Chương 63: Quyển 2 - Chương 63 - Hất ngã cái bình dấm

Chử Nguyệt Tình dùng sức vỗ một cái lên đùi Chử Đồng , " em muốn chết hả , thật sự đi điều tra sao ? "

" chị , chỉ là một tin tức nhỏ bé thôi mà , chị đừng lo lắng đến như vậy . "

" rốt cuộc là thế nào ? " Chử Nguyệt Tình mà không hỏi rõ ràng , trong lòng giống như bị hòn đá nhỏ đập vào ' bịch, bịch ' .

Chử Đồng không lay chuyển được cô , dù sao người cũng đã bị bắt , lại nói mình cũng an toàn ngồi ở đây , " hôm nay em nhận được một cuộc gọi , người đó dối trá nói cô ta có đứa con , ý tứ đại khái là mấy ngày trước đây bị mất tích . Lúc em đi qua đó , mới phát hiện người phụ nữ kia là đầu sỏ của một đường dây nhỏ trong mạng lưới buôn bán thận , còn muốn hãm hại em , bất quá cảnh sát kịp thời chạy tới , tóm cổ nhóm người kia đi rồi . "

Chử Nguyệt Tình khẽ nhếch cánh môi , " em , một mình sao ? "

"dạ . "

" em thật là không muốn sống nữa mà . "

" chị , em đã có sự chuẩn bị , " Chử Đồng lên tiếng an ủi , " trước đó em đã báo cảnh sát , Diệp Như bạn của em cũng là bị em tự tay đưa vào tròng , em không thể nào không có chút phòng bị mà chạy tới ngay một chỗ xa lạ như vậy , vì thế , chị yên tâm đi . "

Cố Thanh Hồi thấy Chử Nguyệt Tình mặt đầy lo lắng , liền nắm lấy tay của cô , " Chử Đồng không phải là đang khoẻ mạnh ngồi ở đây sao ? Không có gì đâu . "

Giản Trì Hoài rất nhanh quay lại , Cố Thanh Hồi đứng dậy , " hai người chắc là chưa ăn cơm ? Tôi đi xào thức ăn . "

" không cần , " Giản Trì Hoài nhìn Chử Đồng , " chúng tôi sẽ ra ngoài ăn , không làm phiền . "

" ai nói không cần ? " Chử Đồng hướng Cố Thanh Hồi cười một tiếng , " anh rể , em còn chưa được thưởng thức qua tài nấu nướng của anh đấy , em đợi anh . "

" vậy mọi người xem TV một lát , tôi vào bếp . " Cố Thanh Hồi đi đến phòng bếp , mở cửa ra bước vào , sau khi nêm nếm thức ăn ngon lành , anh bắt đầu phát huy tài nghệ nấu nướng , đóng cửa phòng bếp lại . Trong tích tắc khi thức ăn rơi xuống chảo dầu , thẳng tắp truyền tới một tiếng vang ' xèo, xèo ' thật lớn , Cố Thanh Hồi đứng ở đó , lấy điện thoại di động ra ......

Nấu nướng xong xuôi , Chử Nguyệt Tình đi vào giúp một tay bưng thức ăn , " thơm quá ! "

Chử Đồng cũng sà vào , " thăn bò xào giá , anh rể , anh tài giỏi quá . "

" mấy món ăn nhà làm thôi . " Cố Thanh Hồi khiêm tốn , mọi người ngồi vào chỗ của mình ở trước bàn ăn , bầu không khí trong bữa cơm cũng bình thường không có gì lạ , chỉ là sau khi ăn cơm xong , Cố Thanh Hồi ra ban công nghe điện thoại . Sau khi anh quay lại thì sắc mặt nghiêm trọng , " Nguyệt Tình , có một bệnh nhân xảy ra chút vấn đề , anh phải mau chóng chạy qua một chuyến . "

" vâng , vậy anh mau đi đi . "

Cố Thanh Hồi cầm lấy áo khoác đang vắt trên ghế dựa , ánh mắt của anh nhìn về phía Chử Đồng , " em buổi chiều ở đây với cô ấy đi , đừng đi đâu, hoặc gọi điện thoại bảo dì trở về cũng được . "

" không sao , em ở đây với chị ấy . "

Cố Thanh Hồi nhẹ ngoắc ngoắc khóe miệng , " ừ . "

