Chương 9: Hoảng Sợ
Lúc này mọi ánh nhìn của mọi người xung quanh đều đổ dồn về Kuro và Irene, dù sao mọi người điều biết ý nghĩa của việc trở thành hắc hội là thế nào nên họ đều chờ xem hai người họ sẽ hành động ra sao.
Makarow sau khi nghe tin Hội Đồng Phép Thuật xuất hiện ở trước cửa Nữ Thần Hội liền vội chạy tới xem, phía sau ông là những người trong công hội, có một sô mặt quen thuộc tuổi trẻ như Gildarts, Macao, Makaba…
Không phải ông rảng rổi mà quan tâm hội người khác, mà tới xem lựa chọn của Nữ Thần Hội sẽ như thế nào, nếu như đối phương không chịu đồng ý đăng ký trở thành chính hội thì sẽ bị phán là hắc hội.
Mà một khi như vậy Fairy Tail bọn họ sợ sẽ không được bình yên vì bị hội đồng ép buộc lợi dụng cả hai đầu tranh với nhau, nếu như hắc ám công hội ở xa thì còn thể dùng lý do để chì hoãn thời gian, nhưng một khi đối diện với nhau thì nó là một kết cục không chết không thôi.
Thế nhưng dù họ chỉ có hai người thì Fairy Tail với tình trạng bây giờ có thể đánh lại hai kẻ có sức mạnh đạt tới trình độ Thập Thánh pháp sự sao?
Trong công hội ngoài ông ra thì không có ai đạt tới trình độ Thập thánh pháp sư, mặc dù có một hạt giống tốt là Gildarts, dù còn trẻ đã tới S cấp pháp sư, nhưng nếu bây giờ cùng hai người họ đấu tranh là tìm đường chết.
Chỉ là nhớ lời sự lựa chọn của đối phương trước đây liền cảm giác xấu sắp xảy ra, nhưng vẫn hi vọng là họ nói đùa.
“Ây da… xin lỗi mọi người hôm nay bọn tôi phải nghỉ sớm rồi… dù sao cần giải quyết rắc rồi trước mắt cái đã… khi nào xong sẽ thông báo với mọi người.”
“Chúng tôi hiểu mà… Thần Y pháp sự cứ việc giải quyết trước.”
Kuro bị mọi ánh mặt tập trung trên người vẫn bình thản mỉm cười đứng dậy nhìn phía người dân nói, họ lúc này cũng biết tình hinh bây giờ cực kỳ căng thẳng nên cũng không ai dám ý kiến gì, dù sao lần này người tới là Hội Đồng Phép Thuật.
Irene ngồi phía sau nhìn thấy độ ngạo mạn của bọn người trước mắt đối Kuro liền tức giận khiến ma lực có chút vặn vẹo thì Kuro lại đưa tay ra ngăn cản khẽ ngạc nhiên một cái nhìn lên thấy hắn mỉm cười với nàng bình thản.
Nàng hiểu được ý nghĩa nụ cười đó.
An tâm đi.
Kuro lúc này gương mặt mỉm cười thân thiện liền biến mất thay vào đó một nguồn khí thế từ hắn tỏa ra ép thẳng tới nhóm người Hội Đồng.
Nhất thời bị một nguồn áp lực đáng sợ ép tới khiến họ kinh hãi, đột nhiên đối phương từ thanh niên thân thiện trở thành một hung thú viễn cố, biến cố qua nhanh khiến họ không kịp chuẩn bị, theo khí thế tăng dần như một trọng lực đáng sợ khiến họ chịu không nổi gục xuống, sau đó liền ngất đi, chỉ còn tên đội trưởng miễn cưỡng chưa ngất nhưng gương mặt lại tràn ngập tái trắng và sợ hãi.
Biến cố đột nhiên xảy ra khiến mọi người xung quanh ngẩn người một cái, đột nhiên người của Hội Đồng gục xuống hết một nhóm chỉ còn tên đội trưởng với vẻ mặt sợ hãi.
“Kuro… ngươi…” Makarow thấy vậy sợ hãi một trận định nói gì đó.
“Thôi chết… xem ra người của Hội Đồng lo đi chấp hành nhiệm vụ mà không kịp nghỉ ngơi liền chịu không nổi ngất đi… thế này liền không tốt rồi…”
Kuro sau đó ra vẻ ngạc nhiên rồi gật gù khen ngợi tình thần làm việc của họ, rồi quay về phía Makarow mỉm cười nói, sau đó liền bước tới trước mặt tên đội trưởng của Rune Kinghts.
