Tần Tông Nguyên rất giận dữ, nhưng dưới tình trạng như hiện tại, hắn không thể nào ra tay đánh người bị thương một cách lung tung được. Nên đành phải rút ra một đồng tiền, sau đó ném về phía cái mũ giáp đang bay về phía cô gái..
Đương nhiên cô gái kia cũng chú ý đến chiếc mũ giáp bay đến trên đầu, cô đang có ý định tránh khỏi vị trí rơi của nó. Nhưng có thể là cô đang bị đối thủ kiềm chế nên phạm vi di chuyển đã bị hạn chế lại, điều này khiến cho cô trong lúc nhất thời phải luống cuống tay chân. Cũng may đồng tiền của Tần Tông Nguyên vừa vặn bay đến kịp lúc, chỉ nghe "keng!" một tiếng, cái mũ giáp của tên kia bị đánh văng ra ngoài, không trúng phải người nào hết.
Tên ném cái mũ giáp thấy thế tấn công của cái mũ giáp đã bị hắn phá giải, nên tên này vội vàng kéo sợi dây thừng ở trong tay, lập tức chiếc mũ giáp bay ngược trở lại, cái mũ giáp lần nữa trở lại tay trái của tên này. Cái vũ khí của tên này khá kỳ lạ, khi cái mũ giáp được ném ra, tên này có thể dùng sợi dây để điều khiển điểm rơi của nó, nhưng điều này chỉ thực hiện được ở trong phạm vi nhỏ mà thôi, còn nếu chiếc mũ giáp kia bay ra ngoài phạm vi điều khiển, thì tên này cũng đành lực bất tòng tâm.
Nhưng tên này cũng cảm thấy khá uất ức, bởi vì hắn ta thấy ám khí của Tần Tông Nguyên không biết từ lúc nào đã đổi lại thành đồng tiền. Nếu như trên người của hắn mang theo nhiều đồng tiền thì tên kia sẽ rất khó lòng để phòng bị được ám khí của hắn.
Thật ra, thứ mà Tần Tông Nguyên dùng để thành danh về ám khí cũng chính là đồng tiền, vì vậy ở trên đai lưng hắn có giấu rất nhiều đồng tiền. Vừa rồi, ngay khi hắn đưa tay nhét vạt áo vào bên trong đai lưng thì cũng nhân lúc đó lấy ra hai đồng tiền. Sau đó dùng một đồng tiền để ném bay cái mũ giáp kia, nếu đồng tiền thứ nhất mà không có tác dụng thì hắn cũng định ném ra đồng tiền thứ hai.
Nhìn thấy thế tấn công của tên cầm vũ khí hình mũ giáp đã bị phá giải, Tần Tông Nguyên lập tức giơ tay trái đang cầm đao lên, sau đó đưa tay phải chém vào cổ của tên cầm đầu. Còn tay trái lại ném thanh đao bay thẳng về tên cầm kiếm đang đứng gần hắn nhất trong 4 tên còn lại. Sau khi bị hắn dùng tay chém một phát vào cổ thì tên cầm đầu cũng cảm thấy choáng váng, sau đó ngã xuống đất.
Ngay khi Tần Tông Nguyên dùng một chưởng đã chém ngât được tên cầm đầu thì hắn cũng đã khẳng định được những người đang giao chiến đều là những người thật sự, chứ không phải là ảo ảnh. Cho nên hắn xác nhận được sân bãi giao chiến cũng là thật, nên hắn không còn dùng đá để dò đường nữa.
Lúc này tên cầm kiếm đang giao đấu với người đàn ông bị thương của Thiên Địa Hội, ngay khi tên này thấy Tần Tông Nguyên xông về phía hắn ta, thì hắn ta vội vàng dịch chuyển vị trí, để tránh cho việc bị tấn công ở cả hai phía. Vũ khí của người đàn ông bị thương này là một thanh đao, lúc nãy vì bị thương nên có chút bị động khi đối chọi với tên cầm kiếm, nhưng hiện tại người này lại thấy Tần Tông Nguyên đang đến giúp, nên tinh thần trở nên phấn chấn hơn, đang định hợp tác với Tần Tông Nguyên để xử lý tên cầm kiếm, thì người này lại nghe hắn hô to:
- Ngươi đi giúp đỡ người khác đi.
