Khôi Nguyên thiết triệu hồi ra một khối Cầu Đạo Ngọc sau đó hoá nó thành một thanh kiếm sau đó phóng nó tới cắt đôi con zombie kia ra , con zombie dễ dàng bị cắt đôi người , nửa thân dưới nó đổ rạp suống , nửa thân trên cũng không khác là bao nhưng nó vẫn không ngừng dùng hai tay bò trên mặt đất cố gắng tiến tới chỗ Khôi Nguyên . Một đường kiếm quẹt qua con zombie đã bị Khôi Nguyên cắt thành những mảnh vụn .
Nhưng ngay sau khi Khôi Nguyên vừa giết con zombie kia chưa được mấy giây xung quanh cậu lại truyến đến không ít những âm thanh rên rỉ trầm thấp khác . Nhanh chóng đảo mắt nhìn xung quanh Khôi Nguyên nhìn thấy trong cái hố lớn do cậu tạo ra khi rơi suống đã có gần chục con zombie . Đột nhiên một âm thanh rít gió vang lên , Khôi Nguyên sử dụng khí cản thứ đang bay đến lại , đó là một mũi tên . Nhìn theo hướng mũi tên được bắn tới Khôi Nguyên nhìn thấy một bộ xương khô trắng hếu đang giương cung , có vẻ chính nó là thủ phạm , dù khoảng cách khá xa nhưng Khôi Nguyên thậm chí có thể nhìn thấy bộ xương kia từ hư không lấy ra một mũi tên sau đó lại lên cung .
"Phản Trọng Lực Lĩnh Vực"
Khôi Nguyên vút bay lên không trung , bay lên phải hơn một cây số Khôi Nguyên mới qua khỏi các tán cây . Dù với Sharingan nhưng trong tầm mắt Khôi Nguyên tứ phía xung quanh vẫn chỉ là một khu rừng , cảm tưởng như nơi này vô cùng vô tận vậy . Mang theo chút xíu nghi hoặc Khôi Nguyên đáp suống một cành cây nhìn dưới mặt đất đám quái vật đang không ngừng đi loanh quanh .
Khôi Nguyên thậm chí nhìn thấy những con quái vật kia đột nhiên suất hiện trên mặt đất , vốn đã có chút nghi hoặc nhưng khi nhìn đến một loại quái vật đột nhiên xuất hiện gần gốc cây Khôi Nguyên đã đoán ra mình đang ở đâu .
Đó là một con quái vật cao khoảng gần hai mét toàn thân màu xanh lục , nó không có đầu mắt mũi miệng suất hiện luôn ở trên thân , không tai , không tóc . Không có cả nhưng lại có tận bốn chân , nhưng nói cho đúng thì giống bốn cục thịt mọc ra từ một cái thân hơn .
"Vãi chưởng Creeper"
"Vậy thì đây mà Minecraft không sai được rồi , thế quái nào mình lại đến đây được nhỉ "
"Haizzzzzz , không biết lúc này bọn họ sao rồi , có lẽ lúc này Tuyết đã sử dụng Thiên Sứ Phong Ấn lên người Thiên Ngân rồi . Cũng không biết mình phải làm sao để trở lại Đấu Khí Đại Lục bây giờ , không như lần trước hiện tại mình còn chả biết nơi không gian rạn nứt mà mình đến là ở đâu nữa , chả nhẽ phải dùng biện pháp nguyên thủy nhất . Phi Thăng . Mà nếu được thì ai biết sẽ đến đâu "
Sáng hôm sau .
Sau một đêm suy nghĩ đủ thứ chuyện khi mặt trời mới lên Khôi Nguyên quyết định sẽ thử đi khám phá thử thế giới này , cũng là để tìm biện pháp rời khỏi đây .
Sau cả tháng bay liên tục Khôi Nguyên cũng bắt đầu có chút hoài nghi nhân sinh , tốc độ bay của cậu tuy không nhanh những cũng chắc chắn không chậm , nhưng đã gần qua một tháng cậu vẫn chưa thấy điểm kết của khu rừng này . Cậu cũng đã thử bay lên cao hết mức có lẽ phải cả vào trăm kilomet nhưng trong tầm mắt cậu vẫn chỉ là một màu xanh của cánh rừng .
-Cái gì kia .
Đang không ngừng di chuyển trong rừng Khôi Nguyên đột nhiên nhìn thấy một thứ màu xám xịt vô cùng hút mắt ở giữa cánh rừng như này . Khi đến gần Khôi Nguyên trông thấy đây là một bức tường đá cao hơn mười mét mà dài có thể cà trăm kilomet trên bức tường có không ít vết loang nổ cùng rạn nứt có vẻ nó đã ở đây một thời gian dài . Khôi Nguyên đưa tay lên chạm vào bức tường đá , cảm giác lạnh buốt truyền đến . Khôi Nguyên thử đấm một quyền vào tảng đá nhưng bức tường có vẻ đổ nát lại không hề có thêm chút sứt mẻ nào .
Khôi Nguyên thử bay qua bức tường , ở trong này ngay cả mặt đát cũng được làm bằng đá , nhưng lại khá gồ ghề chứ không láng mịt như nhân tạo hoặc có lẽ nó cũng không kháng cự nổi thứ gọi là thời gian . Khi Khôi Nguyên còn đang tập trung quan sát nơi này thì từ phía xa hai con mắt đỏ rực to cỡ trái bóng đang lập loè quan sát cậu .