Chương 11: Truyền thừa ma tướng (2)

"Đây, đây là ma pháp tam đẳng Huyết Quân Đoàn của ma tướng Huyết Vân - Huyết Cao Tuấn!"

Khảo cổ sư hoảng loạn hét lên.

Sao có thể, đây là nhân vật đã chết từ lâu. Không có lý nào mà ông vẫn dùng được ma pháp lúc này!

"Trừ khi..."

Điều mà Trương Diệp nghĩ tới có lẽ là thật, đó chính là một viên Pháp Thạch đang được cơ quan bí ẩn này sử dụng.

Điều này thật sự mới lạ, nghiên cứu về hầm ngục Trương Diệp đã làm rất nhiều.

Thời còn ở học viện, cậu không ngừng tìm cách mạnh hơn. Và điều đó đã dẫn tới việc tìm hiểu các hầm ngục.

Mà theo như cậu nhớ, những cơ quan được nhân loại khám phá nhiều vô kể. Thế nhưng cơ quan như này lại chưa từng được lưu lại!

Đây có lẽ là phát hiện mới, nhất định sẽ mang lại chấn động lớn trong giới quân sự.

Bởi lẽ, nếu có thể tận dụng cơ quan này và cái tiến, phát triển thành những cỗ máy sử dụng Pháp Thạch

Chính Nghĩa quốc sẽ có thể tạo một cỗ máy công kích ma pháp mà không cần ma pháp sư trực tiếp thi triển phép.

Nhìn qua là có thể thấy lợi ích mà nó đem lại, nếu cậu tìm được bí mất của cơ quan này. Học hỏi và tốt nhất là mang được một phần nguyên vẹn về.

Chắc chắn sẽ giàu sụ! Điều này rất có ích cho việc cậu đang chuẩn bị.

Thế nhưng giàu hay không là chuyện tương lai. Điều quan trọng bây giờ là sống sót!

Sức mạnh của Trương Diệp là có, cực lớn so với những người cùng đẳng cấp tam đẳng ma pháp sư.

Thế nhưng đối diện với binh đoàn máu được tạo từ ma pháp của Cao Tuấn...có phần hơi miễn cưỡng.

Chủ yếu là vì cậu không am hiểu về huyết ma pháp, cụ thể hơn là ma pháp mà đang phải chống lại bây giờ.

Mỗi khi một huyết binh bị Trương Diệp chặt tay, chặt đầu, đấm thủng bụng, móc tim,...chúng đều hồi phục lại. Thỉnh thoảng mới may mắn có một huyết binh chết hẳn.

Nhưng như vậy thật sự khó cho cậu, giết chúng đã khó rồi, vậy mà bức tương còn ngay lập tức sản sinh ra một huyết binh khác thay thế.

Khổ cảnh này đang tiêu hao hết thể lực của Trương Diệp. Sức mạnh có to lớn đến đâu, nếu không còn thể lực thì cũng chỉ biết đừng chờ chết!

Đã vậy, còn phải bảo vể tên khảo cổ sư vô dụng bên cạnh. Không ít lần Trương Diệp phải hy sinh thân mình che chắn cho hắn.

Anh hùng cứu phàm nhân? Không hề, mục tiêu của cậu chỉ có đánh giá của cấp trên, đánh gia không tốt liền giảm mạnh tiền lương.

Nhưng bây giờ toàn đội tám người, chết mất sáu, nếu tên này chết theo nữa là bảy thì đánh giả của Trương Diệp quả thực sẽ tụt xuống đáy cốc.

Đấy hoàn toàn không phải điều mà cậu muốn. Vì vậy bây giờ phải dốc sức mà vượt qua.

...

Sau hơn một tiếng đấm nhau không ngừng nghỉ, Trương Diệp đã giết được hơn năm trăm huyết binh. Tiến độ này quả thực rất chậm.

Trung bình một phút giết được bảy, tám huyết binh. Mà tất cả hoàn toàn là do may mắn giết được.

Ban đầu cậu cho rằng một huyết binh sẽ có vài mạng, đến số lượng nhất định thì sẽ chết hẳn.

Nhưng về sau càng đánh càng thấy sai, có huyết binh bị dính đòn chí tử đến bảy lần mới gục, có con lại chỉ phát đầu tiên đã xong.

