Chương 24 : Cà Phê và Canh Gà Cho Tâm Hồn
"Rào rào !" ở bên trong hồ , sau khi Vương Lợi rơi xuống , bọt nước văng khác nơi !
Vương Lợi ở trong nước , liều mạng vung tay loạn xạ , theo cọc gỗ rớt xuống nước , nước bị hắn quậy tung té bọt bay đầy trời !
Nhìn thấy sự tương phản kịch liệt trước mắt này, nhìn thấy Vương Lợi đột nhiên rơi xuống nước, những người ở hiện trường không khỏi ngơ ngác nhìn nhau nhìn nhau.
Mà Vương Lợi thì vẫn đang vùng vẫy dưới nước, phải một lúc sau hắn mới đến được chỗ nước cạn rồi mới từ từ leo lên bờ .
Lúc này hắn chật vật vô cùng, cũng đã quên phải phẫn hận Diệp Mộ .
Diệp Mộ vẫn đang cười nhìn tên này, sau đó chậm rãi nói: ""Yo! Vương tiền bối, anh đang diễn tiếc mục gì vậy ? Trư Bát Giới rơi xuống nước à ?"
Nghe được lời chế giễu của Diệp Mộ ,lại nhìn thấy nụ cười xấu xa trên miệng hắn ,Vương Lợi tức giận, dùng tay phải đập xuống nước, tức giận hét lên: "đờ mờ . . . . . ." cuối cùng , cũng không nói thêm gì nữa , hắn lại chống tay xuống như chống lên bàn ,vì thế, cả người lập tức lại nhào vào trong nước.
"Tỏm!" Sau khi uống một ngụm nước lớn, Vương Lợi lại đứng dậy khỏi mặt nước, nhưng khuôn mặt đã đỏ bừng. Nhìn thấy anh ta như vậy, những người xem xung quanh không thể kìm lòng được, đồng thời bật ra tiếng cười như sấm ...
Diệp Mộ nhìn bộ dạng chật vật của Vương Lợi , quay đầu đi không chút thương cảm nói với người xem :" Tôi có thể nghe thấy những lời bộc phát từ một người tao nhã như Vương Lợi ,lớp trưởng ưu tú của khoa triết . Tôi thấy thật là vinh hạnh nha ! Đó là một Vinh hạnh !"
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Tần Đồng , nói: "Tần Đồng học tỷ , để ăn mừng chúng ta đã nghe thấy những lời bộc phát như vậy, giờ ta mời tỷ uống một ly cà phê được không ?"
Tần Đồng hơi hơi do dự một chút, nhưng nghĩ đến Vương Lợi trăm phương ngàn kế muốn ám toán ân nhân cứu mạng mình , một tia đồng tình cuối cùng của nàng đối Vương Lợi cũng tan thành mây khói, nàng nhìn qua Diệp Mộ , nhẹ nhàng gật đầu .
"Đáng chết! Đáng chết! " Vương Lợi nhìn thấy Tần Đồng lại tiếp nhận lời mời đi uống cà phê với Diệp Mộ , trong cơn giận dữ , hắn muốn lao lên khỏi mặt nước , nhưng đáy hồ thật sự rất trơn trượt,hắn đi được vài bước thiếu chút nữa lại trược ngã té xuống nước lần nữa .
Diệp Mộ ghe thấy tiếng động sau lưng, quay lại nhìn Vương Lợi ,cười nói: " này ! Vương tinh anh ! Ta cùng Tần Đồng học tỷ đi uống cà phê , ngài cứ ở đây hưởng thụ canh gà cho tâm hồn (*) đi! Ha ha. " Nói xong câu đó, hắn liền cùng Tần Đồng cùng nhau đi về phía trước .
(*) :kiểu chơi chữ đồng âm ấy câu này giống với mưu tính thâm hiểm
Nhìn thấy cảnh này và nhìn thấy bóng lưng của hai người Diệp Mộ và Tần Đồng , Vương Lợi ở trong nước đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm , cổ họng chút ngọt , một ngụm máu tươi thiếu chút nữa phun ra !
"Diệp Mộ . . . . . . Diệp Mộ . .(HTP) . . . Diệp Mộ! " Vương Lợi trong lòng rống to một tiếng:" Ta nhất định sẽ còn trở lại , sẽ trả lại tất cả những gì hôm nay !"
Không để ý tới sự thù hận của Vương Lợi , Diệp Mộ cùng Tần Đồng hai người cũng đã đi tới quán cà phê rồi , đám người vây xem cũng bắt đầu giải tán .
Tại quán cà phê , Diệp Mộ cùng Tần Đồng đang làm điều mà Vương Lợi thầm mơ ước - ngồi đối mặt với nhau và uống cà phê.
Hàn huyên rất nhiều chuyện này nọ .
Đến khi tính tiền Tần Đồng vốn không cần phải trả tiền cho phần của mình , nhưng dù sao Diệp Mộ cũng là ân nhân cứu mạng của nàng , nàng sẽ không cho Diệp Mộ trả tiền cho mình .
Tuy rằng nói trai tân cần phải có một thân phong độ , nhưng Diệp Mộ sau khi cân nhắc kỹ lưỡng một lúc sau vẫn đồng ý thỉnh cầu của Tần Đồng .
Sau khi rời khỏi quán cà phê, Diệp Mộ và Tần Đồng sánh vai nhau trên đường, thời tiết Trung Hải tháng chín vẫn còn hừng hực khí thế.
Diệp Mộ cùng Tần Đồng thoạt nhìn bộ dáng có chút giống Kim Đồng Ngọc Nữ , xinh đẹp và đẹp trai không thua kém gì nhau .
