"Kẻ vừa rồi là ai ? Con nhện kia là sao nữa ?""
Dù có rất nhiều câu hỏi nhưng không có ai giúp giải đáp , Khôi Nguyên chỉ có thể quay trở lại , khi Khôi Nguyên quay trở lại thì cậu nhì thấy Kaisa vẫn còn đang ngồi tựa vào gốc cây hơi thở đều đều chậm rãi .
Sáng hôm sau .
Khi Kaisa "thức dậy" thì cả hai lại tiếp tục tìm kiếm con rồng kia , di chuyển nửa này Khôi Nguyên phát hiện ra một hồ nước màu đỏ cam toả ra nhiệt độ cực lớn .
"Một hồ dung nham , cũng không biết mình có thể tạo ra obsidian hay không , nếu có thể thì không chừng mình còn có thể suống nether "
Khôi Nguyên lấu từ trong nhẫn trữ vật ra vài cái thùng lớn được Khôi Nguyên chế tạo từ khá lâu trước đây , sau khi Khôi Nguyên múc lấy vài thùng dung nham Khôi Nguyên lại tiếp tục cùng Kaisa đi tìm con rồng .
Thời gian trôi qua rất nhanh , chả bao lâu từ bầu không khí sẽ lạnh cuối thu những bông hoa tuyết cũng bắt đầu rơi suống . Khu rừng hiện lên như một bức tranh tràn ngập sự tĩnh mịch , cả không gian như bị vẩy lên một xô mực trắng . Những cây cổ thụ cao lớn , thân cây thô ráp được bao phủ bởi một lớp băng mỏng , trong khi những tán lá giờ đã trơ trụi bị phủ bởi những bông tuyết . Các cành cây mảnh mai uốn lượn , trĩu xuống dưới sức nặng , tạo ra những đường cong mềm mại như một tác phẩm điêu khắc của thiên nhiên .
Trên mặt đất lớp tuyết dày in dấu những chiếc lá khô còn sót lại từ mùa thu trước , bị đóng băng và nằm yên dưới màn tuyết. Mỗi bước đi sẽ tạo ra âm thanh khẽ răng rắc của tuyết vỡ vụn , hòa cùng tiếng gió lùa qua các khe hở của những cành cây. Xa xa , mọi thứ đều bị che khuất trong lớp sương mờ, tạo cảm giác như khu rừng kéo dài vô tận .
Trong không khí giá lạnh đã sớm bao trùm , mỗi hơi thở như hóa thành làn khói mỏng tan biến ngay lập tức . Những bông tuyết mới nhẹ nhàng rơi xuống , từng cánh hoa tuyết nhỏ xíu lấp lánh trong ánh sáng nhợt nhạt của bầu trời mùa đông . Cả khu rừng như chìm trong một giấc ngủ sâu, tĩnh lặng đến mức mọi chuyển động nhỏ đều trở nên rõ ràng và sắc nét giữa không gian vô tận của cái lạnh và băng giá .
Khôi Nguyên đứng trên một mỏm đá , khi cậu thở một cái một làn khói trắng được phun ra . Kaisa thì ở đó không xa , trong tay cô cầm một cái lọ nhỏ bên trong chứa một thứ chất lỏng trong suốt , nổi bật lên trong đó lấy một giọt chất lỏng màu đỏ trôi nổi nở giữa chai có vẻ là một giọt máu .
-Chúng ta còn phải tìm kiếm trong bao lâu nữa đây .
Khôi Nguyên nhàm chán than thở . Bỗng Kaisa nói ra một câu khiến Khôi Nguyên khá khó hiểu .
-Rất nhanh thôi cũng không phải chúng ta đang tìm nó , mà là nó cũng đàn tìm chúng ta .
Khôi Nguyên cũng cố gặng hỏi nhưng Kaisa lại nhất quyết không nói .
Một ngày nọ , tuyết vẫn đang không ngừng rơi , Khôi Nguyên nhàm chán đứng trên một cành cây , trong tay cậu là một cốc cà phê nóng đang không ngừng bốc khói .
Đột nhiên một cảm giác không ổn bỗng xuất hiện , nhưng không để Khôi Nguyên kịp phản ứng gì hai cột lửa đã ập suống .
Từ phía xa Kaisa đang bay đến , trong tay cô vẫn là lọ chất lỏng trong suốt kia , chịt là giọt máu ở bên trong đang không ngừng ba động , từ nó những luồng năng lượng không ngừng toả ra . Khi cô chạy đến chỗ Khôi Nguyên thì liền nhìn thấy khung cảnh Khôi Nguyên bị ngọn lửa nuốt chửng . Nhìn hung thủ Kaisa không nhịn được nở nụ cười hưng phấn .
Trên không trung một sinh vật khổng lồ đang lơ lửng . Đó là một con rồng phương đông , với tứ chi ngắn , đuôi dài hàng chục mét , cùng với đôi cánh khổng lồ chỉ cần dang ra cảm giác như đã che phủ cả cánh rừng .
Cơ thể con rồng được bao phủ trong lớp vảy có màu chàm che phủ kín cơ thể nó , phần bụng cùng dưới cổ thì được phủ lên một loại vảy có màu xanh ngọc bích , những đôi mắt có màu tím hồng tràn ngập sự cuồng bạo . Những đôi mắt ? Đúng vậy những đôi mắt , cúi thể là chín , từ cơ thể con rồng mọc ra đến tận chín cái đầu . Cả chín cái đầu đều đang nhe nanh gầm gừ , trong số đó có hai cái vừa mới ngậm miệng lại suy khi nhấn chìm Khôi Nguyên trong ngọn lửa .