Chả nhẽ số mạng mà huyết binh có lại chênh lệch nhau? Cơ sở nào như vậy chứ, chúng đều mạnh ngang nhau, về lý thì đáng nhẽ con nào càng mạnh thì càng nhiều mạng chứ?

Như vậy, Trương Diệp bắt buộc phải chuyển sang hướng nghĩ khác! Có lẽ bọn này có một điểm yếu nào đó, tuy nhiên điểm yếu này rất có thể không cố định.

Mà mỗi huyết binh sẽ có một vị trí yếu điểm khác nhau, dựa vào cái gì thì không rõ. Dù sao giả thuyết này chưa được xác thực.

Đánh thêm một tiếng lại giết được khoảng hai trăm con, lần này quả thực hiệu quả kém hơn lần trước. Có lẽ vận khí cậu không được tốt.

Nhưng đột nhiên, dị biến bắt đầu xảy ra. Sau khi giết được một con huyết binh, từ trong vách tường xuất hiện một lượng lớn máu.

Số máu này nhiều hơn mức độ bình thường để tạo ra một huyết binh. Kết quả không ngoài dự đoán của cậu.

Một huyết binh to gấp ba lần huyết binh bình thường xuất hiện, hai tay cầm hai cây đại đao bằng máu. Nhìn có vẻ rất đáng sợ, nó nên được gọi là huyết tướng!

Tưởng rằng hiểm cảnh giờ đã xuất hiện, nhưng trong cái rủi có cái may. Một điểm kì lạ xuất hiện trên người huyết tướng vừa xuất hiện.

Đó là ở phần cổ của nó, có một đốm màu đỏ sáng chói hơn những phần khác của cơ thể.

Chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều, huyết tướng gào thét rồi lao thẳng tới Trương Diệp. Tốc độ của nó hoàn toàn áp đảo các huyết binh khác.

Lần này đã ép cậu phải dùng Gia Tốc để né tránh. Quả thực nếu không thôi động ma pháp kịp, có lẽ cậu và tên khảo cổ sư đã bị nó húc cho thành thịt xay.

Một người có Thiết Thể như cậu mà phải sợ công kích này sao? Tất nhiên là không, tuy nhiên cậu đã ngừng sử dụng nó từ lâu. Thậm chí Bá Lực cũng bị cậu thôi sử dụng.

Lý do là vì lượng ma năng Trương Diệp có không phải vô hạn mà là hữu hạn. Sử dụng cùng lúc ba ma pháp tam đẳng trong thời gian dài, khiến cậu dù có dùng thuốc hồi ma năng cũng không chịu nổi.

Né ra khỏi đường tấn công của huyết tướng, Trương Diệp vội vàng tái kích hoạt Mang Quyền và Thiết Thể, đồng thời lao nhanh tới cạnh kẻ thù.

Tên huyết tương đâm thẳng về phía Trương Diệp nhưng bị cậu né, hắn lại không thể đổi hướng. Lúc này đầu đang cắm vào tường.

Nắm bắt thời cơ, Trương Diệp lao tới tấn công khiến nó không kịp phản ứng.

Cú đấm đấm thẳng vào vị trí máu đang phát sáng, điều này đã kích thích huyết tướng. Khiến nó điên cuồng giãy giụa.

Tay chân vung loạn xạ, cuối cùng đấm vỡ bức tường, lôi được cái đầu ra.

Lần này khí thế nó còn hùng hổ hơn trước, hai mắt nó phát ra xích quang chứa đầy sát khí.

Cảnh tượng như vậy khiến con ngươi Rinas co rụt lại, hành động của cậu lại vô tình khiến nó hung hăng hơn.

"Chả nhẽ đấy là điểm để gia tăng sức mạnh cho huyết nhân?" Trương Diệp thầm nghĩ trong đầu.

Huyết tương điên cuồng lao tới tấn công, ép cậu lần nữa phải kích hoạt Gia Tốc, mana đang không ngừng tụt xuống, phút chốc đã chỉ còn hai thành.

Trên đường đi, nó hung hăng đập nát cả những huyết binh bên cạnh, không phân biệt địch ta.

