Chương 153: Quyển 3 - Chương 74 - Giáo sư ăn một miếng dấm

Hai cánh tay Phó Thời Thiêm chống lên bàn , không hề nhúc nhích . Ý tứ cự tuyệt trong lời nói của Chử Đồng , anh nghe còn không hiểu sao ?

Anh ngắm nhìn một bàn đầy thức ăn ngon , " đây là ăn mừng sao ? "

" ừ , " Giản Trì Hoài trả lời không nể nang chút nào , " ăn mừng anh đã lấy vợ , ăn mừng tôi và Chử Đồng đã có thể sống những ngày yên bình rồi . "

" Giản Trì Hoài , cậu cư nhiên làm chuyện xấu xa lấy hôn nhân của người khác ra làm trò đùa . " Phó Thời Thiêm gần như là cắn răng nghiến lợi , mà Giản Trì Hoài lại thản nhiên mở miệng , " có xấu xa cũng không qua được anh , lấy máu mủ ruột thịt của người khác ra làm trò đùa . "

Chử Đồng nâng tầm mắt lên . Ở nơi xa ông cụ Phó nhìn qua bên này , hình như đang định đi qua . Phó Thời Thiêm liếc mắt , đứng thẳng người dậy , một câu nói cũng không nói thêm nữa , lập tức rời đi .

Tống Duy biểu tình trên mặt không thay đổi đi theo sau lưng ông cụ . Bước vào phòng bao , còn chưa kịp ngẩng đầu lên , liền nghe thấy một giọng nữ quen thuộc truyền vào trong tai , " Tiểu Duy ? "

Hốc mắt Tống Duy lập tức ửng đỏ . Mẹ Tống Duy đứng dậy bước tới , ôm lấy cô , " con gái của mẹ . "

Ông cụ Phó quay sang liếc nhìn Phó Thời Thiêm . Phó Thời Thiêm vẫn lạnh mặt thờ ơ , không hề nhúc nhích . Ông cụ Phó hướng anh nháy mắt , " tới đi ! "

Người đàn ông thong thả bước tới , kéo ghế ra rồi ngồi xuống . Ba Tống Duy ở đối diện vội vàng đứng dậy . Mắt Phó Thời Thiêm cũng không thèm nâng lên một cái , rất không lễ phép . Bất quá cha mẹ Tống Duy cũng không so đo những chuyện này . Gặp được con gái , bọn họ kích động còn không kịp .

Cả nhà ôm nhau khóc lóc kể lể , trình diễn tiết mục lâu ngày gặp lại . Ông cụ Phó ngồi ngay ngắn , hết sức kiên nhẫn chờ đợi . Một hồi lâu sau , lúc này ông mới lịch sự mời bọn họ mau chóng ngồi xuống .

Phó Thời Thiêm thấy mẹ Tống Duy nắm tay của cô , chân mày anh khẽ động , lên tiếng hỏi thẳng thừng , " hai người đối với tôi căn bản chưa từng gặp gỡ , nói cách khác , hầu như là không hề quen biết gì cả , tại sao lại yên tâm đem con gái giao cho tôi ? Còn đưa sổ hộ khẩu nữa ? "

Nghĩ tới đây , có phải quá hoang đường rồi không .

" chúng tôi có nghe Tiểu Duy nhắc tới cậu . " Mẹ Tống Duy nhẹ lau khóe mắt , nhìn chằm chằm con rể ngồi trước mặt .

" nhắc tới tôi ? " Phó Thời Thiêm càng tỏ ra khó hiểu , " cô ấy nói gì về tôi ? "

" nói là có yêu mến một người con trai , yêu rất nhiều . "

Sắc mặt Phó Thời Thiêm nhanh chóng tối xuống . Lúc đó Tống Duy không nói tên ra , mẹ Tống Duy tự nhiên cũng râu ông nọ cắm cằm bà kia . Chỉ có ông cụ Phó tươi cười hớn hở nói , " đúng vậy đúng vậy , đôi trẻ ở với nhau cũng được mấy năm rồi . Hiện giờ Liễu Liễu cũng đã lớn như vậy . Nếu không phải do giữa đôi bên có chút hiểu lầm , làm sao có thể đến bây giờ mới kết hôn chứ ? "

Tống Duy liếc nhìn ông cụ một cách quái dị . Cái vũng nước này , bị khuấy đến mức càng lúc càng đục rồi .