Vì vậy ,thỉnh thoảng một ít bàn luận nổi lên bên đường——
"Siêu nhân đạp thủy lại đổi bạn gái à ? Không phải nói lúc trước hắn còn dùng ảo thuật đi cua gái sao ?"
"Có thật nhiều bạn gái nha ! đáng học tập ."
Diệp Mộ đưa Tần Đồng đi mãi cho đến dưới lầu ký túc xá của nàng , nhìn theo thân ảnh yểu điệu của nàng từ từ vào trong .
Lúc này, Diệp Mộ cảm thấy có một loại khủng hoảng. . . . .
Trên thực tế, hôm nay hắn nói muốn mời Tần Đồng đi uống cà phê bất quá cũng chỉ là cảm hứng nhất thời , thật sự sau khi tới quán cà phê , hắn phát hiện tiền trên người không đủ , nếu không phải Tần Đồng muốn tự mình thanh toán , hôm nay có thể gặp phải sự việc mất mặt rồi .
"Haizz , ta không đủ tiền tiêu nha ! " Diệp Mộ trong lòng nhắc mãi , tạm thời cũng không có biện pháp gì hay .
Tu chân phỏng chừng cũng không phải chuyện tình tuỳ nghi, không biết tới cuối cũng mình phải bỏ ra bao nhiêu tiền đâu . Nghĩ đến đây , Diệp Mộ trong lòng có chút nặng nề .
Đều nặng nề này làm cho Diệp Mộ thu hồi nụ cười trên mặt , vừa đi về phía trước vài bước, chợt nghe thấy một giọng nữ thực vang dội nhưng lại êm tai:"Diệp Mộ!"
Diệp Mộ ngẩng đầu thấy được Hạ Úy , khóe miệng mang theo ý cười:"Hạ Úy, là nàng à."
"Thật hiếm thấy , ngươi cư nhiên không gọi sai tên ta ." Hạ Úy hài lòng nói: " Xem thái độ của ngươi cũng không tệ lắm , ta liền cho ngươi một cơ hội để thay đổi làm người tốt."
" Thay đổi làm người tốt ?" Diệp Mộ có chút choáng váng :" Ta phạm phải sai lằm gì ? Ta cảm thấy gần đây nhận thức tư tưởng giác ngộ của mình rất cao, ta đã bắt đầu nghiên cứu vấn đề toàn cầu đang nóng lên đấy.”
" Đừng nói về những thứ vô dụng đó, sự nóng lên toàn cầu đã có các chuyên gia lo lắng về nó, ta nói chính là ngươi, buổi sáng lại không có tham dự chạy bộ." Trên khuôn mặt dễ nhìn của Hạ Úy lộ ra vài tia tức giận, nói .
" À , nàng nói chính là cái này à ." Diệp Mộ có chút xấu hổ ,nói :" Trên thực tế, ta mấy ngày này một mực chú ý chuyện quốc gia đại sự, đôi khi phải mất ăn mất ngủ, sẽ quên mất một chút sự tình ."
"Đừng nói nhảm với ta !” Nghe được Diệp Mộ nói những lời này , Hạ Úy cũng không giữ tác phong thục nữ nói :" Cả ngày cũng chỉ biết gạt người, nói thật, ngươi thể chất suy yếu như vậy , nếu không hảo hảo chạy buổi sáng ,tương lai ngươi sẽ yếu ớt thành bộ dạng gì nữa?"
Bị một mỹ nữ nói mình yếu , tuyệt đối là một điều vô cùng nhục nhã.
Diệp Mộ không thể nhẫn, không thể nhẫn. . . . .
Lập tức,trên trán hắn nổi lên gân xanh giận dữ nói :" Nàng nói ai đó ! nói ai suy yếu ? , kẻ hèn này như thế nhưng mà thân thể rất cường tráng , người sắt đều cảm thấy không bằng đấy ."
" Cắt ! " Hạ Úy thực xem thường nói :" Với vóc dáng nhỏ bé của ngươi ,cả ngày đều ngất tới ngất lui , ngươi nha có phải làm bằng nước hay không ."
Diệp Mộ mặt đỏ bừng vì những gì cô nàng này nói, lại bị một cô nàng xinh đẹp khinh thường như thế này , hắn cảm thấy rất xấu hổ ... rất xấu hổ.
"Nàng không biết tình huống thực sự đấy thôi !” Diệp Mộ phản bác “ Thân thể của ta thật tốt , ta ngất đi, té ngã,…Chỉ là ta thử xem mặt đất có vững chắc hay không thôi .”
Hạ Úy nở một nụ cười ,nhưng mà trên mặt nàng rõ ràng đều là một vẻ mặt không tin .
Thấy bộ dạng này của Hạ Úy , Diệp Mộ thật sự rất là phiền muộn .
Hạ Úy nói thêm :" Ta là nói thật, về sau ngươi đến sớm một chút có được không ? Ta mỗi ngày sẽ giám sát ngươi, nếu ta buổi sáng ngày nào đó không nhìn thấy ngươi đến , ta liền gọi điện thoại cho ngươi , làm cho ầm ĩ chết ngươi ! đưa điện thoại ngươi đây ."
Diệp Mộ bất đắc dĩ, đành phải đem điện thoại của mình đưa ra , sau khi cầm lại ,trên danh bạ đã có thêm một cái tên ' Hạ Úy' .
"Đây là số điện thoại của ta, về sau buổi sáng ta không thấy ngươi đến ta liền gọi điện thoại cho ngươi! "
Diệp Mộ vẻ mặt cầu xin, bất quá vẫn có chút tò mò: "Này, nàng không phải tên là Hạ Thần sao? sao ở đây lại lưu là Hạ Úy ?"
". . . . . ." Hạ Úy bạo nộ. (HTP)🦥