Chương 4: Trò Chơi Quý Tộc - Trò Chơi Đi Dây (4)

Trans + Edit: Nghialvmax.

“Đúng vậy đó, Bá tước Ormore.” Chính lúc đó, một bóng đỏ đột nhiên xuất hiện trước con mắt của những người trong tầng ngầm, theo từng bước chân, mái tóc dài đỏ tươi theo gió phiêu lãng, tư thế hiên ngang, minh diễm động lòng người. Bên người cô là hàng chục nữ giới được võ trang đầy đủ, chính là thành viên của Sí Viêm Kỵ sĩ Đoàn dưới quyền Myrcella. Hầu hết đều xuất thân từ các tiểu quý tộc, người người mỹ mạo mê người hấp dẫn, thực lực cao cường, khí chất bất phàm, hơn nữa tuyệt đối trung thành với Myrcella.

“Viên rubi sinh ra từ nụ hôn của ngọn lửa đế quốc, Công nữ Myrcella.” Alan ngồi một bên và nhẹ nhàng thuật lại cái tên này. Trong đế quốc, e rằng không người nào có thể so sánh thanh danh với Myrcella. Nàng là người thừa kế của một trong những gia tộc có huyết mạch lâu đời nhất đế quốc, là con gái của Đại công tước. Nghe đồn rằng Myrcella được sinh ra từ nụ hôn của lửa, là con gái lửa, là cô dâu lửa.

Còn bản thân Myrcella thì chói lọi như một viên rubi đỏ rực lửa, là thần tượng trong lòng người dân. Cơ tướng quân, chiến nữ thần, tuổi còn trẻ đã có được hiệp sĩ đoàn nguyện trung thành của bản thân, đã chiến thắng nhiều trận chiến trên chiến trường, và khôn ngoài trong chính trị ngoài chiến trường. Sự nhiệt tình của cô như ngọn lửa, sửa ấm trái tim con người như vầng thái dương. Có thể nói rằng trong số những người quyền lực nhất của đế quốc hiện nay, là người hiếm hoi còn duy trì kỷ cương.

“Ngươi quả nhiên đến đây, Bá tước Alan, thật sự làm tôi thất vọng.” Myrcella liếc nhìn Bá tước trẻ tuổi rồi nỏi.

“Tiểu thư Myrcella, cô đang làm gì ở đây? Đây là Kỹ viện hoàng gia đã được Hoàng đế điện hạ chấp thuận!” Công tước Dirham đứng lên, trừng mắt nhìn Myrcella: “Cho dù là cô, rubi sinh ra từ nụ hôn lửa, có thể khiêu khích quyền uy quý tộc sao?”

“Hừ, bọn ký sinh băng hoại đế quốc mà còn dám xưng là quý tộc, lại ở đây để chơi bời và ô nhục nữ nhân, lấy thế làm vui!” Myrcella hừ một tiếng: “Các ngươi đã gạt bỏ niềm kiêu hãnh và sự tự tôn của quý tộc ở nơi nào?”

“Đừng quên, ngươi cũng là một phần tử như chúng ta.” Dirham sa sầm mặt: “Ngươi mang quân của ngươi đến đây làm gì, chẳng lẽ muốn giải phóng cho những nữ nhân ở đây? Lẽ nào ngươi không biết rõ, những nữ nhân này là tù binh địch quốc, căn cứ luật pháp đế quốc, chúng ta có quyền biếm các nàng thành tư nô.”

“Ngươi nói đúng, Công tước Dirham, chỉ cần còn những quý tộc như ngài, cho dù phải giải phóng nhiều nữ nhân hơn nữa cũng chẳng hề gì.” Myrcella hơi ngừng lại: “Sớm muốn gì sẽ có ngày ta xóa bỏ hoàn toàn chế độ nô lệ trong đế quốc.”

“Vậy thì tôi mỏi mắt mong chờ rồi, Công nữ rubi điện hạ.” Dirham cúi đầu cười gằn: “Chỉ là trước khi ngày đó đến …”

“Bắt bọn họ cho ta!” Trước khi Dirham nói xong, Myrcella đã lên tiếng trước. Ngay sau đó, các thành viên của Sí Viêm Kỵ Sĩ Đoàn nhao nhao lấy vũ khí của họ ra và bao vây một nhóm quý tộc và thương nhân trên khán đài. Lúc này, cuộc bạo động lớn đã nổ ra, những quý tộc và thương nhân nhanh chóng mệnh lệnh cho binh lính hộ vệ của mình và giằng co với các thành viên của Sí Viêm Kỵ Sĩ Đoàn.

