Chương 66: Huynh đệ La Tiểu Hắc

Editor: Linh Tống

Phải đến ngày mai Lục Di mới được nghỉ, Lục Thần nộp tiền tạm ứng trước, đi ra ngoài ăn bữa cơm, thuận tiện rèn luyện cơ thể.

Nhắc đến cũng kỳ lạ, theo lý thuyết liên tục chơi game lâu như vậy, vừa ngồi trên giường cũng ngồi hơn nửa ngày, làm việc và nghỉ ngơi cũng không quá quy luật, cơ thể phải hơi yếu mới đúng.

Nhưng lúc Lục Thần làm động tác đu xà, lại phát hiện bây giờ đu xà, còn tốn ít sức hơn trước kia.

“Chẳng lẽ chuẩn bị mua căn hộ, vì vậy cả người đều có tinh thần?” Lục Thần cảm thấy có khả năng này.

Đối với hai huynh muội bọn họ mà nói, chuyện mua căn hộ có ý nghĩa quan trọng, nếu không có Cửu Thiên, có thể phải mười năm, hai mươi năm mới dám nghĩ đến.

Trong khu tập thể dục, các lão nhân đang bàn luận về kinh nghiệm chơi Cửu Thiên, có mấy người thường xuyên cùng nhau đánh bài cũng trở thành đồng đội trong trò chơi, bọn họ dự định thành lập một đoàn đội…

Khu tập thể dục đối diện với phố bán đồ ăn, lão bản nương bận rộn một mình, lão bản thì đội mũ giáp lượng tử, vẫn đủ can đảm…

Học sinh trung học đi ra ngoài hít thở vào buổi tối, khua tay múa chân kể lại cảm nhận đánh quái.

“Ta cũng đánh ra chày gỗ, bây giờ một mình đấu với Sài Lang Nhân cấp 5 cũng không có vấn đề gì!”

“Vậy thì có là gì, Lục Nguyên lớp 11 đã đến cấp 8, ca hắn là người trong công hội chuyên nghiệp nào đó, kéo hắn đi theo, thăng cấp cực nhanh!”

“ĐKM, thế này cũng được, cấp 8!”

“Đúng, các ngươi biết việc bí cảnh U Nguyệt không?

“Đương nhiên đã biết, Duy Ngã Độc Cuồng đã lên cấp 12, hắn xoát bí cảnh U Nguyệt một mình. CMN, đỏ mắt chết ta. Không biết có rơi thần trang gì không.”

“Nhưng điều kỳ lạ là, các ngươi có phát hiện không, trong số môn phái Tiên Sơn mà bên trang web chính thức công bố, bây giờ vẫn chưa có một môn phái nào!”

“Đúng vậy, đúng vậy, ta cũng cố ý đi xem, Duy Ngã Độc Cuồng đi qua rừng rậm Độc Vụ lâu như vậy, vì sao vẫn chưa thành lập môn phái?”

“Các ngươi nói chúng ta có thể gia nhập môn phái của hắn không?”

Lục Thần đang đu xà lại lắc đầu.

Thật xin lỗi, có lẽ không thêm các ngươi được… Trong quân đoàn của ta, đều không phải người bình thường…

Đang lúc Lục Thần dự định lại ra sức đu xà một cái, có người gọi một câu ở sau lưng, “Thần ca!”

Người đến là một trong số bạn thân ít ỏi của Lục Thần, bởi vì lớn lên hơi đen, Lục Thần thích gọi hắn là Tiểu Hắc.

Hai người đã quen biết từ nhỏ, từ sau khi trong nhà Lục Thần gặp sự thay đổi lớn, đã mất liên lạc với rất nhiều bạn bè, không còn qua lại nữa, chỉ có gia hỏa này vẫn giữ liên lạc với Lục Thần.

Điều kiện gia đình của gia hỏa này chỉ tạm được, nhưng vào lúc Lục Thần khó khăn nhất, La Vũ mới chỉ mấy tuổi thỉnh thoảng cũng biết lấy một vài món ăn ở trong nhà, thậm chí còn lấy chút tiền đưa cho Lục Thần.

Lục Thần từng nghi ngờ hắn ta trộm tiền trong nhà, không chịu nhận, nhưng La Vũ nói đó là tiền để dành của mình, dúi tiền cho Lục Thần xong liền bỏ chạy.

Chớp mắt một cái cũng đã mấy chục năm.

