Chương 3: Tôi sẽ không cho cậu bất cứ cơ hội nào.

Không biết có phải bởi vì duyên cớ linh hồn xuyên việt, hay là vì hiệu quả to lớn của cường thân kiện thể hoàn, Mã Khắc phát hiện tửu lượng của bản thân đột nhiên tăng mạnh.

Lão Vương muốn trêu đùa hắn, hắn lần lượt tiếp xuống, bản thân uống không ít, nhưng Lão Vương cũng không khá hơn là mấy, những người bạn học trước đây có quan hệ khá tốt với hắn cũng tìm tới nâng ly, ai đến thì hắn cũng không cự tuyệt.

Một lần này, Mã Khắc cũng không đối với Điền Dã phát ra cái gì cảm khái, phải tìm cô ấy nâng ly.

Cũng vì phát hiện Mã Khắc không thèm quan tâm tới mình, Điền Dã trong lòng có chút không vui, bất quá trong trường hợp này, cô cũng là không thể nói cái gì, chỉ có thể đối với mỹ thực trước mắt cấm đầu mà ăn.

Điền Dã đột nhiên phát giác bụng của mình hơi không thoải mái, nhưng là Mã Khắc không hề phát hiện, vẫn tại nơi đây chăm chú uống rượu , điều này làm cho Điền Dã càng không vui.

Bất quá hoàn cảnh dạng này cũng không duy trì lâu, Mã Khắc hôm nay đại phát thần uy, trực tiếp đem lão Vương hạ gục , người thứ nhất đem ngã xuống, sau vài lần luân phiên qua lại, những người khác từng cái từng cái đều say mèm.

Đều là tuổi tác lớn như vậy rồi, bạn bè tụ hội cũng chính là đi ăn với nhau, không có tiếp tục đi tăng hai.

Một lần này Mã Khắc và Điền Dã cùng nhau đứng lên, chuẩn bị ra về.

Nhìn thấy mọi người chuẩn bị ra về, Triệu Lĩnh vừa đúng lúc từ bên ngoài tiến vào, " Mọi người sao vậy, đây là chuẩn bị ra về à ?"

Vẫn là có chút choáng váng Lão Vương, không biết làm sao lắc lắc đầu, “ Thất sách a, không có suy nghĩ đến, Lão Mã cái tên này hiện tại biến đổi thành người có tửu lượng cao như vậy, chúng ta ba người cùng lên vậy mà cũng không phải là đối thủ của cậu ấy. "

" Triệu Lĩnh, Cậu lại đây còn không uống ly nào, tôi cũng là biết tửu lượng của cậu cũng không tồi, nếu tính cậu một người, hôm nay nhất định có thể đem Lão Mã đứng không nổi. "

Triệu Lĩnh cười nói, " Mọi người đều uống say rồi, như vậy thì không tốt mà làm."

Đã mọi người ăn uống no say, hay là tôi đưa mọi người về nhà đi, vừa đúng lúc tôi cũng không có uống ly nào, hơn nữa tôi cũng lái xe đến đây.

Trên miệng thì luôn nói muốn đưa mọi người về nhà, nhưng ánh mắt của Triệu Lĩnh, một mực luôn nhìn chằm chằm trên người Điền Dã.

" Đinh! " đột nhiên xuất hiện nhắc nhở của hệ thống.

" Nhiệm vụ: Cự tuyệt ngồi nhờ xe Triệu Lĩnh "

" Phần thưởng: Thám tra thuật "

Kỳ thật nếu không có nhiệm vụ này, Mã Khắc cũng không chuẩn bị cho Triệu Lĩnh đưa về, Điền Dã bản thân có xe, tuy là không biết cô ấy có hay không lái xe đến đây, nhưng cho dù không lái qua, tại đại kinh thành này, gọi xe taxi cũng là vô cùng thuận tiện.

Mã Khắc gật gật đầu, " lão Triệu, lão Vương thì tôi giao cho cậu, cậu ta xác thực là hôm nay uống hơi nhiều, đem cậu ta an toàn về nhà a."

lão Vương cũng là tiện tay khoác vai Triệu Lĩnh, " vậy thì thật là vất vả cho người bạn già rồi "

" Lão Mã, lần này trạng thái của tôi không tốt, để cậu may mắn thắng được, lần sau chúng ta lại đại chiến ba trăm hiệp! "

Mã Khắc gật gật đầu, " được được được, cậu uống nhiều rồi, cậu là nhất "

" đi thôi đi thôi, con gái và con trai còn đang ở nhà đợi tôi về "

Một bên nói như vậy, Mã Khắc tiện tay nắm chặt tay của Điền Dã, liền như vậy rời đi gian phòng.

Điền Dã bị động tác của Mã Khắc làm cho sững sờ, cô cũng không có nhất thời tránh thoát, phát hiện trong tay dùng lực khá mạng, hắn lại là uống không ít rượu, Điền Dã cùng liền thuận theo hắn mà đi.

