Chương 4: Đến Doanh Trại

"Tên nhóc lính mới này có phần kì lạ, tuy nhìn tổng quan chỉ số không quá nổi bật nhưng thành tích lại cực kì cao. Và nghề nghiệp của hắn cũng...không đúng lắm khi có thành tích chiến đấu cao như vậy?"

Vị đại đội trưởng Phong Đại này đã làm việc cho quân đội Chính Nghĩa hơn ba mươi năm. Lần đầu thấy một hồ sơ như này cũng không tránh được việc sinh nghi về độ xác thực.

"Thưa ngài! Tôi có vài việc muốn hỏi."

"Cậu đến rồi à tiểu Điêu? Vào đi."

Cậu thanh niên vừa bước vào là tiểu đội trưởng tiểu đội 16. So với vị đại đội trưởng kia thì trẻ hơn rất nhiều, cậu chắc khoảng 22 đến 25 tuổi. Mái tóc cam có phần chói mắt, nếu chỉ nhìn qua sẽ nhầm tưởng cậu là một thành phần "dễ bốc đồng" nhưng sự thật thì ngược lại. Trên gương mặt cậu thể hiện sự nghiêm túc và ánh mắt có sự sắc bén.

"Tôi nghe cấp dưới đồn nhau rằng đội của tôi sắp có vài thành viên mới, đó có phải sự thật không Phong đại nhân?"

Phong Đại im lặng trước câu hỏi của Lôi Điêu, *ông đang chăm chú nhìn vào tờ hồ sơ trong tay mình và suy nghĩ gì đó.

"Suy nghĩ nhiều chỉ khiến tóc ngài bạc thêm thôi. Tôi muốn biết gã ngốc nào dám gửi tân binh vào đội tôi thưa ngài."

Vẻ mặt cậu có chút cau có khi nói điều này. Cuối cùng với thái độ như vậy, Phong Đại đã phải mở miệng.

"Haiz, tin đồn đó là sự thật. Tuy nhiên ta vẫn đang cân nhắc. Ta hiểu tính chất nguy hiểm khi thực hiện các nhiệm vụ mà đội cậu nhận.

Và đồng thời ta cũng thắc mắc khi lão già đó dù cũng hiểu rõ điều đấy nhưng vẫn gửi thằng nhóc này vào đội của cậu."

Trên mặt Lôi Điêu lúc này chuyển từ cau có sang nghi hoặc. Nhân vật "lão già" này hẳn là một người có tuổi nào đó mà cả hai người họ đều biết.

"Lão khọm đó trực tiếp điều tên lính mới này vào đội tôi á?! Ngài có thể cho tôi xem qua hồ sơ được không ạ."

Phong Đại thở dài một hơi rồi cũng đưa tờ giấy cho Lôi Điêu xem.

Tên: Trương Diệp

Tuổi: 19

Chức nghiệp: Cường Hoá Sư

Đặc tính: Đại Cường Hoá ( và một đặc tính ẩn chưa tiết lộ)

Chỉ số:

Ma năng: 230

Sức mạnh: 90

Phòng ngự: 85

Tốc độ: 90

Trí tuệ: 130

Kỹ năng:

Chiến đấu: A+

Hỗ trợ: A

Xử lý tình buống: B+

Đánh giá chung: Phù hợp để chiến đấu cận chiến. Phù hợp làm hỗ trợ.

Lôi Điêu nhìn đi nhìn lại tờ giấy hồi lâu, cuối cùng cậu cũng làm vẻ mặt khó hiểu y như Phong Đại khi lần đầu thấy hồ sơ về cậu lính mới này.

"Chỉ số của tên nhóc này không phải quá nổi bật, thậm chí thua xa đội của tôi. Mức độ ma năng và trí tuệ cao hơn các chỉ số khác nhưng vậy là chưa đủ.

Chức nghiệp và đặc tính thì cũng hay nhưng gạt điều đó qua một bên. Đánh giá về hắn không phải hơi sai sao?"

Phong Đạu cũng đồng ý với nhận định của cậu. Tuy ông ta cho rằng, một người sở hữu chỉ số mức độ đấy nếu có tư duy chiến đấu và sở hữu kỹ thuật nhất định thì có điểm chiến đấu như vậy cũng hợp lý. Nhưng cậu tân binh này lại sở hữu chức nghiệp Cường Hoá Sư, đáng lý không thể có điểm như vậy.

Điểm A không phải là điểm dễ kiếm, A+ còn khó hơn. Để đạt điểm số như vậy cần tập chung rất nhiều vào lĩnh vực đó thì mới đạt được. Với nghề nghiệp của mình cậu ta nếu chỉ đạt A trong việc hỗ trợ thì cũng là hợp tình hợp lý. Nhưng đằng này lại được A+ trong việc chiến đấu, trước giờ chưa từng có tiền lệ này.

