Chương 10: Cuộc sống có nhiều điều thật bất ngờ (phần 2)

Chương 9:Cuộc sống có nhiều điều thật bất ngờ (phần 2)

Chú thích: Kí hiệu © chỉ cột móc thời gian, kí hiệu ® chỉ sự kiện xảy ra trong truyện.

Sau khi niệm phép xong, cả hai lao vào đánh nhau. Tuy nhiên, vì khoảng cách sức mạnh quá lớn, chỉ trong 5 phút ngắn ngủi, Kayuto đã bị áp đảo.

Kayuto nhảy lùi về phía sau và thốt lên: "Hghhh, tên này...tên này mạnh thật."

Ma nhân bắt đầu cười một cách đầy toại nguyện. "Hahaha, đây là kết cục của ngươi khi dám khiêu chiến với ta, hahaha."

Kayuto không hiểu rõ Ma nhân là ai và tại sao lại điều khiển tên này. "Ngươi là ai? Tại sao lại điều khiển tên Ma nhân này?" - Kayuto hỏi.

"Ồ, ngươi biết ta đang điều khiển tên này à?" - Ma nhân bất ngờ hỏi.

Kayuto trả lời: "Đương nhiên là biết chứ, đâu có con Ma nhân nào dám liều lĩnh tấn công con người chứ....Và...và ngươi hãy trả lời ta, tại sao lại điều khiển tên Ma nhân này?"

Ma nhân cười toe toét và đáp: "Haha, người sắp chết không nên biết nhiều đâu." Lời vừa dứt, hắn chậm rãi đi đến gần Kayuto.

Trong nội tâm, Kayuto thầm nghĩ: "Đúng rồi, lại gần thêm xíu nữa."

Khi Ma nhân đến gần, Kayuto đâm thẳng thanh kiếm vào đầu hắn. Tiếc thay, thanh kiếm của Kayuto bị hắn bắt được sau đó bóp nát lưỡi thanh kiếm của Kayuto.

Ma nhân bóp cổ Kayuto rồi nhấc lên và cười ha hả: "Hahaha, hãy khóc đi, hãy tuyệt vọng đi và hãy từ bỏ đi, hahahahah. Đây chính là kết cục của những kẻ dám trêu đùa cái chết, hahaha."

"Càng nói, hắn càng siết cổ Kayuto chặt hơn," Kayuto nghĩ trong lòng.

"Chết rồi, ngạt thở quá, mình sắp không xong. Chả lẽ mới sống lại được 12 năm thì lại phải chết nữa sao?" Kayuto tiếp tục suy nghĩ.

Karura thấy Kayuto đang bị bóp cổ liền cầm thanh kiếm của mình lao thẳng về phía tên Ma nhân rồi chém, tuy nhiên hắn đỡ được nhát kiếm đó rồi dùng tay không bóp nát thanh kiếm của Karura rồi đá mạnh vào Karura khiến cho cô bị hất văng ra xa sau đó đập mạnh vào tảng đá, va chạm quá mạnh vào tảng đá khiến cô ngất xỉu vì bị thương quá nặng.

"Kayuto, bạn sao vậy?" Karura hỏi khi tỉnh lại.

Kayuto dùng đòn Ma pháp Ánh Sáng để tấn công tên Ma nhân và thoát ra khỏi tay của hắn. Khi tên Ma nhân buông lỏng tay, Kayuto đã nhanh chóng nhảy ra xa và đang suy nghĩ về cách tiêu diệt tên này.

"Bên tai tôi nghe tiếng động lạ vang vọng từ xa đến và đã khiến cho tôi nghĩ ra cách đối phó tên Ma nhân này," Kayuto nói.

"Được lắm thằng nhóc khốn, còn cố giãy giụa à?" Tên Ma nhân nói tức giận.

"Chết tiệc, mình phải nhanh chóng nghĩ ra cách tiêu diệt tên này," Kayuto nghĩ trong lòng.

"Là tiếng trực thăng, hình như quân đội gửi chiến hạm đến tìm kiếm và tiêu diệt tên này. Mình phải làm gì đó để bọn họ chú ý đến chỗ này, nhưng phải làm gì đây?" Kayuto suy nghĩ.

