hắn thò tay vào trong túi áo. Đột nhiên, Sawanaga Taisuke lấy ra một con dao rọc giấy.
Ngay khi hắn chuẩn bị đi đến bên người Hoshi thì Itou Makoto bỗng mở miệng ngăn cản.
“ Đợi đã. “
“ Làm sao vậy ? “ Hai mắt của Sawanaga Taisuke đã đỏ đậm, nhưng hắn vẫn còn chút lí trí.
“ Ngươi không cảm thấy giết hắn luôn thì quá lợi cho hắn sao ? “
“ Ý ngươi là... “
“ Sao không để hắn nếm thử mùi vị bị bạo “ cúc hoa “ ? Ta cũng sẽ để hắn cảm nhận được mùi vị được tận mắt chứng kiến người đàn bà của mình được người khác “ an ủi “. “ Itou Makoto nở nụ cười tàn nhẫn, hai mắt không ngừng quét về phía Kotonoha, trong mắt chất chứa toàn là dục vọng.
“ Ừ ? “ Sawanaga Taisuke nghe vậy liền nhìn về khuôn mặt tuấn tú của Hoshi. Trong nháy mắt, vẻ mặt của hắn đỏ lên vì hưng phấn, lỗ mũi thì phun ra khí nóng, chẳng khác nào một thằng biến thái.
Itou Makoto gật đầu, ra hiệu hắn có thể bắt đầu “ làm việc “.
“ Hoshi bảo bối, ta sẽ thương yêu ngươi... “ Sawanaga Taisuke vừa đi vừa nói. Vẻ mặt của hắn trở nên dữ tợn.
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên khiến cho nụ cười của cả hai đọng lại.
“ Vở kịch đến đây là kết thúc. “
Hoshi cùng Kotonoha vốn là đang hôn mê bất tỉnh, bỗng đột nhiên mở to hai mắt.
Trên mặt của Hoshi còn nở một nụ cười lạnh lùng, giống như đang cười nhạo hai thằng hề đang đứng trước mặt hắn.
“ Các ngươi... Các ngươi sao lại tỉnh rồi ? “ Vẻ mặt của Sawanaga Taisuke như là gặp quỷ vậy, hắn vừa lùi lại, vừa hỏi.
“ Chưa nghe câu “ Đi đêm nhiều có ngày gặp ma “ à ? Vỏ quýt dày thì cũng có móng tay nhọn. Các ngươi nghĩ trò lố bịch này có thể thành công sao ? “ Ánh mắt của Hoshi tràn ngập sự tức giận, hắn hiện tại chỉ muốn xử lí hai thằng cặn bã này cho nhanh.
“Không phải ta, không phải ta... Hoshi, đây không phải kế hoạch của ta... là chủ ý của hắn – Sawanaga Taisuke... Không liên quan gì tới ta... ” Itou Makoto vừa nhìn vào tròng mắt đã biến thành màu vàng của Hoshi thì run lẩy bẩy cả người, sau lưng ướt sũng, vội vàng quỳ xuống xin tha, đem trách nhiệm đỏ hết lên người Sawanaga Taisuke.
“ Makoto... Ngươi... “ Sawanaga Taisuke không nghĩ tới hiện tại Itou Makoto lại bán đứng hắn.
“ Itou Makoto, ngươi đừng ngậm máu phun người. Đây là kế hoạch của ngươi mới đúng. “
" Ta ngậm máu phun người sao ? Hừ, chính ngươi hiểu rõ nhất, kế hoạch này là ai bày ra." Itou Makoto cười lạnh một tiếng.
Sawanaga Taisuke vừa tức vừa vội. Nhìn về phía Hoshi, thấy ánh mắt của hắn híp lại đầy sát khí, Sawanaga Taisuke vội vã biện giải :
" Hoshi, ngươi phải tin tưởng ta, đây thật sự không phải là kế hoạch của ta. Đều là Itou Makoto, thật sự đều là Itou Makoto. Thật ra hắn đã thèm thuồng Kotonoha Katsura từ lâu. Kể từ ngày ngươi làm hắn mất mặt trước lớp thì hắn đã ghi hận lên ngươi rồi... Toàn bộ kế hoạch này đều là một tay Itou Makoto bày ra, thật sự đều là hắn đấy... "
“ Thế hả ? “ Khóe miệng Hoshi xuất hiện một nụ cười tà. Còn Kotonoha thì vừa khinh bỉ vừa chán ghét liếc hai người họ một cái liền quay đầu đi.
