Chương 6: Tông phẩm đan sư

"Hay ngươi lại muốn gây sự trong đan các ngươi có biết đây là việc làm đầy ngu xuẩn không".

Vị đan sư ấy đã chuyển từ kiêu ngạo sang giọng nói đầy đe doạ.

Nghe giọng điệu của vị đan sư ấy khiến cho mọi ngươi xung quanh đan các bu lại chỉ trỏ, không ít người lộ rõ vẻ xem thường Lâm Viên,đan các từ chỗ tĩnh lặng bỗng trở lên ồn ào,rồi còn có giọng nói tán dương vị đan sư ấy.

"Ngươi có biết vị đan sư ấy là ai không vị ấy là Lăng Khương là phàm phẩm đan sư có cấp bậc hạ phẩm".

Giọng của ai đó lại tiếp tục vang tới.

"Cái gì đó là Lăng Khương là vị đan sư ở thiên nhân trấn của chúng ta tuy vị ấy có cấp bậc phàm phẩm hạ phẩm, nhưng chỉ cần ở bất kì trấn nào đều có thể hô mưa gọi gió".

Lại một giọng khác vang lên.

"Lần này tên tiểu tử này thật sự gặp phiền phức rồi gây sự ở đâu không gây, lại gây sự ở đan các không biết là Công tử nhà nào".

Lâm Viên quay lại nhìn vào Linh Ngọc chỉ thấy khuôn mặt của nàng vẫn lạnh tanh sẽ không có ý ra giúp Lâm Viên, cũng phải nàng chỉ nhận bảo vệ ta khỏi nguy hiểm chứ đâu có nhận bảo vệ ta khỏi mất mặt.

Thấy Lâm Viên quay về phía mình Linh Ngọc thầm than trong tiềm thức chê bai Lâm Viên, trong lúc nàng tính mở lời để giúp Lâm Viên chí ít không đắc tội với đan sư với đan các, nàng chỉ muốn Lâm Viên xin lỗi đan sư và rời đi.

Dẫu biết làm vậy sẽ rất ảnh hưởng danh tiếng và tự tôn của người đàn ông, nhưng như vậy còn không chí ít chỉ mất mặt chứ không đắc tội đan các.

Nhưng Khi nàng chuẩn bị bước lên mở lời thì nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Viên nở một nụ cười nhẹ, trông thật tiêu sái thì nàng khựng lại nhạc nhiên hơn với câu nói của Lâm Viên

"Ngươi không đủ tư cách để có thể biết về đan dược ta muốn luyện chế ra là gì hay đưa cho người có cấp bậc cao nhất ở đây đi"

Lâm Viên thản nhiên nói

"Cái gì"

Tất cả mọi người có mặt đều há hốc mồm chuyện gì đang diễn ra vậy một công tử nhà nào đó chỉ có luyện khí kì, lại dám bảo một vị đan sư phàm cấp không đủ tư cách.

Mọi người ai cũng đều biết đan sư tuy chỉ là phàm cấp hạ phẩm đan sư không có tư cách gì thật, nhưng họ chỉ không có tư cách ở các Thành thị lớn còn ở đây một, một thiên nhân trấn nhỏ bé lại có một vị phàm phẩm đan sư đây chính là một vinh dự.

Tuy đan sư phàm cấp hạ phẩm đan sư không có tư cách gì, ở thành thị nhưng trấn thị ngược lại họ có thể hô mưa gọi gió nếu Cậu bé này làm cho vị đan sư này tức giận bỏ đi thế thì không khác nào đuổi đi một vị toạ trấn của thiên nhân trấn.

"Ngươi là quý tử nhà nào mà dám xấc xược như vậy"

Lăng Khương tức giận mặt đỏ mà gầm lên.

"Ta là Lâm Viên của lâm gia"

Lâm Viên vẫn thản nhiên mà đáp lại.

"Cái gì Lâm Viên tên phế vật của lâm gia luyện thể tầng một"

Mọi người xung quanh ai nấy đều không khỏi ngạc nhiên một phế vật đang coi thường một vị đan sư.

"Cuồng ngôn người đâu lôi tên này ra"

Lăng khương mặt đỏ chót không nhịn được nữa mà sai người lôi Lâm Viên ra,đúng lúc đó một tiếng nổ lò vang cả đan các, làm cho mọi người ai nấy cũng đều hốt hoảng vì tiếng nổ lò ấy diễn ra ngay gác trên đầu bọn họ.

Một vị đan sư nào đó đã luyện đan thất bại, nhiều người hốt hoảng vì bọn họ nghĩ do sự ồn ào huyên náo của bọn họ mà làm cho vị đan sư kia luyện chế thất bại.

"Tại ngươi tên phế vật tất cả là tại ngươi nếu ngươi không gây rối thì đã không như vậy"

Mọi người đồng loạt hướng về Lâm Viên mà nói.

Cộc cộc tiếng bước chân bước xuống từ từ cả đan các bỗng chốc im lặng, để nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng bước từ trên lầu xuống.

Chiếc rèm được vén ra bước ra đó là một người trung niên độ tứ tuần, theo kinh nghiệm toả ra từ ông ấy Lâm Viên ước chừng rằng đối phương có cảnh giới kết đan sơ kì.

Vị trung niên ấy mặt tối sầm nhìn xung quanh.

"Chuyện gì đang diễn ra ở dưới này vậy"

"Thưa ngài có một kẻ tới đan các gây sự ạ"

Lăng Khương cung kính mà nói.

"Là ai"

Vị trung niên đó nói.

"Là ta"

Lâm Viên vẫn thản nhiên vì Lâm Viên biết đối phương đan luyện chế Kết sinh đan,là đan dược giúp đột phá từ kết đan sơ kì lên trung kì, Lâm Viên biết đối phương đan luyện đan nào là do xung quanh vị trung niên ấy có mùi hương của Toái liên thảo và cốt ngọc thảo, ngọc trung liên,hổ ngọc thảo hoà lẫn và bám mùi vào vị trung niên ấy.

"Ông muốn luyện chế Kết sinh đan"

Lâm Viên nhìn trực tiếp vào đôi mắt của đối phương mà nói

"Hỗn xược ngươi có biết vị này là Liêm Trần là đan sư tông phẩm hậu kì"

Lăng Khương hùng hổ nói và bước lên tính nắm lấy Lâm Viên mà quẳng ra ngoài phòng trường hợp vị đan sư địa phẩm ấy tức giận, nhưng khi chưa kịp bước tới thì đã dừng lại khi nghe giọng của Viêm Trần vọng lên.