Chương 74: Quyển 2 - Chương 74 - Bị thương nặng

Trước thời gian giao dịch ba ngày , phía Giản Trì Hoài đã sai người thu xếp một triệu tiền đặt cọc chuyển tới trước .

Về địa điểm giải phẫu, đối phương tạm thời thông báo , do hai bên đều rất coi trọng điều kiện của phòng phẫu thuật , vì thế nhất định sẽ không lựa chọn nhà dân bình thường hoặc bệnh viện nhỏ . Phía Tô Khanh Minh cũng giúp đỡ không ít , trước đây anh đã từng tiếp xúc với nhóm người này , có anh hỗ trợ , thoả thuận với nhau càng thêm dễ dàng . Để tỏ lòng quan tâm , người phụ trách giao dịch cấp cao của phía đối phương cũng đã nói sẽ đích thân tới đó .

Trước đây đối với vụ án này Chử Đồng đã từng bị lộ thân phận , để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn , cô cũng không ra mặt , chỉ đứng ở bên ngoài yên lặng theo dõi diễn biến sự việc .

Cha mẹ của người bệnh được đón tiếp ngay tại cửa bệnh viện , hồ sơ bệnh án là do Giản Trì Hoài làm giả giấy tờ , hai người này đương nhiên cũng là do anh sắp xếp . Sau khi tiến vào bệnh viện , một y tá đeo khẩu trang kín mặt bước tới , dẫn bọn họ vào bên trong , cả một tầng lầu đều hoàn toàn vắng lặng , không một bóng người qua lại .

Y tá gõ nhẹ hai tiếng lên cửa phòng phẫu thuật , có người nhẹ nhàng kéo cửa ra một khe hở nhỏ , sau khi nhìn thấy rõ ràng người ở trước mặt , lúc này mới để cho bọn họ bước vào .

" con gái của tôi đâu ? " người đàn ông trung niên lập tức đặt câu hỏi .

" ở trong một phòng bệnh khác , lập tức sẽ tới đây . "

Người đàn ông liếc nhìn bốn phía , " chọn một bệnh viện như vậy , cũng không biết thiết bị dụng cụ y tế như thế nào . "

" ngài cứ yên tâm , đây là nơi chúng tôi đã bắt tay làm ăn lâu dài , bác sĩ phẫu thuật lát nữa tới đây cũng là một người già dặn kinh nghiệm , chúng tôi biết yêu cầu của ngài rất cao , vì thế từng thứ một đều đã chuẩn bị loại tốt nhất cho ngài . "

Sự nghiêm trọng trên khuôn mặt người đàn ông trung niên lúc này mới dịu lại một chút , " vậy ...... Người hiến tặng đâu ? "

" dựa theo quy định, không thể để cho các ngài gặp mặt được , nhưng ......" người đàn ông đi tới bên cạnh , nhẹ kéo tấm rèm lên , bọn họ thấy bên trong lộ ra một đôi chân , " về mặt tương thích , các ngài cứ yên tâm , tuyệt đối hoàn toàn phù hợp , hơn nữa lại còn rất trẻ tuổi . "

" được rồi . "

" các ngài ra ngoài chờ , cuộc giải phẫu lập tức sẽ tiến hành . "

Bên ngoài bệnh viện , Chử Đồng lo lắng chờ đợi , cảnh sát mặc thường phục đang ẩn núp ở bốn phía , Chử Đồng không ngừng nhìn đồng hồ , lòng nóng như lửa đốt .

Hai vợ chồng người trung niên kia đang ngồi ở ghế dài ngoài hành lang , thấy người đàn ông kia bước ra , bọn họ cùng lúc đứng dậy , " cậu cứ bắt chúng tôi ngồi ở ngoài đây mà chờ đợi mãi , lỡ như trong kia nửa đường gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ ? "

" các ngài cứ yên tâm ......"

