Quan hệ của Thương gia và Hoàng thất Vương gia rất tốt ba người Lãnh Hàn, Tuyết Dao, Lam Tiêu là thân thiết với nhau từ nhỏ nên lúc nói chuyên xưng hô cũng rất thân mật.
Thương gia vô cùng trung thành với Vương gia, người trong gia tộc đa phần đều giữ chức vụ cao của Thiên Thủy Quốc điển hình là Đại tướng Thương Chiến, người năm giữ một phần ba quân đội của Thiên Thủy Quốc.
Tộc nhân còn lại của Vương gia chỉ là chi thứ, tư chất xác thực không tốt lắm nhưng với sự trung thành tuyệt đối của Thương gia cùng thực lực Anh Biến duy nhất của Vương Bá Thiên, Vương gia tạm thời duy trì được ngai vàng. Nếu không vị trí này chắc chắn sẽ bị hai nhà Chu gia cùng Hoàng gia nhăm nhe đoạt lấy rồi.
Bạch gia cùng Vương gia là hai gia tộc lâu đời nhất của Thiên Thủy Quốc. Tuy nhiên Bạch gia lại điệu thấp, chỉ trồng dược, luyện đan, buôn bán, đứng ở vi trí trung lập không quân tâm đến ngai vàng. Chỉ xuất binh nếu có địch nhân, nếu là nội chiến họ sẽ đóng cửa không tham gia.
Lúc này cũng tới lượt Vương Lãnh Hàn, hắn vừa đi lên vừa buồn bực trách bản thân chậm chạp như vậy, mà ai ngờ tên Bạch Dạ Thiên đó khủng bố như vậy. Phụ thân nói hắn cùng lắm chỉ đỉnh Lục phẩm, bây giờ so ra thì cùng lắm là bằng tên đó thôi. Kiểu này ánh hao quang của ta lại bị hắn cướp đi rồi.
"Đang ghét tên Bạch Dạ Thiên, ngươi trốn lâu như vậy mà mới xuất hiện lại đi đạp ta một cái".
Lãnh Hàn tức giận lại mắng.
"Ta thích khí chất của huynh ấy nha, không như ai kia đã lề mề lại hay nói xấu người khác".
Tuyết Dao đương nhiên là không bỏ qua mở miệng châm chọc ca ca nàng, ai bảo hắn chậm chập làm chi, trách ai.
"Hừ không nói với muội, ta lên trước".
Vương Lãnh Hàn làm bộ thờ ơ, tùy tiện bước lên kiểm tra, đã vậy rồi thì hắn cũng không quan tâm nữa. Giờ hắn chỉ muốn chạy về tu luyện, Khai Mạch trước tên kia cũng coi như là một thắng lợi đi.
Rất nhanh liền xong Vương Lãnh Hàn cũng không nhìn kết quả liền quay đầu trở về hối thúc.
"Quả nhiên là thái tử tư chất không thua bất cứ ai tại Thiên Thủy Quốc nha".
"Này thì ta biết rồi, chỉ là không biết công chúa như thế nào ?"
"Ta nghĩ hiển nhiên là cỡ thái tử, hoàng đế chắc chắn không chỉ bồi dưỡng một người duy nhất đâu"
Mọi người hiển nhiên là đã đoán trước được tư chất của thái tử, tâm điểm hiển nhiên là cô công chúa nhỏ của Thiên Thủy Quốc, do không nổi tiếng bằng thái tử này nên tư chất của nàng là chủ đề bàn tán chính lúc này.
"Muội cùng Tiêu đệ cũng lên nhanh đi. Đợi hai người xong hai người chúng ta trốn về".
Hai người vừa bị hối thúc cũng không biết nói gì chỉ nhìn nhau nhịn cười khúc khích.
Thương lam Tiêu tiến lên sau Vương Lãnh Hàn. Có người thấy lạ cũng quay sang hỏi nhỏ đồng bọn kế bên.
"Thương Lam Tiêu lên trước à, chưa tới lượt Thương gia mà".
"Còn phải hỏi, mà ngươi suốt ngày ngủ trong lớp thì sao biết được mối quan hệ giữa Thương gia cùng hoàng thất".
Vị đồng bọn kế bên cũng không bỏ qua, thừa dịp xỉa xói.
"Thương gia năm nay bồi dưỡng Thương Lam Tiêu tư chất của chắc cũng như hai người thôi".
