Thanh Thanh đang chuẩn bị quay lại rảo bước về nhà thì bỗng chú Châu Nhuận Phát gọi lại bảo .
-Khoan đã Thanh Thanh ,Chú sực nhớ cháu hiện nay còn nhỏ không nên mang nhiều tiền mặt như vậy đi ngoài đường đâu . Để chú đưa cháu tạm cái thẻ ngân hàng ATM chứa ba trăm năm mười ngàn đô la cho cháu trước sau này cháu tự tạo một cái nhé .
-Dạ cám ơn chú đã nhắc ạ . Tạm biệt chú lần nữa .
Trên đường đi bộ về nha , Thanh Thanh có đi qua công viên gần nhà thì cảm nhận thấy linh khí thiên nhiên ở đây có vẻ nồng hơn so với khu ở nhà khá nhiều ,có cảm giác ở gần đây có thể có thiên tài địa bảo nào đó ảnh hưởng đến linh khí xung quanh đây . Cô cảm thấy khá hưng phấn và háo hức nên đi xung quanh để tìm kiếm nguyên do linh khí tại sao nồng đậm như vậy . Khi tới khu vực trung tâm công viên gần khu vực hồ nước thì 1 đám cỏ ba lá , bốn lá thấy một cây cỏ cao hơn so với xung quanh khoảng ba bốn centimet , thân cây cũng chắc khỏe xanh mướt hơn so với xung quanh và đặc biệt nó có năm cái lá cây . Thanh Thanh nhìn thấy lá cây này vui mừng quá đỗi bởi vì cây này chính là cây thảo dược Ngũ Tinh năm lá. Ngũ Tinh năm lá là dược thảo vô cùng có ích với giai đoạn Luyện Khí Kỳ . Khi còn nhỏ có năm lá cây ,nó có thể hấp thu linh khí xung quanh lại đậm đặc hơn . Nhưng sau khi nuôi trồng hai tháng liên tục với sương mai sớm cùng với phơi dưới ánh nắng bình minh thì nó có thể tăng trưởng thành cây Lục Tinh sáu lá nó có thể mọc ra hạt để trồng gây giống mà bản thân mỗi lá cây của nó lại là nguyên liệu chủ yêu để luyện ra Tẩy Tủy Đan. Không thể ngờ hôm nay sau khi không còn nỗi lo về kiếm tiền xong thì còn có thể nhận được một niềm vui bất ngờ đến thế này . Có Ngũ Tinh Năm lá này , với lượng linh khí đậm đặc tập trung xung quanh gấp mười lần thì chỉ cần mọi lúc chăm chỉ ngồi tu luyện kế bên cây này sẽ làm ít hưởng nhiều . Không quá đáng khi sau hai tháng cô có thể đột phá đến Luyện Khí Kỳ sơ kỳ tầng ba , thậm chí đột phá tới Luyện Khí trung kỳ tầng bốn. Khi ấy cô có thể bắt đầu có thể luyện chế được đan dược cũng như các loại phù hộ thân .
Thanh Thanh cẩn thận từng ly từng tí một lấy tay đào xung quanh cây Ngũ Tinh không cho chạm vào rễ của cây . Cái cây này liên quan đến cuộc sống tu luyện sau này của chính bản thân mình thì làm sao có thể sơ sót được chứ . Từng bước từng bước một mất gần nửa tiếng Thanh Thanh mới có thể bứng được cả cây lẫn gốc lên với dự tính đem về nhà trồng. Sau khi đào xong , Thanh Thanh hưng phấn, vội vàng xách cây chạy về khu nhà. May là khu nhà đang ở của cô có một khoảng vườn nho nhỏ ngày đằng sau nhà nên cô có thể ươm cây vào ngay sân nhà mình . Sau khi xong tất cả mọi việc thì Thanh Thanh bắt đầu ngồi sát kế bên và ngồi tu luyện . Cô tu luyện cả đêm đến bốn năm giờ sáng hôm sau mà vẫn cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn hẳn so với thường ngày , chỉ một đêm mà cô đã cảm thấy củng cố được hoàn toàn cảnh giới luyện khí tầng một đã đột phá mấy hôm trước để vào giai đoạn sơ kỳ . Sau đó Thanh Thanh bắt đầu cẩn thận từng ly từng tí đem cây Ngũ Tinh hứng từng giọt sương sớm mai lên cây và chờ đón những tia nắng bình minh đầu tiên sáng rọi khắp thân cây. Cô cẩn thận rào xung quanh cây mái che hàng rào để bảo vệ cây.
