Chương 33:
Sau đó Jude một bên dẫn hắn đi một bên tự hào giới thiệu về gia sản của mình.
Trên đường Kuro khẽ quan sát xung quanh đều thấy được trang bị nội thật ở đây cực kỳ đắt tiền.
“Tạch... tạch...”
Đột nhiên có một âm thanh bước chân vội vàng của ai đó đang chạy tới đây khiến cả hai ngạc nhiên, rất nhanh Kuro liền thấy được một cô bé tóc vàng trong bộ váy nhỏ như tiểu công chúa chạy tới đây.
Kuro lập tức hai mắt tỏa sáng liền biết nàng là tiểu Lucy.
Tiểu lucy chạy tới vô cùng hưng thú đang giá hắn kêu lên tràn ngập vui vẻ hỏi: “Ngài là Thần y pháp sư của Nữ Thần hội được cha mới tới phải không ?”
“Lucy... không được hồ nháo.” Jude thấy con gái của mình như vậy liền la rầy nàng rồi quay sang cười làm lành với hắn: “Mong ngài thông cảm vì nàng vẫn còn nhỏ...”
“Không sao” Kuro lắc đầu mỉm cười rồi ngồi xuống một chân đưa tay vuốt lấy mái tóc nhỏ của nàng hỏi: “Đúng rồi, còn em là ai ?”
“Em là Lucy Heartfilia.” Lucy tràn ngập đáng yêu nói.
Kuro sau đó liền ôn nhu hỏi“Vậy giờ em có thể dẫn anh tới gặp mẹ em được không nè ?”
“Được.”
Tiểu Lucy vốn đầu còn sợ hãi cha của mình nhưng thấy hắn đối xử tốt như vậy liền vui vẻ nắm tay Kuro dẫn đường.
Jude phía sau thấy nàng như vậy ra vẻ không vui lắc đầu một cái không nói gì liền theo họ.
“Chính là phòng này.”
Rất nhanh nàng liền dẫn hắn tới một cánh cửa máu hồng rồi hưng phấn chỉ vào nó kêu lên.
Đương nhiên hắn không có thiếu lịch sự tới mức vội nhảy tới mở cửa vào mà ngược lại nhìn phía Jude phía sau.
“Xin mới...”
Tên này hiểu ý liền tiến tới gõ cửa rồi bước vào, không lâu sau bước ra gật gù mới hắn đi vào.
Kuro sau đó liền thấy được một gương mặt xinh đẹp tràn ngập tái trắng của đối phương, tuy nhiên hắn không thế không khiếp sợ vì nàng quá giống với Lucy trong nguyên tác.
Nếu không phải có tiểu Lucy kế bên hắn có lẽ còn nhằm nàng từ lần đầu nhìn thấy, khí chất đối phương tràn ngập ôn nhu cùng trưởng thành.
“Xin chào Layla phu nhân.” Kuro cười thân thiệt chào hỏi.
“Không ngờ được gặp Thần Y trực tiếp thế này thật là vinh hạnh cho tôi.” Layla nằm trên giường bệnh đầy khó khăn nói nhưng lại tràn ngập vui vẻ.
“Phu nhân ngươi không ngại…” Kuro sau đó đưa tay về phía nàng mỉm cười hỏi một cách lịch sự.
“Đương nhiên rồi.” Layla liền đưa tay về phía đối phương.
Hắn đương nhiên thừa biết nàng bị thiếu hút ma pháp trấm trọng như nguyên tác nhưng vẫn phải làm đúng trình tự.
Khẽ cầm lấy bàn tay mền mại của nàng liền dùng ma pháp tiến vào cơ thể đối phương, Layla cảm nhận ma lực khác lạ đang đi vào cơ thể liền ửng đỏ, đây giống như xấm nhập sự riêng tự bí mất của nàng vậy nên hơi một chút xấu hổ.
Cũng may gương mặt của nàng đang bệnh nên khó có thể thấy rõ.
Kuro sau khi tiến vào quan sát thì hắn quả nhiên thấy được ở nguồn ma lực của nàng đã cạn kiệt chỉ cần nó vừa hồi phục một chút liền bị hao mòn.
Bởi vì ở bên trên có một nguồn ma lực đặc biệt đang hút lấy chúng như bù đấp lại một loại kế ước nào đó, nếu như không lấp đầy nó nhanh chóng thì thứ này sẽ hút cạn sinh lực của nàng mới thôi.
Chỉ cần lấp đầy nó thì nàng sẽ trở lại bình thường và dùng được ma thuật.
“Tình trạng của mẹ em có thể trị được không ?” Lucy một bên thấy hắn mở mắt ra liền vội ôm lấy chân hắn hỏi.
