Chương 6: Sakazuki Vong

Toàn bộ thanh kiếm đột nhiên bốc lên phừng phực hỏa diễm màu vàng cam, không gian trong nháy mắt vặn vẹo, nhiệt độ cao khủng bố thiêu đốt hết thảy vạn vật.

Đừng nói là người bình thường, dù là người dung nham Sakazuki luôn khinh thường hỏa diễm cũng bị đốt cho nóng rát toàn thân.

- Đây là ngọn lửa quái quỷ gì...

Sakazuki tiếng kinh hô còn chưa dứt, sắc mặt trong nháy mắt đại biến.

Nhìn kiếm thế trọng như núi muốn nghiền nát hết thảy trước mắt, Sakazuki không dám khinh thị, trở tay cũng là toàn lực xuất ra một quyền dung nham.

Raijin hai mắt lập lòe hắc diễm, tựa như đang trào phúng lấy Sakazuki.

Kiếm trong tay gia tăng mấy phần lực đạo.

Oanh! Một tiếng, cả trời đất đều run rẩy lên, sóng xung kích cuồng quét bốn phương tám hướng.

Đại địa dưới chân Sakazuki ầm vang sụp đổ, một hố sâu hình lòng chảo rộng hơn trăm mét xuất hiện.

Đám người Sengoku sớm có chuẩn bị vội vàng nhảy tránh ra xa.

Trung tâm hố sâu, Sakazuki mặt mày trắng bệch, trên cánh tay truyền đến cự lực khiến hắn kinh hãi không thôi.

Sakazuki cắn răng chịu đựng, dồn hết lực bú sữa mẹ chống đỡ lấy, dù vậy hắn vẫn rõ ràng nghe thấy tiếng xương cốt ma sát cót két quanh quẩn bên tai.

Sakazuki chống đỡ không được ba giây liền nghe răng rắc một tiếng, xương cánh tay báo gãy.

Còn không chờ hắn hét thảm, đại hỏa kiếm bùng lên hỏa diễm dữ dội, lấy thế không thể đỡ nghiền ép cánh tay hắn biến dạng vặn vẹo.

Đại địa phảng phất lướt qua một trận động đất cấp mười, rung động lắc lư hồi lâu còn chưa dứt.

Tại quảng trường trước vịnh bán nguyệt, từng đạo khe nứt thô to sâu không thấy đáy, kéo dài mấy trăm mét giống như không cần tiền đua nhau hiện ra.

Có thể thấy lực công kích của Raijin khủng bố tới mức nào.

Nằm trong hố sâu, Sakazuki miệng mũi tràn ra máu tươi, cánh tay phải gần như bị triệt để hủy đi.

Một bàn chân to đâm ra một dãy vuốt sắc giẫm tại trên ngực Sakazuki.

Raijin hé miệng phát ra tiếng cười chế giễu.

- Thẩm phán ta? Liền bằng ngươi chút tài mọn này?

Giọng nói mang theo nồng đậm khinh miệt, hiện tại Sakazuki còn không phải đỉnh phong thời kỳ, có khả năng solo với Râu Trắng thân mang trọng bệnh một chân bước vào quan tài.

Không phải khinh thường cấp bậc Đại Tướng nhân vật, nhưng Raijin thật sự dám cam đoan, nếu Sakazuki thời điểm đó đối mặt không phải Râu Trắng nửa tàn, mà là Râu Trắng khỏe mạnh đỉnh phong chiến lực.

Lãnh hai quyền chấn động của lão gia hỏa kia, Sakazuki có thể sớm một bước đoàn tụ với các tiền bối hải quân.

Càng đừng nói hắn hiện tại còn không phải đã trưởng thành hoàn toàn Đại Tướng cấp, đối mặt với Raijin lực công kích phá hoại so Râu Trắng chỉ có hơn không kém, tuyệt đối chính là miểu sát sự tình.

Trước sự khinh thường của Raijin, Sakazuki thân mang ngạo khí ngút trời không coi ai ra gì làm sao chịu nổi.

Hắn sắc mặt dữ tợn nghiến răng nghiến lợi đáp lại.

- Chớ đắc ý tội nhân, ngươi dám coi thường chính nghĩa, nhất định sẽ bị trừng phạt. Ác đồ vĩnh viễn sẽ bị chính nghĩa vùi lấp...

Nói giữa chừng, Sakazuki nâng cánh tay lành lặn hướng ngực Raijin một quyền dung nham, còn kèm theo Haki Vũ Trang trung cấp phủ lên.

Sakazuki chớp thời cơ xuất kỳ bất ý rất tốt, có thể là Raijin làm sao sẽ bị chút tiểu xảo này làm thương?

Đừng quên hắn hiện tại ở trong trạng thái mạnh nhất, lực phong ngự so với sinh vật mạnh nhất Bách Thú chi vương Kaido không hề thua kém.

Raijin cười lạnh, khinh thường sử dụng Haki, để mặc dung nham quyền oanh lên người mình.

Lực bạo tạc sinh ra, nhưng không mảy may thương tổn đến Raijin một cọng lông.

Sakazuki trợn tròn hai mắt, không dám tin nói.

- Ngươi...

Đại hỏa kiếm tiêu tán toàn bộ hỏa diễm, chỉ để lại một thanh lưỡi đao sắc bén đỏ rực giống như mới lấy ra từ lò nung.

