Chương 13 : Cảnh Nóng Đến Rồi Đây
Rất nhanh , Bữa tiệc chào đón tân sinh viên cũng tơi !
Buổi tối tám giờ bắt đầu bữa tiệc chào đón tân sinh viên , mới sáu giời , Chung Sơ ,Mã Phi, Dương Nhất Phàm ba người này tìm kiếm khắp nơi bóng dáng Diệp Mộ .
" Chết tiệt, tiểu tử này thực không cho người khác bớt lo nha ! " Mã Phi vẻ mặt khó chịu : " Chẳng lẽ hắn lâm trận bỏ chạy ?".
" Không biết a. "Chung Sơ mặt buồn bả nói : " lúc này , mấy tiện nhân Lý Đồng cùng Chu Lâm đoán chừng cười đến lệch cả miệng đi ."
Dương Nhất Phàm đẩy mắt kính , trên mặt mang theo vài phần tình tĩnh :" Hẳn là không đến mức đó ." bọn họ một lần nữa trở lại ký túc xá , đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của Lý Đồng từ cánh cửa khép hờ của một phòng ký túc xá.
Lý Đồng nhìn vẫn có chút đẹp trai, lúc này mặc một bộ lễ phục màu đen, càng làm cho hắn cao lớn, đẹp trai hào phóng.
Hắn nhìn trong gương thấy được bọn người Dương Nhất Phàm , liền quay đầu , hướng về phía bọn họ chớp mắt vài cái: " các ngươi đang làm gì vậy ? đang chuẩn bị cho Diệp Mộ sao ?".
Mã Phi cùng Chung Sơ trong lòng thầm hận,khóe miệng giật giật, Mã Phi nói: "Không nhọc ngươi quan tâm..."
"ồ ?" Lý Đồng nhíu mày: "Ta chính là thực chờ mong,để xem hắn ngoài khiêng súng ra còn có kỹ năng khác như thế nào " Nói xong , Lý Đồng ha hả nở nụ cười .
Những lời này làm cho Mã Phi cùng Chung Sơ trong lòng càng hận, trong lòng cũng oán trách Diệp Mộ điểu nhân này cực kỳ , không biết đã chết ở đâu. Khi ba người trở lại ký túc xá, nhìn thấy Diệp Mộ đã ngủ say, lông mi dài còn đang run rẩy.
" ta chửi thề " Mã Phi giận dữ , đem Diệp Mộ từ trên giường kéo lên : " đờ mờ ! Đồ khốn nạn, lửa sém tới lông mày rồi ,mà cậu còn đang ngủ ở đây sao?".
Vừa mới tu luyện ở bên ngoài một lát, Diệp Mộ có chút buồn ngủ, đang ngủ lại bị Mã Phi bế lên, hắn cũng có chút không vui: "Ngươi làm sao vậy?"
Chung Sơ ở bên cạnh cũng nói "Ngươi tiểu tử này. . . . . . Chúng ta khắp nơi tìm ngươi, kết quả ngươi trở về chỗ này ngủ ,bửa tiệc tân sinh viên cũng săp bắt đầu rồi ! Lý Đồng điểu nhân kia đều đã mặc lễ phục rồi, ngươi cư nhiên ở chỗ này ngủ được, quần áo thì bừa bộn , ngươi làm như vậy hỏi sao chúng ta có thể chịu đựng được đây?".
Nghe được lời này của Chung Sơ , Diệp Mộ mới sực nhớ tới bữa tiệc tân sinh viên tối nay , liền nghĩ đến vẻ mặt chán ghét của Lý Đồng,cười khan: "Đúng vậy ... Được rồi, để ta chuẩn bị!" .
. . . . . . . . . . . .
Năm nay bữa tiệc chào đón tân sinh viên của Đại Học Phúc Hoa , phụ trách chủ trì chính là Hạ Úy sinh viên năm nhất từ khoa báo chí, sinh viên năm hai khoa triết học Vương Lợi , Sinh viên năm hai khoa truyền thông Vu Nhã Đình , năm ba khoa tiếng trung Dương Húc .
"Haizzz? Tình hình năm nay sao lại thế này ?"
Bữa tiệc tân sinh viên còn chưa có bắt đầu , Dương Húc không ngừng cảm khái . Hằng năm bửa tiệc tân sinh viên tuy người tới không ít , nhưng đa số là sinh viên năm nhất , năm hai năm ba chỉ một ít tham gia .
Rút cuộc . . . . .
Năm nay, số người có mặt ít nhất gấp hai, ba lần những năm trước!
Rất nhiều người là học viện khác!