" Liễu Liễu là con gái của tôi . Thế nhưng nói tôi và Tống Duy yêu mến nhau ? " Vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Phó Thời Thiêm hiển lộ không thể nghi ngờ . Hai chữ này dùng trên người của cô và anh , cô cũng xứng sao ? Anh vừa định mở miệng , lại bị ông cụ Phó dùng quải trượng , ở dưới đáy bàn hung hăng gõ lên chân , " được rồi , cũng đã kết hôn với nhau . Bây giờ Tiểu Duy cũng đã mang thai đứa thứ hai rồi , tại sao vẫn còn nhiều lời ầm ĩ như trẻ con vậy ? "

Phó Thời Thiêm cúi người xuống , giơ tay xoa xoa chân của mình . Anh liếc qua thấy ông cụ Phó đem quải trượng đặt ở ngay cạnh chân của mình , tựa như chỉ cần anh vừa nói bậy một câu , ông sẽ lấy quải trượng hung hăng gõ xuống .

Tiếp đó , ông cụ Phó liền bắt đầu tiến hành chính sách lạt mềm buộc chặt , nói Tống Duy mấy năm nay sống không dễ dàng , bây giờ thì tốt rồi , sau này ông sẽ coi cô như cháu gái ruột thịt mà cưng chìu , lại còn thu xếp chỗ ở cho nhà họ Tống , còn có cả mội danh sách dài với vô số những chỗ tốt .

Phó Thời Thiêm nghe cũng cảm thấy châm chọc . Phải biết người như ông cụ Phó lòng dạ ngoan độc vô cùng . Trước kia ông còn nói với anh không thể giữ lại Tống Duy , bây giờ thì hay lắm , Tống Duy vừa mang thai một phát , liền biến thành cháu gái ruột thịt .

Mẹ Tống Duy vẫn nắm chặt tay của con gái không thả . Nhân viên phục vụ bắt đầu bưng rượu lên . Một hồi lâu sau , lúc này ông cụ mới lên tiếng , " Tiểu Duy ở nhà họ Phó , hai người cứ yên tâm đi . Lão Tam nhất định sẽ chăm sóc thật tốt . Bắt đầu từ hôm nay , con bé sẽ chính thức dọn về ở trong nhà . Sau này có rảnh rỗi , hai người cũng có thể tới đó chơi một chút . "

Bàn tay đang nắm ly rượu của Phó Thời Thiêm khựng lại , " ông nội ......"

Ánh mắt ông cụ quét qua một phát , " cháu thật là không biết phép tắc . Sau này bọn họ là ba mẹ của cháu , phải gọi là ba mẹ . "

Đến nước này , Tống Duy cũng không biết phải làm sao , có miệng cũng khó cãi . Cô thử lên tiếng giải thích rõ ràng , " ông nội ......"

" cháu xem , Tiểu Duy thật là biết phép tắc , " Ông cụ Phó nghe thấy hai chữ ' ông nội ' , hài lòng gật đầu , " Tiểu Duy , cháu mau ăn chút gì đi , phụ nữ có thai không thể bị đói . Nào nào nào , đừng ngại , động đũa đi , có lời gì vừa ăn vừa nói . "

Mẹ Tống Duy thỉnh thoảng lại hỏi thăm con gái mấy năm nay sống thế nào . Ánh mắt Phó Thời Thiêm nhìn chằm chằm người phụ nữ ngồi đối diện . Anh vẫn cảm thấy cảnh tượng này cứ như một giấc mơ . Trước kia chỉ cần nghe tới đám hỏi , anh còn cảm thấy hoang đường . Giờ thì hay rồi , anh ngay cả Cục dân chính còn chưa thấy qua một lần , cứ như vậy đã bị kết hôn !

Ăn xong cơm tối , ông cụ Phó đích thân gọi xe , đưa cha mẹ Tống Duy trở về .