" tôi không có cách nào để yên tâm được , " người đàn ông trung niên níu lấy tay của đối phương , " đứa con gái này là mạng sống của tôi đấy , nó mà xảy ra chuyện gì , tài sản của tôi lớn như vậy còn để làm gì nữa ? "

Người đàn ông quay lại , lập tức liền thu xếp cuộc giải phẫu .

Bệnh viện .

Cố Thanh Hồi đang cầm dao gọt trái cây , vỏ quả táo bị tước ra từng chút một , nối thành một sợi thật dài không bị đứt đoạn . Anh như đang có điều nghĩ ngợi nhìn chằm chằm vào con dao nhọn ở trong tay , ánh mặt trời vàng óng nhỏ vụn rơi vào trên lưỡi dao , phản chiếu ra một gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị .

Chử Nguyệt Tình đang ngủ ngon chợt tỉnh dậy , lật người lại , không thoải mái mà lầm bầm ra tiếng , Cố Thanh Hồi vội vàng bỏ đồ trong tay xuống , kéo cái ghế qua sát giường bệnh , " sao vậy ? "

" khó chịu quá , buồn ói ......" Lời còn chưa nói xong , Chử Nguyệt Tình liền chống người dậy , Cố Thanh Hồi cầm cái xô ở bên cạnh lên , sau đó ngồi xuống giường , vỗ nhẹ sau lưng cô . Chử Nguyệt Tình ói đến mức hít thở không thông , hai tay nắm chặt drap trải giường . Cố Thanh Hồi cầm khăn lông ướt lên lau mặt cho cô , lại bảo cô uống hai ngụm nước ấm , lúc này cô mới thở hổn hển nằm lại xuống giường .

" đã dễ chịu hơn chưa ? "

Chử Nguyệt Tình tái nhợt nghiêm túc gật đầu , " vâng , dễ chịu hơn rồi . "

Khuôn mặt Cố Thanh Hồi tràn đầy vẻ tự trách , " chỉ vì sinh con lại bắt em phải gánh chịu khổ sở như vậy , anh ......"

" đừng nói như thế , " Chử Nguyệt Tình che lại miệng của anh , " lỡ như em bé nghe được , nó sẽ suy nghĩ lung tung . "

Cố Thanh Hồi nhẹ cong khóe miệng lên , kéo tay của cô xuống , " anh thấy em suy nghĩ lung tung thì có . "

" Thanh Hồi , có phải anh đang có tâm sự gì hay không ? " Chử Nguyệt Tình cẩn thận nhìn chằm chằm vào anh , " em cảm thấy anh hôm nay không giống so với mọi khi . "

" không giống như thế nào ? "

" em cũng không thể nói rõ ra được , luôn cảm thấy lòng của anh không ở đây . "

Cố Thanh Hồi không nhịn được cười , kéo bàn tay nhỏ bé của cô qua , " lòng của anh không ở đây thì ở đâu ? Anh chẳng qua là thấy em chịu khổ như vậy , trong lòng thật khó chịu . Nguyệt Tình , chờ bụng của em lớn hơn một chút , chúng ta ra nước ngoài đi ? "

" ra nước ngoài ư , đi đâu ? "

" đi du lịch Âu Châu , bay thẳng tới đó , ngắm nhìn những khung cảnh tuyệt đẹp nhất, trời xanh, mây trắng , ngắm biển rộng bao la mênh mông , đến đó rồi , chúng ta thuê một chiếc xe , em và con ngồi ở chỗ phụ lái . Anh sẽ không để cho em chịu đựng mệt mỏi , dọc đường ngắm nhìn phong cảnh , nếm thử thức ăn ngon , rời đi khỏi chỗ này ......"

