Nhìn thấy bốn lọ dược dịch của Lâm Viên không khỏi khiến nàng cảm thấy thán phục, một người tầm thường mới mấy tháng trước còn bị cho là phế vật bây giờ lại có thể luyện chế được đan dược bước vào hàng ngũ phàm phẩm đan sư.
Thá như vậy khác gì một Lâm tộc nhỏ bé ở một trấn lại có một đan sư toạ trấn, đã vậy vị đan sư ấy mới thập lục còn rất trẻ không ai biết sau này nếu trưởng thành sẽ kinh thiên động địa ra sao.
"Được rồi quay về Lâm gia thôi."
Lâm Viên cầm bồn lọ chứa dịch dược để vào túi đồ của mình vì y biết đây là lúc thích hợp để quay lại Lâm gia và bây giờ có lẽ phụ thân của hắn Lâm Hàn đã quay trở lại gia tộc.
"Ừm."
Đến bây giờ Linh Ngọc vẫn chưa thể nào hình dung ra được trong đầu nàng chất chứa một đống câu hỏi cần được giải đáp, mà nàng cũng chả mấy quan tâm nữa vì nàng biết sớm muộn gì nàng cũng sẽ tìm ra được bí mật của Lâm Viên.
Xong Lúc này ngoài trời đã tạnh mưa ánh trăng tròn thật sáng, ánh sáng từ ánh trăng rọi sáng một vùng trong rừng rậm âm u.
"Được rồi nghỉ đi sáng mai chúng ta quay về Lâm Gia."
Lâm Viên hướng về Linh Ngọc nói nhìn khuôn mặt nàng dưới ánh trăng trông thật đẹp, nhưng khi nhìn kỹ vào khuôn mặt nàng y nhìn thấy Lông mi nàng nheo lại có vẻ nàng có vấn đề gì đó khó nói.
Khi cả hai năm xuống và yên giấc ngủ thì nửa đêm Lâm Viên bật dậy nhìn xung quanh không hề thấy Linh Ngọc đâu, trong lòng y có dự cảm không lành liền bật dậy đi kiếm Linh Ngọc
Không ngoài dự liệu vừa đi được trăm mét thì y nhìn thấy bóng người nhỏ nhắn, quen thuộc đang nằm ngất ở dưới ven bờ sông lúc chiều nơi bọn họ chia tay nhóm người Hàn Mặc.
Lâm Viên liền nhanh chóng chạy tới thì phải đỏ mặt khi Linh Ngọc nàng đang bán khoả thân, y phục của nàng được để gọn một bên còn trên người chỉ đang mang một chiếc áo yếm.
Cơ thể của nàng thật đẹp da trắng nõn có thể khiến bất kì ai khó mà có thể rời mắt khỏi cơ thế nàng, nhưng tạm dừng ở đó ánh mắt của Lâm Viên hướng về phần bụng phần dưới rốn của nàng có một vệt đen sẫm.
Không chần trừ Lâm Viên nhanh chóng bấm huyệt và thấy trong đan điền của nàng có một luồng khí đen dày đặt, vậy lên dưới rốn của nàng mới có một vệt đen.
Bằng kinh nghiệm kiếp trước nếu Lâm Viên đoán không sai thì có lẽ thể chất của Linh Ngọc là huyền âm thái thể, phù hợp với công pháp hệ âm nhưng Lúc giao tranh lại thấy nàng dùng công pháp hệ dương.
Ở độ tuổi của nàng cảnh giới như vậy đã là rất cao rồi nhưng càng lên cao nếu không tìm được công pháp phù hợp thấy lại uổng phí tài năng, và thậm chí nhìn tình trạng của nàng có thể thấy Linh Ngọc không phải ngày một ngày hai mà ngất đi.
"Chưa thể khẳng định được Linh Ngọc có phải là huyền âm chi thể hay không tốt nhất vẫn phải đợi nàng tỉnh lại đã."
Lâm Viên lấy y phục mặc vào cho Linh Ngọc bảo mặc thì dễ nhưng làm lại rất khó da của nàng thật mềm mại cơ thể toả ra mùi thơm thật hút hồn, Lâm Viên chợt nhận ra thằng anh không những mất hồn mà thằng em còn biểu tình khiến y không khỏi xấu hổ, may thay lúc này nàng đang bất tỉnh nếu nàng tỉnh giấc thật khó để giải thích.
"Khụ Khụ."
Lâm Viên ho vài cái để trấn tĩnh mình mặc y phục của nàng xong y cõng Linh Ngọc về hang động lúc nãy cả hai nghỉ chân.
Cỡ nửa canh giờ sau Linh Ngọc đã tỉnh giấc nàng bàng hoàng bật dậy vì nàng nhớ lúc nãy mình đang tắm sau đó bất tỉnh, nếu chẳng may có ai đó phát hiện thá có phải đây là nỗi nhục của nàng của gia tộc nàng và cả còn vị cao cao tại thượng đó.
"cô tỉnh rồi à."
Một giọng đàn ông vang lên nghe rất quen thuộc nàng hướng về phía giọng nói vang lên và thấy Lâm Viên đang ngồi đó nhìn nàng, không chần chừ nàng bật dậy lao đến phía y mà hét.
"Tên sở khanh uổng cho ta coi ngươi là đấng nam nhi mà không ngờ ngươi là ngụy quân tử."
Đôi mắt của nàng ngấn nước mà lao đến nếu kẻ đó biết nàng đã không còn thục nữ cả gia tộc nàng sẽ bịt đồ sát mất.
Lâm Viên không mấy cử động chỉ nhẹ nhàng né qua dùng ngón tay bấm vào dưới rốn của nàng, khiến Linh Ngọc đau thấu xương mà kêu.
" a a a."
Nàng khụy xuống hai tay ôm phần bụng của mình gương mặt tỏ vẻ đau đớn.
"Cơ thể của cô có thể chất là huyền âm thái thể có phải vào mỗi trăng tròn sẽ đều đau đến ngất đi sống lại."
Lâm Viên sau khi thấy hành động của Linh Ngọc thì đã có thể khẳng định chắc chắn là chính xác.
"Huyền âm thái thể là gì."
Linh Ngọc ngơ ngác mà ngước lên hỏi Lâm Viên.
"Huyền âm thái thể là cơ thể thuần âm phù hợp học những công pháp hệ âm có tốc độ tu luyện lĩnh hội rất cao."
Lâm Viên nheo lông mày lại không ngờ kiếp trước hắn cả đời đọc rất nhiều sách cũng chỉ thấy trong tịch cổ chứ chưa gặp bao giờ, vậy mà kiếp này hắn lại may mắn gặp được một người.