Phàm Thiên hai tay đánh ra một đạo pháp quyết chỉ thấy trong cơ thể hắn nơi đan điền đang kịch liệt run động sao đó mở ra chỉ thấy bên trong bay ra một hạt châu.
-May mắm thế giới châu chưa bị phá hủy nhưng đáng tiết nó cũng bị phá hủy gần như không còn.
Phàm Thiên lắc đầu thở dài sao đó lớn tiếng hô.
-Tuyết nhi
Độc Cô Tuyết phấn chấn chạy vào nắm cánh tay hắn hỏi.
-Chuyện gì thế
Phàm Thiên hai con ngươi phát sáng rồi nói.
-Ta dẫn ngươi tới một nơi.
Độc Cô Tuyết nghi ngờ hỏi.
-Đi rồi sẽ biết thả lỏng tâm thần không được phản kháng.
Độc Cô Tuyết một mặc mờ mịt nhưng cũng gật gật đầu, sao đó Phàm Thiên tâm thần khẻ niện rồi hai người biến mất ngây tại chổ như là hư không tiêu thất. Khi xuất hiện Độc Cô Tuyết mở ra hai con ngươi đập vào mắt nàng là một mảnh thế giới nhưng nhiệt độ rất cao khấp nơi là màu đỏ như máu phản phát thân như ở tu la điện ngục.
-Phàm Thiên đây là nơi nào ?
Độc Cô Tuyết mặc có chúc trắng bệch nép vào sau lưng phàm thiên hỏi.
-Là Tiểu thế giới của ta.
Phàm Thiên hai con ngươi hiện lên một vòng tang thương, hắn cũng không biết đã qua bao nhiêu năm mình không vào tiểu thế giới, khi đó nơi này vô cùng trong lành tiếng cười đùa phan phẩn có ở khấp mọi nơi làm cho con người ta tâm thần vô cùng thang thản nhưng bây giờ lại như một tòa luyện ngục.
Độc Cô Tuyết sờ không thấy đầu não nhưng cũng không hỏi nhiều mà yên lặng đứng sao lưng Phàm Thiên.
Phàm Thiên quay người sao đó trầm giộng nói.
-Tuyết nhi ta muốn một vật trên thân thể ngươi.
Phàm Thiên hai con ngươi nhìn Độc Cô Tuyết trong mắt hiện lên vẻ thành khẩn, thấy thế Độc Cô Tuyết không do dự nói.
-Vật gì chỉ cần ta có ta liền có thể cho ngươi.
Phàm Thiên cảm động nhìn Độc Cô Tuyết nói.
-Ta muốn là viên đá đeo trên cổ nàng.
Phàm Thiên chỉ vào viên đá được mợt sợi dây buộc vào viên đá đeo trên cổ Độc Cô Tuyết.
Độc Cô Tuyết tháo xuống vòng cổ rồi đưa cho Phàm Thiên nói.
-Là cục đá này sao ?
-Ùm chính nó.
Phàm Thiên tiếp lấy viên đá từ tay Độc Cô Tuyết rồi ngồi khoanh chân xếp bắng trên hư không, thấy hắng lơ lửng trên hư không Độc Cô Tuyết kinh hô lên vội vàng hỏi.
-Phàm Thiên ngươi sao lở lửng trên không được.
Phàm Thiên bình tỉnh đáp.
-Đây là thế giới của ta, mọi vật gì ở trong này đều theo ta chưởng không nên lơ lửng trên không là bình thường, Tuyết nhi nàng biết viên đá này là gì không ?
Nghe Phàm Thiên hỏi cũng là vấn đề mình cũng muốn hỏi nên vội nói.
-Vật gì ?
Phàm Thiên nhìn viên đá hai con ngươi hiện lên một vòng nóng bỏng nói.
-Đây là một thiên địa kỳ vật ngũ hành thủy thuộc tính, thứ này từ thiên địa tự hình thành mỗi loại khác nhau bên trong năng lượng cũng khác nhau, viên này là thủy thuộc tính đối với thủy linh căng có trợ giúp to lớn, viên này nàng từ đâu có?
Phàm Thiên không nhanh không chạm kể hết ra.
-Viên đá này là cha ta đưa cho ta, cha ta nói đeo lên nó làm cho thủy linh căng có trợ giúp.
Phàm Thiên tấm tắc thấy làm kỳ lạ một vật quý giá này lại đeo trên cổ, hắn hỏi.
-Vậy cha nàng có nói từ đâu được viên đá này và biết được nó là thiên địa kỳ vật
Độc Cô Tuyết suy tư rồi nói.
-Cha ta nói là đấu giá được, cha ta chỉ biết công dụng của nó cũng không biết nó là vật gì.
Quả nhiên là thế.
Phàm Thiên cũng không nói nữa mà chuyên tâm luyện hóa viên thiên địa kỳ vật rồi sao một khắc hắn quát.
Nhập
Chỉ thấy thiên địa kịch liệt run rẩy viên thiên địa kỳ vật bẩy lên không rồi biến mất sao một lát yên tỉnh trở lại nhìn lại thiên địa trở nên biến hóa không còn một màu đỏ nữa mà trong xanh đi rất nhiều những con xuối khô kiệt cũng bất đầu xuất hiện nước.
-Còn thiếu kim, mộc và thổ.
Phàm Thiên thu tay lại hai con ngươi hiên lên sự vui mừng.
-Phàm Thiên đây là.
Độc Cô Tuyết một bên sắc mặt kịch liệt chấn động nghi ngờ hỏi.
-Viên đá kia ta đã dung nhập vào tiểu thế giới chỉ cần kiếm thêm kim, mộc và thổ thiên địa kỳ vật nữa thế giới sẽ trở nên hoàng thiện.
Phàm Thiên nhàn nhạt nói, sao đó hắn ôm Độc Cô Tuyết rồi biến mất khi trở lại thì ở trong hang động lúc đầu.
Vừa ra hắn liền ôm Độc Cô Tuyết vào ngực không nói hai lời trược tiếp sé nát y phục trên người sao đó hai người lao vào điên cuồng âm thanh mê người không ngừng vang lên.
-Cũng nên về.