Lúc này tâm chí Trương Diệp đang vận hết công suất để nghĩ cách đối phó. Tên khảo cổ sư đang được cậu vác trên vai thì hoảng sợ đến phát khóc, hắn lắp bắp cầu nguyện một cách điên cuồng.

"Chết tiệt! Vô lý, sao lại có cơ chế gia tăng sức mạnh như vậy? Có lẽ...đấy là điểm yếu của nó! Chính xác là vậy, vì bảo vệ điểm yếu mà nó điên cuồng lao tới tấn công ta." Một luồng suy nghĩ nảy ra trong đầu Trương Diệp.

Quyết định liều một phen, cậu hất khảo cổ sư xuống, nhắm thẳng huyết tướng mà tấn công. Khảo cô sư thấy vậy càng hét to hơn, hắn trách tại sao Trương Diệp lại đột nhiên hoá điên như vậy.

Mặc kệ lời của gã, cậu quyết tâm lao tới. Huyết tướng thấy vậy cũng hung hăng tung một cú đấm về phía cậu.

Vậy thân hình to lớn, cú đấm của nó lại vô cùng nhanh. Nếu người bình thường đối đầu với cú đấm này, sợ là chưa kịp nhận ra thì đã đi đời rồi.

Nhưng với Gia Tốc của mình thì cậu dễ dàng né được nó và nhanh chóng xuất hiện sau lưng huyết tướng.

Có thể nó đã kịp nhận ra và cố gắng quay lại tấn công, nhưng luận về tốc độ, Rinas vẫn hơn nó hai, ba bậc.

Mục tiêu của cậu chỉ một, vị trí mà cậu cho rằng là điểm yếu của nó. Một kích mạnh mẽ, không gì ngăn cản được.

Phụt!

Điểm máu sáng chói bị đấm văng ra khỏi cơ thể huyết tướng. Dị biến xảy ra, nó dần dần đặc lại rồi biến thành hình dáng thật.

Một viên ngọc đỏ!

Cơ thể huyết tương rung lên một hồi rồi bắt đầu đổ vỡ. Nó dần dần trở lại thành một vũng máu.

Hoá ra đây mới là chân thân của huyết nhân. Có lẽ khi được máu bao phủ, nó dần dần biến thành thể lỏng. Cuối cùng, hoà vào với dòng máu xung quanh.

Tuy nhiên những huyết binh yếu hơn lại không thấy điểm này...chợt một đạo linh quang vụt qua não Trương Diệp.

Cậu kích hoạt Siêu Thị Giác, nhìn vào một huyết binh gần đó.

"Hoá ra là vậy..."

Huyết binh cũng tồn tại huyết ngọc, tuy nhiên do đây chỉ là loại huyết nhân yếu nhất. Nên theo đó, huyết ngọc của nó cũng bé.

Vừa bé, lại vừa hoá thể lỏng hoà với cơ thể huyết binh. Điều này khiến nó có phần khó tiêu diệt hơn huyết tướng.

Nhưng giờ cậu đã có thể dễ đang thấy chúng với ma pháp gia tăng khả năng thị giác.

Ùng ục! Ùng ục!

Cùng lúc, viên huyết ngọc của huyết tướng đang không ngừng chuyển động, rung lăc rồi từ từ bay lên.

Vũng máu cũng theo đó dần dần tiến gần huyết ngọc, mục đích phục hồi lại cơ thể huyết tướng.

Việc này bị Trương Diệp phát giác, ngay lập tức, cậu bóp nát huyết ngọc trước khi nó kịp hồi phục thân thể.

Hoá ra như vậy mới là triệt để tiêu diệt huyết nhân. Từ đây suy ra, lúc trước khi may mắn giết huyết binh, là do cậu đấm chúng huyết ngọc của chúng. Rồi sau đó dư lực phá vỡ luôn huyết ngọc khi nó mới thành hình lại.

Quá trình diễn ra quá nhanh nên cậu có phần không phát giác được. Tuy nhiên, giờ đã nắm rõ điểm yếu, phương thức đánh bại huyết binh.

Trương Diệp đảo mắt xung quanh, đồng thời kích hoạt ba ma pháp Bá Lực, Thiết Thể, Mang Quyền cùng với ma pháp gia tăng thị lực.

Điên cuồng tiêu diệt huyết binh xung quanh