Giản Trì Hoài ngồi trên ghế sa lon bên cạnh , anh cầm lên cuốn sách đặt ở trên bàn , " đây là của bác sĩ Cố ? "

" đúng vậy . " Chử Nguyệt Tình cười khẽ , " khi chúng tôi ở cùng nhau , anh ấy cũng hay đọc sách . "

" như vậy không thấy quá buồn chán sao ? " Chử Đồng mở ra hai tay , duỗi người , " đọc sách cũng không bằng trò chuyện . "

" chị cảm thấy tốt vô cùng , chị dù sao cũng ở bên cạnh anh ấy , chị rất thích cách thức chung sống như thế . "

Giản Trì Hoài gập sách lại , anh cảm thấy ở đây thật nhàm chán , " cảnh sát mới vừa bắt người , em không cần chạy qua xem thử sao ? "

" không sao , có tin tức gì , đội trưởng Lương sẽ gọi điện thoại cho em . "

Chử Đồng ở lại nơi này , không chịu rời đi nửa bước , Giản Trì Hoài dứt khoát đi vào phòng cô ngủ một giấc buổi trưa , đến tối , Lý Tĩnh Hương mới trở về , bà đương nhiên muốn giữ đôi vợ chồng trẻ ở lại ăn cơm , nhưng Giản Trì Hoài lấy cớ còn có việc , dẫn Chử Đồng rời đi ngay .

Ngồi lên xe , Chử Đồng mở miệng hỏi , " anh có chuyện gì gấp sao ? Cơm tối cũng không chịu ở lại mà ăn . "

" dẫn em đi ăn mừng , chúc mừng em ra quân thắng lợi , hôm nay đạt được thành tích không nhỏ . "

Chử Đồng hé miệng cười một tiếng , " vậy thì thật sự là một chuyện đáng ăn mừng , anh mời nhé ! "

Hai người đi tới một nhà hàng gần đó , đậu xe xong , Chử Đồng kéo cánh tay của Giản Trì Hoài bước vào , cô nghiễm nhiên ra vẻ như người phụ nữ bên cạnh Giản Trì Hoài , đi tới đâu cũng không cần sợ bị người ta nhìn thấy , dù sao cũng đã thừa nhận quan hệ rồi .

Ngồi vào chỗ của mình không lâu , Chử Đồng chọn vài món ăn mà mình thích , Giản Trì Hoài dặn dò nhân viên phục vụ mang đèn cầy lên , lại sai người tắt đèn ở trên đầu đi . Rượu đỏ và thức ăn ngon tất cả đều được bưng lên bàn , người đàn ông tự mình rót rượu cho Chử Đồng .

Cách đó không xa , một người đàn ông ngẩng đầu lên , mắt phượng hẹp dài nhẹ híp lại , sau đó hướng người bạn đối diện nói , " nhìn kìa . "

Đường Minh Lục nghiêng đầu nhìn qua , ánh mắt dừng lại vài giây , sau đó quay trở lại nhìn về phía Ân Thiếu Trình , " bảo tôi nhìn người đàn ông hay là cô gái ? "

" dĩ nhiên là nhìn cả cặp . " Ân Thiếu Trình chân dài đang đắp chợt bỏ xuống , " khó mà được gặp gỡ , qua chào hỏi đi . "

" không cần . " Đường Minh Lục cũng không thích cách làm như thế , Ân Thiếu Trình dẫn đầu đứng dậy , " hai người thiếu chút nữa là thành đôi rồi , không làm được vợ chồng , vẫn có thể làm bạn bè mà ? "

Anh kéo Đường Minh Lục dậy , người đàn ông thấy thế , cũng liền đi theo . Chử Đồng đang nói gì đó với Giản Trì Hoài , trong tay cô cầm ly rượu , biết trong hoàn cảnh như thế này cười to thì không hay , nhưng kìm nén quá khó chịu , bất thình lình lại có một trận thanh âm đều đều truyền tới trong tai , " em gái . "

Cô ngẩng đầu lên , lúc nhìn thấy Ân Thiếu Trình cũng không có phản ứng gì lớn , nhưng đến khi thấy Đường Minh Lục ở sau lưng anh ta , Chử Đồng lại hết sức lúng túng , khi đó Đường Minh Lục có ý định theo đuổi cô , mặc dù chưa từng chính thức đề cập đến , nhưng sau khi cô và Giản Trì Hoài quay lại với nhau , cô cũng không giải thích rõ ràng với Đường Minh Lục . Mặc dù biết anh có thể đã xem tin tức , nhưng không hẹn mà gặp gỡ như vậy , luôn cảm thấy cả người không được tự nhiên .