Juda và Layla cũng nhìn hắn với vẻ mong chờ.
“Có thể.” Kuro gật đầu mỉm cười nói.
“Tốt quá...”
Lucy lấp tức vui mừng kêu lên, cả hai người Juda cũng vậy.
“Tuy nhiên trong lúc ta chữa trị cho nàng không được cho phép ai vào đây làm phiền, nếu không hậu quả ta không nói trước.” Kuro gương mặt sau đó liền làm vẻ nghiêm trọng nói.
“Tôi hiểu rồi.” Juda nghe vậy liền giật mình vội gật đầu nói.
Sau đó ông liền dẫn tiểu Lucy ra ngoài, ở bên ngoài canh chừng.
“Layla phu nhân ngươi cũng đủ liều lĩnh à dám dùng sinh mạng của mình để mở nguyệt môn…” Kuro sau đó nhìn phía nàng thở dài nói.
“A… ngươi biết ?!” Layla nghe vậy liền chấn kinh kêu lên.
“Gặp lại tổ tiên của mình ở bốn trăm năm trước cùng kế hoạch của nàng cảm giác thú vị không ?” Kuro sau đó liền thú vị nhìn nàng hỏi thâm ý.
“Ngươi…” Layla một bộ như thấy quỷ một dạng tràn ngập không dám tin nhìn đối phương.
Phải biết chuyện này là bí mất ở Firoe hôm đó, người ngoài không thể nào biết được, vậy mà nghe hắn nói như vậy khác gì đều hiểu rõ mọi thứ, hỏi sao nàng không kinh hãi cho được.
“Chúng ta bắt đầu chữa trị nhé.”
Kuro thấy bộ dạng của nàng liền cười nói, cảm giác rất hài lòng với biểu cảm bây giờ của đối phương. Sau đó trước sự trợn mặt há hốc mồm của Layla, hắn liền hiện ra trạng thái nữ thần tộc của mình.
Hắn thấy Layla như vậy liền mỉm cười chớp mắt một cái, đứa tay lên miệng ra dấu im lặng rồi nắm lấy tay bắt đầu truyền ma lực của bản thân vào cơ thể của nàng.
Theo ma lực hắn truyền vào như có ánh sáng đi vào cơ thể nàng một cách rõ ràng, nhưng Layla lại không chu ý điều đó vì với bộ dạng bây giờ của hắn mới hấp dẫn sự chú ý của nàng nhất.
Nhìn đối mắt đang tỏa sáng cùng bốn đôi cánh trắng phía sau, nhìn đối phương bây giờ như một thiên thần hạ phàm vậy, đặc biệt là gương mặt tuấn tú kia khiến nàng như muốn bấn loạn.
Nàng không ngờ rằng sẽ có một ngày bản thân giống như chuyện cổ tích được thiên thần tới cứu giúp liền một bộ ngơ ngác từ đầu tới cuối.
Không lâu sau Kuro lấp đầy ma lực cho Layla thì cái thứ đó cũng biến mất, tình trạng thiếu hụt của nàng đã được dần cải thiện trở lại rồi dùng ám quan khôi phục lại sức khỏe hoàn toàn cho đối phương.
Sau khi trở lại bình thường liền mỉm cười nói với nàng: “Chúc mừng ngươi khỏe mạnh trở lại.”
“A…”
Layla lúc này mới giật mình tỉnh lại, tuy nhiên đối mắt nhìn phía Kuro đầy nóng rực cứ như muốn xuyên thủng hắn vậy liền nhịn không được hỏi.
“Ngươi là thiên sứ ư ?”
Kuro không trả lời câu hỏi của nàng mà chỉ mỉm cười, tuy không đồng ý nhưng cũng không phủ nhận.
Layla thấy vậy liền lấy tay che miệng cứ như phát hiện một đại lục mới.
Sau đó hắn liền mở cửa ra liền hấp dẫn chú ý của hai cha con Lucy, họ lấp tức vui mừng vì lúc này Layla đã khỏe mạnh trở lại không còn bộ dạng như trước nữa.
“Layla-sama…”
Lúc này có một tiếng kêu bất ngờ vang lên hấp dẫn chú ý của họ.
Chỉ thấy một my nữ xinh đẹp có mái tóc xanh lục, đặc biệt hai bên đầu đều có cái nơ hình chữ X, thần hình cũng nóng bỏng vô cùng dù ăn mặc bảo thủ.
“Grammi…” Layla vừa nhìn thấy nàng liền vui mừng kêu lên.
Hai nữ lấp tức ôm lấy nhau tràn ngập vui vẻ.
Kuro vừa nghe thây tên của nàng liền biết đây là mẹ của Brandish u.
