Sở dĩ cần câu địch là bởi, dù vị trận đạo ma pháp sư kia không quan tâm trận pháp hỏng một chỗ nhỏ, nhưng Bạch gia nhất định có.
Họ thân là người chủ trì đại hội, chắc chắn sẽ phải cố găng không để sai sot chỗ nào. Bằng không sẽ là khe hở để nhà khác đâm một nhát.
Đây chính là trò chơi của chính đạo, tưởng cao cao tại thượng nhưng lại chỉ là ngoài mặt quân tử trong lòng tiểu nhân. Có cơ hội hãm hại nhau sẽ lập tức âm thầm dùng, dùng một lý do che đi là được.
Đối phương dù có hiểu ra mục đích của mình thì sao? Họ sẽ vận lần không tiện vạch trần.
Một nơi khác trong ẩn thành, Bạch thôi động trận pháp truyền tống, nháy mắt cái không gian thay đổi.
...
Bên trong kháng băng đấu trường trận đang dựng được một nửa.
Ba thân ảnh đang đứng trên không trung nhìn xuống. Người đứng giữa mặc quân phục hắc sắc, oai phong lẫm liệt, chính là Bạch Tiêu Quân.
Đứng cạnh ông là hai người mặc hắc bào, mũ chùm che đến kín mặt. Bằng mắt thường có thể thấy họ phi hành thấp hơn Tiêu Quân một chút, ỷ chỉ ông là người đứng đầu.
"Điêu Quân và Nguyệt Quân, đã về đến đây rồi thì có thể lộ thân phận được."
Hai người này tưởng người ngoài nhưng hoá ra lại chính là gia lão của Bạch gia. Họ ăn mặc như vậy cũng dễ hiểu.
Vì thành viên gia tộc này đa phần đều trong quân đội, là những người thân mang nhiều trọng trách.
Nếu bị phát hiện ra ngoài làm việc riêng ắt sẽ mang tiếng xấu. Lại lộ ra khe hờ cho người ngoài nhắm vào.
Việc riêng hai vị gia lão này làm chính là truy sát Bạch. Nhiệm vụ này trên dưới gia tộc đều biết, nhưng chân chính làm chỉ có các gia lão thực lực tứ đẳng mới nổi.
Phàm là tân binh tam, nhị đẳng đều sẽ chớp mắt bị Bạch giết chết. Gia tộc hoàn toàn không mong họ đụng mặt hắn, nếu đen đủi gặp thì cố gắng trốn, chạy về báo tin.
Đa số gia lão đều được phái đi để làm nhiệm vụ này, toả ra bốn phương tám hướng mà tìm. Giờ khi việc trọng đại như tổ chức đại hội này đến, họ bắt buộc phải về.
"Ca ca, đệ không thể không nói. Con bé lớn nhanh thật."
Người bên trái Tiêu Quân vuốt vuốt râu bạc của mình nói. Y đã cởi bỏ áo choàng, mặc cho râu tóc mình phất phơ trong gió.
Người này là Bạch Nguyệt Quân, em trai của Tiêu Quân, là người thứ ba trong bốn anh em. Y nổi dạnh là đối trọng của Dương Cảnh Nghi với [Âm Nguyệt Chi Quang] của mình.
Ma pháp này chiếu ra ánh trăng mờ ảo, lạnh lẽo. Ánh sáng này sẽ đưa tất thảy kẻ địch hoá thành băng tượng.
Lần trước khi Cảnh Nghi và Nguyệt Quân luận bàn, cả hai đã bất phân thắng bại, hai bên đều bị trọng thương. Người thì nhiễm hàn khí thâm nhập, người thì bỏng nặng. Cả hải phải mất hơn một năm mới khôi phục lại được.
"Haha, tam ca nói phải, đệ cũng thấy vậy! Con bé vậy mà thi triển được [Băng Tiễn] rất nhiều lần vẫn còn sức a."
Vị này trẻ tuổi hơn một chút, là người thứ tư trong nhà, cũng là em út. Y chính là Bạch Điêu Quân.
Y là một ma pháp sư đặc biệt của gia tộc vì chủ tu băng đạo, phụ tu biến hoá đạo. Nổi tiếng khắp nơi với hợp chiêu [Băng Vũ Điêu Biến], đem cơ thể con người hoá thành một đầu chim băng.
Tốc độ theo đó gia tăng vô cùng lớn, còn có thể bắn ra vô số lông vũ bằng băng chứa đầy hàn khí. Địch bị chúng chiêu sẽ dần dần nhiễm hàn khí nặng mà đông cứng.
Sau khi anh cả cũng là cựu tộc trưởng Bạch Đông Quân qua đời, ba người họ dựa vào nhau mà sống. Vì chiến lực ngũ đẳng đứng đầu gia tộc mất đi, họ luyện tập chăm chỉ và kết hợp với nhau.
Kết quả tạo lên một bộ ba vô cùng cường đại trên chiến trường, người đời gọi là hàn băng tam anh.
