Chương 23: Chương 5.4: Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

8.

Tiểu San San mỗi lần nhìn thấy mặc áo blue trắng thì há hóc mồm "Mẹ ơi trong mẹ như là thiên thần trong tivi vậy."

"San San cố gắng học giỏi sau này làm bác sĩ sẽ được mặc áo này như mẹ." Tôi yêu thương xoa đầu con bé.

"Bác sĩ là làm gì ạ?"

Triệu Mặc ngồi kế bên nói "Là chữa bệnh cứu người."

"Woa thật oai, vậy sao này con cũng sẽ trở thành bác sĩ như mẹ." Con bé thích thú hét lên nhảy lung tung.

"Này công việc của ba cũng oai lắm đấy, sao không nghe con hỏi gì về ba vậy?" Triệu Mặc ganh đua.

"Ba con là một nhà tư bản tài ba nhất nhì trong nước đấy." Nghe tôi khen mình Triệu Mặc khoái chí ưỡn ngực kiêu ngạo.

"Bà nói Nhà tư bản đều là những kẻ hút máu." Con bé nói một cách chán ghét.

Triệu Mặc "..."

9.

Ở nhà, hầu hết các công việc nhà đều là Triệu Mặc làm, chỉ vì đơn giản là đó giờ hắn sống tự lập nên việc nhà đối với hắn đã quen rồi.

Một lần Tiểu San San hỏi Triệu Mặc "Ba vì sao người luôn làm việc nhà?"

Triệu Mặc nói đùa rằng "Vì mẹ con phải đi làm kiếm tiền nuôi cha con ta."

Triệu Mặc tính tình nữ chính nên thường hay giận dỗi tôi, mỗi lần giận thường sẽ bỏ ăn, tôi phải dỗ dành rất lâu thì mới chịu ăn.

Tiểu San San ngưỡng mộ nhìn Triệu Mặc "Ba thật có ánh mắt thật tốt lấy được mẹ."

Triệu Mặc khoái chí ưỡn ngực dạy dỗ "Dĩ nhiên rồi, sao này con phải tìm người tốt như mẹ con vậy."

Con bé dạ một tiếng rõ to rồi quay sang tôi đầy xem thường " còn mẹ mắt người tệ quá."

Triệu Mặc "..."

10.

Bệnh viện dạo gần đây rất quan tâm đến đời sống của gia đình, vì công việc bác sĩ rất bận rộn sợ họ và gia đình không có nhiều thời gian cho nhau nên đã nghĩ ra một cuộc tra khảo nhằm tăng tình cảm trong gia đình giúp họ hiểu rõ về nhau hơn.

Dĩ nhiên cuộc thi nào cũng có phần thưởng, phần thưởng lần này là hưởng thêm nữa tháng lương.

Tôi vốn dĩ chả có hứng thú gì trong việc này cho đến khi nghe viện trưởng nói "Em có thể không đổi phần thưởng lại thành kỳ nghỉ phép nữa tháng nhưng vẫn có lương."

Tôi ngay lập tức bị mê hoặc bởi phần thưởng này, cầm lấy tờ khảo sát chạy về với Triệu Mặc.

Tiểu San San bị mẹ tôi bắt cóc qua bên ấy với bà rồi, con bé không muốn cách xa tôi nhưng nghe mẹ tôi nói sẽ kể cho bé nghe tôi hồi nhỏ thì con bé ôm gấu bông mẹ yêu chạy theo bà.

Lúc tôi về Triệu Mặc đang ngồi xem bộ phim mới nhất gần đây hắn mê mệt Anh Chỉ Thích Em.

Tắm xong tôi cầm tờ giấy chạy lại ngồi cạnh, nói sơ lược qua với hắn.

Triệu Mặc tỏ vẻ rất thích thú chương trình khảo sát này, tranh thủ lúc quảng cáo hắn trả lời câu hỏi của tôi.

"Mẫu người lý tưởng khi còn đi học của anh là gì?"

"Là em." Chả hề suy nghĩ.

Được rồi, tôi lại hỏi "Mục tiêu và lý tưởng cuộc sống của anh là gì?"

"Là em." Cái này rất rõ ràng.

"Vậy Trong hôn nhân điều khiến anh vừa ý nhất là gì?"

"Là em."

"Anh yêu em ở điểm gì?" Câu hỏi này tôi cũng rất mong chờ, tôi vừa khô khan vừa lý trí, hoàn toàn chả có điểm gì tốt cả, vậy vì sao hắn lại yêu tôi còn yêu lâu như vậy?

Triệu Mặc nhìn tôi thật sâu, khiến tim tôi đập thật nhanh, hắn nói "Là em." Chỉ vì đó là em, không còn lý do gì hơn.

Tôi có chút lúng túng nhưng tỏ vẻ bực tức "Anh có thể trả lời đàn hoàn hơn không?"

Triệu Mặc yên lặng rất lâu, trầm ngâm rồi mới nói "Từ đầu đến cuối đều là em."

Nhưng không hiểu sao lần đó tôi lại nhận được giải thưởng ấy, tôi đã cùng Triệu Mặc và tiểu San San đi du lịch cùng với nhau.

-Hoàn-