Tống Duy bị ông bắt đến nhà họ Phó . Lúc đó Phó Thời Thiêm còn chưa bước xuống xe liếc nhìn ông cụ Phó , " ông nội , đã khuya lắm rồi , ông về nghỉ ngơi đi . "

" hôm nay ông ở lại đây . "

" tại sao ? "

" không tại sao gì hết , ông là ông nội của cháu , " Ông cụ Phó nói lẽ đương nhiên , " một ngôi biệt thự lớn như vậy , lại không có một căn phòng cho ông sao ? "

Phó Thời Thiêm liếc nhìn Tống Duy . Ông cụ Phó kéo cổ tay Tống Duy dẫn cô đi vào nhà . Bước tới cửa phòng ngủ chính , ông cụ mở cửa , ra hiệu bảo hai người đi vào , " ông nội chúc các cháu tân hôn vui vẻ . "

Phó Thời Thiêm mở đèn bước vào phòng . Tống Duy không tình nguyện đi theo ở phía sau . Vừa mới bước tới giữa căn phòng nhìn lại , hầu như đã bị cảnh tượng trước mắt doạ sợ đến ngây người .

Trên vách tường vốn đang sạch sẽ , dán cả đống chữ hỷ . Trên tấm giấy đỏ một bên viết ' long ' , bên kia viết ' phượng ' . Trên giường còn bày sáu cái bao lì xì đỏ . Phó Thời Thiêm mặt lạnh . Anh bước tới mép giường , một tay xốc chăn lên hất tất cả xuống đất . Mà gần như là đồng thời , nhãn và táo giấu trong chăn cũng liền rơi ra đầy trên sàn . Tống Duy liếc nhìn , lại còn có cả hoa tươi .

Đây là phong cách trang trí phòng cưới để sớm sinh quý tử sao ?

Phó Thời Thiêm một cước đá văng mấy trái táo rơi trên mặt đất . Sắc mặt anh xanh mét xoay người rời đi . Đến trước cửa phòng , mới vừa kéo ra , anh thiếu chút nữa liền đụng vào người đang đứng ở bên ngoài . Phó Thời Thiêm không thể nhịn được nữa , " ông nội , ông làm gì vậy ? "

" cháu muốn đi đâu ? "

" cháu bị bắt chạy tới chạy lui suốt cả ngày , cháu buồn ngủ rồi . "

Ông cụ đứng chắn ở trước cửa , liếc vào trong phòng , " muốn ngủ , cháu vào ngủ đi . "

" phòng ốc như cái ổ chó vậy , ông bảo cháu làm sao mà ngủ ? "

" lão Tam , cháu xem bây giờ là lúc nào ? Cháu biết rõ ông nội đã lớn tuổi lắm rồi , hao tổn tâm tư như vậy dễ lắm sao ? Tối nay ông không gọi ba mẹ cháu tới , chỉ sợ cháu lại nổi tính khí làm rối lên . Cháu cũng không phải là không biết , ông nội bị cao huyết áp , bây giờ có uống thuốc cũng sắp không hạ được nữa rồi . Ông còn bị bệnh gan nhiễm mỡ , còn có bệnh tai biến mạch máu não nữa . Bác sĩ cũng bảo ông không thể hao tổn ......"

Phó Thời Thiêm nghe không nổi nữa , xoay người quay trở vào trong phòng , nặng nề đem cánh cửa sập lại .

Tống Duy ngồi trên ghế sa lon , thấy anh đi rồi còn quay trở lại , không khỏi chế nhạo , " sao vậy , ngay cả cửa phòng cũng không ra được à ? "

" cô đừng cho là tôi không biết trong lòng cô đang nghĩ như thế nào , cho là danh phận thiếu phu nhân dễ làm lắm phải không ? "

Tống Duy cũng mệt mỏi , trực tiếp nằm xuống ghế sa lon , " có nổi giận cũng đừng trút lên đầu tôi . Tôi so với anh lại càng không tình nguyện đi đăng ký giấy tờ rách gì đó . Trước tiên anh hãy vượt qua được cửa ải của ông nội anh đi . Nếu ngay cả anh cũng không thể phản kháng được , đừng nói chi là tôi . Tôi cũng lười lãng phí sức lực , tôi đi ngủ đây . "

Nói xong những lời này , Tống Duy quả thật liền nhắm nghiền hai mắt .