"Hummm, à có rồi," Kayuto nói với mình.

"Grhhh, được lắm thằng nhóc khốn, còn cố giãy giụa à?" Tên Ma nhân tức giận hỏi lại.

Fire Ball Extreme Lightning! Kayuto niệm phép và tạo ra một quả cầu lửa khổng lồ màu tím bắn thẳng lên trời, tạo ra một vụ nổ giống như pháo hoa màu tím. Sau đó, tên Ma nhân tóm cổ Kayuto rồi chuẩn bị kết liễu cậu. Nhưng khi hắn giơ tay lên định kết liễu mạng sống của Kayuto thì một bóng hình lướt qua sau đó cánh tay của hắn bị chém đứt thành nhiều mảnh. Vì cánh tay của tên Ma nhân bị chém đứt nên Kayuto được giải thoát khỏi cánh tay ác ma của hắn.

"Ngươi là ai? có phải ngươi muốn chết rồi phải không? lại dám phá chuyện tốt của ta aghrrrrrrrrr," Tên Ma nhân hỏi, tức giận.

"Ngươi không cần biết ta là ai. Người chỉ cần biết hôm nay cái mạng thối đó của ngươi sẽ được vinh hạnh bị kết liễu bởi thanh thánh kiếm của ta," Tướng quân nói.

"Haha, tên ngạo mạn. Có giỏi thì thử đi xem nào," Tên Ma nhân nói và lao đến Tướng quân để tấn công.

Sau khi dừng lại một lúc, Tướng quân và tên Ma nhân bắt đầu lao vào cuộc chiến khốc liệt. Thanh kiếm của Tướng quân không ngừng đâm thẳng vào tên Ma nhân, tạo ra những đường vết trên cơ thể hắn. Tên Ma nhân chỉ có thể đứng yên chịu đòn và gào thét trong đau đớn.

"Xin ngài hãy tha cho ta, xin ngài hãy tha mạng cho ta," tên Ma nhân van xin.

Tướng quân nhìn chằm chằm vào tên Ma nhân, rồi nói: "Được, nếu muốn được tha mạng thì hãy làm cho ta một điều."

Tên Ma nhân gật đầu nhanh chóng và hứa sẽ làm bất cứ điều gì để được tha mạng. Tuy nhiên, Tướng quân đột ngột đâm thanh kiếm vào Ma Lõi của tên Ma nhân, khiến hắn gào thét đau đớn. Cuối cùng, tên Ma nhân tan biến thành cát bụi và biến mất hoàn toàn.

Tướng quân nhìn sang phía Kayuto và khen ngợi cậu đã sử dụng vụ nổ để gây sự chú ý của đội cứu hộ. Sau đó, đoàn cứu hộ và đoàn chiến hạm đã đến kịp thời để giải cứu Kayuto, Kitori và Karura.

Tuy nhiên, Karura bị tên Ma nhân đánh trọng thương và ngất xỉu. Tướng quân liền cùng với đội cứu hộ đưa cô đi chữa trị. Trong khi đó, Kayuto cảm thấy vui mừng vì cuối cùng tên Ma nhân đó cũng bị đánh bại và thoát khỏi nguy hiểm.

Ngày hôm sau, cha mẹ Kayuto đến bệnh viện vội vàng để thăm và chăm sóc cho con trai của mình sau khi biết cậu đã chiến đấu với tên Ma nhân và bị thương.

Meria không thể kiềm chế cảm xúc của mình và bắt đầu trách móc Kayuto về sự liều lĩnh của cậu. Tuy nhiên, Kayuto cố gắng trấn an mẹ rằng mọi chuyện đã qua và không cần phải lo lắng.

Trong khi đó, Albado tỏ ra rất hài lòng về sự dũng cảm của con trai mình trong cuộc chiến. Gia đình cùng nhau tâm sự và vui vẻ trò chuyện đến tối, trong đó Komoe trèo lên giường bệnh của Kayuto để ôm cậu.