Sau khi xong hết tất cả , cô mới nhớ hôm nay có hẹn với chú Châu Nhuận Phát về việc giao dịch dược thảo. Đã có cây Ngũ Tinh phía trước nên Thanh Thanh tràn đầy hy vọng với những dược thảo mà công ty của gia đình Nguyệt Nhi đang kinh doanh . Thế là cô vội vàng ra khỏi nhà để chuẩn bị đến nhà của Nguyệt Nhi. Thế nhưng vừa mở cửa nhà ra , thì bỗng thấy phía trước có 1 đoàn người tiến về phía cô. Đoàn người có 1 cô bé tầm chín mười tuổi cùng với 1 người phụ nữ tầm 30 tuổi dẫn đầu , theo sau là một đám vệ sỹ theo sau. Khi thấy cô thì cô bé phía trước đầy vẻ giễu cợt hô lên rằng :
-A ha ha , ai đây nhỉ ? Chả phải là bà chị họ của em đây sao ? Sao chị lại ở nơi tồi tàn rách nát thế này ? Chị là đại tiểu thư gia tộc họ Nguyễn mà !!!
-Ôi trời ơi , em xin lỗi , bà chị đâu còn là đại tiểu thư hôm nào nữa đâu !!!
-A mà sao lại là bà chị họ của ta nhỉ ? Ta quên mất con tiện nhân như mi có quan hệ huyết thống gì với gia đình ta đâu . Con tiện nhân mi chỉ là một đứa con hoang , rẻ rách y chang mẹ của mi thôi !!! Hahahaha Sau khi rà soát lại trí nhớ cũ cùng với những lời của cô bé trước mắt thì Thanh Thanh nhận ra đây chính là con gái của em trai của bố mình tên là Hồng Vũ . Ngày trước cứ mỗi tháng một lần Hồng Vũ lại qua bên đây sỉ nhục , chà đạp Thanh Thanh . Sau khi mắng nhiếc xong thì cô thường kêu lũ vệ sĩ kia đánh mẹ con cô 1 trận . Rồi quăng tiền hỗ trợ của gia tộc qua rồi cười bỏ đi .
Hôm nay tuy cô không còn là Thanh Thanh ngày trước nữa , nhưng không hiểu sao trong lòng cô vẫn vô cùng đau đớn . Đây như nỗi phiền muộn và tức giận còn sót lại của linh hồn Thanh Thanh chủ nhân thực sự của cơ thể này còn sót lại. Càng nghe cô càng cảm giác phẫn nộ bừng bừng .
Hồng Vũ thấy Thanh Thanh tức giận đỏ mặt thì càng làm tới :
-A ha ha , mày giận dữ rồi sao !!! Chả lẽ tao nói không đúng à ? Con tiện nhân mày đã không phải huyết thống gia tộc tao mà còn bày đặt xin nhận viện trợ của gia tộc mà không biết xấu hổ nữa !!! Con tiện nhân mày mà cũng đáng để tao gọi là chị sao !!! Xí -Bây đâu oánh nó cho ta !!! Cho nó biết tiền của gia tộc không dễ dàng cầm lấy như vậy !!!
Thanh Thanh hai đời làm người rất hận ai gọi là tiện nhân -Ta không cần tiền từ gia tộc bọn mi !!! Ta cảnh cáo nếu mi mà nói thêm 1 câu nữa là ta tát vỡ mồm mi !!! Còn lũ vệ sỹ bọn bay dám bước tới thì đừng trách ta !!!
Bọn người đối diện như nghe được một câu truyện cười đệ nhất thiên hạ . Trố mắt nhìn Thanh Thanh phản kháng lại , lại còn dọa nạt lại nữa chứ . Theo như bọn họ nghĩ là hôm nay tới đây như mọi ngày thì Thanh Thanh sau khi nghe chửi xong vẫn phải nhẫn nhục không dám phản ứng lại . Bọn chúng là tầng lớp thượng lưu còn Thanh Thanh chỉ là một đứa con hoang được đem về mà thôi . Cô như một con dễ nhũi trước mặt bọn họ tùy bọn họ chà đạp còn phải cảm ơn nữa . Thế mà hôm nay tình thế đảo ngược lại nhiều như thế này . Bọn vệ sỹ lăn ra cười ha hả , trong khi bên cạnh Hồng Vũ đã giận tím mặt , trước giờ không ai dám mắng, dọa nạt cô như vậy . Giờ lại còn làm trò cười cho lũ vệ sỹ nữa . Cô hét lên :
-Đánh chết nó cho ta , đánh chết nó cho ta , cho nó chừa tội dám mắng chửi, sỉ nhục ta như vậy . Một con tiện nhân mà cũng dám trước mặt ta làm càn .