Chử Nguyệt Tình vốn đang tưởng tượng đến tương lai tốt đẹp kia , chỉ là đến khi nghe được mấy chữ cuối cùng , khoé miệng cô không tránh khỏi cứng đờ , " tại sao lại muốn rời đi khỏi chỗ này ? "

Cố Thanh Hồi vân vê ngón tay của cô , hy vọng xen lẫn mỏi mệt trong con ngươi được che giấu rất khéo léo , " chẳng qua là cảm thấy mệt mỏi , muốn đi du lịch . "

" được , chờ sau này thân thể em thoải mái một chút ......" nói được tới đây , Chử Nguyệt Tình chợt ngừng lại , " Thanh Hồi , chăm nuôi em bé cần phải có một khoản chi phí không nhỏ , vậy chuyện du lịch ......"

Cố Thanh Hồi cầm lấy tay của cô đặt vào khoé miệng mình , " qua một thời gian ngắn nữa sẽ ổn cả thôi , mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn . "

" anh đừng để vất vả hại thân . " cô suy đoán , nếu Cố Thanh Hồi muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa thì chỉ có thể cố gắng trị liệu cho thật nhiều bệnh nhân hơn mà thôi .

Bên ngoài bệnh viện , Chử Đồng vẫn đang ngồi ở trong xe như cũ , cuối cùng nhìn thấy cảnh sát ập vào bắt người dẫn ra , cô kích động đẩy cửa xe ra bước xuống , " sao rồi ? "

" vừa đúng lúc đang chuẩn bị phẫu thuật , đều bắt được hết , không lọt lưới một tên . "

Chử Đồng vui mừng thở ra một hơi nặng nề , " vậy thì tốt , vậy thì tốt , hy vọng lần này có thể phát hiện ra manh mối quan trọng . "

Hai vợ chồng người trung niên cũng bước ra , đi thẳng tới trước mặt Chử Đồng , gương mặt cô giãn ra , " hai người vất vả rồi , đi thôi , tôi đưa hai người trở về . "

" không cần đâu , Giản tiên sinh đã sai người tới đón , cám ơn . "

Sau lưng Chử Đồng vang lên tiếng kèn xe hơi , quay đầu nhìn lại , thấy xe của Giản Trì Hoài đang dừng ở cách đó không xa , cô bước nhanh chạy qua , người đàn ông hạ cửa sổ xe xuống , " trần ai lạc định * rồi ? "

" lần trước đã vậy , lần này cũng vậy , anh theo dõi em sao ? "

" làm sao có thể yên tâm em được ? "

Chử Đồng nghe xong , trong lòng mặc dù sướng như điên , nhưng ngoài miệng vẫn còn cứng rắn , " em lớn như vậy rồi còn không biết tự coi chừng bản thân mình sao ? "

" em gan to bằng trời , anh chỉ sợ em bị người ta lôi lên bàn mổ thôi . " Giản Trì Hoài nói xong , ra hiệu bảo Chử Đồng lên xe , " đói bụng chưa ? "

" em phải lập tức trở về công ty , tin tức này còn phải theo sát đấy . "

Giản Trì Hoài thấy cô muốn rời đi , vươn tay ra níu lại cổ tay Chử Đồng , " ban đầu đã thoả thuận với nhau , anh để cho em điều tra vụ án này , nhưng em không được bỏ bê nhà cửa , thế bây giờ coi là cái gì ? "

" được, được, được , đi ăn cơm , ăn xong em về công ty nhé ? "

" lên xe . "

Bữa cơm trưa của Chử Nguyệt Tình là do nhà bếp của bệnh viện chuyên môn chuẩn bị , cô không muốn ăn lắm , nhưng cũng phải gắng gượng .

Chử Nguyệt Tình nhìn về phía cửa sổ , thấy Cố Thanh Hồi tựa ở nơi đó , thân thể hơi nghiêng , đôi mắt thẳng tắp nhìn chăm chú về phía bên ngoài . Cô không khỏi nắm chặt đôi đũa trong tay , dáng vẻ Cố Thanh Hồi tâm sự nặng nề không tránh khỏi ánh mắt của cô , anh nhất định là đang có chuyện gì phiền lòng .