"Lại thêm một Lục phẩm đỉnh, lần này so với mọi lần chênh lệch thật sự rất lớn".
Mọi người sớm cũng không còn bất ngờ với nhóm tinh anh. Ai tệ nhất cũng đều là chuẩn Lục phẩm.
Vương Tuyết Dao nhanh chóng hoàn thành lượt kiểm tra của mình, nàng từ tốn bước lên nhẹ nhàng đặt tay lên phiến đá. Ánh sáng trên phiến cũng thay đội một mạch đến màu tím quen thuộc của nhóm tinh anh.
Cả quá trình nàng đều quan sát chứ không như một số người khác chưa xong liền quay đầu bỏ đi, cử chỉ nhỏ phần nào tăng thêm phần thiện cảm của mọi người với vị công chúa này, không kiêu ngạo, dịu dàng, tinh tế tạo cảm giác gần gũi.
"Chúc mừng bệ hạ, cả thái tử lẫn công chúa đều là Lục phẩm đỉnh. Tương lai ra thêm hai Thất phẩm, sau này tiền đồ vô lượng. Tương lai Thiên Thủy Quốc chúng ta đều phải dựa vào họ rồi".
"Thương Lam Tiêu sau này chắc chắn sẽ trở thành vị đại tướng như ngài".
Mọi người lên tiếng chúc mừng Vương bá Thiên. Tất nhiên cũng không quên vị đại tướng Thương Chiến đang ngồi kế bên.
"Không người thiếu rồi là bọn họ mới đúng. À không là tất cả mọi người, khi trận chiến đó diễn ra không đánh thì chỉ có chết".
Thương gia cùng Vương gia vốn thân thiết lúc kiểm tra cũng không chia ra mà trộn lẫn. Tổng cộng chỉ có hai Ngũ phẩm tất cả đều là của Thương gia, bù lại Vương gia lại có hai Lục phẩm đỉnh, có thế coi là chuẩn Thất phẩm tương lai.
Khoảnh khắc hai gia tộc lớn cuối cùng kiểm tra xong, các gia tộc lớn nhỏ khác cũng lần lượt kéo nhau về. Xong nhóm tinh anh, cuộc khảo thí còn lại cũng không còn gì thú vị nữa.
"Ta cũng đi mua chút đồ đem về nhà thôi, đến đây thì chắc cũng không còn gì xem nữa rồi".
"Ta về chuẩn bị cho cuộc khảo thí vòng sau đây, nghe bảo lần này độ khó có tăng lên đó".
Người đi người ở lại, xung quanh nơi diễn ra khảo thí lượng người bớt đi không ít.
Thân là người trong nhóm chủ trì các tông chủ cùng gia chủ vẫn phải ngồi xem nhưng hứng thú vốn cũng không còn đâm ra không tập trung vào cuộc khảo thí nhiều nữa, dù sao cũng có người phụ trách ghi chép thông tin của những người đâu vào rồi, họ chỉ ngồi chờ cuộc kiểm tra kết thúc.
Tất cả đều rất muốn nhanh chóng trở về chuẩn bị cho đám hậu nhân. Cũng không trách được họ thờ ơ, hôm nay đã thấy quá nhiều Lục phẩm số lượng thậm chí còn không thua Ngũ phẩm quá nhiều.
Đợt khảo thí này so với những năm trước chênh lệch một trời một vực, thật ra cũng không có gì lạ, toàn bộ tài nguyên sau chiến tranh Vương Bá Thiên đều phân chia cho các gia tộc lớn nhỏ.
Mục tiêu đề ra ngoài các trụ cột kết đan nhanh chóng tiến lên Anh Biến ra thì còn lại là cải thiện tư chất trọng điểm cho một số tộc nhân mỗi gia tộc, phần nào củng cố thêm tính đoàn kết nội bộ. Thành ra lần này chỉ có tư chất của nhóm tinh anh mới vượt trội so với phần còn lại.
Sau năm ngày ngoài nhóm tinh anh ra tổng cộng chỉ có hai chuẩn Ngũ phẩm, một Ngũ phẩm tuyệt nhiên không hề có Lục phẩm. Không thể chối cãi việc tư chất tổng thể của Thiên Thủy Quốc vẫn còn quá kém, phải một đoạn đường dài nữa mới bằng các quốc gia trung phẩm khác.
Vương Bá Thiên biết nhưng không có cách nào cải thiện tổng thể ngày một ngày hai được mà cần quá trình tích góp dài, nền đành bồi dưỡng trọng điểm là chính.