Lũ vệ sỹ nghe lệnh xong im bặt tiếng cười vì biết cô chủ nhỏ của mình đã nổi giận lôi đình rồi . Cả lũ xông lên về hướng Thanh Thanh .
Thanh Thanh khuôn mặt lạnh lùng nhìn đám vệ sỹ nói :
-Lũ chó các ngươi đã trung thành với chủ nhân như vậy , ăn hiếp một đứa nhỏ . Ta sẽ cho các ngươi một bài học không bao giờ quên .
Thanh Thanh tuy mới bước vào Luyện Khí tầng Một nhưng so với Phàm Nhân đã khỏe và nhanh hơn biết bao nhiêu lần , lại thêm kinh nghiệm chiến đấu cũa đời trước thì làm sao lũ vệ sỹ kia là đối thủ cho được . Tuy nhiên đừng quên Thanh Thanh mới mười một tuổi mà thôi , còn bọn vệ sỹ kia đều đã trưởng thành lại còn đông nữa . Thế cho nên tuy Thanh Thanh mạnh hơn rất nhiều nhưng cơ thể của mình chưa cho phép có thể kích hoạt toàn bộ được sức mạnh bản thân . Vì vậy cuộc chiến giữa hai phe diễn ra khá khốc liệt . Tuy theo thời gian đám vệ sỹ bảy người xông tới thì chỉ còn hai người đứng vững , nhưng thương thế của Thanh Thanh cũng chả tốt hơn là bao khi người cô đầm đìa máu và bầm dập khắp nơi . Hai tên vệ sỹ còn lại giờ này đã hết hồn nhìn cô bé chưa đầy mười hai tuổi trước mặt làm sao có thể có khí lực lớn như vậy , nhìn xung quanh thì các tên khác đều đang nằm thẳng trên mặt đất , người đầy vết thương. Hồng Vũ đứng ở đó mặt cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ , nhưng cũng cố gắng nuốt một ngụm nước bọt run rẩy la lên :
- Đánh nó ! Đánh chết nó đi ! Một con tiện tì mà cũng dám phản kháng ....
- "Tạch" "Tạch:
Hồng Vũ chưa kịp nói hết câu thì bỗng dưng có hai tiếng bạt tai vang lên . Nhìn lại thì không biết Thanh Thanh đã di chuyển lại gần Hồng Vũ từ lúc nào và tát 2 cái bạt tại lên khuôn mặt của Hồng Vũ . Hồng Vũ nói chung chỉ mới là cô bé chín mười tuổi thì làm sao có thể chịu nổi cái tát của môt tu giả , nên phun một ngụm máu lên rồi ngất xỉu .
Thanh Thanh lạnh lùng quay lại nhìn hai tên vệ sỹ kia và bảo rằng :
-Cút và đem hết bọn người này đi cho ta !! Sau này còn quay lại thì đừng trách ta không nương tay !! Lần sau tới như vậy thì khi về chỉ còn xác chết thôi !!
Bọn vệ sỹ giờ chỉ cảm giác trước mặt là một ma nữ độc ác vô tình , vội vàng kéo đồng bọn và tiểu thơ của mình về nhanh chóng .
Nhìn theo bóng lưng của bọn vệ sỹ đi khuất , Thanh Thanh cuối cùng mới phun ra một ngụm máu tươi . Thương thế quá nặng a , tất cả chỉ vì tu vi chưa đủ a , đánh với bọn phàm nhân này mà còn muốn trọng thương a . Không được ta tu luyện vẫn chưa đủ nhanh , chỉ có càng mạnh mới có thể bảo vệ được bản thân giống như kiếp trước được mà thôi .
Thanh Thanh trở lại trong nhà cười khổ có lẽ hôm nay không thể đi mua dược liệu được rồi . Với thương thế thế này cũng phải nghỉ dưỡng một tuần mới có thể hồi phục được . Chỉ tiếc là không có dược phẩm hay đan dược hữu hiệu để có thể tăng tốc quá trình trị thương này mà thôi .