"Tạm thời vẫn cần xem xét thêm, nhưng trong hôm nay là cậu ta sẽ tới doanh trại của chúng ta.

Có khi bây giờ đã tới rồi, cậu quay về xem xét trước đi. Có gì báo cáo lại cho ta sau. Lui đi."

"Rõ!"

Rời khỏi lều của đại đội trưởng, Lôi Đieu vừa đi vừa suy ngẫm. Rõ ràng tờ hồ sơ này có gì đó mờ ám, cậu tin vào các phán đoán của lão khọm nhưng lần này thì cậu không thể tin nó được. Cậu cho rằng khả năng cao tên tân binh này đã dùng tiểu xảo qua mắt lão già kia. Với suy đoán như vậy, hôm nay nhất định cậu phải vạch bộ mặt thật của hắn.

"Arghh!"

Âm thanh phát ra từ phía trại thuộc đội của cậu. Ngoài tiếng thét vừa rồi còn có những tiếng đánh nhau, chẳng lẽ mấy tên ngốc trong đội lại tỉ thí với nhau? Lôi Điêu liền chạy đến xem tình hình.

Quả đúng như cậu nghĩ, mấy tên trong đội cậu lại đánh nhau, nhưng lần này có gì đó không đúng. Một tên lạ mặt nào đó đang đứng giữa sân tập, một mình chấp ba thành viên đội cậu.

"A! Đội trưởng! Anh mau lại đây xem này!"

"Nhanh lên! Nhanh lên! Tên lính mới đập cho Hùng Nhất, Hùng Nhị và Hùng Tam lên bờ xuống ruộng kìa!"

Đó chẳng phải là gã lính mới trong hồ sơ sao? Cậu không nhìn nhầm chứ? Hắn đang hành ba người trong đội cậu mà không dùng bất cứ ma pháp tấn công nào. Nhưng cậu không có ý định ngăn cản, vậy cũng tốt, cậu có thể xem được thực lực hắn đến đâu.

"Đầu đuôi câu chuyện là như nào vậy?"

"À à, ba tên ngốc kia muốn giở trò ma cũ bắt nạt ma mới. Nhân lúc anh không có ở đây, bắt hắn tụt quần đi quanh trại cho các anh em xem."

Lôi Điêu nhíu mày, chất vấn thành viên.

"Và cậu để chúng làm vậy?"

"À thì..."

Anh ta cũng không cố giải thích nữa, định sẵn là ăn chửi rồi. Cố cãi cũng không có ích gì.

"Lỗi tôi, lỗi tôi... Dù sao thì kẻ ngu cũng biết đấy là trò bắt nạt. Tến lính mới đó không chịu. Cuối cùng yêu cầu tỉ thí, bên thua sẽ phải thực hiện yêu cầu của bên thắng.

Giữa chừng hắn dừng lại và yêu cầu cả ba bọn họ lên cùng lúc, kết quả như này đây."

Đầu đuôi đã rõ, dù sao cũng là ba người kia có lỗi trước. Tuy nhiên, ban đầu Lôi Điêu còn nghi ngờ quyết định của cấp trên, giờ đấy đã phần nào tin vào nó.

Bằng chứng đã ở ngay trước mắt cậu rồi. Hùng Nhất, Hùng Nhị và Hùng Tam dù gì cũng là đội viên của cậu, hiểu rõ họ là điều tất yếu. Nếu từng người trong số bọn họ lên thì chả ra gì, dễ dàng bị hạ. Nhưng nếu cả ba cùng phối hợp thì cực kì mạnh mẽ.

Như ngay lúc này đây, hai trong số ba lao lên tấn công Trương Diệp. Quyền cước của họ nối tiếp nhau khiến cậu chỉ có thể phòng thủ hoặc né tránh chiêu thức, hoàn toàn không có kẽ hở để phản công. Sau cùng, nắm bắt sơ hở, một trong số họ thành công đấm thẳng mặt Trương Diệp khiến cậu mất thăng bằng.

Hùng Nhị bên cạnh cũng nhân cơ hội thấp người xuống quét sát chân xuống đất, mục tiêu là chân trụ của Trương Diệp. Nhưng cứng quá?! Không lý nào lại vậy, hắn đã mất thăng bằng, đáng nhẽ chân trụ sẽ không có nhiều sức chống mà bị đá ngã xuống.

Ngẩng mặt lên cậu mới phát hiện, hoá ra đối phương đã dùng ray bám lấy cánh tay vừa đầm mình. Hùng Tam vì không muốn bị ngã theo, dùng sức giữ vững người, vô tình biến thành điểm tựa giúp Trương Diệp không bị ngã. Josh đằng sau vốn định tung một đòn sau khi đối phương ngã, vì bị bất ngờ nên cũng vô thức dừng lại.