Đây là cái tình huống gì ?
Hạ Úy liền cười: "Học trưởng, ngươi có điều không biết. . . . . Học viện Chúng ta năm nay có một nhân vật nổi bật , Diệp Mộ , lúc trước hắn đạp nước cứu người , hiện tại rất nhiều người biết hắn nói sẽ biễu diễn độc tấu sáo trúc , nên đều muốn đến xem hắn phát huy như thế nào ."
Vương Lợi trong lòng lập tức không thoải mái , chuyện Diệp Mộ chọc hắn tức giận đến mức phải bỏ đi ở trong phòng bệnh , cho tới bây giờ trong lòng hắn đều phi thường khó chịu. Vừa rồi, anh lại ở hàng ghế đầu tiên, nhìn thấy Tần Đồng , lại càng cảm thấy khó chịu.
Lập tức, hắn nói: "Hừ. . . . . .một người thô lỗ, một cái đầu óc đơn giản, làm sao hắn có thể độc tấu sáo được? Đợi lát nữa cứ xem hắn làm mất mặt học viện của chúng ta!". Vương Lợi nói xong chỉnh sửa lại cái áo Tôn Trung Sơn của mình .
Hạ Úy không nhịn được nói :" Học trưởng ngươi đã nghe qua hắn diễn tấu sao ? bằng không dựa vào cái gì nói hắn không làm được ?"
Hôm nay Hạ Úy mặc một chiếc váy hoa không tay , phần ngực phồng, cặp đùi thẳng tắp và thon thả, dưới ánh đèn, cô đẹp đến mức làm cho người ta xấu hổ vô cùng. . . . . . Điều này cũng che giấu đi tính tình nhanh nhẹn dũng mãnh của cô ...... nhìn thấy Hạ Úy một mỹ nhân như thế cũng nói đỡ cho Diệp Mộ , Vương Lợi trong lòng giống như ăn một con ruồi bọ cực kỳ khó chịu .
Lập tức, mặt hắn âm u định phản bác , nhưng buổi biểu diễn ở bữa tiệc tân sinh viên lúc này cũng bắt đầu . . . . . . Hắn chỉ có thể nghẹn một bụng khó chịu , trong lòng hung hăng mắng . Diệp Mộ, ngươi đêm nay nhất định sẽ phải làm trò cười cho thiên hạ !
Thời điểm Diệp Mộ đi vào hậu đài , rõ ràng có rất nhiều người chào hỏi hắn .
Thấy được hôm nay Hạ Úy ,khuôn mặt xinh đẹp đến vô cùng , Diệp Mộ nhìn cũng có chút thất thần: "Hạ Thần . . .(HTP) . . . cô đêm nay rất đẹp nha . . . . . ."
" Ta gọi là Hạ Úy. . . . . ." Hạ Úy muốn nói ra một câu ' Cố lên, làm cho những người đó sáng mắt ra ' nhưng ngay tại lúc Diệp Mộ gọi một tiếng 'Hạ Thần' mọi lời đều tan thành mây khói.
Hạ Úy hầm hừ xoay người bước đi, Diệp Mộ có chút nhứt đầu : "cô ấy lại làm sao vậy? "
Lý Đồng đang ở một bên sửa sang lại một thân lễ phục , cùng lúc chỉ huy một ít người đem đàn dương cầm lên sân khấu , khóe mắt lộ ra vẻ mỉa mai nhìn Diệp Mộ.
Rất nhanh bữa tiệc tân sinh viên sắp bắt đầu .
Chỉ là trước đó một số người khác đã từng biểu diễn, nhưng những người từ học viện khác đến xem biểu diễn của Diệp Mộ cũng không hài lòng.
Trong mắt bọn họ, ngoại trừ Diệp Mộ ra , những người khác đều là gió thoảng mây trôi! có hay không không quan trọng .
Đợi nửa ngày, Hạ Úy xuất hiện trên sân khấu , sao đó mỉm cười , hướng tới mọi người giới thiệu chương trình :" mời mọi người thưởng thức phần trình diễn đàn dương cầm《 không trung chi thành》cùng ngâm thi 《 Vân sam 》, của bạn học Lý Đồng đến từ lớp 12 khoa tiếng trung , xin mời Diệp Mộ lớp 12 khoa tiếng trung với tiết mục độc tấu sáo 《 dòng cô tô 》 chuẩn bị ! "
" Cảnh nóng đến rồi đây ! " tất cả nam sinh và nữ sinh , dưới sân khấu đều mong chờ màn độc tấu sáo của Diệp Mộ sau màn đánh dương cầm này!. (HTP)🦥