Đường Minh Lục hướng Chử Đồng nhìn một chút , trái lại vô cùng rộng lượng , " trùng hợp vậy , tôi và Ân thiếu cũng ăn cơm ở đây . "

Chử Đồng gật đầu một cái cười khẽ , " đúng vậy , thật là vừa khéo . "

" khéo cái gì mà khéo ? " Ân Thiếu Trình cười hừ một tiếng , " cái này gọi là ' hữu duyên thiên lý năng tương ngộ ' . " ( có duyên thì hay gặp gỡ )

Ánh mắt gợn sóng không chút e ngại của Giản Trì Hoài nâng lên , hướng Ân Thiếu Trình liếc mắt , người phía sau coi như không khí. Hai tay Ân Thiếu Trình chống xuống mặt bàn , " em gái , em gần đây thật chói sáng nha , cuộc sống vẫn còn êm đềm như vậy , thật là hâm mộ em quá . "

Chử Đồng cười khẽ , " Ân thiếu , anh cũng không kém nha , scandal ngoài lề không ngừng nghỉ , vẫn còn có thể hẹn bạn bè dùng cơm ở nhà hàng sang trọng thế này , tận hưởng khoảng thời gian thoải mái thôi mà . "

" thế sao ? " tầm mắt Ân Thiếu Trình vẫn thủy chung nhìn chằm chằm vào cô , " anh nhớ lúc ấy anh giới thiệu Đường thiếu cho em , em vô cùng vui vẻ, lại còn nói với anh rằng muốn cùng anh ta chung sống thật tốt , thế nào bây giờ ......"

" cậu bị loạn trí à , " Giản Trì Hoài ra ngoài ăn bữa cơm cũng không được yên ổn , " Chử Đồng vẫn là vợ của tôi . "

" nhưng hai người không phải đã ly hôn rồi sao ? "

Chử Đồng đặt ly rượu trên tay xuống , " chúng tôi không có ly hôn , khi đó giữa chúng tôi có một số việc , chỉ là muốn tách ra một thời gian . "

" được , hai vợ chồng các người kết hợp kẻ đàn người hát đùa giỡn trêu người à ? " Ân Thiếu Trình lăn lộn trong giới giải trí , da mặt dày , tiếp xúc với nhiều phụ nữ , anh ta không thèm quan tâm , chỉ là Đường Minh Lục không thích , " nếu Chử tiểu thư đã có nơi có chốn , tôi chúc phúc cho em . "

" cám ơn , " Chử Đồng cảm thấy áy náy , đẩy cái ghế ra đứng dậy , " Đường tiên sinh , thật ngại quá . "

Người đàn ông cười khẽ , " không có gì , nam nữ đôi bên đến với nhau , quan trọng nhất chính là tự nguyện . "

Ân Thiếu Trình đứng thẳng dậy , bóng dáng phủ lên người Chử Đồng , " như vậy tính ra , cả hai chúng tôi đều đã từng theo đuổi em . "

Đường Minh Lục xoay người trở về chỗ ngồi của mình , ngón tay Giản Trì Hoài gõ nhẹ lên cái ly chân đế cao , " Ân Thiếu Trình , có phải cậu ăn no rửng mỡ hay không ? "

" anh mới rửng mỡ ấy , " Ân Thiếu Trình quay đầu lại , " tôi chỉ đang cùng Chử Đồng ôn lại chuyện cũ mà thôi . "

" trong giới giải trí có biết bao nhiêu người mặt mũi xinh đẹp , cậu không nên bám víu vào một người đã có gia đình , thật sự không thể hiểu nổi sở thích của cậu . "

Sắc mặt Ân Thiếu Trình không thay đổi chút nào , " sao vậy , trong lòng tức tối à ? "

" tôi thấy cậu tâm thần bất ổn , giữa tôi và Chử Đồng , cũng không tới lượt cậu tới làm tôi ghen tức , cậu theo đuổi cô ấy lâu như vậy , cô ấy lại chỉ có mình tôi ? Trong lòng cậu tức tối sao ? " Giản Trì Hoài ung dung cầm chai rượu đỏ lên , đổ vào ly rượu nhàn nhạt khiến nó dâng lên một lớp .