Sau khi biết được hắn chữa trị cho Layla thì Grammi liền vội cảm ơn hắn không ngừng, rồi xin lỗi nàng để gặp tinh trạng như vậy.
Layla liền không để tâm chuyện đó, rồi hai nàng liền tiến vào phòng tâm sự.
“Cảm ơn ngài Thần Y vì đã cứu được thê tử của tôi.” Jude lúc này liền vội cảm ơn hắn nói: “ Ngài muốn có thứ gì thì cứ nói, nếu trong khả năng làm được thì tôi sẽ giúp ngài ngay.”
“Không cần” Kuro lắc đầu cười nói “Ta chỉ có lòng tốt giúp nàng mà thôi.”
“Như vậy sao được, hãy để tôi đãi ngài một bữa tiệc.” Juda nghe vậy liền lắc đầu nói
Chỉ là ngay sau đó có một người hầu gái bước tới nói với ông.
“Chủ nhân… ngài Hatosi cùng những vị quý tộc đang chờ bên dưới.”
“Thôi chết, ta quên mất.” Jude nghe vậy liền giật minh kêu lên rồi nhìn phía Kuro tràn ngập áy náy “Xin lỗi ngài thần y, tôi có việc bận rồi, nếu không thì để khi khác.”
“Con sẽ dẫn ngài Thần Y đi tham quan.” Tiểu Lucy lúc này vội kêu lên.
“Chuyện này…” Jude nghe vậy nhất thời do dự.
“Cũng được, ngươi cứ đi đi.” Kuro nghe vậy liền cười gật gù nói.
“Nếu có gì cần cứ việc dặn dò nàng.” Jude liền thở ra một hơi rồi phân phó hầu gái bên cạnh xong rồi nói với hắn.
Sau đó hắn liền đi.
“Cảm ơn Thần Y ca ca đã cứu mẹ em.” Lucy nhìn phía hắn tràn ngập cảm kích nói.
“Không có gì… bây giờ dẫn ta đi tham quan nào.” Kuro liền cười nói.
“Được.”
Lucy sau đó liền dẫn hắn đi ra ngoài tham quan toàn bộ ngọn núi này vô cùng năng động, nàng hầu gái thì theo phía sau cả hai.
Trên đường Lucy không ngừng hỏi hắn về thế giới phép thuật ra sao, rồi thế giới bên ngoài như thế nào, vì từ nhỏ tới giờ nàng chỉ sống quanh biệt thụ cùng cha mẹ và người hầu nên không biết bộ dạng bên ngoài ra sao.
Kuro sau đó nói cho nàng biết bên ngoài gồm có những thứ thú vị tươi đẹp, phép thuật đủ loại muôn màu, đương nhiên cũng nói về người xấu và mặt trái của xã hội khiến nàng nghe say sưa ngon lành.
Sau đó hắn liền bắt đầu dùng những câu hỏi mẹo để trêu ghẹo nàng, Lucy ngây thơ đoán này đoán nọ khiến tiểu hầu gái phía sau cười không ngừng, tới khi hắn nói cho nàng biết kết quả liền xấu hổ giận dỗi.
Tuy nhiên bầu khí không lại vô cùng tươi đẹp và ấm áp.
Dù nàng bị hắn trêu ghẹo xấu hổ nhiều lần nhưng trong lòng lại vui vẻ vì đây lần đầu ngoài người hầu cùng cha me ra nàng có ngươi để chia sẽ nhiều như vậy.
Trong lúc hắn đang cùng Lucy vui chơi bên này vẫn không quên chú ý tới Grammi, dù sao trong nguyên tác nàng bị sát hại sau khi quay về, hắn đương nhiên sẽ không để nàng chết rồi.
Không thể để Brandish u từ nhỏ một mình như vậy được.
Không lâu sau thì Kuro nhìn thấy gì đó thì đôi mắt liền nhảy một cái.
“Tiểu Lucy ngốc chúng ta chơi trốn tìm nhé.” Kuro đột nhiên nhìn phía nàng cười nói.
“Được… nhưng em không có ngốc.” Lucy nghe hắn nói vậy liền vui vẻ đồng ý nhưng nghe chữ ngốc liền phồng má như bánh bao nói.
“Bây giờ ta sẽ đi trốn, em phải đếm từ một tới một trăm rồi đi kiếm ta biết chưa ?” Kuro sau đó dặn dò nàng nói “nếu em tìm được anh sẽ cho em một món quà.”
“Được ạ.”
“Một… hai…”
Lucy nghe vậy liền hưng phấn úp mặt vào một cái cậy gần đó liền bắt đầu điếm.
Kuro khẽ núp ở một góc nào đó khá xa che mất tầm mắt của hầu gái liền bay đi một hướng nào đó.