Nhân cơ hội này, Trương Diệp lấy lại thăng bằng, thuận lợi quật Hùng Tam vào Hùng Nhất ở phía sau. Đồng thời đá bay Hùng Nhị ra xa, triệt để hạ gục cả ba người bọn họ. Đây không phải tài năng chiến đầu thì là gì?

"Gọi y sĩ chưa thương cho họ đi!"

Lúc này Lôi Điêu mới lên tiếng, thu hút sự chú ý của Trương Diệp. Ánh mắt cả hai chạm nhau, vị tiểu đội trưởng đưa mắt ra hiệu tân binh vào lều gặp mình nói chuyện.

Sau khi vào lều, Rinas đứng nghiêm giới thiệu bản thân.

"Thưa ngài, tôi tên là-"

"Tôi biết cậu là ai, có mỗi cậu là tân binh chứ có nhiều đâu mà không biết."

"À- vâng."

Bị ngắt lời, cảm xúc của cậu cũng không vui lắm nhưng người trước mắt không xấc láo được.

Lôi Điêu nhìn cậu tân binh trước mặt hồi lâu. Chủ đích là để quan sát xem cậu ta có thương tích nào không. Vậy mà lại không hề có, lực tấn công của ba người kia cũng không yếu cơ mà?

"Tiểu đội của tôi chuyên về việc tấn công đột kích quân địch cậu biết chứ?"

Trương Diệp không lên tiếng gì, nhưng Lôi Điêu cũng ngầm coi sự im lặng này là đồng ý.

"Một người sở hữu chức nghiệp Cường Hoá Sư như cậu đáng nhẽ không nên ở đây cơ mà...

Khả năng chiến đấu không tệ."

Lúc này trên môi Lôi Điêu nở một nụ cười nham hiểm. Tất nhiên Trương Diệ hiểu, người trước mặt câu đây là một người cuồng chiến đấu. Anh ta khả năng cao là muốn lôi cậu ra đánh vài hiệp cho vui.

"Tôi không giỏi đến mức đấy đâu ạ, chủ yếu là nhờ vào ma pháp và đặc tính."

Điều mà Lôi Điêu thắc mắc đây rồi, nhưng cậu không nghĩ rằng gã tân binh này lại không hề có ý định giấu giếm bài tủ của mình.

"Oh? Vậy cụ thể là như nào?"

Trương Diệp kể về đặc tính ẩn của mình và những ma pháp hỗ trợ cậu có. Nhờ những ma pháp đó mà lực tấn công cũng như phòng ngự của cậu được gia tăng đáng kể. Cậu không giấu nhẹm chúng đi là vì chả có lý do gì để làm thế.

Tỏ ra bí ẩn cũng hay, nhưng như vậy khả năng cao khiến vị đội trưởng đây cảnh giác với cậu. Như vậy dễ khiến tới việc cậu bị làm khó, nhỡ đâu nó ảnh hưởng đến thu nhập thì hỏng.

Trước đây trong thời gian ba năm làm mạo hiểm giả đợi đủ tuổi để nhập học có kiếm được không ít. Nhưng số tiền đó rõ là không đủ.

May mắn là sau đó cậu không ngừng nỗ lực đạt thành tích cao, đường trường khen thưởng khá nhiều. Do đó có một khoản tiết kiệm không nhỏ.

"Uhm, ta hiểu rồi cậu có thể gia tăng sức mạnh cho mình gấp đôi với Bá Lực đồng thời nhờ vào buff của nghề nghiệp và đặc tính tăng gấp bốn hiệu quả.

Tổng kết lại, cậu có thể gia tăng gấp tám lần tấn công, trực tiếp tăng từ 90 lên đến 720...một con số khổng lổ.

Chẳng trách họ đánh giá cao chức nghiệp Cường Hoá Sư đến vậy. Cậu có thể gia tăng sức mạnh toàn đội một cách khủng khiếp, thậm chí tự gia tăng của bản thân giúp giảm bớt gánh nặng. Có cậu vào đội chúng tôi thực sự như hổ mọc thêm cánh."

Hiểu thêm về khả năng của Trương Diệp, Lôi Điểu đã chấp nhận phán đoán của lão khọm khi gửi cậu ta tới đây. Sau cùng, cậu nên đi báo cho đại đội trưởng.

"Tỉ thí với mấy tên đó cũng mệt rồi, cậu nên nghỉ ngơi đi. Ngày mai chúng ta có nhiệm vụ quan trọng."

Cứ như vậy, ngay ngày đầu gia nhập quân đội, Rinas đã thuận lợi lấy được lòng của đội trưởng và sự tôn trọng tử các thành viên khác.