Ân Thiếu Trình có chút không vui , " Giản Trì Hoài , anh nói chuyện cũng quá khó nghe đi . "

" tôi mắng cậu à ? "

Đường Minh Lục hướng bên kia nhìn một chút , một hồi lâu sau , thấy Ân Thiếu Trình sải bước quay trở lại , sắc mặt tâm tình bất thường , tóm lại , tình trạng chắc chắn không được lạc quan cho lắm , " có một số việc thuận theo tự nhiên để nó trôi qua là tốt nhất , cũng không cần phải đào bới sự việc một cách thừa thãi , cậu đây không phải là tự tìm khó chịu sao ? "

" Chử Đồng đi theo Giản Trì Hoài thật là thiệt thòi , anh nói cô ta có phải bị mù rồi hay không ? "

Đường Minh Lục cười khẽ , " vậy chúng ta không phải đều ưng ý một người mù sao , chúng ta là cái gì ? " Ân Thiếu Trình không nói , bực bội uống rượu .

Giản Trì Hoài quay đầu lại hướng bên đó nhìn một chút , Chử Đồng lại tiếp tục cầm dao nĩa lên , trong nét vui vẻ của Giản Trì Hoài còn lộ ra một chút giễu cợt , " em có tin không , Ân Thiếu Trình đang nói mắt em bị mù . "

" tại sao ? "

" cậu ta không nói chút gì đó , miệng lưỡi chắc là sẽ không cảm thấy thoải mái . "

Chử Đồng cắt một miếng thịt bò nhỏ thả vào trong miệng , " chắc là không đâu , cũng chẳng đáng gì . "

" Ân Thiếu Trình rất vô đạo đức , em cũng không phải là không biết . "

Chử Đồng vừa định nói đồng ý với lý lẽ này , điện thoại di động trong túi xách liền vang lên , cô nhìn vào tên người gọi , là của đội trưởng Lương . Cô nhanh chóng ấn nút nghe , vội vàng nói mấy câu rồi cúp , " em phải mau chóng tới đồn cảnh sát một chuyến . "

Giản Trì Hoài đặt ly rượu xuống , " đi thôi . "

Hai người chạy tới đồn cảnh sát , đội trưởng Lương đang chờ bọn họ , Chử Đồng ngồi vào chỗ của mình , " người đó có nói gì không ? "

" ngược lại khai ra không ít manh mối có giá trị , suốt đêm bên này đã phái lực lượng đi điều tra , bao gồm những bác sĩ trong mạng lưới liên lạc cũng đều bị bắt về . Chỉ là chúng tôi chậm một bước , địa điểm giao dịch tối nay cô ta cũng đã cung cấp , khai rằng bên kia thường xuyên sắp xếp làm giải phẫu cho người có tiền ở một chỗ . Nhưng đến khi chúng tôi chạy tới , người đã trốn mất, căn phòng trống trơn , thiết bị, dụng cụ y tế đã chuẩn bị sẵn và một ít giấy tờ tài liệu còn bị bỏ lại ở quanh đấy , nhìn vào hiện trường có vẻ rút lui rất vội vã . Chẳng qua là chuyện này được giữ bí mật tương đối tốt , cũng không biết là đã sơ sót để lộ ra vào lúc nào . "

Chử Đồng nghe được chuyện này , có chút cảm giác bị thất bại , " có khả năng là bọn chúng biết được cảnh sát đã lùng bắt được người kia chăng ? "

Độ trưởng Lương nhẹ lắc đầu , " khó nói lắm , bất quá trước mắt đã nắm giữ được manh mối đáng giá , lần hành động này của chúng ta vẫn rất thành công . " Đội trưởng Lương nói xong , vỗ vỗ lên bả vai Chử Đồng .