“Makarow hội trưởng… phiền ông chăm sóc họ nhóm người Hội Đồng giùm… Irene nàng phải trông trẻ nhỏ nên không tiện rồi… ta nghỉ chắc ông không phiền nhỉ.”
“Ngươi… ngươi muốn làm gì ?.” Tên đội trưởng này thấy hắn bước tới liền sợ hãi như nhìn thấy hung thú vậy.
“Đương nhiên là chuẩn bị tới Hội Đồng Phép Thuật rồi… các vị đã tới đây mời ta với dáng vẻ vội vàng và mệt mỏi tới ngất đi thế này… ta đương nhiên phải đáp lại.” Kuro thả nhiên mỉm cười nói, rồi một tay tóm lấy cổ áo đối phương.
“Ngươi…” Tên này bị hắn nắm cổ áo liền hoảng rồi.
“Bình tĩnh… ngươi thân là đội trưởng… tất nhiên phải mang ta quay về rồi đúng không ? … nhìn bộ dạng bây giờ của người chỉ sợ đi còn không được… thôi thì đã ta giúp vậy.”
Sau đó bất ngờ phía sau Kuro xuật hiện bốn đôi cánh khiến mọi người khiếp sợ, bộ dàng này của hắn cứ như thiên thần hạ phàm vậy, rồi quay về phía Irene dặn dò một câu.
“Irene… ta tạm đi một lúc… nàng coi trừng hội nhé.”
“Ừm… ta biết rồi.” Nàng liền khẽ gật đầu mỉm cười ôn nhu.
“Vù…”
Kuro sau đó liền nắm lấy tên đội trưởng bay lên trước sự kinh ngạc há hốc mồm của mọi người bay về một hướng rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt của họ.
…
Có một chi nhanh của Hội Đồng Phép thuật ở Fiore.
Tất cả thành viên của hội đồng đều có mặt ở đây mở phiên toà xét xử về Nữ Thần Hội.
“Ầm…”
“A…”
Trong lúc bọn họ đang nói với nhau nhưng việc xảy ra gần đây quanh đại luc Ishgar thì bất ngờ từ phía trên trần nhà bị phá vỡ do một vật thể màu đen bắn thẳng vào giữa tòa án, cùng đó là một tiếng hét thảm vang lên.
Biến cổ xảy ra khiến họ sửng sốt nhìn xuống thì phát hiện ra một Rune Kinghts đang nằm đó nằm trên mặc đất với bộ dạng đau đớn.
“Là kẻ nào? Ai mà dám to gan như vậy ?”
Cả hội đồng đều tức giận, lần đầu tiên bị hành động khiêu khích trắng trợn thế này liền vỗ bàn kêu lên.
Kuro lúc này bay xuống lỗ hông nhìn phía bọn họ như cao cao tại thượng nhìn xuống mấy con kiến hôi vậy.
Một người trong hội đồng đứng lên chỉ thẳng mặt đối phương nói:“Ngươi là ai ? ngươi dám tấn công hội đồng không sơ bị truy nã sao ?”
“Không phải các ngươi cho người tới bắt ta và công hội về tra xét à ?”
Kuro nhìn bọn họ nhếch môi cười nói.
“Ta tới rồi đây.”
“Ngươi là Thần Y Pháp Sư , Kuro?!”
Nhất thời toàn bộ hội đồng sửng sốt một đám, phải biết họ hôm nay cho ngươi tới bắt chính là Nữ Thần Hội. Mà bọn họ cũng chỉ có một nam và một nữ, cho nên nhìn nam nhân trước mặt liền đoán ra thân phận của hắn.
Khiến cho họ không tưởng tượng được là họ sẽ gặp đối phương trong tình cảnh thế này, phải biết trong tưởng tượng của họ thì ma pháp sự trị liệu thường rất là yếu đuối, nhưng nhìn nam nhân đầy vẻ cao thượng trước mặt hoàn toàn phá vỡ nhận thức của họ.
Yajima lúc này cũng bị hành động của hắn chóc tức, gương mặt âm trầm nhìn đối phương hỏi. “Kuro… ngươi đây là ý gì ? tính thách thức hội đồng trở thành hắc hội à ?”
“Trở thành hắc hội ?... Hahaha cười chết ta mất.”Kuro nghe đối phương hỏi liền ôm mặt cười lớn một tiếng.