Phó Thời Thiêm đặt mông ngồi xuống mép giường , lại cảm thấy có chỗ nào đó là lạ . Anh lập tức đứng dậy , nhìn xuống giường , lại có một quả trứng gà bị ngồi lên vỡ tan tành , chảy ra be bét !

Lửa giận trong lồng ngực vẫn luôn đang khống chế kìm nén xuống liền trào lên ngùn ngụt , anh đứng dậy đá vào chiếc giường kia , nhưng lại không thể phát tiết ra được cái gì , chỉ có thể đi vào toilet tắm rửa trước cái đã .

Tống Duy nghe thấy tiếng cửa phòng tắm bị sập lại , cô mở mắt ra nhìn xung quanh . Cũng không thèm quan tâm căn phòng bừa bãi như thế nào , cô lật người qua , ngủ đã rồi hẵng nói .

Sau khi công ty quản lý của Dịch Lục Soát chính thức thành lập , Chử Đồng tuyên bố trước đêm dạ tiệc mừng công ty được thành lập sẽ mở một cuộc họp với các nghệ sỹ trong công ty .

Trong phòng họp nhỏ , Giang Ý Duy ngồi ở hàng đầu . Các ngôi sao khác cũng đã tới không ít . Chử Đồng liếc nhìn , chỉ còn thiếu Lâu Mộc Ngôn mà thôi .

Giang Ý Duy giơ tay lên ngắm nhìn bộ móng đẹp đẽ của mình , sau lưng còn có mấy nghệ sĩ nam vừa có khuôn mặt vừa có vóc dáng . Chử Đồng ngồi trên ghế , ánh mắt lần lượt quét qua .

Mà lúc này trong phòng làm việc ở tầng thượng của Dịch Lục Soát , Giản Trì Hoài đang nhìn chằm chằm không chớp mắt vào màn hình máy vi tính . Quản lý Hoa đẩy cửa ra bước vào , trong tay còn bưng ly cà phê mới vừa pha xong , " Tứ ca , cà phê của ngài , thuận tay mang lên cho ngài . "

Anh ta thấy hai chân Giản Trì Hoài vén lên , nửa người trên lười biếng dựa vào lưng ghế , nhưng ánh mắt lại xuất thần nhìn chằm chằm vào một chỗ .

Quản lý Hoa cảm thấy tò mò , bước tới phía trước nhìn lại , không khỏi cười nói , " Tứ tẩu lần đầu tiên làm bà chủ , lần đầu tiên quản lý nghệ sỹ của công ty , ngài lo lắng cho cô ấy sao ? "

" ừ . "

Quản lý Hoa cúi người xuống liếc nhìn , thấy vẻ mặt Chử Đồng rất tự nhiên , biểu hiện tốt vô cùng , " yên tâm đi , tôi thấy Tứ tẩu có thể làm được . "

Giản Trì Hoài sẽ không nói cho quản lý Hoa biết , anh không phải lo lắng cho cô về điểm này . Anh hiểu quá rõ bà xã của mình . Trông thấy nữ minh tinh xinh đẹp , vẻ mặt của cô có thể có chút biểu hiện tán thưởng hâm mộ , nhưng nếu gặp phải trai đẹp , vậy thì thật sự không thể nói trước được .

Chử Đồng nhìn đồng hồ . Lâu Mộc Ngôn còn chưa tới , cô cũng không có ý định chờ đợi , " mọi người đều biết , hôm nay là ngày lành tháng tốt công ty quản lý của chúng ta được thành lập , chắc hẳn mọi người đều nhận được thư mời rồi nhỉ ? "

Một nam nghệ sĩ ngồi phía dưới mở miệng hỏi , " ý của cô là muốn bỏ cũ thay mới người quản lý hiện giờ của tôi sao ? "

" ừ . " Chử Đồng ngẩng đầu lên , tầm mắt chống lại người đàn ông kia . Đôi mắt của cô không khỏi sáng lên , cũng nhận ra gương mặt này . Người này là một ngôi sao sinh năm 88 , xuất thân ban đầu là người mẫu , thân hình vừa vặn cao một 1m84 , đây chính là điểm mà anh ta kiêu ngạo nhất về ngoại hình của mình , hai năm trước chuyển sang làm diễn viên , lại vô cùng có tiềm năng .