Raijin trở tay cầm ngược thanh kiếm, ngẩng đầu nhìn lên Zephyr, Sengoku mấy người đang chạy như điên lao tới.

- Sengoku Đại Tướng, ta trước mang con chó dại này đi Địa Ngục a.

Sengoku nghe xong, sắc mặt không tự chủ được cuồng biến, hai mắt bắn ra nồng đậm lửa giận.

- Cuồng đồ đáng chết, mau dừng tay!!

Bất quá mặc kệ hắn kêu gào như thế nào, Raijin nếu như dừng tay mới thật có quỷ.

Hắn nhe răng cười điên cuồng không chút do dự cắm thanh kiếm xuống ngực Sakazuki, bộ vị đúng ngay trái tim.

Ngay tại khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một đạo thân ảnh lấy tốc độ không thể tưởng tượng vọt tới sau lưng Raijin.

- Mơ tưởng đạt được ý đồ, tiểu quỷ..

Garp rống giận đấm ra một quyền, quyền phong khủng bố kéo theo âm bạo, không khí đều bị xé rách tả tơi.

Thiết quyền của Garp đáng sợ như thế nào không ai không biết, có thể nói tất cả tội phạm trên thế giới đều sợ hãi, kiêng kỵ quyền đầu của lão gia hỏa này.

Raijin bằng vào Haki Quan Sát sớm đã nắm bắt được Garp hành động.

Chỉ là Raijin hắn đã phán tử người nào, thì kẻ đó không có cơ hội sống được, không một ai có thể ngăn cản, dù là Garp cũng không.

Raijin không thèm quay đầu, từ trong cơ thể bộc phát ra một cỗ phong chi lực cường đại, tạo thành một bức tường ngăn cản hết thảy vật thể có ý đồ tiếp cận.

- Tường Gió!

Garp chỉ cảm thấy phía trước đột ngột xuất hiện một luồng phong áp cự đại, khiến cho nắm đấm của hắn rất khó khăn tiến lên.

Tuy nhiên cũng chỉ ngăn cản được đôi chút, dù sao loại đẳng cấp cường giả như Garp thuần túy dựa vào lực lượng cơ bắp mà thành danh, không như Sakazuki, Borsalino loại này thường ỷ vào năng lực ác quỷ.

- Khốn kiếp, phá cho ta!!

Garp gầm thét toàn lực bạo phát, quyền đầu khẽ chậm một lúc liền đột phát, tốc độ so trước đó nhanh gấp đôi.

Thế nhưng chỉ một khoảnh khắc chậm lại đó liền đủ để Raijin chấm dứt sinh mệnh của Sakazuki.

- Ze ha ha ha, Garp ngươi ngăn không được ta.

Chỉ thấy Raijin cười lớn một tiếng, kiếm trong tay cực tốc đâm xuống.

Phập...

Âm thanh xuyên phá huyết nhục khẽ vang lên, Sakazuki bên dưới miệng cuồng phun máu tươi, sinh mệnh chi hỏa trong đáy mắt nhanh chóng ảm đạm đi xuống.

- Ryujin Yakka - Địa Ngục Thăng Hoa.

Một khắc sau, nắm đấm của Garp vừa vặn chạm tới lưng Raijin, một cỗ nguy hiểm to lớn không biết từ đâu xuất hiện bỗng chốc bao phủ Garp, để toàn thân của hắn lông tóc dựng đứng lên.

Đồng tử Garp kịch liệt co rụt lại, không dám chậm trễ điều động siêu cường Haki Vũ Trang lên mỗi tất da thịt, cơ thể hắn trong nháy mắt trở nên đen nhánh, ẩn ẩn có chút tử sắc quang mang lóe lên.

Thời điểm Garp sử dụng Haki Vũ Trang bao trùm cơ thể, mặt đất phương viên mấy ngàn mét ầm ầm chấn động lên.

Một cỗ nóng bỏng dọa người, dù là siêu cấp cường giả như Garp cũng phải kiêng dè một hai bất ngờ từ mặt đất xông lên.

Tiếp theo sau, một đạo hỏa trụ kinh thiên đường kính hơn trăm mét phá vỡ bề mặt đại địa, xông thẳng trời cao.

Hỏa trụ lấy uy thế thề phải hủy diệt hết thảy tàn phá quảng trường không sót một mảnh, mặt đất không chịu đựng nổi dần dần biến thành nham tương.

Không khí bị thiêu đốt bốc lên từng làn khói vặn vẹo phiêu hốt, tiếng xèo xèo tí tách phát ra ở khắp mọi nơi.

Người xung quanh không đi vào phạm vi hỏa trụ bộc phát nên may mắn tránh thoát một kiếp.

Gion, Momonga cùng các loại Trung Tướng sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ướt hết lưng áo.

Cảm thụ nhiệt độ thiêu đốt trong không khí, Zephyr nhìn quang cảnh tựa như địa ngục nhân gian trước mặt, nặng nề nói.

- Loại năng lực hủy diệt bực này cả đời ta chưa bao giờ gặp qua, cũng chỉ có Râu Trắng may ra mới sánh kịp.

Sengoku gật đầu trầm giọng nói.

- Xem ra hôm nay bản bộ chỉ sợ sẽ gặp phải tổn thất tựa như Shiki tấn công năm đó.

Kuzan cùng Borsalino bên cạnh không nói lời nào, chỉ là vẻ mặt đã đại biểu cho hết thảy.