Căn nhà mà hai huynh muội Lục Thần đang ở là La Vũ giúp đỡ tìm được, tuy ở cùng một tiểu khu, nhưng rất khó gặp được La Vũ.

Bây giờ La Vũ vào một công ty mạng, mỗi ngày bận rộn như chó, chỉ có cuối tuần thỉnh thoảng mới gặp được.

Cũng chỉ có lúc gặp mặt hắn, mới gọi một tiếng “Thần ca”.

“Hôm nay không làm thêm giờ?” Lục Thần đi xuống từ trên xà đơn, hai người tìm một chỗ ngồi xuống.

“Không thêm nữa, bây giờ công ty chúng ta chủ công nghiệp vụ Cửu Thiên, bây giờ tất cả nhân viên đều chơi game.”

“Ồ? Công ty của các ngươi không cần kiếm tiền sao?” Lục Thần ngạc nhiên nói.

“Sao có thể không kiếm tiền chứ, chúng ta dự định sau này làm phát sóng trực tiếp, tiến công chiếm đóng, kho dữ liệu, app giúp đỡ trò chơi gì đó để mở rộng người chơi, ngược lại đều đang ở trong giai đoạn chuẩn bị.” La Vũ đưa một điếu thuốc cho Lục Thần.

“Lão bản chúng ta cảm thấy trong Cửu Thiên có cơ hội làm ăn to lớn, nhưng muốn làm những thứ này, những nhân viên chúng ta phải làm quen với trò chơi, lão bản chúng ta còn tìm một phòng trò chơi chuyên nghiệp để dẫn dội, là công hội được chứng nhận ở trang web chính thức, sau thành chính cấp 10 sẽ thành lập công hội.”

“Bây giờ ai có đẳng cấp cao, tiếp xúc với nhiều nội dung trò chơi hơn, sau này cũng có nhiều cơ hội hơn!”

Lục Thần cái hiểu cái không gật đầu, “Vậy bây giờ ngươi cấp bao nhiêu?”

Nhắc đến trò chơi, đôi mắt La Vũ lập tức sáng lên, vô cùng thần bí nói, “Hắc hắc, cấp 9! Đeo Toái Thạch, miếng lót vai bằng da, lợi hại không!”

“ĐKM?!” Lục Thần trợn to mắt, đẳng cấp này chắc chắn được coi là cao, cộng thêm hai món trang bị Zaska rơi ra, không ngờ La Vũ lại rất mạnh.

“Đúng, không phải ngươi cũng mua rồi sao?”

“Ừm, mua đồ đã dùng qua, thổ hào trước đó đã đổi một khoang hành khách trò chơi, từ bỏ mũ giáp.”

“Nếu không ngươi đến công hội của chúng ta đi, bên đám người Lục Di quản rất nghiêm, bên ta lại không nghiêm như vậy, có thể kéo bạn vào công hội. Hai huynh đệ chúng ta bắt tay, vậy chắc chắn ngày càng kiêu ngạo!”

Lục Thần mỉm cười lắc đầu, “Quên đi, ta chỉ tùy tiện vui đùa một chút thôi. Đánh chút trang bị, kiếm chút tiền.”

Thấy Lục Thần không bằng lòng, La Vũ hơi tiếc nuối, nhưng nghĩ lại, hắn ta hiểu rõ tình hình trong nhà Lục Thần nhất, nếu Lục Thần chơi game, vậy nguyên nhân duy nhất chắc chắn là vì kiếm thêm chút thu nhập.

“Vậy được… Đúng, bên chúng ta có làm công việc thống kê, tỷ lệ rơi của quái đặc thù cao hơn quái bình thường rất nhiều, có lẽ khoảng ba mươi con có thể rơi một thanh vũ khí, bây giờ một thanh chày gỗ có thể bán khoảng một trăm ở trên thị trường, một ngày đánh được hai ba cái, thu nhập cũng rất khá.”

Lục Thần nhíu mày, bây giờ chày gỗ đã giảm còn khoảng trăm nguyên? Hình như hai ngày nay hắn không quá quan tâm khu giao dịch.

Có thể đây mới là giá cả bình thường của trang bị level 1.

“Đúng, chút nữa vào trò chơi thêm bạn tốt đi, sau này có thời gian ta dẫn người đi thăng cấp, đẳng cấp của ngươi cao hơn, cũng có thể đánh nhiều trang bị hơn.”