Chương 7: Dung hợp huyết mạch Hỗn Nguyên Thần Long Phượng thành công

Hơn một tiếng đồng hồ sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên ngoài Tiên Duyên thành, hắn ngay sau đó di chuyển vào trong khu rừng rậm và rất nhanh xuất hiện ở bên trong khu rừng rậm.

Khu rừng rậm này gọi là Thiên Vân sơn mạch, một sơn mạch có diện tích tương đối ở Linh Giả đại lục đồng thời là một chi nhánh sơn mạch của Thiên Vạn sơn mạch.

Vừa vào Thiên Vân sơn mạch chưa được bao lâu, Trương Tiêu Phan nghe được âm thanh va chạm của binh khí cũng như âm thanh của tu sĩ. Bản tính tò mò của Trương Tiêu Phan trỗi dậy, Trương Tiêu Phan ngay sau đó di chuyển về phía nơi có âm thanh phát ra.

Lúc này một nam một nữ tu sĩ đang cùng đối chiến với hai vị nam tu sĩ có thực lực mạnh hơn họ, có điều trạng thái của cả hai người hiện giờ không phải là trạng thái đỉnh phong, cơ thể của hai người bị thương tương đối nặng nhưng vẫn cố gắng chiến đấu bảo vệ tính mạng của mình.

Nam thanh niên từ trong túi trữ vật lấy ra hai viên chữa thương đan dược cùng hai viên hồi phục đan dược đưa cho vị nữ tử mỗi loại một viên rồi lập tức sử dụng cả hai loại đan dược đó, cả vị nữ tu đó cũng thế.

Hai vị nam tử thấy một nam một nữ hồi phục và chữa thương liền không chút do dự tấn công bọn họ, nam tử khuôn mặt trái xoan khoác lên người một bộ y phục màu trắng sử dụng “Hỏa Xà Thuật” tấn công nam thanh niên, còn vị nam tử còn lại thì tấn công vị nữ tử.

Tính mạng của cặp nam nữ tu sĩ này đang bị đe dọa, không biết có ai cứu lấy cặp nam nữ này không. Trương Tiêu Phan trú ngụ ở trên một cái cây cổ thụ, thấy cặp nam nữ tu sĩ đang gặp nguy hiểm đến tính mạng liền không chút nào do dự tri triển “Mộc Linh Thần Tiễn Thuật”, rất nhiều mũi tên năng lượng màu xanh phóng thẳng tới thân thể của cả hai vị nam tu sĩ đang tấn công cặp nam nữ tu sĩ kia.

Trước khi cặp nam nữ tu sĩ bị tấn công thì cả hai nam tu sĩ này thân thể ngã xuống mặt đất, không lâu sau cả hai liền vẫn lạc. Trương Tiêu Phan thấy cả hai nam tu sĩ vẫn lạc liền nhảy xuống mặt đất, sau đó chạy tới hai cỗ thi thể nam đó lục lọi một hồi và lấy đi toàn bộ túi trữ vật ở trên thân của cả hai người rồi cất vào nhẫn giới chỉ của mình, sau đó cất tiếng nói với cặp nam nữ tu sĩ thần bí này: “Hai vị đạo hữu không có bị làm sao chứ?”

“Đa tạ đạo hữu đã cứu lấy chúng ta. Không biết đạo hữu tên là gì?” Nữ tu sĩ sau khi chữa thương và hồi phục xong liền đứng dậy, sau đó cất tiếng nói với Trương Tiêu Phan.

“Tại hạ là Trương Tiêu Phan. Không biết nhị vị đạo hữu làm sao bị hai tên tu sĩ này đuổi giết.” Trương Tiêu Phan cất tiếng nói với vị nữ tu sĩ này sau khi vị nữ tu sĩ dứt lời.