Ánh sáng trăng của Nguyệt Quân, băng điêu của Điêu Quân và cuối cùng là băng thương của Tiêu Quân, ba người phối hợp vô cùng ăn ý, ảo diệu.
Từ bé Tiêu Quân đã có đam mê vô cùng bới thương đạo, y cũng vì thế mà sau này có được một băng đạo pháp bảo: tuyết lang thương. Cùng với nó trên chiến trường uy dũng vô cùng, bất cứ kẻ nào dám đối đầu đều phải chết dưới ngọn thương của ông.
Còn nữa, sau này ông cải tạo [Băng Tiễn] độc quyền của gia tộc thành [Băng Thương] độc môn của riêng mình, sức công phá còn muốn lớn hơn bản gốc.
Thậm chí sau này còn nâng nó lên ngũ đẳng. [Băng Tiễn] tam đẳng sau này có thể phát triển lên [Bách Băng Tiễn], [Thiên Băng Tiễn] rồi [Vạn Băng Tiễn]. Thậm chí một vị tôn giả của Quy Long Giới là Hàn Băng Nhân Tổ đã đưa nó lên thất đẳng [Vô Hạn Băng Tiễn]. Còn lý do ông có ma pháp này chính là vị cũng là một người Bạch gia.
Lịch sử như vậy khiến Bạch gia cư nhiên đứng trên Dương gia một bậc vì dù sao họ cũng là hậu duệ của tôn giả.
Về phần [Băng Thương] của Tiêu Quân, nó là từ [Băng Tiễn] mà ra nên cư nhiên có thể nâng lên đẳng cấp cao hơn. Nhưng hiện tại ông mới là ngũ đẳng nên ma pháp này cũng thế.
Ba anh em họ tiếp tục đứng nói chuyện về chuyện xưa cùng đủ thứ chuyện bao lâu nay không có cơ hội nói.
Tâm trạng cả ba thật là rất vui a, từ sau khi anh cả mất đi họ đều không có tâm trạng như vậy.
Nhưng đột nhiên một tin tức truyền đến khiến họ giật bắn mình. Một gia lão trong tộc thông báo phát hiện hành tung của Bạch.
Hiện y đang đuổi giết một đàn tinh giác linh dương trên núi băng sát cạnh thảo nguyên Cực Âm.
Đây đích thị là hành động thu hút địch nhân theo kế hoạch của Lục. Hành động của Bạch cũng không khiến người khác nghĩ ngờ.
Bởi lẽ trong số những thứ Bạch lấy từ tộc khố, có một công thức chế tạo một món gọi là nón băng tinh giác.
Tạo hình chính là một chiếc mũ băng gắn sừng của tinh giác linh dương. Tác dụng là giúp người dùng phòng chống tấn công tinh thần, thậm chí phản công lại đối phương khiến tâm hồn họ bị đơ cứng tạm thời.
Mà sừng của tinh giác linh dương lại là nguyên liệu chính chế tạo nón băng tinh giác. Loài ma vật này lại chỉ sinh sống ở núi băng. Tổng hợp lại khiến Bạch gia không nghi ngờ gì hành động của Bạch.
Lập tức ba anh em Tiêu Quân đều đồng loạt phóng đi đến địa điểm đó. Thậm chí còn huy động rất nhiều gia lão vây quanh núi, phòng trường hợp Bạch thoát thân.
...
"Thời cơ đến rồi Ngân!"
Tử lão đang cảm nhận phía trên mặt đất bỗng quay sang nói với Trương Diệp. Hắn cũng gật đầu rồi bắt đầu thôi động một trận pháp.
Tất nhiên cái này khác với ẩn tàng trận. Mục đích của nó là để thâm nhập vào trận pháp kháng băng đấu trường trận bên trên.
Muốn phá trận pháp, tất nhiên là không thể dùng tay không chọc vào rồi. Dùng ma pháp tấn công cũng là một cách, còn là cách nhanh nhất.
Tuy nhiên nó khá là loạn, phá chúng trọng tâm trận pháp khiến nó hoàn toàn huỷ diệt thì tốt. Vạn nhất chỉ tổn thương một tí, chả phải là dụ địch sao?
Nhưng dù Trương Diệp có cách để tấn công chính xác trọng tâm, hắn cũng không làm. Hắn chỉ muốn che giấu ẩn thành mà thôi.
Trực tiếp đem trận này phá nát thì động tinh quá lớn đi, hơn nữa là hắn không có khả năng này.
Vậy cách thô bạo như mạnh mẽ tấn công hắn không làm, chọn cách dùng trận pháp khác để ảnh hưởng là tốt nhất.
Trận này có tên thâm nhập thay thế trận, có ba bước. Bước đầu tiên là đưa tiềm thức người thi triển tiến vào trận pháp, tìm kiếm mục tiêu.
Bước sau là trực tiếp đem mục tiêu đó lấy đi, cuối cùng là thay thế nó bằng thứ khác.
Nếu là chủ nhân của trận pháp vậy thì việc thay thế thành phần là vô cùng đơn giản, một ý niệm là thành.