Chử Nguyệt Tình yên lặng ăn cơm , không làm phiền anh . Cố Thanh Hồi tựa vào cửa sổ , thần sắc không rõ ràng , lúc chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên , anh giật mình lấy lại tinh thần , tựa như bị gõ mạnh một cái vào đầu tỉnh táo lại , nhanh chóng lấy ra nhận máy , " alo ? "

Chử Nguyệt Tình nhìn chằm chằm vào bóng lưng của người đàn ông , gương mặt Cố Thanh Hồi đắm chìm trong tăm tối , " tại sao có thể như vậy ? "

Trong suốt toàn bộ cuộc trò chuyện , Chử Nguyệt Tình chỉ nghe thấy Cố Thanh Hồi nói một câu như thế , sau một hồi lâu im lặng , tay của người đàn ông chợt buông xuôi ở bên người , hai chân dường như đứng không vững , cô nhìn thấy rõ ràng cả người Cố Thanh Hồi lảo đảo xuống, sau đó vươn tay ra vịn lấy cạnh cửa sổ .

" Thanh Hồi ! " Chử Nguyệt Tình bị dọa sợ đến mức đẩy cái chén ở bên tay ra , " anh làm sao vậy ? "

Cố Thanh Hồi nhẹ xua tay , " không sao , bên kia có một bệnh nhân gặp phải chút phiền phức , bảo anh lập tức đi tới đó một chuyến , Nguyệt Tình , lát nữa anh sẽ bảo y tá vào đây với em , em có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho anh . "

" vâng , anh đừng quá lo lắng cho em , mau đi đi . "

Cố Thanh Hồi đi thẳng ra phía cửa , Chử Nguyệt Tình gọi anh lại , " Thanh Hồi , bên ngoài lạnh lẽo , mặc áo khoác vào đi . "

Cố Thanh Hồi bước tới trước giá treo đồ , nhặt áo khoác cầm ở trong tay , việc này hoàn toàn không giống với phong cách làm việc thường ngày của anh , Chử Nguyệt Tình lại càng từ trước đến giờ chưa từng thấy qua dáng vẻ mất hồn luống cuống này của anh . Anh bước nhanh rời đi , nhưng lòng của Chử Nguyệt Tình lại rối như tơ vò , day dứt không cách nào bình thường lại được .

Nhà họ Cố .

Sau khi Chử Nguyệt Tình nằm viện , biệt thự này trở nên vắng lặng không ít , dù sao cũng có một người giúp việc đang ở đây , Cố Thanh Hồi không thích trong nhà có bụi bặm , vì thế mặc dù anh và Chử Nguyệt Tình đều không về nhà , người giúp việc cũng phải quét dọn nhà cửa cho sạch sẽ .

Xe tiến vào trong biệt thự , Cố Thanh Hồi nhanh chóng bước xuống , người giúp việc đang mở cửa chính ra , thấy Cố Thanh Hồi vội vàng chào hỏi , " Cố tiên sinh . "

" lát nữa có khách tới đây , bảo cô ấy lên lầu gặp tôi . "

" dạ . "

Không tới một hồi , có một cô gái trẻ tuổi thuê xe tới đây , người giúp việc nghe theo lời dặn dò của Cố Thanh Hồi , dẫn cô ta lên lầu hai . Cô ta cũng không hề gõ cửa , trực tiếp đẩy cửa ra bước vào , Cố Thanh Hồi ngồi ở trước máy vi tính , hình như đang xử lý việc gì gấp . Cô gái kia nhanh chóng bước tới , " Tiểu Thất bị bắt . "

" mới vừa rồi ở trong điện thoại cô đã nói rồi . "

" lần này phải làm sao ? "

Thần sắc Cố Thanh Hồi đầy lạnh lùng , " còn cần tôi phải dạy cô nữa sao ? Những người đã từng tiếp xúc với Tiểu Thất , tất cả đều phải cắt đứt liên lạc . "

" tôi đã thông báo cho bọn họ rồi , chỗ gặp mặt trước kia cũng không an toàn , còn nữa , chuyện ngày hôm nay rõ ràng là một cái bẫy . "