“Chúng ta vốn là đệ tử của Đại Vân Tông, đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện. Lúc chúng ta rèn luyện ở trong Thiên Vân sơn mạch thì bọn ta có phát hiện ra một cây trăm năm Thanh Ti Thảo, chúng ta sau khi ngắt lấy trăm năm linh dược Thanh Ti Thảo liền rời đi, chúng ta sau đó bị hai vị nam tu sĩ này chặn giết và truy đuổi chúng ta hòng cướp lấy Thanh Ti Thảo từ tay chúng ta, do thực lực thấp hơn bọn chúng cho nên chúng ta phải chạy trốn khỏi sự truy đuổi của hai tên đó. Khi bọn chúng chuẩn bị tấn công bọn ta thì đã bị đạo hữu xử lý rồi, ơn cứu mạng của đạo hữu chúng ta đời này không bao giờ quên.” Vị nam tu sĩ lúc này đứng dậy nói cho Trương Tiêu Phan biết nguyên nhân mà họ bị hai tên nam tu sĩ này chặn giết.

“Không biết đạo hữu đến từ thế lực nào?” Vị nữ tu sĩ nhìn Trương Tiêu Phan một hồi sau đó cất tiếng nói.

“Tại hạ chính là Thanh Nguyên Tông chưởng môn, rời khỏi tông môn đi tìm người hữu duyên gia nhập Thanh Nguyên Tông. Thanh Nguyên Tông trước đây là một môn phái nổi danh ở Linh Giả đại lục, có nhiều đệ tử nhưng theo thời gian trôi đi Thanh Nguyên Tông bắt đầu suy yếu, đến nay tông môn chỉ còn lại một mình tại hạ. Tại hạ hiện giờ đang gánh vác trọng trách khôi phục lại Thanh Nguyên Tông và đưa Thanh Nguyên Tông phát triển.” Trương Tiêu Phan cất tiếng nói với cặp nam nữ tu sĩ này.

“Tại hạ là Lục Điệp Yên, còn nam nhân này là Trần Đức Bảo.” Nữ tu sĩ lúc này nói cho Trương Tiêu Phan biết tên của mình đồng thời giới thiệu tên của nam nhân bên cạnh mình cho Trương Tiêu Phan biết.

Trương Tiêu Phan sau khi biết được tên của cặp nam nữ tu sĩ này liền đi vào bên trong Thiên Vân sơn mạch. Đi được một đoạn Trương Tiêu Phan lúc này mới cất tiếng nói với hệ thống: “Ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. Vậy phần thưởng của ta như thế nào?”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: Trợ giúp nhị vị đệ tử Đại Vân Tông chém giết hai tên tà ác tu sĩ. Khen thưởng: môn phái một nghìn điểm danh vọng, tông môn vạn điểm tích phân, công pháp Phong Mộc Chân Thiên Quyết, một lượt triệu hoán pháp bảo không gian, hai lượt triệu hoán pháp bảo, võ kỹ Đế Thiên Thần Kiếm Trảm và một lượt triệu hoán huyết mạch.”

“Hệ thống, triệu hoán pháp bảo không gian đi.” Trương Tiêu Phan dùng ý niệm của mình cất tiếng nói với hệ thống.

“Triệu hoán pháp bảo không gian thành công. Chúc mừng ký chủ nhận được Hỗn Nguyên Bảo Tháp. Pháp bảo không gian được chuyển vào trong hệ thống không gian.” Hệ thống thanh âm không lâu sau liền vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan.

Trương Tiêu Phan nghe xong hệ thống thanh âm liền đi săn giết yêu thú ở trong Thiên Vân sơn mạch.

...

Thời gian thắm thoát trôi đi, chẳng mấy chốc đã đến buổi trưa. Lúc này Trương Tiêu Phan đang nghỉ ngơi ở bên trong một cái sơn động, sau khi hắn ăn xong phần thịt nướng của một chỉ nhị giai sơ kỳ Vân Linh Báo mà hắn săn giết lúc gần trưa.