Nhưng hắn thân là người ngoài, đối với kháng băng đấu trường trận không có tí kiểm soát nào. Nghiễm nhiên là sẽ không thể đụng vào bất cứ thành phần nào của nó.
Vì thế mới dùng thâm nhập thay thế trận này để can thiệp. Nhưng trận này chỉ là trận pháp tam đẳng, chỉ có thể thâm nhập trận pháp đồng cấp hoặc kém hơn. Mà kháng băng đấu trường trận là tứ đẳng
Đó cũng là lý do hắn trọn thời điểm này để phá, vì nó chân chính chưa hoàn toàn thành hình. Độ khó cũng theo đó mà giảm xuống. Trận pháp tam đẳng của hắn sẽ miễn cưỡng làm việc.
Thôi động thành công, tinh thần hắn dần dần nhìn thấy cấu trúc của trận pháp kia. Khung cảnh hiện ra quả thật hùng vĩ a!
Trung tâm là một cái trận kỳ tứ đẳng, so với cái của hắn còn muốn to gấp đôi. Bao quanh nó là một số kim đạo trận thạch tứ đẳng, này là để bảo vệ trận kỳ.
Tiếp tục nhìn ra bên ngoài, đập vào mắt hắn là một đống thổ đạo trận thạch màu nâu đất đủ loại hình dáng, số lượng lên tới hơn nghìn. Đây chính là thứ dựng lên đấu trường, nơi những thí sinh thi đấu.
Trung tâm của những trận thạch này là một cái thổ lâu dựng chi thư. Bình thường khi đưa ma năng vào thúc dụng sẽ tạo ra một kiến trúc bằng đất đá.
Những vật phẩm như này có rất nhiều trong giới ma pháp sư, vì chúng chính là phiên bản mô phỏng của ma pháp. Chính là ma pháp dựng một lần.
Ví dụ một người không hề biết ma pháp thổ đạo, nhưng sắp tới người ta cần ma pháp [Thổ Lâu Dựng] để bảo vệ bản thân khỏi cái gì đó.
Thuê ma pháp sư biết ma pháp này cũng được thôi, nhưng họ sẽ phải trả một khoản không nhỏ ma thạch. Hoặc nếu trong chuyến đi tìm được cái gì giá trị sẽ phải chia cho ma pháp sư kia.
Vậy thì mua vài cái thổ lâu dựng chi thư là xong, tiêu hao một cái là có một kiến trúc phòng thủ rồi. Nhưng là hàng mô phỏng nên đừng mong chất lượng bằng hàng thật.
Thứ mà Trương Duêpj quan tâm lại không phải cái này, vì khả năng cảm thận của trận pháp này không nằm ở nó. Tìm kĩ hơn một chút, hắn đã thấy được mục tiêu.
Đó là một phiến đá màu đen hình con dơi, kích thước chỉ to bằng lòng bàn tay. Đây chính là cảm âm thạch, mô phỏng năng lực sử dụng sóng âm định hướng của loài dơi.
Cảm âm thạch này cao tới tứ đẳng, vạn vật trong bán kính ba cây số đều trong tầm kiểm soát.
Nhưng muốn lấy cái này có chút khó nuốt. Trong tay hắn đích thực là có mạo trận thạch tứ đẳng để thay thế, đánh lừa trận đạo ma pháp sư trên kia.
Nhưng vấn đề ở chỗ thâm nhập thay thế trận của hắn chỉ có tam đẳng thôi, đổi vật tứ đẳng này với vật tứ đẳng khác hơi quá sức.
Điểm này hắn phải bó tay, trong tay hắn chỉ có trận tam đẳng mà thôi. Ám Hội cũng có tứ đẳng, thậm chí là ngũ đẳng.
Nhưng thời gian cho hắn học, còn làm quen là không đủ! Đành phải thử.
Trương Diệp hành động, một bàn tay hư hư ảo ảo nắm vào cảm âm thạch. Nhưng một khắc sau.
Phụt!
Hắn đã thổ huyết, đây là dấu hiệu cho thấy việc đã thất bại. Tử lão bên cạnh vội vàng đưa ra một lọ thuốc hồi phục.
May mắn là trận thạch của hắn không bị tổn thương, vẫn tiếp tục thi triển được.
Lần thứ hai đã là xe nhẹ đường quen, rất nhanh tìm tới cảm âm thành. Lại một lần nữa xuất kích!
Thất bại!
Lần thứ ba...thất bại.
Lần thứ tư...thất bại.
Lần thứ năm...thất bại.
Lần thứ mười một...
Thành công! Cuối cùng sau hơn một canh giờ hắn cũng lấy được cảm âm thạch ra khỏi kháng băng đấu trường trận.
Lần này quả thực hao phí hắn rất nhiều tinh lực lẫn sinh lực. Đáng tiếc là cảm âm thạch do nhiều lần bị tác động mà vỡ nát, trận thạch của chính hắn cũng hỏng không ít do thất bại mấy lần.
Nhưng như vậy thu lợi vẫn lớn hơn lỗ. Ẩn thành giờ đã chính thức an toàn khỏi bị phát hiện lần này.