Ánh mắt Giản Trì Hoài nhìn chòng chọc vào nơi đó , " nói chuyện thì nói chuyện , đừng động tay động chân . "

Đội trưởng Lương nghe xong , thu tay về lại , cười gượng hai tiếng . Lúc Chử Đồng và Giản Trì Hoài rời khỏi đồn cảnh sát , bên ngoài gió mát thổi tới , Chử Đồng lạnh tới mức che kín áo khoác , sải bước đi về phía trước , đến bên cạnh xe , ánh mắt cô lướt qua mui xe nhìn về phía Giản Trì Hoài , " chẳng qua là vỗ lên bả vai thôi mà , anh cần gì phản ứng lớn như vậy ? "

Giản Trì Hoài mở cửa xe ra , " cái gì ? "

" mới vừa rồi , anh làm gì vậy, nói đội trưởng Lương táy máy tay chân , khiến người ta thật lúng túng ? "

Giản Trì Hoài hướng cô liếc mắt , " người ta nói chuyện còn kèm thêm những động tác đụng chạm sờ mó , em cũng chịu được sao ? "

" bụng dạ của anh thật là nhỏ mọn hẹp hòi , chỉ là vỗ lên bả vai mà thôi , đó là khích lệ . "

Giản Trì Hoài mở cửa xe ra ngồi vào , Chử Đồng đóng cửa xe lại , " em chưa từng phát hiện ra nha , thì ra anh là một cái bình dấm . "

" anh chẳng qua là bảo vệ đồ đạc của chính anh mà thôi . "

" anh nói lời này em nghe cũng không hài lòng đâu ......" Chử Đồng thắt chặt dây an toàn , " bất quá , dục vọng chiếm hữu của anh quá nặng , phải sửa đổi một chút , ví dụ như ở bên ngoài phải nể mặt người ta , có vài động tác đụng chạm tay chân là không thể tránh khỏi . "

" em nhất định bắt anh phải sửa đổi ? "

Chử Đồng duỗi thẳng hai chân , chỉnh lưng ghế lui về phía sau rồi dựa vào , bày ra một tư thế thật thoải mái , " vâng . "

" vậy được , " Giản Trì Hoài phát động cơ , khóe miệng câu lên một nét vui vẻ như ẩn như hiện , " trước kia , anh và nữ nghệ sĩ của công ty mình luôn duy trì một khoảng cách rất xa , hôm nay được em dạy bảo đến nơi đến chốn , anh cũng muốn đi khích lệ bọn họ một chút . Ôm một cái, ôm một cái cũng không có chuyện gì phải không ? "

Chử Đồng vểnh hai tai lên , " không được . "

" tại sao ? "

" anh là lưu manh đùa giỡn . " Chử Đồng nói không chút do dự .

Giản Trì Hoài vừa lái xe , vừa nói lý lẽ với cô , " có vài động tác đụng chạm tay chân là không thể tránh khỏi . "

" Giản Trì Hoài , bọn họ từng người một đều ăn mặc hở hang đứng trước mặt anh , anh có thể nói rằng anh chẳng qua chỉ là tiếp xúc bình thường thôi sao ? "

" anh bảo đảm , anh chẳng qua chỉ là ôm một chút mà thôi . " Giản Trì Hoài nói vô cùng nghiêm túc .

Chử Đồng thử tưởng tượng , trong đầu không tránh khỏi xuất hiện hình ảnh kia , ngực của cô gái đè ép lên ngực người đàn ông , " không được ! Giản Trì Hoài , ngực của anh quá lớn , sẽ ép hư của người khác . "

Bánh lái trong tay Giản Trì Hoài thiếu chút nữa mất khống chế , gương mặt anh lạnh lẽo , " nói qua nói lại , không được phép lấy thân thể của người khác ra để châm chọc . "

" em nói là sự thật . "

Giản Trì Hoài khẽ day huyệt thái dương , lời này , anh hình như đã nghe qua ở đâu , chẳng lẽ còn có ai từng nói ngực anh to sao ? Chử Đồng không khỏi nhìn về hướng người đàn ông trước mặt , " chính anh tự xem đi , có phải cơ bắp rất cuồn cuộn cứng cáp hay không ? "

Giản Trì Hoài là đàn ông , bị người ta miêu tả như vậy , đương nhiên rất khó chịu , ann đảo tầm mắt một cái nhìn lại về phía Chử Đồng , sau đó dừng lại ở trước ngực của cô , " anh mỗi ngày đều ôm em , cũng không đè ép hư được em , biết tại sao không ? "

" tại sao ? " Chử Đồng hỏi ngược lại .