Lúc này Trương Tiêu Phan đang ở trong tầng thứ nhất của Hỗn Nguyên Bảo Tháp sau khi hắn trở thành chủ nhân của Hỗn Nguyên Bảo Tháp. Hiện giờ Trương Tiêu Phan đang đắm chìm vào trạng thái tu luyện võ kỹ Đế Thiên Thần Kiếm Trảm, những đường kiếm sắc sảo được Trương Tiêu Phan tung ra, không lâu sau Trương Tiêu Phan đã thành công lĩnh ngộ kiếm ý.

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành thành tựu: Lĩnh ngộ kiếm ý. Hệ thống khen thưởng cho ký chủ một viên Kiếm Tâm Đan, tối thượng kiếm đạo công pháp Hỗn Nguyên Thần Kiếm Quyết(vô thuộc tính), phi hành pháp bảo Phong Linh Kiếm. Các vật phẩm để ở trong hệ thống kho chứa đồ, thỉnh ký chủ kiểm tra và nhận vật phẩm.” Hệ thống thanh âm bỗng vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan, sau khi Trương Tiêu Phan lĩnh ngộ được kiếm ý.

“Hệ thống, dung hợp huyết mạch đi.” Trương Tiêu Phan ra lệnh cho hệ thống.

Huyết mạch mà Trương Tiêu Phan muốn dung hợp chính là Hỗn Nguyên Thần Long Phượng huyết mạch, huyết mạch cao cấp nhất trong các loại huyết mạch yêu thú, được truyền thừa từ Hỗn Độn Thần Long Long Đế và Hỗn Độn Thần Phượng Âu Cơ. Loại huyết mạch này chính là đồ mà hắn nhận được sau khi quá trình triệu hoán huyết mạch kết thúc.

Long Đế tên thật là Lạc Long Quân, sinh ra từ hỗn độn ngao du khắp hỗn độn cuối cùng xuyên không đi tới một thế giới gọi là Địa Cầu, ở Địa Cầu gặp một thần phượng thú mà thần phượng thú đó là chính là Âu Cơ. Hai người không lâu sau nảy sinh tình cảm, họ có một trăm người con, trong đó năm mươi người con ở đất liền còn năm mươi người con theo cha về biển. Huyết mạch của họ được truyền lại cho hậu thế.

Trương Tiêu Phan vừa dứt lời, trên bầu trời tầng thứ nhất của Hỗn Nguyên Bảo Tháp xuất hiện hình dạng của hai chỉ thần thú, đó là thần long và thần phượng. Cả hai bay lượn cùng nhau, sau đó dung hợp vào trong cơ thể của Trương Tiêu Phan đang ở trong tầng thứ nhất của pháp bảo không gian Hỗn Nguyên Bảo Tháp, cơ thể Trương Tiêu Phan sau đó phải chống chịu sự hoành hoành bá đạo của huyết mạch đang trong quá trình dung hợp. Sau một thời gian dài chống cự, cuối cùng cơn đau ở trên người của Trương Tiêu Phan biến mất; còn Trương Tiêu Phan thì từ từ tỉnh lại sau một thời gian hôn mê, hắn cảm nhận được cả cơ thể của mình tràn đầy sức sống.

“Hệ thống, ta đã thành công dung hợp huyết mạch Hỗn Nguyên Thần Long Phượng sao?” Trương Tiêu Phan cất tiếng nói với hệ thống, khi hắn cảm nhận được cả cơ thể của mình phát sinh thay đổi sau quá trình dung hợp huyết mạch thành công.

“Ký chủ đã thành công dung hợp huyết mạch Hỗn Nguyên Thần Long Phượng.” Hệ thống thanh âm ngay sau đó vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan.

Trương Tiêu Phan sau khi có được câu trả lời liền rời khỏi không gian tầng thứ nhất của pháp bảo không gian Hỗn Nguyên Thần Long Phượng. Không lâu sau Trương Tiêu Phan xuất hiện ở trong sơn động thần bí mà hắn đã trú ngụ, hắn ngay sau đó rời khỏi sơn động này và rất nhanh hắn xuất hiện ở bên ngoài sơn động.

Hắn tiếp tục rèn luyện ở trong Thiên Vân sơn mạch sau khi hắn xuất hiện ở bên ngoài sơn động đó.