“Ngươi không có quyền làm vậy, Myrcella!” Ormore gào lên: “Những quý tộc này cũng không phải ngươi muốn bắt là có thể bắt, chú ý thân phận của ngươi!”

“Đương nhiên, bọn họ sẽ bị đưa ra toà. Nhưng thật đáng tiếc, Bá tước đại nhân, bọn họ lại không thông minh như ngài.” Myrcella cười tự tin: “Những quý tộc này đã vươn độc thủ tới cư dân trong thủ đô đế quốc, đây chính là xúc phạm luật pháp đế quốc. Ngươi có hiểu nó có nghĩa gì không?”

Nếu luật pháp vẫn không thể trừng trị những quý tộc này, với tư cách là người quyền uy nhất trong đế quốc, Đại công nữ Myrcella vẫn có thể lợi dụng sức ảnh hưởng của mình lên tòa án thẩm phán. Những quý tộc kia cũng hiểu rất rõ điều này nên lập tức có người rút vũ khí ra, dẫn nhóm binh lính kêu gào đòi phản kháng. Bọn chúng người đông thế mạnh, có ưu thế số lượng.

“Cecilia!” Myrcella lạnh lùng gọi một cái tên.

Một cô gái mặc trang phục nữ kiếm sĩ bước ra từ bên cạnh Myrcella. Cô ấy mặt một bộ quần áo bằng lụa nhẹ, mái tóc đen dài tôn lên dáng người cao ráo và duyên dáng, trông thật lãnh diễm động lòng người.

Nữ kiếm sĩ rút kiếm ra, một thân một mình đi về phía nhiều kẻ địch, sau đó chỉ thấy cô nhẹ nhàng giơ kiếm lên, liền bước tới vung thanh lợi kiếm trong tay. Tự tin, bình tĩnh chém giết kẻ địch xung quanh. Chỉ trong chốc lát, 6 tên lính đã bất ngờ ngã xuóng đất, lộ vẻ không thể tin được. Kiếm pháp của Cecilia nhẹ nhàng, trí mạng, nhưng vẫn tao nhã như đang nhảy múa trên mặt nước.

“Quái, quái vật!”

Các quý tộc nhìn thấy tình cảnh này liền nhao nhao hét lên, bỏ mặc những binh lính bảo vệ của mình mà chạy trốn từ cửa khác. Bởi vì bị những binh lính chặn đường, Cecilia và những người khác không thể đuổi kịp họ. Nhìn thấy các quý tộc sắp chạy trốn, một lập trường ma pháp đã ngăn các quý tộc chạy trốn ở cửa, trên cánh cửa được dán một lá bùa đông phương kỳ lạ.

“Thật xin lỗi, đường này bị tắc.” Nữ đạo sĩ Tuyết Liên đang ngồi trên lan can, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo nụ cười lạnh lẽo, khinh thường nhìn đám quý tộc hỗn loạn bên dưới.

Sau đó, tất cả đều kết thúc, Myrcella dẫn đầu các thuộc hạ giam giữ các quý tộc phạm pháp ra ngoài.

Trước khi đi, cô liếc nhìn đám Alan: “Nếu như không thu tay lại, kế tiếp chính là các ngươi đó.” Cô ta cảnh cáo như vậy.

Nhìn bóng dáng Myrcella rời đi, các thương nhân và quý tộc còn lại bên trong đều thở phào nhẹ nhõm, không ai nguyện ý đi đối kháng với Myrcella đang vô cùng nổi bật bây giờ. Trong khi đó Alan, vị Bá tước trẻ tuổi đang ngồi một mình trên ghế với khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh.

“Viên rubi sinh ra từ hôn lửa của đế quốc, tính cách mạnh mẽ cùng sự gan dạ sáng suốt này quả thực là người phụ nữ thích ăn miếng trả miếng. Ngươi chờ, một ngày nào đó Alan ta sẽ giẫm ngươi dưới chân, lột sạch quần áo ngươi, để ngươi quỳ xuống nhếch mông lên trước mặt ta, cầu xin ta. Chờ đó, mục tiêu kế tiếp của ta chính là ngươi!”