" bởi vì em căn bản không có ngực , sân bay hai mặt . "

Hai tay Chử Đồng che chắn ở trước ngực , sắc mặt cô cực kỳ kém , " Giản Trì Hoài , là ai nói không được phép lấy thân thể của người khác ra để châm chọc ? "

" anh nói là sự thật . " Phía trước là đèn đỏ , Giản Trì Hoài dừng xe lại , ở đầu đường , cũng không biết từ lúc nào lại xuất hiện vài người ăn xin , cầm miếng vải rách lau mấy tấm thủy tinh giúp người ta để xin ít tiền công . Chử Đồng nghiêng đầu qua nhìn chằm chằm vào Giản Trì Hoài , cũng không phát hiện ra có người đằng sau lưng đang lau cửa sổ xe ở chỗ kế bên tài xế , Giản Trì Hoài hạ cửa sổ xe xuống , muốn đuổi người kia đi , cái khăn kia còn không biết đã lau qua cái gì , chiếc xe yêu quý của anh có công cụ vệ sinh chuyên dụng , không cần người khác phải động tay .

Môi mỏng của anh hé mở , lời còn chưa kịp nói ra , liền thấy Chử Đồng hai tay sờ sờ ngực của mình , " thật là lớn , nếu anh thật sự chê nó bé , anh buổi tối đừng có sờ nha . "

Giản Trì Hoài giơ bàn tay lên che mặt của mình , bên ngoài người phụ nữ trung niên đang giật mình run rẩy ở đó , khăn lông trong tay còn đưa lên cao như vậy , cũng quên xoè tay ra đòi tiền . Giản Trì Hoài khép cửa sổ xe lại, ngón tay thon dài vẫn che kín gương mặt anh tuấn kia như cũ , vừa thấy đèn đỏ tắt ngúm , anh liền một cước đạp chân ga , chiếc xe rầm rú lao nhanh ra ngoài .

Người ăn xin kia vẫn còn đang nhìn chằm chằm về hướng chiếc xe đã rời đi , sau đó lại cúi xuống nhìn khuôn ngực của mình một chút , bà không tránh khỏi rùng mình một cái , người có tiền thật là quá ăn chơi .

Hai ngày sau .

Chử Nguyệt Tình đang ngồi trên xe của Cố Thanh Hồi , thỉnh thoảng hướng ra phía ngoài nhìn lấm lét , " Thanh Hồi , chúng ta đi đâu vậy ? "

" đến nơi em sẽ biết . "

Thần sắc Chử Nguyệt Tình có chút khẩn trương , Cố Thanh Hồi nắm lấy tay của cô , " thư giãn một chút , dẫn em đi chơi thôi mà . "

Trên sống mũi cao của người đàn ông gác một chiếc kính mát màu trà , tinh thần cả người đều tràn đầy sức sống , chiếc áo len màu xanh nhạt kết hợp với quần jean tối màu , Chử Nguyệt Tình đánh giá khuôn mặt biểu cảm rõ ràng của anh , " Thanh Hồi , tâm tình anh đang rất tốt phải không ? "

" dĩ nhiên , anh mỗi ngày đều được ở cùng với em , mỗi ngày anh đều rất phấn khởi".

Chử Nguyệt Tình nhẹ vén khóe miệng , " em cũng vậy . "

Xe chạy vào trong một khu biệt thự , sau khi dừng xe xong , Cố Thanh Hồi đỡ tay Chử Nguyệt Tình bước xuống . Đi tới trước một ngôi biệt thự , cô gái môi giới nhà đất đã chờ sẵn ở đó , thấy hai người , cô ta vui vẻ dịu dàng tiến lên , " là Cố tiên sinh và Chử tiểu thư đúng không ạ ? "

Chử Nguyệt Tình có chút ngần ngại , khẽ nhỏ giọng , " xin chào . "

Cô gái môi giới nhà đất vươn tay đưa bản vẽ căn hộ cho hai người , " vậy bây giờ chúng ta vào đi ? "

Chử Nguyệt Tình kéo lại tay của Cố Thanh Hồi , " tại sao lại dẫn em tới đây xem nhà ? "

" đây là phòng tân hôn , vì thế nhất định phải do chính em tự mình quyết định chọn lựa".

Chử Nguyệt Tình giật mình trợn to hai tròng mắt , " Thanh Hồi , anh không phải là đã có nhà rồi sao ? Lại nói , chúng ta chỉ có hai người , ở không hết một chỗ lớn như vậy đâu , hay là chúng ta về đi thôi . "

Nhà đất ở Tây Thành , tấc đất tấc vàng , người bình thường ngay cả một căn hộ chung cư nhỏ cũng rất khó mà mua được , đừng nói chi là một ngôi biệt thự như vậy . Cố Thanh Hồi nhìn thấy cô như thế , ôm bả vai của cô cười cười , " cứ đi vào ngắm một chút , xem có thích hay không . "

Đẩy cửa hàng rào ra bước vào , bên trong là một sân vườn rộng lớn , trên hàng rào cũng trồng đầy hoa tường vi, chẳng qua là vẫn còn nhỏ , nhưng chỉ cần sau vài năm sẽ có thể nở ra cả một mảng , Chử Nguyệt Tình nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra khung cảnh xinh đẹp rực rỡ ấy .