Còn tên cầm vũ khí hình cái mũ giáp nhìn thấy Tần Tông Nguyên đã tham gia vào cuộc chiến ở bên này, nên vội vàng ném cái mũ giáp ở trong tay về phái người đàn ông bị thương đang chạy lại giúp đỡ hai người còn lại. Nhưng lần này vẫn bị đồng tiền bay ra từ tay của Tần Tông Nguyên ngăn cản lại.
Đợi sau khi đồng tiền kia được ném ra xong, thì Tần Tông Nguyên đã xông đến trước mặt tên cầm kiếm rồi, đang định dùng hai tay tấn công chớp nhoáng, không để cho đối thủ du đấu cùng hắn, để kéo dài thời gian.
Hắn dựa vào sự nhanh nhẹn của đôi tay, sự thuần thục của chưởng pháp, nhanh chóng đưa tay lọt vào sâu trong lòng của tên cầm kiếm. Sau đó dùng hai ngón tay đâm một phát vào cổ tay đang đang cầm kiếm của tên này, sau đó tiếp lấy thanh kiếm của đối phương và ném về phía xa. Đồng thời bước lên trước một bước và chèn chân ở phía sau của tên này, sau đó dùng vai đẩy tên này ngã về phía sau, cuối cùng dùng tay chém vào phần gáy của tên này, khiến cho hắn ta bị choáng, một loạt động tác rất nhanh, rất gọn gàng, dứt khoát.
Sau đó Tần Tông Nguyên lại chọn mũ tiêu tiếp theo là tên cầm trường côn, lúc này tên cầm trường côn đang dùng một chọi hai. Nhưng tên đàn ông bị thương của Thiên Địa Hội cũng vừa mới tới mà thôi, còn lúc trước tên này đối chọi với cô gái, vì vậy hắn vẫn chưa bị rơi vào hạ phong. Nguyên nhân Tần Tông Nguyên chọn tên này cũng đơn giản thôi, hắn ta cách hắn gần nhất, nên bị chọn làm mục tiêu tiếp theo.
Tần Tông Nguyên xông thẳng về phía tên này giống như xông vào chốn không người, nhanh chóng xông vào cướp lấy trường côn trong tay hắn ta và chưởng một phát vào ót. Lại một tên nữa bị loại bỏ.
Ngay khi Tần Tông Nguyên đánh cho tên cầm kiếm bị choáng thì, tên cầm vũ khí hình cái mũ giáp mới tiếp được cái mũ giáp bay về trong tay. Hắn ta đang định chuẩn bị ném ra lần nữa để phối hợp với đồng bọn triệt hạ đám người Thiên Địa Hội, nhưng lúc này hắn ta lại phát hiện ra, cục diện đã thay đổi, đối phương đã thành bốn chọi ba mất rồi, nên việc đánh lén đã không còn tác dụng nữa.
Không phải là hắn ta không nghĩ đến việc nhân cơ hội này chạy trốn, nhưng khi thấy tốc độ nhanh chóng của Tần Tông Nguyên, cùng với sự chuẩn xác khi ném ám khí của hắn, thì hắn ta cảm thấy bản thân không thể nào chạy thoát được. Hơn nữa với thân phận của bọn chúng, cùng với tình huống trước mặt, nếu không tuân theo mệnh lệnh mà tự ý bỏ trốn, thì sau đó cũng sẽ bị tổ chức trách phạt mà thôi.
Trừ phi 4 người còn lại đều bị giết, thì khi hắn ta bỏ trốn chạy về một mình, còn có thể ngụy biện, xảo trá một ít. Nhưng hiện tại mấy tên kia chỉ bị đánh ngất mà thôi, đối phương cũng không có ra tay giết người, cho nên hắn ta không thể nào biết được, đám đồng bạn của hắn ta còn có ai có thể sống sót trở về hay không nữa. Đặc biệt là tên cầm đầu đã bị đánh ngất xỉu, nên hiện tại không có ai để tuyên bố mệnh lện rút lui.