Cố Thanh Hồi nâng tầm mắt lên nhìn về phía cô gái , " lại là phóng viên kia cầm đầu à ? "

Cô gái kia từ trong túi xách lấy ra hai tấm hình , đưa tới trước mặt Cố Thanh Hồi , " cha mẹ bệnh nhân cũng là giả , rõ ràng là đã thông đồng với tên phóng viên này từ trước , mà thật sự là giá tiền kia quá hấp dẫn , nếu không , Tiểu Thất cũng không thể nào tự mình ra mặt . "

Cố Thanh Hồi nhìn chăm chú vào người ở trong tấm hình , mới vừa rồi lúc nhận được điện thoại , anh cũng đã đoán ra được . Ngoại trừ Chử Đồng , ngoại trừ Dịch Lục Soát , còn có cơ quan truyền thông nào dám đâm đầu vào chuyện chẳng ai mướn này ? Anh hung hăng đem tấm hình vỗ lên mặt bàn , " oan gia ngõ hẹp . "

" ngài biết người này . "

Cố Thanh Hồi cười lạnh , " cô ta là em vợ của tôi . "

Cô gái kia cũng hít vào một hớp khí lạnh , " vậy bây giờ chúng ta phải làm gì ? "

" Tiểu Thất chưa từng thấy qua mặt mũi của chúng ta , về phần hắn , chỉ có thể mặc kệ , tiếp đó tạm ngưng tất cả các liên lạc và giao dịch , cô muốn tìm tôi thì cứ đến chỗ này , cô ở trước mặt người khác cứ nói là em gái nuôi của tôi , sẽ không có ai nghi ngờ gì đâu . "

" dạ . " cũng chỉ có thể làm như vậy , chỗ gặp mặt trước kia không thể đến được nữa vì sẽ gặp phiền phức , chỉ có căn biệt thự này , đây là Cố Thanh Hồi dùng thân phận sạch sẽ ' bác sĩ tâm lý ' để mua , ai cũng sẽ không hoài nghi .

Sau khi Chử Đồng tìm hiểu rõ ràng , Tiểu Thất cũng đã khai báo không ít , mặc dù hắn ta chưa từng gặp mặt tên đầu sỏ , nhưng hắn cũng thuộc bộ phận quản lý cấp thứ hai , những gì có thể khai hắn cũng ngoan ngoãn khai ra hết . Tuyệt vời hơn chính là , ban đầu gia nhập vào đội ngũ này , hắn ta từng bước một mà thăng tiến lên , cho đến khi ngồi được vào vị trí bây giờ , có nhiều tài liệu đều đã được hắn sao lưu lại , bao gồm những đường dây liên lạc quan trọng , cùng với những bác sĩ có liên quan mà hắn nắm giữ trong tay . Điểm quan trọng nhất chính là , mối quan hệ giữa bọn người quản lý cấp thứ hai này bình thường đều rất tốt , vốn đã nghiêm cấm lén lút gặp mặt , nhưng chủ yếu vẫn là những người trẻ tuổi , ỷ vào khoản thu lớn từ công việc của mình , mỗi khi lại có đơn hàng lớn , liền hẹn hò gặp mặt riêng tư để ăn mừng . Sau khi Tiểu Thất bị bắt , biết mình tội nặng , liền nhanh chóng bán đứng hết tất cả đồng bọn trong vụ này , cảnh sát nhanh chóng ra quân , chỉ thiếu nước chưa nhổ cỏ tận gốc .

Chử Đồng nhận được tin tức này , hưng phấn mãi không thôi , lần này đối với mạng lưới buôn thận mà nói , tuyệt đối là bị tổn thương nặng . Đương nhiên , việc cô làm chỉ có thể gọi là tạo điều kiện thuận lợi hơn mà thôi , chủ yếu vẫn là công việc của cảnh sát , những gian khổ vất vả trong vụ này cũng chỉ có chính bọn họ rõ ràng nhất .