Bên đầu kia , ánh mắt Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm khuôn mặt của Chử Đồng . Tầm mắt của cô như bị dính keo không thể chuyển động được . Cô cảm thấy người đàn ông này dáng dấp thật là đẹp mắt . Sống mũi cao thẳng tắp , đôi mắt tựa như được chạm khắc có thần , đẹp đẽ mà vô cùng thu hút . Vì thế hai năm qua thăng tiến như vậy , cũng không phải là không có lý do của nó .

Người đàn ông hình như có chút không vui , " nhưng ai cũng không thể bảo đảm , đổi người quản lý sẽ tốt hơn so với trước đây . "

" điểm này , cậu có thể yên tâm . Nếu đã thành lập công ty quản lý , chính là vì sự phát triển của mọi người . Tôi so với mọi người càng muốn thấy được hiệu quả hơn . "

" như vậy xin hỏi , người quản lý cũng là do công ty tùy ý sắp xếp sao ? "

" ừ , " Chử Đồng đem cây bút trong tay gõ nhẹ hai cái lên xấp tài liệu , " tôi sẽ không thiên vị bất kỳ kẻ nào , dựa theo danh tiếng của mỗi người mà phân phối . Tôi sẽ chịu trách nhiệm về việc này . "

" thật sao ? " Hai tay nam nghệ sĩ chống lên tay ghế , đột ngột đứng dậy bước tới trước mặt Chử Đồng . Thân hình anh ta rất cao lớn . Lúc Chử Đồng ngẩng đầu lên , rõ ràng nổi lên cảm giác hít thở không thông . Anh ta chậm rãi cúi người xuống , hai tay chống đầu gối , cổ áo dệt kim rộng thùng thình kéo trễ xuống , đừng nói là xương quai xanh , chỉ cần Chử Đồng muốn , cơ bắp lồng ngực cũng có thể nhìn thấy hết sức rõ ràng .

Ngón tay đang cầm tách cà phê của Giản Trì Hoài siết chặt , đôi mắt híp lại , trong mắt chứa đầy lạnh lẽo . Đây là ở ngay trên địa bàn của anh , thế nào , giở trò sắc dụ à ?

Chử Đồng nhẹ nuốt nước bọt , nhìn lại khuôn mặt này . Quá xinh đẹp , quá hấp dẫn , hình như còn kẻ viền mắt nữa .

Ánh mắt người đàn ông vẫn nhìn cô chằm chằm , " vậy nếu chúng tôi không đồng ý thì sao ? "

" nếu cậu muốn tiến xa hơn , cậu sẽ không phản đối . " Chử Đồng cảm thấy bầu không khí xung quanh mình tựa như bị ngưng tụ lại . Cô giơ tay lên , quạt quạt tạo gió . Giản Trì Hoài vừa trông thấy động tác này của cô , chứng tỏ là tâm tình rạo rực không chịu nổi đây mà .

Giang Ý Duy ngồi ở cách đó không xa thấy vậy , mang theo tư thái đùa giỡn mà nói , " Thịnh à , cậu cũng không phải không biết cô ấy là bà chủ của chúng ta , cậu cũng đừng dùng ánh mắt đó để nhìn cô ấy chứ . "

" gặp phải thứ đẹp mắt , luôn phải nhìn kỹ thêm mấy lần mới được , " Người đàn ông sau khi quay đầu lại nhìn về phía Giang Ý Duy , " thế nhưng trong ánh mắt của tôi ý gì cũng không có . "

Chử Đồng giơ tay lên , bàn tay vừa khéo có thể đặt trên bả vai người đàn ông . Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ , " trước đó tôi đã xem qua hồ sơ cá nhân của cậu . Dựa vào tư chất và tiềm năng của cậu , yên tâm đi , tôi sẽ không bạc đãi cậu đâu . "

" thật à ? " Người đàn ông mỉm cười đứng dậy , " được , tôi tin cô . "