Bình thường mấy đợt khảo thí này tuy lớn nhưng cũng không đến mức mấy gia chủ cùng tông chủ tham gia như vậy đa phần chỉ cử người đến dự thôi, như vậy cũng đủ hiểu lần này quan trọng như thế nào.
Tồi tệ nhất ngày thứ sáu chỉ có duy nhất một người đủ tiêu chuẩn nhưng chỉ là Tam phẩm, thật sự quá mức thê thảm. Cũng không trách được. Những ngày cuối đa phần đều là những người từ những nơi hẻo lánh tới, có người còn không biết gì về tu luyện nữa là.
Ngày thứ bảy, theo tính toán cũng là ngày cuối cùng vì lương người còn lại không quá nhiều chỉ hơn một nửa lượng người khảo thí của ngày trước chắc chỉ xế chiều là kết thúc. Dự đoán đến lượt Vân Vũ chắc cũng gần giờ trưa.
"Ngày cuối rồi nói thật là ta thật muốn về chuẩn bị cho đám hậu nhân rồi". Hoàng gia chủ, cùng Chu gia chủ cũng không nhịn được thầm than nguyên nhân chính là do ức chế vì thực lực của ba nha Bạch, Thương, Vương gia thành ra không còn tâm trạng cho cuộc khảo thí chán ngắt những ngày cuối này được.
"Haizz, sao mãi chưa thấy ai hết vậy. Kể từ lúc đám tinh anh chúng ta kết thúc, còn không có nổi ánh sáng màu lục chứ đừng nói đến màu lam. Thiên Thủy Quốc ta thật sự tệ vậy sao".
Vương Lãnh Hàn về tới cung vẫn chăm chú quan sát. Hiện hắn đang bày ra dáng vẻ ũ rũ nhìn ra phía cột sáng
"Không phải ai đó bảo không quan tâm, nhanh chóng về tu luyện sao? Bộ dạng đó của huynh đừng nói là diễn nha ? Nếu quan tâm vậy sao lúc đó không ở lại quang minh chính đại quan sát, về đây lén la lén lút làm gì ?".
Tuyết Dao hiển nhiên vẫn chú ý cuộc khảo thí. Thấy ca ca nàng như vậy cũng không nhịn được chọc một chút.
"Ta có phải ca ca của muội không vậy ? Lúc nào cũng cùng với tên Thương Lam xỉa xói ta, rồi lại đi mê tên Bạch Dạ Thiên vô cảm đó nữa".
Vương Lãnh Hàn buồn bực chất vấn, muội muội lớn một chút thì chỉ học được thói xấu của tên Thương Lam Tiêu.
"Hừ không đùa nữa, lần này dù người khác không để ý. Tuyệt nhiên phụ thân lại vô cùng chờ mong, người nói với ta thực lực nước ta năm trăm năm sau là không đủ, thêm một tên tư chất tốt một chút thì càng tốt".
Phụ thân có tình cờ đề cập với Thương Chiến, hắn là tình cờ nghe lén được hôm qua. Lúc đầu hắn tưởng cỡ này là đủ nhưng ai ngờ lại tệ thế này, nhắc nhở hắn quốc gia chỉ vừa mới đi lên cần vô vàn năm tháng tích lũy
"Xem kìa là màu Lục, cuối cùng cũng có Tứ phẩm xem ra miệng mồm huynh cũng linh đó".
Vương Tuyết Dao vừa nói vừa chỉ với phía cột sáng, đây là Tứ phẩm đầu tiên kể từ ngày thứ sáu đến giờ. Nàng thật sự cũng mong sẽ có thêm vài Ngũ phẩm, phần nào vơi bớt áp lực cho phụ thân một chút thôi cũng tốt.
"Luôn có những điều bất ngờ mà, biết đầu những người cuối có tư chất cao như chúng ta thậm chí hơn thì sao ?".
Thương Lam Tiêu nãy giờ im lặng cũng hiếm hoi lộ ra bộ dáng nghiêm túc nói. Hắn cũng thật sự mong như lời Tuyết Dao nói. Là người trong gia tộc lớn bọn hắn hoàn toàn biết về sức nặng của cuộc chiến sắp tới đó.
Thắng thì chính thức trở thành quốc gia trung phẩm thực sự, thua thì mất trắng. Đó như là bài kiểm tra tư cách dành cho Thiên Thủy Quốc vậy.