Sau đó biến mất xuất hiện ngay trên đầu của Crawford đạp xuống, khiến cho gương mặt đối phương úp thẳng lên bàn rồi bị áp lực từ bên trên ép xuống phá vỡ, đập thẳng xuống đất. Kuro gương mặt âm trầm tỏa ra sát khí từ trên cao nhìn xuống người của hội đồng tràn ngập đáng sợ hỏi.
“Các ngươi nghĩ các ngươi là ai mà đủ tư cách để phán xét Nữ Thần Hội bọn ta ? Các ngươi nói xem muốn chết thế nào ?”
Phải biết hắn dù rất dễ nói chuyện nhưng một khi chọc tới thì đừng trách hắn độc ác, đã vậy hắn kế thừa không chỉ sức mạnh của Mael mà còn có cả thân phận và ký ức của đối phương.
Đường đường là chiến thần mạnh nhất của Nữ Thân Tộc cùng thân phận cao quý thì không phải để bọn này muốn nói sao thì nói, muốn phán gì thì phán, đây là tìm đương chết.
“Ngươi… ngươi điên rồi, nếu ngươi dám giết bọn ta thì sẽ bị toàn bộ Thập Thánh cùng các công hội truy sát.”
Bị sát khí của đối phương ép tới như đối mặt với một con hung thú khiến toàn bộ sợ hãi mà run rẩy vô cùng, một người trong số họ chỉ mặt hắn run rẩy uy hiếp nói, nhưng nhìn bộ dạng đối phương liền biết có bao nhiêu sợ hãi.
“Các ngươi không thậy lạ à? Dù động tĩnh lớn như vậy, thế mà không có một người nào chạy vào sao ?” Kuro không bị bộ dạng uy hiếp của bọn họ mà sợ hãi ngược lại mỉm cười trêu tức hỏi.
“Ngươi đâu… ngươi đâu rồi… mau tới cứu bọn ta…”
Lúc này cả đám mới ý thức chuyện này gương mặt liền tái trắng, một người trong số họ liền vội chạy tới mở cửa nhưng không được liền càng hoảng một, vội đập cửa gào thét kêu lớn.
Thế nhưng bên ngoài hai ngươi linh cang gác cứ như không nghe thấy vậy, gương mặt vẫn tràn ngập nghiêm túc làm việc.
“Các ngươi có kêu cũng vô dụng, từ khi bước vào ta đặt một ma pháp không gian lên căn phòng này, nơi này cùng bên ngoài như hai thế giới khác biệt.”
Kuro liền mỉm cười nguy hiểm nhìn họ nói.
“Cho dù bây giờ ta giết sạch các ngươi thì cũng không biết được truyện này cả đúng không ? ta dù sao cũng chỉ là một pháp sự trị liệu đâu có ai tin ta đủ sức giết các ngươi đâu nhỉ ?”
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào ?” Yajima lúc này cũng sợ hãi một trận nhìn đối phương hỏi, bọn họ cảm nhân ma lực cùng sát khí từ đối phương tỏa ra liền buông bỏ cả phản kháng, vì họ biết có phản kháng cũng vô dụng.
“Lúc nãy ta nghe các ngươi tới Thập Thánh pháp sư phải không ? Ta cũng nhất thời hứng thú đấy” Kuro một tay xoa cầm gương mặt hưng phấn nói.
Một người trong số lúc nghe hắn nhắc tới thập thánh liền nhớ Tam Thánh của Ishgar gương mặt liền tràn ngập tự tin lẫn ngạo mạn nói rằng:
“Đúng vậy… nếu không thả bọn ta ra thì Tam Thánh Isghar sẽ khiến ngươi phải hồi hận.”
Yajima thấy thời xúc động muốn tát chết tên đồng đội heo ngu ngốc này, rõ ràng đối phương mới nói giam lỏng họ ở đây không ai biết còn ở tỏ thái độ đây là muốn hại chết họ chứ còn gì.
Nhưng câu nói tiếp theo của đối phương khiến họ kinh ngạc ra mặt tràn ngập vẻ không tin được.
“Tốt, nghe coi bộ rất là ghê gớm à, ta cho ngươi cơ hội đấy chỉ cần có thể kêu họ tới đánh với ta một trận, ta sẽ buông tha các ngươi.”
Kuro liền không chút biến sắc mà còn tràn ngập thích thú nói.