Ở đầu kia quản lý Hoa liếc nhìn sắc mặt của Giản Trì Hoài , " Tứ ca , ngài cũng đừng để trong lòng . Cậu ta chính là như vậy . Gương mặt đó , sinh ra liền nhất định phải ăn cơm của giới giải trí rồi . Tính tình cậu ta từ trước đến giờ luôn rất kiêu ngạo , nhưng cũng không đến nỗi gây sự vô lý . Các nghệ sĩ khác nhìn thấy nhà đầu tư đều rất nể nang kính trọng , chỉ có cậu ta là không hề , còn đặc biệt ...... Nói như thế nào nhỉ , tuỳ hứng . Trước đây có một thương hiệu ra giá cao mời cậu ta làm đại diện quảng cáo , cậu ta cáo bệnh không nhận . Sau đó cậu ta lại cố gắng đòi quay một mẩu quảng cáo của nhãn hiệu bánh quy . Người ta ban đầu chỉ muốn mời một minh tinh không tiếng tăm gì cho xong chuyện . Cậu ta ngược lại tốt lắm , tự hạ giá bản thân xuống , nói rằng bà nội cậu ta rất thích ăn loại bánh quy kia . Nói cho cùng , chính là một tên quái gở . "

Hai tay Giản Trì Hoài khoanh lại trước ngực , tiếp tục theo dõi nhất cử nhất động của Chử Đồng ở trong mắt .

Người đàn ông ngồi lại xuống chỗ cũ . Chử Đồng tiếp tục mở miệng nói , " liên quan tới chuyện người quản lý mới bổ nhiệm , sau này sẽ có thông báo ......"

Nam nghệ sĩ vừa rồi giơ giơ tay , " ai tôi cũng không cần , chỉ cần Sài Bích Vân . "

Giang Ý Duy ban đầu chỉ vì tham gia náo nhiệt mới tới đây . Nghe nói như thế , cô liền vặn chặt chân mày , " Sài Bích Vân ? Tôi thấy cậu nên đổi người khác đi thì hơn . "

" tại sao ? "

" Sài Bích Vân đi với tôi . "

" thật à ? " Nam nghệ sĩ kia hướng Chử Đồng liếc nhìn , " tại sao ? "

Khoé miệng Giang Ý Duy cong lên ý cười , không nói lời nào . Chử Đồng đảo mắt nhìn người kia , sau đó nghiêm túc nói , " Sài Bích Vân đi với cậu , đây chính là sắp xếp của tôi . "

Sắc mặt Giang Ý Duy nhanh chóng tối xuống , " không phải nói Sài Bích Vân đi với tôi sao ? "

" tôi sắp xếp như vậy , tôi tự có cân nhắc của mình . " Chử Đồng không muốn giải thích thêm gì nữa , định chuyển sang nghệ sĩ khác . Giang Ý Duy tuyệt đối phải ở trên cơ nam nghệ sĩ kia . Giọng điệu của cô trở nên hung hăng bức người , " trước đó trợ lý của tôi cũng không hề nói với tôi như vậy . "

" chuyện này không phải xét riêng về độ nổi tiếng . Giang Ý Duy , cô bây giờ không thiếu gì cơ hội , theo lý tôi nên đem quản lý tốt nhất sắp xếp cho người cần phát triển tiềm lực . "

Giang Ý Duy nghe xong , lập tức đứng phắt dậy . Cô hung hăng trừng mắt khoét tới Chử Đồng , không nói tiếng nào , bước thẳng ra ngoài .

Giản Trì Hoài tựa vào lưng ghế , ngón tay không khỏi xoay xoay chiếc nhẫn . Quản lý Hoa đã đi ra ngoài , một mình anh nhìn chằm chằm vào camera .

Sau khi Giang Ý Duy rời đi , Chử Đồng cũng trầm xuống khuôn mặt nhỏ nhắn , hai tay cô xếp lại rồi đặt trên đầu gối , " hôm nay tôi mời mọi người tới đây , chính là bởi vì muốn tránh sau này trong công việc giao tiếp , lại xảy ra phiền toái không cần thiết . Tôi sẽ không thiên vị bất kỳ kẻ nào . Nếu mọi người đã là nghệ sĩ của Dịch Lục Soát , nên nghe theo sự sắp xếp của công ty , đừng đến lúc đó lại gây khó khăn cho tất cả mọi người . "

Ngoài cửa phòng làm việc của Dịch Lục Soát truyền tới một loạt tiếng gõ cửa .