Gần tới giao thừa , Chử Nguyệt Tình đòi trở về nhà , nói thật ra thì cô cũng không muốn đón giao thừa ở trong bệnh viện , Cố Thanh Hồi kiên quyết không đồng ý , nhưng lúc này Chử Nguyệt Tình rất quyết tâm , cuối cùng phải gọi tới bác sĩ , ông ngược lại cũng chấp nhận , chỉ là mỗi ngày đều phải nhờ y tá chạy qua , còn bắt Chử Nguyệt Tình phải ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi thật nhiều .

Cách giao thừa mấy ngày , Chử Đồng mua đồ tới thăm , trong nhà Cố Thanh Hồi đã bắt đầu trang trí đón Tết . Chử Nguyệt Tình giữ Chử Đồng ở lại ăn cơm tối , biết cô thích ăn lẩu , liền sai người giúp việc mau chóng đi chuẩn bị .

Hai chị em đang ngồi trò chuyện ở trong phòng khách , phía cửa chính chợt truyền tới một trận âm thanh , Chử Đồng ngẩng đầu nhìn lên , thấy một cô gái bước vào , cô không khỏi tò mò , " cô là ? "

Cô gái kia thấy Chử Nguyệt Tình , nhẹ lên tiếng , " chị dâu . "

" Đồng Đồng , đây là em gái nuôi của Thanh Hồi , cũng đang làm việc ở Tây Thành . "

" oh , " Chử Đồng vội vàng đứng dậy chào hỏi , " xin chào , tôi là Chử Đồng . "

Cô gái cười đáp lễ một tiếng , chỉ là thần sắc có chút nóng nảy , cô ta đi lên lầu tìm Cố Thanh Hồi , nói là có một số việc cần bàn bạc . Đến gần giờ ăn cơm tối , hai anh em mới từ trên lầu bước xuống . Cô gái nhìn sắc trời , nói phải đi về , Chử Nguyệt Tình bước qua kéo tay của cô ta , " ở lại ăn cơm tối đi . "

" để em ấy về đi , em ấy còn phải làm tăng ca . " Cố Thanh Hồi lên tiếng .

" vậy cũng đâu có mất nhiều thời gian . " Chử Nguyệt Tình nắm tay cô ta kéo đi , Chử Đồng ngồi ở đối diện cô gái kia , cô ta nâng tầm mắt lên nhìn thẳng vào Chử Đồng , ánh mắt càng ngày càng lạnh .

" Đồng Đồng , chị đã xem tin tức , chuyện mà em theo dõi trước đây , hẳn là kết thúc rồi nhỉ ? " Chử Nguyệt Tình gặp được Chử Đồng , đương nhiên là muốn lên tiếng quan tâm một chút .

Chử Đồng vừa tự gắp thức ăn , vừa trả lời câu hỏi của chị cô , " không có đâu , tên đầu sỏ còn chưa bắt được , em sợ nhất là bọn chúng tro tàn cháy lại , đem cái tổ chức này gầy dựng lại như cũ , vậy thì phiền phức rồi . "

" chuyện sau này , em cũng đừng xía vào , cảnh sát lần này đã giáng xuống một đòn mạnh như vậy , bọn họ sẽ giải quyết nhanh gọn thôi . "

"dạ , vốn là tổ chuyên án của bọn họ vẫn đang điều tra vụ án này , em chẳng qua chỉ là lót đường cho bọn họ , không ngờ tới thật sự tóm gọn được bọn chúng . "

Cô gái ngồi ở đối diện Chử Đồng nắm chặt đôi đũa trong tay , sự tức giận và hận thù ở trong mắt hầu như muốn giấu cũng không được nữa . Cố Thanh Hồi gắp một miếng thịt bò ngũ vị thả vào trong chén của cô ta , cô gái kia thấy vậy , lúc này mới thu lại thần sắc nét mặt .

  • Trần ai lạc định (尘埃落定): Bụi trần đã lắng đọng lại, ý nói đã đến hồi kết thúc.