Lạc Gia ngay lúc này, hai bên đại quân đang trong cục diện giằng co, chỉ cần một bên có chút động đậy là sẽ lập tức giao chiến.
Mà phía Ma Tộc, lúc này có một thân ảnh thần bí ngự trị trên mười tên Ma Tộc Độ Kiếp Kỳ.
Chỉ thấy đó là một kẻ toàn thân hắc bào, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ quỷ đáng sợ, toàn thân còn phủ lấy một cỗ ma khí nồng đậm vô cùng.
Tuy nhiên, nếu cảm nhận kỹ lưỡng ngươi sẽ phát hiện cỗ ma khí này rất khác với ma khí thông thường, nó không chị nồng đậm hơn gấp hai lần, ngoài ra còn có thể thấy một vài vụ nổ li ti xung quanh cỗ ma khí đó.
Mà Màu sắc của ma khí thông thường là màu đen, nhưng quanh thân kẻ này lại có ma khí màu đen ngả tím, hiển nhiên kẻ sở hữu cổ ma khí này không phải tầm thường.
Kẻ thần bí này từ khi xuất hiện không nói lời nào, nhưng sĩ khí của đội quân Ma Tộc đã lặn lẽ tăng lên, còn bên phía Lạc Gia, giọt mồ hôi lạnh đã chảy trên thân các vị trưởng lão.
Hoàng Đạo Sinh lúc này thầm nghĩ :
-Kẻ này là ai ? Ma Tộc có kẻ như thế này từ bao giờ ?
Cùng ý nghĩ đó còn có các vị trưởng lão của các thành viên trung, hạ tầng của Lạc Gia.
Kẻ thần bí này vì đâu mà đứng trên cả cường giả Độ Kiếp bên Ma Tộc, phải chăng thực lực hay thân phận ?
Điều đó làm cho Lạc Gia trên dưới cảm thấy bất an.
Nhưng một tia thanh quang từ xa bay đến, Mà người Lạc Gia lúc này thấy thân ảnh kia cũng phấn khởi không thôi :
-Phó tông chủ đến rồi !
Một tiếng của đệ tử Lạc Gia vang lên như ngòi nổ làm toàn trường huyên náo, sĩ khí của từng người cũng tăng lên đáng kể.
Chỉ thấy thân ảnh kia chân đạp một đóa băng liên tinh khiết đứng trước các vị trưởng lão Lạc Gia, cất tiếng nói thanh thót nhưng đầy lãnh ngạo, chỉ nghe :
-Bọn Ma Tộc các ngươi muốn chịu chết đến vậy rồi sao ? Dám đến Lạc Gia huênh hoan ?
Vị phó tông chủ vừa lên tiếng, là một vị nữ tử thân mặc thanh y thoát tục ôm sát lấy thân hình hoàn mỹ như điêu khắc từ ngọc bích vạn năm.
Mái tóc đen tuyền búi cao được tô điểm bằng những thanh ngân châm như muốn vẽ thêm cho nàng sự sắc lạnh.
Dung nhan của nàng bị một lớp vãi mỏng che ngang như muốn giấu đi thần vật khỏi mắt kẻ phàm tục, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt phượng lạnh lùng, kiêu ngạo cùng và ấn ký màu xanh lam nằm trên giữa mi tâm của nàng.
Nhưng chỉ nhiêu đó cũng đủ làm cho vô số người thất hồn lạc phách không thôi, như phàm phu được diện kiến thánh nữ.
Nhưng dưới góc nhìn của bọn Ma Tộc, bọn hắn có chút ê dè thậm chí kinh hãi, không phải vì nhan sắc khuynh thành của đại mỹ nhân như phó gia chủ Lạc Gia, mà bọn hắn kinh hãi vì không nhìn ra sâu cạn của vị nữ tử này.
Thấy vậy, tên thần bí bên Ma Tộc vừa xuất hiện kia trấn an :
-Các ngươi chỉ cần dây dưa với bọn trưởng lão, ta sẽ lo nàng ta . Yên tâm, dù cùng là Bán Tiên, nhưng ta có thừa sức áp chế nàng ta.
Mà nghe thấy lời đó, mười tên Ma Tộc Độ Kiếp kỳ lúc này yên tâm hẳn ra.