Giản Trì Hoài nói ' mời vào ' . Giang Ý Duy hấp tấp xông tới , thấy Giản Trì Hoài không nói gì , chỉ ngồi xuống ghế sa lon .

Người đàn ông nhẹ nhấp một ngụm cà phê , " không phải đang họp sao ? "

" tôi đi ra ngoài trước . "

Giản Trì Hoài cũng không hiểu tại sao Chử Đồng lại làm vậy . Anh cười khẽ ra tiếng , giọng nói mang theo vẻ trêu chọc , " sắc mặt khó coi như vậy , ai chọc tức cô à ? "

" là Chử Đồng bảo tôi qua đây chờ . "

Giản Trì Hoài đem tách cà phê đặt lại xuống bàn . Lửa giận này của Giang Ý Duy , cần sớm có người tới đè xuống dập tắt . Giang Ý Duy ngồi một lát, lại nghe thấy giọng nói của Chử Đồng vang lên trong phòng làm việc . Cô đứng dậy bước tới trước bàn làm việc của Giản Trì Hoài , " Tứ ca , có phải chuyện xảy ra mới vừa rồi , anh đã nhìn thấy tất cả ? "

Giản Trì Hoài rũ mắt xuống , ngầm thừa nhận .

Niềm sung sướng của Giang Ý Duy hiện ngay trên khoé mắt , miêu tả lại sinh động như thật , " anh nhất định cũng nhìn thấy cái tên ẻo lả kia đúng không ? Anh có thấy ánh mắt cậu ta nhìn Chử Đồng lúc đó không ? Khi đó tôi đang ngồi ở cách đó không xa . Ánh mắt kia ... tuyệt đối không đơn giản đâu . "

" cô không cần phải ở đây uổng phí sức lực , " Giản Trì Hoài xua tay , " nếu còn ồn ào ầm ĩ không chịu ngừng nữa , cô đi ra ngoài ngay đi . "

" quan trọng là Chử Đồng bị cậu ta nhìn đến đỏ cả mặt . Thật đó , tôi nhìn thấy rất rõ ràng ! " Giang Ý Duy hận không thể bay ngay tới bên người Giản Trì Hoài , " Ít nhất lúc cô ấy đối mặt với cậu ta , ngây ngốc luôn . Tôi gần như còn có thể nghe được tiếng tim đập rộn lên thình thịch của cô ấy nữa cơ . "

Ngón tay Giản Trì Hoài nhẹ nhàng xoa nắn mấy cái , ánh mắt lạnh lùng nâng lên rồi quét về phía Giang Ý Duy , " cô rảnh quá ! "

" Tứ ca , đem tên đàn ông kia ra đè bẹp luôn đi . Ai bảo hắn ta dám tùy tiện quyến rũ người khác . "

Giản Trì Hoài chỉ chỉ về phía cô , sức nhẫn nại đã bị khiêu khích tới cực điểm , " Câm miệng . "

Giang Ý Duy che miệng lui sang bên cạnh . Cô cũng biết chừng mực , không dám tiếp tục nói nữa .

Qua khoảng chừng nửa giờ sau , cuộc họp kết thúc.

Giản Trì Hoài nâng mắt lên , khuôn mặt không biểu tình nhìn chằm chằm ra cửa . Tầm mắt của Giang Ý Duy cũng nhìn ra theo , " Tứ ca , anh thật là lớn gan , dám để cho Chử Đồng làm chủ một công ty quản lý to như thế . Bây giờ đám nam nghệ sĩ dưới tay cô ấy , có cậu trai trẻ hai mươi tuổi , có soái ca ba mươi tuổi , có cán bộ thâm niên bốn mươi tuổi . Mỗi ngày nhìn một loại cũng đủ cho cô ấy hoa mắt luôn rồi . "

Cô vừa nói xong , liền nhìn thấy cửa phòng làm việc bị đẩy ra . Chử Đồng bước chân nhẹ nhàng tiến vào . Giang Ý Duy quay đầu lại nhìn cô , " xong rồi ? "

" xong , không một ai có ý kiến gì hết . "

Giang Ý Duy tươi cười đứng dậy , vỗ tay với Chử Đồng , " mình đi nha . "

" khoan đã , cùng nhau ăn cơm đi . "

" Không ăn không ăn , mình đang bận , " Giang Ý Duy kề sát vào bên tai Chử Đồng , " Mau lên , dập lửa đi . "

" dập lửa gì cơ ? " , Chử Đồng nghi hoặc hỏi lại .