Nhất là Itou Makoto, người này quá kinh tởm, không ngờ lại có ý đồ với nàng.
Bọn chúng đúng là súc vật đội lốt người.
“ Đúng đấy, đúng đấy. Ta nào dám lừa dối ngươi... Người chủ mưu là Itou Makoto. Hắn ép buộc ta làm như vậy, nếu không hắn sẽ “ quất “ ta... Ngươi tha thứ cho ta đi. “ Sawanaga Taisuke khiếp đảm nói. Hắn dập đầu thật sâu, không dám nhìn vẻ mặt của Hoshi.
Nghe được lời hắn nói, Hoshi cùng Kotonoha không khỏi nhíu mày, trong lòng đều cảm thấy hai thằng này thật là kinh tởm.
“ Ngươi... “ Itou Makoto tức giận nhìn Sawanaga Taisuke. Nếu ánh mắt của hắn có thể giết người, Sawanaga Taisuke đã chết trăm ngàn lần rồi.
Ngay khi hắn định nói gì thì Hoshi đã bị ngắt lời.
“ Được rồi. Không cần nói nữa. Ta đã biết rồi. “ Giọng nói của Hoshi bình thản, không nghe ra chút nào hỉ nộ ái ố.
“ Thật sao ? Ngươi bằng lòng tha thứ cho ta... “ Sawanaga Taisuke quá đỗi mừng rỡ. Vừa mới ngẩng mặt lên, tiếp đón hắn đã là một bàn chân.
“ Rầm. “
Một cước này Hoshi đã sử dụng toàn lực, lại tăng thêm “ Hyaku Ren Jitoku no Kiwami “, Sawanaga Taisuke không chết cũng bất tỉnh. Chỉ thấy hắn bị đá bay mấy cái răng cửa, miệng be bét máu, nằm hôn mê bất tỉnh.
Một bên, Itou Makoto nhìn thấy thảm trạng của Sawanaga Taisuke, thậm chí đã tè ra quần.
“ Ngươi đừng qua đây... Xin lỗi, Hoshi... Ngươi đừng qua đây... Ngươi là đồ quái vật... Ngươi không phải người... Xin lỗi, Hoshi... Cảm ơn, Hoshi... “ Itou Makoto đã bị Hoshi dọa cho dở điên dở khùng rồi.
Hoshi nhìn bãi chất lỏng xú uế màu vàng chảy từ đũng quần hắn ra, cau mày tỏ vẻ chán ghét, sau đó cũng tặng cho Itou Makoto một cước để Sawanaga Taisuke có bè có bạn.
“ Rầm. “
“ Kotonoha, ngươi ra ngoài chờ ta một chút. “ Hoshi quay sang nói với Kotonoha.
“ Ừ. Ngươi cẩn thận nhé. “ Kotonoha nghe lời hắn, đi ra ngoài.
Lúc này Hoshi âm thầm trao đổi cùng với hệ thống :
“ Hệ thống, ta muốn đổi Viagra có công hiệu mạnh nhất. “
“ Đề nghị chủ nhân đổi Janpan Tengsu và Hard Ten Days. Sử dụng xong liền dục tiên dục tử. “
“ Luôn. Đổi đi. “
“ Đổi thành công, tiêu hao 10 tín ngưỡng điểm. “
Trên tay Hoshi xuất hiện hai viên thuốc. Sau đó hắn dùng mũi giày cạy miệng của Sawanaga Taisuke và Itou Makoto ra.
Thuốc vừa vào miệng, chỉ qua mấy giây thì người của bọn hắn đã trở nên đỏ bừng.
Hoshi rốt cục hài lòng, đi ra ngoài. Sau đó hắn lại kêu Kotonoha chờ một lát, bảo là muốn báo cảnh sát.
Nhưng Hoshi lại thật sự đi báo cánh sát sao ? Thế thì dễ cho Sawanaga Taisuke và Itou Makoto quá rồi.
Chỉ thấy Hoshi bấm một dãy số, sau đó lạnh lùng nói với đầu bên kia :
“ Jigen, Goemon... Một tiếng sau mang người tới phòng XXX, nhà hàng Kyubey, phố Ginza. “
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv