Chương 9 : Tỏi Và Cà Phê
Diệp Mộ cũng không muốn nói nhiều với Vương Lợi , hắn cảm thấy người này quá mức khó hiểu .
Vì thế , hắn cũng bỏ qua,không muốn để ý tới anh ta .
nhưng Tần Đồng có chút tức giận , lớp trưởng lại đối với ân nhân cứu mạng nàng như thế , đây là có ý gì ?
Lập tức nàng nói :'' Lớp trưởng .. Diệp mộ chỉ là thuận miệng nói như thế , Đừng tiếp tục nhắc đến chuyện này nữa. Anh ấy cũng không cố ý nói như vậy."
Vương Lợi mặt lập tức đỏ bừng, bị người mình thích chỉ trích ,hơn nữa người mình thích lại vì người mình ghét mà chỉ trích ... Cảm giác này thật sự rất tệ. (HTP)
Lập tức, Vương Lợi biến sắc, nói: “Ta ghét nhất người như vậy, cái gì cũng không biết, liền bắt đầu ngang ngược chỉ trích Triết học !, một người ăn tỏi lại có thể cùng người uống cà phê đàm luận sao ?”
" Diệp Mộ cũng không nói gì về việc đánh giá triết học.” Lông mày ưa nhìn của Tần Đồng nhíu lại, Vương Lợi hung hăng đối với ân nhân của mình như vậy khiến Tần Đồng cảm thấy rất khó chịu.
Vương Lợi nghe được lời trách móc từ nữ thần , hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu đi .
Diệp Mộ cũng cau mày,Vương Lợi này , làm cho hắn cảm thấy rất khó chịu . Nhưng anh lại lười quan tâm đến người tự cho mình là cao minh như vậy, tự mình ngồi dậy rời khỏi giường .
"A . . . . em giúp anh "Tần Đồng thấy Diệp Mộ sắp đứng dậy, bước tới từng bước nhỏ, Diệp Mộ xua tay đứng dậy, cười nói: “Ta không , yếu đến thế."
Nói xong, Diệp Mộ từ trong ngăn kéo lấy ra một gói cà phê hòa tan , lấy ra hai gói đường, đi tới bên bình nước, nói: "Không phải vừa nói chuyện cà phê sao ? phòng bệnh nhỏ này không có cái gì chiêu đãi cô , vậy Để tôi pha cho cô một tách cà phê đi . "
"Cảm ơn " Tần Đồng nhìn bộ dạng bận rộn của Diệp Mộ, khẽ nở nụ cười, nói .
Vương Lợi phẫn hận nhìn Tần Đồng đang định giúp Diệp Mộ, Diệp Mộ đối với lời trách mắng của hắn không thèm đáp trả , lại mặc kệ hắn khiến trong lòng hắn vạn phần khó chịu .
Vì vậy, Vương Lực cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Diệp Mạt nói:'' phòng bệnh cũng phải là nơi tốt đẹp gì để uống cà phê đi ? cà phê là phải tập trung hưởng thức , chứ không phải là thứ cho bò uống !'' Hắn mượn chuyện uống cà phê để nói móc Diệp Mộ .
Nghe thấy Vương lợi liên tiếp nói móc mình ,Diệp Mộ trong lòng cũng sinh khí — Hắn đã không nói gì đến tên điểu nhân này , vậy mà hắn vẫn không có ý định buông tha.
Diệp Mộ cũng không phải là người có tính tình tốt , lúc này mới quay đầu lại, cười hỏi: "Nghe như vậy có vẻ bạn học này thường đi tới mấy nơi tao nhã?"
Vương lợi liếc nhìn biểu cảm của Diệp Mộ và Tần Đồng , khi nghe thấy câu hỏi của Diệp Mộ, vẻ mặt trở nên tự mãn: "Tôi thường uống cà phê và thích đến Starbucks, nơi đó không khí tốt hơn , âm nhạc nhẹ nhàng, cầm theo một cuốn sách ,' Lặng lẽ Vượt Qua Một Mùa Xuân' . ”
Vương Lợi vẻ mặt tràn đầy tự hào cùng ưu việt ... Xem ra hắn đã làm chuyện rất cao siêu, hắn nhìn Diệp Mộ như nhìn một kẻ quê mùa .
" Ha ha '' Diệp Mộ cười châm biến , đưa ly cà phê cho Tần Đồng , hướng về phía vương Lợi nói :'' vậy xem ra anh là một người rất có cảm tưởng ! ta nghe nói gần đây có một người thường xuyên đến Starbucks để xài ké wifi , không gọi thứ gì chỉ hướng phục vụ yêu cầu một ly nước lọc . Uống xong nước lại tới quầy xin thêm sữa miễn phí sau khi xin thêm sữa lại , tìm một người phục vụ khác để thêm cà phê, cứ như thế và uống trong một ngày ... đó có phải là anh . "
Nghe thấy câu này, Tần Đồng đầu tiên là không nhịn được, muốn cười nhưng lại cảm thấy thô lỗ , nên liền lấy tay che miệng , một lúc mới khôi phục lại bình thường .
" Ngươi ngươi ngươi... "nghe những lời của Diệp Mộ, mặt Vương Lợi tức thì đỏ bừng, cảm giác ưu việt vừa đạt được liền sụp đổ ngay lập tức. Hắn một hồi lâu mới miễn cưỡng áp chế lửa giận trong lòng, " Hừ ! Người như người làm sao biết khi uống Mandheling (một loại cà phê ) thêm một chút đường và ăn một chút tiramisu (một loại bánh ) là cảm giác khoái hoạt như thế nào ?''
Vương Lợi dựa vào việc này làm cho Diệp Mộ kinh sợ — — hắn nghĩ Diệp mộ người như thế , căn bản không có khả năng biết được cái gì gọi là Mandheling
''Ồ!'' nụ cười Diệp Mộ ngài càng sâu , một lần nữa ngồi xuống giường bệnh . Vương Lợi cho rằng hắn đuối lý nói không nên lời . Diệp Mộ vẫn ung dung sữa sang lại quần áo của mình , nói : '' Anh có chắc dùng Mantening không? Mantening là vua đắng trong các loại cà phê,Những người uống Mantening là vì vị đằng của nó ,anh lại cho thêm đường , lại còn ăn một khói bánh ngọt , ha ha ha ...... ta xin hỏi một chút , anh uống trà có phải hay không cũng cho thêm hương liệu ?''
“Khụ!” Mặt Vương Lực đỏ bừng khi nghe những lời này , hắn không biết lời của Diệp Mộ nói có phải là thật không . Nhưng đúng là hắn cho thêm đường vào Mantening vì Mantening quá đắng.
Diệp Mộ thực sự có thể biết về đặc điểm của Mandheling ... Vương Lợi trong lòng ngày càng khó chịu .
lúc này ,Tần Đồng ở bên cạnh cũng có lòng tốt nhắc nhở một câu :'' Lớp trưởng ... Mandheling này... Nếu uống với đường, cảm giác đó thật sự sẽ không được cho lắm."
Nghe được Tần Đồng vô tình bổ thêm một đao , Vương Lợi sắc mặt lập tức tối sầm như đáy nồi, hắn cảm thấy hai mắt đen kịt, một ngụm máu sắp phun ra. Liếc mắt nhìn Diệp Mộ ,Tần Đồng phẫn hận, đồng dạng hất tay, tức giận bước ra khỏi phòng bệnh .
Tần Đồng thấy Vương Lợi rời đi không nói lời cáo từ, ấn tượng của cô đối với vị lớp trưởng này càng không tốt lắm , cô vội vàng nói với Diệp Mặc:'' Diệp Mộ , thật có lỗi , lớp trưởng của chúng ta hắn . . . . . nói như thế nào đây , chính là có chút .....''
Diệp Mộ biết nàng muốn nói gì , chính là cô gái này không thích nói xấu sau lưng người khác , cho nên hắn cắt lời của Tần Đồng :'' không có việc gì , ta đoán là hắn đi Starbucks xem《 kim bình mai 》rồi , hắn uống cà phê của hắn , chúng ta ăn tỏi của chúng ta thôi ''
Nghe được lời nói của Diệp Mộ, Tần Đồng mỉm cười, nói thật, cuộc nói chuyện vừa rồi khiến cho Tần Đồng đối với Diệp Mộ cảm thấy thật hứng thú . ...
Sau khi Tần Đồng cáo biệt , Diệp Mộ cũng không ở lại trong phòng bệnh quá lâu , cũng liền trở về ký túc xá .
Cuộc sống đại học, chính thức bắt đầu rồi!
Ký túc xá một phòng bốn người, Diệp Mộ là người thứ tư ... Ba người còn lại có chút kỳ quái.
Người Mập mạp là Mã Phi , tên dễ nhớ lắm . Người thấp bé,có chút cường tráng ,hơi đen tên là Chung Sơ, tên càng dễ nhớ hơn ... Một người khác cao, gầy tên là Dương Nhất Phàm , cái tên không khó nhớ ...
Nhìn thấy Diệp Mộ trở về , cả ba đều ra đón .(HTP)🦥