Giang Ý Duy hướng cô nháy mắt , " Dù sao chuyện cũng không liên quan đến mình đâu nha . "

Chử Đồng trông thấy Giang Ý Duy đi ra ngoài liền đóng cửa lại . Cô duỗi người một cái , rảo bước đi tới trước bàn làm việc của Giản Trì Hoài , " sao thế , sắc mặt khó coi như vậy ? "

" khó coi lắm sao ? "

" dù sao cũng không dễ nhìn . "

Chử Đồng vòng qua bàn làm việc đi tới bên cạnh Giản Trì Hoài . Máy vi tính để bàn đã tắt. Giản Trì Hoài nâng mắt lên nhìn cô , " mỗi ngày đều nhìn , ngán rồi nhỉ ? Có phải những tên trai trẻ kia trông rất ngon lành đúng không ? "

" làm gì có ? " Hai tay Chử Đồng bưng lấy khuôn mặt của Giản Trì Hoài , " chồng em đẹp trai nhất . "

Giản Trì Hoài kéo tay của cô xuống . Hai chân Chử Đồng xếp lại rồi ngồi tựa vào bàn làm việc cuả người đàn ông , " mới vừa rồi đóng kịch với Giang Ý Duy , cuối cùng cũng dọn dẹp thỏa đáng từ già tới trẻ . "

" chuyện bổ nhiệm quản lý hả ? "

" vâng . " Chử Đồng chà xát hai tay , cười híp mắt . Thế nhưng tại sao Giản Trì Hoài càng nhìn , lại càng cảm thấy ánh mắt của cô đang vô cùng háo hức thế này ?

Anh một phát kéo tay của Chử Đồng qua , để cô ngồi lên chân của mình . Chử Đồng liếc nhìn , mặt hơi đỏ lên , " không nên ngồi như vậy chứ ? "

" tách chân ra , anh lại không có làm động tác gì khác . " Hai tay Giản Trì Hoài nhấc lên một phát , ấn cô ngồi trên chân của mình , ánh mắt nhìn thẳng vào Chử Đồng , " trong đám ngôi sao ấy , phát hiện ra tiềm năng nổi bật rồi sao ? "

" bọn họ cũng không phải là người mới , cần em phát hiện nữa sao . " Bàn tay Chử Đồng đặt lên bả vai Giản Trì Hoài . Nhớ tới lời Giang Ý Duy nói lúc gần đi , ánh mắt cô lóe lên , " Giang Ý Duy nói anh đang tức giận , sao vậy ? "

" cô ta nói có một nam nghệ sĩ quyến rũ em . "

" không phải đâu , " Nửa người dưới của Chử Đồng giật giật , " Giang Giang hiểu em nhất , sao có thể nói như vậy . "

" nếu cô ta hiểu em nhất , vậy anh coi là cái gì ? "

" được rồi , em nói chuyện đàng hoàng . " Chử Đồng nâng tay phải lên , bàn tay xoè ra , " tuyệt đối tuyệt đối không có ai quyến rũ em hết . Lại nói , em vốn chính là một người nhất tâm bất loạn . Ngoại trừ anh ra , những người đàn ông khác đừng mơ tưởng đến gần em ba bước . "

Thật sao ?

Hai tay Giản Trì Hoài vịn hông của cô , thân thể dựa lui về phía sau . Thế nào anh vẫn còn nhớ rõ ràng , nam nghệ sĩ mới vừa rồi kia hầu như cũng sắp dán lên chóp mũi của cô rồi cơ mà .

Giản Trì Hoài nghĩ , xem ra anh lại không thể nhàn rỗi được nữa rồi . Tình hình trong công ty có chút không ổn , anh phải ra tay chỉnh đốn lại cho đàng hoàng mới được , liền lấy cái tên nam diễn viên kiêu ngạo ấy ra khai đao đi . Dám giở trò kiêu căng gì đó với anh . Bàn về giai cấp , bọn họ không phải đều nằm gọn trong lòng bàn tay của anh sao ?