Chương 15 : Tay Ném Gạch Tốt
Trong mắt mọi người vô cùng kinh ngạc, Diệp Mộ vẫn đứng trước mặt mọi người,diễn tấu khúc nhạc《 dòng cô tô 》.
Phần đầu khúc nhạc sắp xong . Tiếp theo là phần giữa khúc nhạc . một khúc nhạc tao nhã .
Tất cả mọi người vừa mới được Diệp Mộ kéo vào khung cảnh nắng sớm ban mai , thế giới tươi đẹp lộng lẫy, hiện tại, trong phương thức biểu diễn đỉnh cao của Diệp Mộ là "run,trùng,tặng,đánh"(*), tất cả mọi người đều mê say.
Họ dường như đang đi trên đường.
Trước mắt đều là cảnh phồn hoa tựa cẩm , tất cả đều bay nhảy cực kỳ vui mắt .
Mọi người có mặt đều bị mê hoặc. Không ai có thể ngờ rằng tiếng sáo của Diệp Mộ lại có thể chơi hay đến vậy.
Mỗi người ,vẻ mặt si mê như say rượu .
Vẻ mặt của Tần Đồng và Hạ Úy lúc này hoàn toàn trở nên say sưa, khó có thể diễn tả được sự chấn động trong lòng lúc này.
Sau đó,《 dòng cô tô 》đã sắp đi tới phần kết , đây là một loại cảm giác yên tĩnh, dần dần sâu sắc hơn ...
tới lúc này《dòng cô tô》đã đến khúc nhiệt huyết nhất của mình , tiếng sáo này, dưới sự thể hiện của Diệp Mộ,cũng đã nói lên hết tài nghệ của mình với tất cả mọi người.
"Trời ạ. . . . .đây là loại sáo gì vậy? Nghe hay quá vậy? Tôi cảm thấy trong đời chưa bao giờ được nghe một âm thanh hay như vậy". Một khán giả vỗ tay và nói với người bên cạnh.
"Ừ đúng vậy . . . . . Thật không nghĩ tới, tên siêu nhân đạp nước này , cư nhiên có thể thổi hay như vậy ....... thật sự rất êm tai nha ! vừa rồi ai nói Lý Đồng có thể thổi bay Diệp Mộ vậy ? hiện tại bị tát vào mặt đi ? bây giời nghe được Diệp Mộ độc tấu , mới biết Lý Đồng kia quả thật là đồ bỏ đi a ! "
"Cũng không thể nói Lý Đồng là đồ bỏ đi , chỉ có thể nói Diệp Mộ chơi quá hay đi . . . . . . Ví dụ tiếng sáo của Diệp Mộ là từ trên trời xuống thì của Lý Đồng là của nhân gian." âm thanh nhỏ nghị luận truyền ra .
Chung Sơ , Mã Phi lúc này cũng nhìn Diệp Mộ với vẻ mặt đờ đẫn.
Mã Phi xúc động nói :" ta chửi ! Hắn làm thế nào lại có thể thổi hay như thế ?".
"Cao nhân a! Cao nhân! "Chung Sơ cũng một phen cảm khái .
Chỉ có Dương Nhất Phàm sắc mặt trầm tĩnh , đẩy mắt kính mình một cái , bình tĩnh lên tiếng : " Ta đã sớm nói qua , Diệp Mộ hẳn là có thể ứng phó được ."
Lúc này , Tần Đồng ngồi ở vị trí hàng đầu , mím môi , nhìn Diệp Mộ trong ánh mắt, tràn ngập một cảm giác khác thường -- nàng nghĩ tới Diệp Mộ ở trong nước phi thân cứu nàng ,Nói đến triết học hắn ở trong phòng bệnh cũng một phen đàm luận , đêm nay Diệp Mộ thổi sáo, cơ hồ như đánh cắp hết ánh sáng của các vì sao!
Hạ Úy cũng đồng dạng như thế, nàng ở phía sau hậu đại nhìn Diệp Mộ , nghe được âm thanh như nước chảy , làm nàng mê mẩn.
Hiện tại, những người duy nhất cảm thấy không vui ở đây là Vương Lợi và Lý Đồng .
Vương Lợi nghĩ đến tiếng sáo vô cùng tuyệt mỹ của Diệp Mộ,lại nghĩ đến vẻ mặt của Tần Đồng , tức giận và ghen tị với Diệp Mộ , ghen tị muốn chết .
Diệp Mộ vẫn đang thổi.
Âm thanh của tiếng sáo rất rõ ràng và tinh tế, nhẹ nhàng tỏ sáng ,trong mỗi nhịp điệu , phần 'vũ điệu' của bản nhạc này đã được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn! Những ngón tay khéo léo của Diệp Mộ thay đổi vị trí trên cây sáo, giai điệu nhấp nhô, giống như một dòng sông chảy qua địa hình nhấp nhô.
Êm tai!
Là một âm thanh tuyệt vời !
Tim mọi người dường như đập nhanh theo giai điệu vui tươi ấy, cùng nhịp đập mạnh mẽ của con tim, cuối cùng phần kết cũng sắp kết thúc.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn Diệp Mộ với ánh mắt gần như si ngốc , nhìn những ngón tay của Diệp Mộ khẽ khua trên cây sáo.
Như thể hắn đến từ tiên giới.
tại thời điểm này!