Nhìn thấy Mã Khắc và Điền Dã hai người như vậy rời đi, khoắc tại trên vai Triệu Lĩnh là lão Vương cười nhạo lắc lắc đầu, " hai gia hỏa này, lớn tuổi như vậy rồi, ở bên ngoài một chút hình tượng cũng không hề chú ý gì hết, còn tại đây ân ân ái ái nữa chứ ! "

Bỗng nhiên, lão Vương lại nghĩ đến chuyện gì, " Triệu Lĩnh, tôi biết nhiều năm như vậy, cậu vẫn luôn đối với Điền Dã ngày ngày không quên."

" Nhưng chúng ta đều là bạn bè nhiều năm như vậy rồi, nếu như cậu thật dám đào góc tường của lão Mã, vậy thì tôi thật sự cũng coi thường cậu !"

Triệu Lĩnh ngượng ngùng cười cười, " lão Vương, cậu nghĩ cái gì vậy "

" Trước đây Điền Dã cũng là hoa khôi trường chúng ta "

“ Lúc còn trẻ thì luôn nghĩ đến cô ấy, vậy cũng là một sự việc rất bình thường ”

" Nhưng hiện tại chúng ta đều đã trưởng thành, tôi với lão Mã đều là anh em tốt, việc mà nhớ đến vợ của anh em mình, Triệu Lĩnh tôi vẫn là không làm được. "

Lão Vương vừa cười ha ha vừa lắc lắc đầu, “ cái này cũng khó nói, lúc vừa ăn xong, tôi liền nhìn thấy cậu âm thầm nhìn chăm chú lên người Điền Dã, lão Mã có tại đó, tôi cũng không tiện nhắc nhở cậu.”

“ Hơn nữa cậu cũng thủ thân như ngọc, đến cùng là vì cái gì, trong lòng mọi người đều có tính toán riêng của mình. ”

Triệu Lĩnh không biết làm sao, lắc lắc đầu : " được rồi lão Vương, tôi thấy cậu lần này uống nhiều rồi, đi thôi, đi thôi, tôi đưa cậu về nhà ! "

Nhìn thấy Triệu Lĩnh chết cũng không thừa nhận, lão Vương cũng đành lắc đầu.

Tuy là uống không ít rượu, nhưng đầu óc của lão Vương vô cùng thanh tỉnh, trong lòng đối với Triệu lĩnh luôn có chút xem thường.

Đừng xem công ty của Triệu Lĩnh hiện tại " phong sinh thủy khởi ", rất có tiền, mỗi ngày trôi qua đều không tồi, nhưng lão Vương chính là đối với hắn không thoải mái.

Mọi người đều là bạn học, xem thường, chính là xem thường, điều này với tiền bạc không quan hệ chút nào, hắn - lão Vương chí ít cũng một tiểu tư sản, không hề thiếu tiền.

Từ trong quán rượu đi ra, vừa hay bên cạnh là một tiệm thuốc, Mã Khắc trực tiếp tiến vào bên trong.

Không bao lâu, Mã Khắc từ tiệm thuốc đi ra, tên tay cầm thuốc dạ dày và một chai nước khoáng " lại đây uống thuốc đi, số còn lại sau này nhớ mang theo . "

" Ngày nào cũng mang theo một cái túi lớn, những đồ cần dùng lại không có cái nào "

Lời của Mã Khác vô cùng bá khí, làm cho Điền Dã sững sờ.

Vẫn không có phản ứng trở lại, Điền Dã nhận lấy nước, đem thuốc uống đi, cô có chút kỳ quái, “ tại sao anh lại nhớ em uống loại thuốc này ? ”

Mã Khắc bĩu môi, " Trong nhà chỉ có vài loại thuốc, anh đều nhớ được, dạ dày của em nếu không chăm sóc tốt, sớm muộn cũng sẽ xuất hiện vấn đề lớn !."

" Lúc vừa ăn xong có hỏi em, em vẫn cứng đầu nói không có việc gì !"

Điền Dã liền không vui, " Em cứng đầu? Vậy anh không biết đi mua thuốc cho em à !"

Mã Khắc lắc lắc đầu, đem chủ đề này cắt ra, " Về nhà thôi, hai đứa nhỏ ở nhà bây giờ chắc đang náo lật trời.”

" Em có lái xe đến đây không ? "

Điền Dã lắc lắc đầu, " không, lúc qua đây, bụng thì từng trận khó chịu, em liền không lái xe."

" Lúc đầu nghĩ là một lúc sẽ tốt thôi, có thể là trong lúc ăn, ăn trúng đồ vật không sạch sẽ. "

Mã Khắc không đi trả lời, hay muốn thuyết giáo cái gì, Điền Dã nhất định xù lông, vẫn là thành thành thật thật chặn một chiếc taxi, sau đó hai người cùng nhau ngồi tại ghế sau.

Ngay lúc xe taxi rời khỏi, âm thanh hệ thống nhắc nhở Mã Khắc vang lên, nhiệm vụ của hắn thuận lợi hoàn thành, phần thưởng cũng tùy thời nhận được, trên màng sáng trong suốt xuất hiện hình ảnh.