Meria hỏi Kayuto có cần người chăm sóc hay không và cậu khẳng định rằng đã lớn và có thể tự lo được cho mình. Kayuto còn đùa giỡn với gia đình, nói rằng cha mẹ không cần lo lắng quá nhiều. Komoe hỏi cậu có thể đến thăm anh vào ngày mai được không và Kayuto đồng ý. Trước khi gia đình rời khỏi bệnh viện, Kayuto xoa đầu và hôn trán Komoe với sự tự hào về em gái dễ thương của mình.

Kayuto : Về nhớ phải ngoan và nghe lời mẹ nghe chưa.

Komoe : Ạ anh ai ( Dịch : Dạ anh hai)

Kayuto đã tạm biệt gia đình và đi dạo quanh bệnh viện. Trong lúc đó, cậu vô tình đi vào phòng của Karura đang nằm bất động.

Kayuto nhớ lại lần cậu ấy đã hy sinh bản thân để bảo vệ mình và cảm thấy rất xấu hổ. Cậu chạm tay vào má của Karura và cảm nhận được sự lạnh lẽo từ cơ thể cậu.

Nhìn kỹ hơn, Kayuto nhận ra rằng Karura giống với cô tình nhân Mekiko của mình ở kiếp trước. Cậu không biết liệu cô ấy vẫn sống tốt sau khi mất liên lạc với cô hay không, cũng như số phận của các thuộc hạ khác của mình. Những suy nghĩ này khiến Kayuto cảm thấy khó chịu và lo lắng.

Trong đầu cậu, nữ hoàng Mikato - người đã kết thúc cuộc đời của mình - vẫn còn hiện hữu. Kayuto tự hỏi liệu có một ngày nào đó, khi cậu trở lại, liệu cậu có thể đối đầu với bà một lần nữa?

Sau khi hoài niệm về quá khứ, Kayuto quyết định rời phòng của Karura và trở về phòng mình. Cậu nằm trên giường bệnh, nhắm mắt lại và chìm sâu vào giấc ngủ.

Phòng bệnh yên tĩnh, chỉ có tiếng thở dài của các bệnh nhân và tiếng chim hót trong sân sau đèn. Ánh đèn mờ lung linh khắp căn phòng, và không khí được khuấy động bởi tiếng đồng hồ treo tường lặng lẽ. Kayuto cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ khi con đường gian nan của cậu đang dần trở nên rõ ràng hơn trong tâm trí của mình.

Sáng hôm sau, Kayuto rửa mặt xong và đi dạo quanh hành lang bệnh viện. Trong khi đó, cậu tình cờ lạc vào phòng VIP của một bệnh nhân. Ban đầu, Kayuto không dám vào phòng nhưng cũng rất tò mò nên đứng đó do dự trước cửa.

Một giọng nữ phát ra từ trong phòng VIP: "Cậu gì ơi, nếu cậu muốn thì có thể vào, tôi sẽ mở cửa cho cậu."

Kayuto: "À thôi không cần đâu, tôi sợ lỡ tay phá hư cái gì thì sợ không có đủ tiền đền."

Giọng nữ: "Ahaha, không sao đâu, ở trong đây không có gì là quý cả đâu, ở trong phòng này sẽ được chăm sóc tận tâm hơn thôi, haha."

Kayuto: "Cậu cũng vui tính quá nhỉ, vậy tôi có thể vào được chứ?"

Giọng nữ: "Tất nhiên rồi, đợi xíu để tôi mở cửa cho cậu."

Nói xong, cô gái vui tính mở cửa cho Kayuto vào.

Kayuto: "Wah, phòng này cũng sang trọng dữ, vậy mà cậu nói nó không có gì đáng quý cả, hơ hơ."

Giọng nữ: "Hehe, thì tôi thấy nó quý thật đâu, chỉ là mấy cái ly thủy tinh được gắn vài viên kim cương và cái bàn làm từ gỗ Vân Sam thôi mà."

Kayuto (nội tâm suy nghĩ): Trời ơi, cái gia sản 3 đời nhà mình còn chả bằng 1% giá trị của cái ly "Hoàn Thủy Cương" của cô ta, vậy mà cô ta bảo không quý, đúng là người giàu có khác. Mình đoán cô ta chắc chắn là tiểu thư của gia đình khá giả nào đó.

Kayuto (thắc mắc hỏi): "Vậy? Bạn gọi tôi vào đây để làm gì? Dù gì tôi cũng có giúp gì được đâu?"

Giọng nữ (cười khúc khích): "À, tại ở đây cô đơn quá nên tôi muốn có người nói chuyện cùng ấy mà, hihi."

Kayuto: "Chà, thật vinh hạnh làm sao nhỉ, được nói chuyện với một tiểu thư như bạn cũng khiến tôi sang mồm hẳn ra."

Giọng nữ: "Haha, cậu vui tính quá đi."

Kayuto: "Cảm ơn nhé, haha."

Kura (giới thiệu bản thân): "À quên mất, mình quên giới thiệu bản thân. Mình tên là Minakoto Kura, thuộc gia tộc Minakoto ở Phong Quốc. Hiện tại mình được cha mẹ gửi du học ở Leonardo và đang sống cùng với chú của mình."

Kayuto: "Ồ, vậy tôi cũng xin giới thiệu. Tôi tên Kayuho Akayaba mọi người thường gọi mình là Kayuto, rất hân hạnh được nói chuyện với bạn."

Kura: "Rất vui được làm quen với cậu Kayuto. Nhưng tôi thấy cậu có vẻ buồn nên muốn hỏi xem có chuyện gì không?"

Kayuto: "Ồ, không có gì đâu, chỉ là... người bạn của tôi đang nằm ở bệnh viện và cô ta vào trạng thái nguy kịch. Tôi rất lo lắng cho cô ta."

Kura: "Vậy sao lại không nói sớm cho tôi biết? Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ giúp cậu. Nghe nói cậu bạn của cậu đang trong phòng cấp cứu đúng không?"

Kayuto: "Đúng vậy, cô ta nằm ở phòng cấp cứu bên kia."

Kura: "Vậy tôi sẽ đi kiểm tra tình trạng của cô ta, cậu đợi tôi ở đây nhé."

Kayuto: "Cảm ơn rất nhiều, Kura. Tôi rất cảm kích sự giúp đỡ của cậu."

Kura ra khỏi phòng VIP để kiểm tra tình trạng của bạn của Kayuto trong khi Kayuto ở lại phòng đợi. Một lúc sau, Kura quay trở lại và cho biết rằng bạn của Kayuto đang được điều trị tốt và sức khỏe của cô ta đã ổn định hơn.

Kayuto cảm thấy rất vui và cảm ơn Kura rất nhiều vì đã giúp đỡ. Hai người tiếp tục nói chuyện vui vẻ với nhau trong phòng VIP cho đến khi Kayuto buộc phải về phòng bệnh trước khi bác sĩ đến. Trước khi đi, Kayuto đã cam kết sẽ liên lạc với Kura sau.

Kayuto nhìn vào đồng hồ.

Kayuto: "Ồ, đã 11h rồi, tớ phải đi về phòng sớm kẻo y tá và bác sĩ mách mẹ tớ thì chết."

Kura: "Vậy thì đành tạm biệt nhau tại đây rồi Kayuto. Chúng ta có thể gặp lại nhau không?"

Kayuto: "Cũng không biết nhưng hi vọng là có thể, hehe. Nói chuyện với cậu rất vui đó."

Kura: "Haha, cảm ơn cậu."

Sau khi Kayuto đi, chỉ còn một mình Kura trong phòng VIP.

Kura (nghĩ trong lòng): "Kayuto, tôi hy vọng chúng ta có thể gặp lại nhau. Tôi chỉ là một bệnh nhân ở đây vì một lý do nào đó mà tôi không muốn nói ra. Nhưng khi nào tôi cảm thấy sẵn sàng, tôi sẽ chia sẻ với cậu. Cậu đã giúp tôi quên đi nỗi buồn trong vài phút cuối cùng của ngày hôm nay."

Kura cảm thấy khóc và sau đó lau đi giọt nước mắt.

Kura: "Những thứ đó không quan trọng, tôi phải tập trung vào việc phục hồi sức khỏe của mình. Tôi sẽ yêu cầu đội ngũ y tế xem xét tình trạng của tôi và cho phép tôi được xuất viện sớm."

Kura nhìn vào cuốn album ảnh và chợt nhớ về tiền kiếp của mình

-Cô và Kayuto từng là người yêu của nhau trong thời gian trẻ tuổi. Họ có những kỷ niệm đẹp và ngọt ngào, nhưng đến một ngày, Kayuto đã hy sinh tính mạng để bảo vệ Kura.

Sau sự kiện đó, Kura rơi vào trạng thái tinh thần nặng nề và không thể nuôi dưỡng được con của mình. Tuy nhiên, The Winrate Goddess đã quyết định ban cho Kura một phần thưởng đặc biệt - cơ hội xuyên không về quá khứ của mình để giúp cô có thể làm lại tất cả.

Kura trở về thời điểm khi cô và Kayuto vẫn còn sống. Cô quyết định trân trọng mối quan hệ của họ hơn bao giờ hết và sống cuộc đời của mình một cách có ý nghĩa.

Tuy nhiên, sau khi sinh đôi, Kura đã qua đời do khó sinh. Nhưng nhờ phần thưởng đặc biệt của The Winrate Goddess, cô đã có dịp nhìn lại cuộc đời mình và hiểu rằng không có gì quan trọng hơn việc sống và yêu thương một cách đầy tình cảm.

Khi quay trở về hiện tại, Kura quyết định sử dụng kinh nghiệm và bài học từ kiếp trước để giúp đỡ và chăm sóc cho những người xung quanh mình. Cô biết rằng, dù có bao nhiêu khó khăn và thử thách, cô vẫn còn được sống và giúp đỡ những người khác trong cuộc đời này.

®Sự kiện 2:Kết thúc

Tương Lai Đen Tối will coming soon.

*Phần Bonus*

-Lời nói đầu : dòng chảy thời không bị xáo trộn hoàn toàn do sự can thiệp của một vòng luân hồi mang tên Truyền Kiếp Song Luân, vì sự can thiệp của nó đã làm xáo trộn quy tắc và diễn biến của thế giới Raiver, thế nên trong tương lai sẽ có rất nhiều sự xâm nhập bất hợp pháp của những thế giới khác, tương lai, quá khứ và "Liên Kiếp". Thấy được sự nguy nan trước mắt mà kẻ đứng đầu vũ trụ thứ 12 , Hiro đã quyết định loại bỏ sự luần hồi của thế giới Raiver nên từ đó sức mạnh của Deablous (Hiện tại là Kayuto) sẽ từ từ được hồi phục dần theo thời gian nên vì thế trong tương lai nó sẽ giúp cho Deablous (Kayuto) thay đổi hoàn toàn quy luật và định luật của thế giới Raiver.

-Thông tin của Raiver hiện tại :

Thời đại : 6.0

Cấp thế giới : 12

Mật độ Mana (trung bình): 12000000000/Rore

Năng lượng tổng hợp : 120EXW (120 tỷ oát)

Dân số : 9,629,129,201 người

Mật độ dân số : 359/km2

Lượng khoáng sản (%): 79%.

-Giải nghĩa:

+Cấp thế giới : Là mức độ nguy hiểm của thế giới, cấp càng cao thì độ nguy hiểm càng lớn nhưng cấp độ càng lớn thì lõi của hành tinh cũng sẽ mạnh theo làm cho lượng mana của thế giới tăng mạnh và dồi dào khiến cho động vật, thực vật và khoáng sản càng ngày càng nhiều hơn nên đó cũng là lý do con người khai thác rất nhiều khoáng sản nhưng chỉ mới khai thác được 21%.

+Mật độ Mana : Là tổng số trung bình mana đã tiêu thụ của toàn thế giới. Đơn vị là Rore, một người bình thường sẽ có khoảng 2-3 Rore (khoảng từ 20-30 lít mana).

+Năng lượng tổng hợp : Là tập hợp tất cả các loại năng lượng của toàn bộ năng lượng đã được phát hiện (Oát, Nhiệt năng, Rore, Xado, Acatina, Krton,.....)