Huống chi hắn ta cũng không mong muốn việc, bởi vì hắn ta bỏ trốn lại khiến cho Tần Tông Nguyên phải đuổi theo hắn ta, khi đó đám đồng bạn của hắn ta lại có cơ hội để bỏ chạy, đây chính là vì người khác may áo cưới, hơn nữa tiếng xấu đều một mình hắn ta gánh chịu.
Đương nhiên, điều hi vọng của hắn ta hiện tại chính là có người đồng bạn nào đó của hắn có thể bỏ chạy, để tên cao thủ ném ám khí kia đuổi theo. Như vậy hắn có cơ hội để bỏ chạy, hắn dám tự tin đảm bảo, trừ người cao thủ kia ra sẽ không có một ai đuổi kịp hắn ta được.
Cho nên, mặc dù cục diện hiện tại rất bất lợi, rất nguy hiểm, nhưng hắn vẫn quyết định ở lại để chờ thời cơ.
Khi thấy hắn ta đã không thể nào lợi dụng vũ khí hình mũ giáp kia để đánh lén hiệu quả được nữa, nên hắn ta vội vàng túm lấy dây thừng quấn quanh lưng vài vòng và cột nó lại ở trên lưng. Sau đó rút cây roi ở trên lưng ra, xông về phía tên cầm trường côn đang chiến đấu với cô gái và người đàn ông bị thương.
Trạng thái hiện tại của tên này là tay trái cầm lấy cái vũ khí hình mũ giáp, tay phải cầm lấy cây roi mềm. Cây roi của tên này dài khoảng 10 mét, nhưng lấy trạng thái hiện tại của hắn ta, chắc chỉ có thể hất roi được khoảng 6 mét.
Người đàn ông bị thương chạy đến giúp đỡ cho cô gái, cũng là vì lo sợ tên cầm trường côn này sẽ nhân cơ hội để bỏ trốn. Ngya khi ba người vừa mới bắt đầu chiến đấu thì đã thấy Tần Tông Nguyên đang xông về phía này rồi.
Lúc này, chỉ cần là người có chút tỉnh táo là đã nhận ra thế cục đã được định đoạt.
Mục tiêu tiếp theo của Tần Tông Nguyên chính là tên cầm đao đang giao đầu cùng người Hương chủ của Thiên Địa Hội, hiện tại tên này cách hắn gần nhất.
Người Hương chủ của Thiên Địa Hội nhìn thấy Tần Tông Nguyên xông đến, thì cậu ta cũng buông tha cho tên này, sau đó chuyển hướng sang tên cầm vũ khí hình cái mũ giáp. Ngay khi thấy cậu ta rời đi, Tần Tông Nguyên cũng cố ý nhắc nhở một câu:
- Đừng gây tổn thương đến tính mạng của bọn chúng.
Vốn dĩ khi thấy Tần Tông Nguyên xông đến thì tên cầm đao đã bắt đầu nản chí, thiếu chút nữa là giơ tay chịu trói rồi. Nhưng sau khi nghe câu nói đừng gây tổn thương tính mạng cho bọn chúng thì hắn ta lại nổi lên hi vọng, một ý tưởng mới xuất hiện trong đầu hắn ta.
Vì vậy tên này không còn quan tâm đến chuyện phòng thủ nữa, chỉ chuyên tâm vung đao tấn công Tần Tông Nguyên. Dựa theo suy nghĩ của hắn ta, nếu đối phương đã không tổn thương đến hắn ta, thì hắn ta không phải quan tâm đến chuyện phòng thủ nữa, cứ chuyên tâm, dồn sức dùng đao chém mạnh vào đối phương, biết đâu lại khiến cho đối phương bị thương. Khi đó chắc chắn phe mình sẽ có cơ hội chuyển bại thành thắng, dù sao làm như vậy còn tốt hơn so với bị người bắt giữ.