Một tên trong đó nói :
-Nếu vậy chúng ta nên sớm hành động, đừng để chi viện từ các đại thế lực đến.
Tên Ma Tộc thần bí kia gật đàu, khẽ nói :
-Vốn định đợi bọn lâu la kia bắt một số kẻ có tiềm lực, nhưng xem ra phải tổng tấn công rồi.
Nói xong, tên Ma Tộc đeo mặt nạ quỷ kia lao đến, ngưng tụ sau lưng một tôn pháp tướng cự đại ma khí xung thiên đánh thẳng vào đại trận hộ tông mở màng cho cuộc chiến.
Nằm sâu trong Yêu Địa, một tên thanh niên đang thất thần ngồi dưới gốc một cây đại thụ .
Đó là Lạc Gia Vận đang từ trong động phủ thần bí bước ra, chỉ thấy lúc này hắn đờ đẫn, trong đầu luân chuyển nhiều ý niệm không thôi.
Hắn suy nghĩ về những gì vừa xảy ra :
-Haiz, thề với Thiên Đạo rồi, giờ nếu không hoàn thành được thì chỉ có nước ngồi sau nải chuối ngắm gà khỏa thân a.
Đúng vậy, vừa nãy với thúc ép của hoàn cảnh nên Lạc gia Vận đã đồng ý với điều kiện của tên nam hài đáng sợ kia.
Hắn lèm bèm :
-Vừa nãy nhờ tên tiểu hài tử kia mà phá được mấy trận pháp cấp cao rồi, xem ra sau này cần phải tu thêm Trận Đạo nữa để không phải gặp hoàn cảnh như thế này a.
Sau đó hắn đứng lên nhìn vào trữ vật giới chỉ mà nói :
-Nhưng không sao, cũng coi như có thu hoạch .
Chỉ thấy trong giới chỉ của hắn có một thanh huyết kiếm đỏ rực ẩn chứa lực lượng dồi dào, lưỡi kiếm trên thân còn được khảm chín viên ngọc tương ứng với chín đại cảnh giới, mà hiện giờ các viên ngọc ấy đều hóa đá, chỉ có viên ngọc đầu tiên gần chuôi kiếm là có trạng thái giải phong từ đá thành một viên ngọc màu trắng tương đương cho cảnh giới luyện khí của hắn hiện giờ.
-Tên tiểu tử kia bảo đây là cửu giai binh khí Lực Huyết Kiếm, nhưng sợ ta không thể kiểm soát nên đã tạo ra chín tầng phong ấn chờ ta giải phong. Thôi cũng coi như tăng thêm khả năng hoàn thành giao ước.
Mà sau một phen tự hỏi tự trả lời, hắn quyết định trở về Lạc Gia chuẩn bị tiến hành trúc cơ.
Mà trên đường trở về Lạc Gia, trải qua vô số đoạn đường trong Vạn Thú Sâm Lâm.
Chỉ biết hắn đi khoảng nửa canh giờ, nhưng bất chợt một dự cảm quen thuộc lại phát sinh trên người Lạc Gia Vận.
Hắn nhíu chặt chân mày tự hỏi :
-Cảm giác bất an này là sao ?
Đi được một vài bước, hắn biết được cỗ cảm giác bất an quen thuộc ấy từ đâu, chỉ thấy trước mắt hắn lúc này là hình ảnh một đám ma tu đang vây công một tên thanh niên tu vi Luyện Khí Đại viên mãn như hắn.
Mà đám ma tu kia đi theo tổ đội với số lượng quen thuộc, gồm mười mấy tên ma tu Luyện Khí Kỳ cùng hai tên dẫn đầu tu vi không biết, nhưng theo kinh nghiệm của hắn thì tổ đội như thế này thì hai tên dẫn đầu sẽ là Trúc Cơ Kỳ.
Còn thanh niên kia không ai khác ngoài kẻ ấm đầu mà Lạc Gia Vận vừa gặp.
CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ !
Lần đầu viết truyện, còn nhiều sai sót xin bỏ qua và góp ý thêm để em chỉnh sửa !
Em sẽ theo dõi bình luận của mọi người, nếu muốn thêm tình tiết nào nếu phù hợp em sẽ cân nhắc để truyện tốt hơn ạ
XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN !