Chương 15: Âm Dương Nhãn

Đọc tới đây, Trần Thiên có rất nhiều thắc mắc. Hắn nhìn tiểu yêu tinh và hỏi:

- Tiềm năng này là sao ? Nó có liên hệ gì đến sức mạnh thực tế của ta không ?

- Có! Có thể nói, hệ thống này chính là phiên bản làm rõ và trình bày từng chi tiết sức mạnh của chủ nhân. Đồng thời, nó còn trợ giúp chủ nhân trong việc tăng tiến sức mạnh.

Khả Ái vừa nói vừa dùng ngón tay xoe xoe tóc mai của mình.

- Ồ! Vậy làm cách gì để ta lên được cấp độ ? Hay nói cách khác, điểm kinh nghiệm là gì ?

Trần Thiên dùng bàn tay ý niệm của mình nhấn lại phần “Thông tin người được chọn”.

Khả Ái liền đáp:

- Điểm kinh nghiệm chính là kinh nghiệm thực chiến của người. Để sở hữu được nó, chủ nhân cần phải chiến đấu.

Trần Thiên nhíu nhíu mày hỏi lại.

- Chiến đấu ? Bất kể đó là trận chiến gì ?

- Đúng vậy! Điểm kinh nghiệm nhận được sẽ tùy thuộc vào mức độ của trận chiến đó.

Thấy chủ nhân vẫn còn nhíu mày, Khả Ái giải thích tiếp:

- Ví dụ chủ nhân hiện tại đang ở cấp 1. Nếu gặp một đối thủ ngang cấp độ với chủ nhân, thì lượng kinh nghiệm nhận được khi chiến đấu với kẻ đó là 100exp. Còn nếu như gặp một đổi thủ hơn cấp độ, thì điểm kinh nghiệm mà chủ nhân nhận được cao hơn 100exp.

Nghe tới đây, Trân Thiên lại có vô số nghi vấn. Hắn tiếp tục hỏi:

- Có nghĩa là ta phải giết kẻ đó thì mới nhận được điểm kinh nghiệm ?

Nghe vậy, Khả Ái kiên nhẫn giải thích:

- Trong trận chiến, chủ nhân chỉ cần đánh trúng của kẻ đó thì sẽ nhận được điểm kinh nghiệm. Tức nhiên khi giết chết kẻ này thì chủ nhân cũng có thể nhận được điểm kinh nghiệm này.

- Ta nhớ hình thức tu luyện ở thế giới này là cảnh giới. Với lại, ta sở hữu hệ thống nên mới có cấp độ. Vậy còn cấp độ của kẻ chiến đấu với ta là như thế nào ?

Nghe Trần Thiên hỏi vậy, Khả Ái ngái ngủ đáp:

- Về điều này, chủ nhân phải hỏi con mắt mình.

- Con mắt của ta ?

Não của hắn lập tức nhảy số. Nghĩ tới loại linh nhãn vừa mới sở hữu, hắn bật thốt lên:

- Chẳng lẽ loại linh nhãn này của ta có thể nhìn ra được cấp độ của người khác ?

Khả Ái dụi dụi mắt đáp:

- Đúng vậy! Không chỉ thế, nó còn có tác dụng khác. Đây là loại linh nhãn thứ tám trong Bát Môn. Ở thế giới cũ của chủ nhân, loại linh nhãn này chưa một ai sở hữu được. Vậy nên, nó chỉ là một loại truyền thuyết và không được ghi ở trong Bát Môn. Tên gọi của nó là Âm Dương Nhãn.

- Ồ! Nếu như chưa một ai sở hữu được, vì sao ngươi lại biết tên và tác dụng của nó ?

Trần Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào sắc mặt của tiểu yêu tinh này.

Thấy chủ nhân nghi ngờ, Khả Ái liền đáp:

- Bởi vì chủ thượng cũng sở hữu loại linh nhãn này.

- Cái gì ?

Đáp án này làm cho Trần Thiên cực kỳ bất ngờ. Hắn lập tức hỏi:

- Vậy tác dụng của nó là gì, ngươi có biết không ?

Khả Ái cười tươi và nhanh chóng nói tiếp:

- Dựa theo ký ức của nô tì, Âm Dương Nhãn có thể nhìn thấu được Sinh và Tử.

Nhìn ra nét nghi hoặc ở trên mặt của chủ nhân, Khả Ái tiếp tục giải thích:

- Sinh và Tử ở đây không có nghĩa là biết được trước tương lai. Nhưng nó lại có tác dụng biết được cái chết và sự sống của một người. Có lẽ nô tì giải thích hơi khó hiểu, chủ nhân dùng Âm Dương Nhãn nhìn vào tim của mình đi là sẽ hiểu.

Nghe tới đây, Trần Thiên mới chợt nhớ. Từ nãy đến giờ, hắn vẫn giữ nguyên trạng thái của Khai Môn. Hắn nghĩ thầm:

- Khoảng thời gian này đã trôi qua khá lâu. Nếu dự đoán của mình không sai, cảnh cổng Khai Môn đã bị đóng lại tầm vài phút trước.

- Nhưng vì sao tới bây giờ, mình vẫn giữ nguyên được trạng thái này ?

- Tý nữa mình hỏi con bé sau vậy.

Giấu thắc mắc này ở trong lòng, hắn thực hiện theo lời của tiểu yêu tinh nói. Mặt của hắn cúi xuống và nhìn vào phía ngực trái của bản thân.

Lập tức, một trái tim đỏ tươi đang đập “thình thịch” xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.

Bất chợt, hai dãy số xuất hiện ở trong trái tim.

Dãy số đầu tiên có màu đỏ và có các con số là 20/100.

Dãy số thứ hai có màu làm và có các con số là 50/100.

Trần Thiên đang tính hỏi thì bỗng nhiên các con số này biến đổi.

Số 20 của dãy đầu tiên biến thành số 21. Còn số 50 của dãy thứ hai biến thành số 49.

Đang không biết chuyện gì đã xảy ra thì hắn nghe được giọng của tiểu yêu tinh.

- Chủ nhân đã thấy được hai dãy số xuất hiện trong trái tim của mình chưa ?

Thấy Trần Thiên gật gật đầu, Khả Ái nói tiếp:

- Dãy số đầu tiên chính là sinh mệnh của chủ nhân. Dãy số thứ hai chính là thể lực của người. Khi các con số này về 0 thì đồng nghĩa với việc chủ nhân sẽ chết hoặc mất đi sức chiến đấu. Tương tự với người khác, chủ nhân có thể nhìn ra được sinh mệnh và thể lực của họ.

Nghe tới đây, Trần Thiên kinh hãi. Hắn không ngờ được sinh mệnh của mình lại được cụ thể hóa thành con số như thế này.

Thấy nét kinh hãi của chủ nhân, Khả Ái tiếp tục giải thích:

- Ngoài điều này ra, Âm Dương Nhãn còn cụ thể hóa các đòn tấn công và sức phòng thủ của người khác thành con số. Đây chính là lý do vì sao loại linh nhãn này được đặt cái tên Âm Dương Nhãn.

Trần Thiên càng nghe càng cảm thấy kinh hãi. Bản thân là người của hai kiếp, nên hắn hiểu rất rõ tác dụng của loại linh nhãn này. Nó quá kinh khủng.

Lấy một ví dụ cho dễ hiểu. Trong một trận chiến kéo dài, nhân vật A đã đi đến giai đoạn sức cùng lực kiệt và thầm tích tụ một đòn cuối cùng. Nếu trúng đòn này, đối thủ của nhân vật A sẽ chết.

Tuy nhiên để đánh ra được đòn này, nhân vật A cần phải giành sự tập trung và không được di chuyển. Nếu di chuyển, đòn này kết liễu này sẽ không thể đánh ra được. Trong khoảng thời gian này, đối thủ của nhân vật A sẽ lao lên và đánh trước.

Trong trường hợp này, nhân vật A sẽ có hai lựa chọn. Một là từ bỏ và trốn chạy. Hai là chấp nhận ăn một đòn của đối thủ để ra đòn kết liễu.

Nếu là tình huống bình thường, nhân vật A chắc chắn sẽ lựa chọn quyết định thứ nhất là từ bỏ việc ra đòn kết liễu và chạy trốn. Trừ khi hắn ta không còn đường để chạy, nên nhân vật A mới mạo hiểm lựa chọn quyết định thứ 2. “Được thì ăn cả, ngã về thì không”.

Còn nếu như nhân vật A sở hữu được Âm Dương Nhãn, hắn ta biết được sinh mệnh của mình còn 21/100. Đồng thời khi đòn tấn công của đối thủ hiện ra, hắn ta cũng biết được lượng sát thương của đòn tấn công này là 20 điểm sinh mệnh.

Trong trường hợp này, nhân vật A chắc chắn sẽ lựa chọn quyết định thứ hai. Đó chính là chấp nhận ăn một đòn của đối thủ và bản thân sẽ ra được đòn kết liễu.

Từ ví dụ trên, ta mới thấy được Âm Dưỡng Nhãn thật sự quá sức kinh khủng.

Thấy chủ nhân của mình lộ ra nét mừng như điên, Khả Ái cũng không bất ngờ gì mấy.

Bản thân của cô bé cũng hiểu rõ được tầm quan trọng và mức độ ảnh hưởng của Âm Dương Nhãn trong một trận chiến.

- Chủ nhân đã hiểu chưa ạ ?

Nghe thấy tiểu yêu tinh hỏi, Trần Thiên từ trong suy nghĩ đi ra. Hắn nhanh chóng thu hồi nét mừng rỡ đi và nói:

- Ta đã hiểu! Thật không ngờ rằng, bản thân của ta lại sở hữu được loại linh nhãn kinh khủng như này.

Nghe tới đây, Khả Ái cười “hihi” và lắc lắc cái đầu nói:

- Âm Dương Nhãn không chỉ có tác dụng như thế. Nó vẫn còn những tác dụng khác. Nhưng vì ký ức của nô tì bị phong ấn, nên nô tì chỉ biết được tầm đó.

Biết được Âm Dương Nhãn vẫn còn tác dụng khác, trong lòng của Trần Thiên kinh hãi tột độ. Tuy nhiên ở bên ngoài, hắn vẫn tỏ ra lạnh lùng nói:

- Đối với ta bao nhiêu đó đã hết sức kinh khủng rồi. Quan trọng là tác dụng của nó phải giúp ích được cho ta. Đừng như Bạch Nhãn ở trong kiếp trước, tác dụng của nó không hỗ trợ gì được cho ta hết. Gân gà!