Căn nhà được sửa sang rất sạch sẽ , mỗi một chỗ cũng tràn đầy phong nhã hài hoà , tiến vào phòng khách , cô gái môi giới nhà đất chỉ vào chiếc lò sưởi trong tường ở bên cạnh , Chử Nguyệt Tình liếc nhìn, ánh mắt sáng lên , " em thật sự thích cái này . "

Cố Thanh Hồi thấy bộ dáng này của cô , không nhịn được cười khẽ , anh nhận ra cô rất thích thú . Cô gái môi giới nhà đất lại dẫn hai người đi lên lầu thăm quan , hăng hái của Chử Nguyệt Tình hoàn toàn được khơi dậy , hai người đi lòng vòng , Cố Thanh Hồi cầm tay của cô , hướng cô gái môi giới nhà đất ở bên cạnh nói , " tự chúng tôi đi xem . "

" vâng . "

Hai người bước ra ngoài ban công của phòng ngủ chính , Cố Thanh Hồi để cho hai tay cô nắm vào lan can , " em xem , cảnh sắc bên ngoài thật là đẹp ? "

" đúng vậy , " ngón tay Chử Nguyệt Tình chỉ vào trong sân , " anh xem , còn có cả xích đu nữa , vườn hoa cũng được thiết kế rất đẹp mắt , Thanh Hồi , em thật sự thích nơi này . "

" em thích là tốt rồi , chúng ta mua lại . "

Chử Nguyệt Tình nghe được đến chữ này , nhạy cảm ngẩng đầu lên , " giá cả nơi này nhất định là rất đắt đỏ ? "

" Nguyệt Tình , anh muốn kết hôn với em , muốn cho em một ngôi nhà thuộc về hai chúng ta . " Cố Thanh Hồi từ phía sau ôm lấy hông của cô , đem mặt áp vào Chử Nguyệt Tình , " giá cả không thành vấn đề , anh còn trẻ , có thể kiếm tiền , anh còn có thể đi vay . "

" nhưng em không muốn anh quá cực khổ . " Chử Nguyệt Tình vươn tay sờ lên mặt người đàn ông , " Thanh Hồi , chỉ cần được ở chung một chỗ với anh , ở nơi nào em cũng hài lòng , hơn nữa , em bây giờ còn chưa có công việc chính thức , toàn bộ gánh nặng đều phải dựa vào anh . "

" anh nguyện ý , anh rất vui lòng được nguyện ý , " Cố Thanh Hồi nhẹ cọ lên mặt của cô , " anh sẽ cho em một cuộc sống tốt đẹp nhất , cho em nửa đời sau hạnh phúc vô lo , sau khi chúng ta kết hôn , anh dự định tự mình mở một phòng khám bệnh tâm lý , đến lúc đó , em chỉ cần phụ giúp cho anh là được . "

" vâng . " Chử Nguyệt Tình dựa vào trước người Cố Thanh Hồi , mơ mộng về một tương lai tươi sáng . Cố Thanh Hồi kéo tay của cô , dẫn cô đi xuống lầu quay lại vào trong vườn , " chỗ này , anh dự định sau này sẽ trồng một ít hoa hướng dương . "

" có thể trồng được sao ? "

" có thể , " đôi con ngươi của Cố Thanh Hồi trong ngày thường luôn tràn đầy tăm tối , lần đầu tiên ánh lên sáng ngời và hy vọng vô cùng khác biệt , anh kéo tay của Chử Nguyệt Tình , hai người giống như hai đứa trẻ chạy khắp nơi ở trong sân , " chỗ này , chúng ta có thể trồng một vườn nho , dựng lên một cái giàn , sau đó mua một chiếc ghế gỗ thật dài , đợi đến khi mặt trời chiều ngả về tây , chúng ta sẽ ngồi ở đây , hái xuống những quả nho do chính tay mình trồng rồi đem đi ủ rượu . "