Giai điệu từ từ trở nên da diết trở lại, tiếng sáo véo von ban nãy cũng dần trở nên du dương hơn, người ta nghe những âm thanh này như trải qua một ngày dài , giờ phút này họ chuẩn bị lên đường về nhà.
Cảnh vật hai bên tuy đẹp nhưng đã được tô thêm một lớp ánh hoàng hôn rực rỡ, như đôi má e thẹn của người con gái khi lần đầu tiên họ hôn nhau.
Tất cả mọi người đều mê đắm trong âm thanh này, khi tiếng sáo nhỏ dần, nhỏ dần, cuối cùng chậm rãi trở lại im lặng, giống như từ ngày đến đêm, vạn vật đều biến mất, vạn vật đều mất sạch.
Diệp Mộ đặt cây sáo bên miệng xuống, nhìn lướt qua đám người phía dưới.
Diệp Mộ vốn dĩ muốn nhìn thấy vài ánh mắt sùng bái nhưng lại thất vọng ... bởi vì tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn về phía hắn, cả khung cảnh đều rơi vào yên lặng kỳ lạ.
“Cái tình huống gì đây ?” Diệp Mộ hỏi một câu.
cũng trong nháy mắt .
Không biết là ai mở đầu,vỗ tay , sau đó...Những người khác cũng phụ họa đứng lên vỗ tay .Tiếp theo khắp hiện trường, âm thanh răng rắc càng lúc càng lớn, gần như xuyên qua bầu trời đêm, lao ra khỏi nơi dân gian này .
Lý Đồng vẻ mặt vừa xấu hổ vừa tức giận, nghĩ vừa rồi chính mình nói thổi sáo, ném gạch hút ngọc(**) cho Diệp Mộ ,lại càng muốn tìm kẽ nứt chui vào -hắn thật sự là ném gạch để hút ngọc, đêm nay hắn xác định thành một tay ném gạch tốt !(HTP)
Không , không phải Diệp Mộ bị hắn ép lên đây sao? Trước đó, hắn còn tự mãn và cảm thấy rằng tiếng sáo của mình quá hay, đến lúc đó Diệp Mộ sẽ bị chính mình thổi bay .....kết quả .
Kết quả là như bây giờ.
Hắn một thân lễ phục lại chẳng ra cái gì , biến thành trò cười cho thiên hạ.
Tiếng sáo của Diệp Mộ êm tai như thế , nhiều người như vậy đều bị chinh phục.
Lý Đồng liếc nhìn vị trí vắng người rồi lẻn đi dưới màn đêm ...
"Ba ba ba ba!" tiếng vỗ tay điên cuồng tại hiện trường không ngừng vang ra , toàn bộ hiện trường đều đã bị bao vây bởi tiếng vỗ tay cuồng nhiệt.
Mọi người nhìn Diệp Mộ vẫn đứng trước micro, trong mắt đều là những ngôi sao nhỏ ...
Lúc này, Diệp Mộ đẹp trai vô cùng.
"Hắc! Không ngờ cậu lại có kỹ năng như thế này!" Diệp Mộ đang định đi vào hậu trường thì Hạ Úy cũng bước ra ngoài, vì vậy mà nói với anh một câu.
Nói thật, Hạ Úy đối với người này càng ngày càng nhìn không thấu,cũng là càng ngày càng có nhiều bất ngờ.
Diệp Mộ cười nói: "ta đã sớm nói qua với cô , trước kia là ta điệu thấp ,một khi hào quang nở rộ,thiên hạ sẽ không thể ngăn cản!".
"Cắt! " Hạ Úy nghe được Diệp Mộ điểu nhân này lại bắt đầu khoác lác , nên cũng không cùng hắn nói chuyện nữa , nàng còn có tiết mục cần giới thiệu.
Lúc này, khán giả có mặt tại hiện trường đã cảm thấy nhàm chán rồi——
"Diệp Mộ , trở ra thổi một khúc nữa đi !".
"Cầu Diệp Mộ lần nữa thổi một khúc !".
Đủ loại hô vang truyền ra , Diệp Mộ liền biết chuyện chuyển biến không tốt , vừa nhìn thấy vậy liền lén lút trốn ra phía sau hậu đài .
Sau khi những người này hô hào một trận cũng không thấy bóng dáng của Diệp Mộ, chỉ có thể lắc đầu ra vẻ tiếc nuối.
Đại bộ phận âm thanh cũng phiêu tán trong trời đêm , không ít người cũng bắt đầu bỏ đi , vừa mới còn đầy ắp người , trong nháy mắt tản ra ít nhất hai hai phần ba . . . . . . Dương Húc thấy cảnh như vậy cũng không thể không bội phục , nói với Hạ Úy đang ở bên cạnh: " haizz! Diệp Mộ tiểu tử này thật sự là tà môn, bởi vì chuyện tình của hắn mà làm cho bữa tiệc tân sinh viên của học viên chúng ta huy hoàng nhất từ trước tới giời , đáng tiếc hắn vừa đi thì những người này cũng toàn bộ rời khỏi. . . . . ."
Hạ Úy gật gật đầu,nhìn xung quanh nhưng không tìm thấy bóng dáng của Diệp Mộ, nói: "Nhưng tiểu tử này không biết đã đi đâu."(HTP)🦥
(*): đây là chỉ các nốt của sáo giống như là đồ-rê-mi-pha-son ấy
(**): tức là ném hòn gạch ra, dẫn viên ngọc về, với ý nghĩa “Đưa ra tác phẩm thô sơ, để nhận về, tác phẩm hay”.