Chử Nguyệt Tình gật đầu , trên gương mặt ngập tràn hạnh phúc và vui vẻ , sắc mặt Cố Thanh Hồi trong trẻo , lại chỉ về phương xa , " một mảnh kia , anh để dành lại cho em , để em trồng loại hoa mà em thích nhất . "

Hốc mắt Chử Nguyệt Tình có chút ướt át , " Thanh Hồi , anh đừng nói nữa , em rốt cuộc lại cảm thấy hạnh phúc như vậy , không đến lượt em được hưởng thụ . "

Người đàn ông lần nữa đem cô ôm vào trong ngực , " không cho phép có ý nghĩ như vậy , anh cũng có thể đến lượt , tại sao em không có ? Em so với anh còn tốt hơn rất nhiều . "

Chử Nguyệt Tình nghe lời anh nói cũng không hiểu lắm , cô nghiêng đầu muốn nhìn Cố Thanh Hồi , lại bị anh giữ chặt khuôn mặt nhỏ nhắn . Đang đứng ở cách đó không xa, cô gái môi giới nhà đất bước tới , " Cố tiên sinh , ngôi biệt thự này thật sự rất tốt , không ít khách hàng đã đến xem qua , đều nói so sánh về giá cả thì rất phải chăng . "

" nhất định phải là ngôi nhà này . "

" tốt quá , " cô gái môi giới nhà đất sung sướng cười đến mức không ngậm được mồm , " vậy ngài đi với tôi ký hợp đồng nhé ? "

Chử Nguyệt Tình kéo kéo ống tay áo của Cố Thanh Hồi , " nhanh như vậy đã quyết định rồi sao ? Hay là suy nghĩ thật kỹ , cân nhắc lại đi ? "

" nếu chúng ta đã ưng ý , cũng không có gì để do dự , vạn nhất bị người khác mua mất thì sao ? "

" đúng vậy , " cô gái môi giới nhà đất ở bên cạnh khuyên nhủ , " biệt thự bên này rất đắt khách , nếu như không kịp thời quyết định mua ngay , chỉ sợ là bị người ta nhanh chân giành trước . "

Chử Nguyệt Tình nhìn hướng cô ta , " vậy xin hỏi , bao nhiêu tiền một mét vuông ? "

Cô gái môi giới nhà đất vừa định trả lời , Cố Thanh Hồi đã giành nói trước , " Nguyệt Tình , những chuyện này không cần em quan tâm , anh dư sức trả được khoản này , đi thôi , ký xong hợp đồng , chúng ta đi ăn cơm tối . "

Lúc Cố Thanh Hồi và Chử Nguyệt Tình tuyên bố tin tức kết hôn , người trong nhà cũng vô cùng kinh hãi , lời nói của Lý Tĩnh Hương có chút không được mạch lạc , " các con muốn kết hôn ? Việc này ...... nhanh như vậy ? "

" dì , cháu muốn cùng Nguyệt Tình ở chung với nhau càng sớm càng tốt , sau này trách nhiệm chăm sóc cô ấy hãy giao cho cháu . "

Chử Đồng ngồi ở bên cạnh , cười cười lên tiếng , " chị , anh rể , chúc mừng hai người . "

" mấy ngày nữa , cháu muốn đưa Nguyệt Tình về nhà cùng nhau chung sống , sau đó chuẩn bị chụp ảnh cưới rồi ......"

" các con định ở đâu ? "

Chử Nguyệt Tình rũ đầu xuống , khóe miệng không giấu được hân hoan vui sướng , " Thanh Hồi mới vừa mua một ngôi biệt thự , chúng con dự định qua đó ở , đó chính là nhà mới của chúng con . "

" biệt thự , mua ở đâu vậy ? "

Chử Nguyệt Tình vẫn nhớ cái địa chỉ kia , lúc nói ra khỏi miệng , Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương đều cười , chỉ có Chử Đồng trong lòng thoáng qua một tia khác thường . Chỗ đó trước đây cô đã từng đi qua , đối với giá cả nhà đất ở đó cũng có biết chút ít , giá trị đều khoảng chừng bốn vạn một mét vuông , một biệt thự vớ vẩn cũng phải đến cả ngàn vạn . Cố Thanh Hồi chỉ là một bác sĩ tâm lý , kiếm được tiền , nhưng tính riêng một khoản này , cũng hẳn phải cảm thấy rất quá sức đi .