Chương 31: Trị bệnh cho cháu gái của Mạch Bách Nguyên

Nghe được câu nói này của Sóc Kim Ngọc, Trương Tiêu Phan lập tức hành động. Hạ tay của Trương Tiêu Phan trực tiếp xoa bóp lấy đôi vú săn chắc của Sóc Kim Ngọc, xoa bóp một hồi thì Trương Tiêu Phan cởi toàn bộ y phục mà Sóc Kim Ngọc đang mặc ra, rất nhanh trên người của Sóc Kim Ngọc còn sót lại một cái áo lót và một cái nội khố che đi nơi thần bí của một người phụ nữ.

Cái bụng thì phẳng lỳ, vòng eo thon gọn, hạ bộ được một cái nội khố màu trắng che đi nhưng không đủ bảo vệ được vùng tam giác thần bí của người con gái, vài ngọn cỏ màu đen tinh nghịch thoát ra khỏi lớp bảo vệ như muốn khiêu khích lấy dục vọng của nam nhân trước mặt này. Trương Tiêu Phan đương nhiên nhìn thấy vài cọng lông mu đó, dục vọng của Trương Tiêu Phan xuất hiện khi gặp phải tình cảnh này, cái đó bự của hắn độn lên ở bên trong lớp vải quần và bị Sóc Kim Ngọc nhìn thấy.

Hắn lập tức tháo luôn cái áo lót đó, rất nhanh vòng một to lớn của Sóc Kim Ngọc xuất hiện trực tiếp ở trước mặt Trương Tiêu Phan. Trương Tiêu Phan ngay sau đó dùng miệng của bản thân liếm một bên vú, bên vú còn lại thì được bàn tay trái của Trương Tiêu Phan chăm sóc, vừa bú vú vừa xoa bóp vú, việc làm đó của Trương Tiêu Phan làm cho Sóc Kim Ngọc rên rỉ thành tiếng, bên dưới của nàng âm dịch bắt đầu tiết ra ngoài, sau khoảng một thời gian dài kích thích đồng thời cả hai vú to thì bên dưới của Sóc Kim Ngọc âm dịch tiết ra rất nhiều.

“Bên dưới của ta ngứa quá. Ngươi có thể làm bên dưới của ta sướng không?” Sóc Kim Ngọc nhìn Trương Tiêu Phan một hồi sau đó cất tiếng nói.

Trương Tiêu Phan không lâu sau liền kích thích bên dưới Sóc Kim Ngọc, kích thích được hơn nửa tiếng thì Sóc Kim Ngọc không chịu được nữa, từ bên trong âm dịch phóng ra ngoài tạo thành một vũng nước đặc ở trên giường. Trương Tiêu Phan sau đó cởi bỏ y phục của hắn ra, rất nhanh thân thể không mảnh vải che thân của Trương Tiêu Phan xuất hiện ở trước mặt Sóc Kim Ngọc, cái đó của Trương Tiêu Phan thì vươn dài nhưng hướng thẳng vào nơi đó của Sóc Kim Ngọc.

Màn song tu giữa Trương Tiêu Phan và Sóc Kim Ngọc không lâu sau liền bắt đầu, âm thanh va chạm giữa hai bộ phận sinh dục vang vọng khắp căn phòng,

Thời gian thoắt thoát trôi qua, một ngày thời gian nhanh chóng kết thúc. Trong ngày đó Trương Tiêu Phan và Sóc Kim Ngọc song tu liên tục, hai bên đều cảm thấy sung sướng khi được song tu, giờ Sóc Kim Ngọc không còn xưng hô ta-ngươi với Trương Tiêu Phan nữa mà thay đổi thành thiếp-chàng, do Sóc Kim Ngọc đã bị Trương Tiêu Phan chinh phục sau khi cùng nhau song tu vài hiệp.

Sáng sớm khi mọi người chưa tỉnh giấc, mặt trời còn chưa nhô lên nhưng có hai người đã tỉnh giấc, họ ở trong phòng tu luyện nhưng trên người của họ đều không có lấy một mảnh vải che thân nào. Họ là một cặp nam nữ, nam là một vị thiếu niên có khuôn mặt anh tuấn còn nữ là một người con gái khoảng hai mươi tuổi; cặp nam nữ đó chính là Trương Tiêu Phan và Sóc Kim Ngọc.

Một canh giờ sau, Trương Tiêu Phan và Sóc Kim Ngọc kết thúc tu luyện sau khi cả hai củng cố thực lực thành công, cả hai người đều nhận được lợi ích từ việc song tu liên tục trong một ngày. Hai người sau đó mở mắt ra, ánh mắt của họ va chạm nhau, cả hai đều ở trong trạng thái không mảnh vải che thân, cả hai đều đi vào trong nhà tắm với cơ thể không có lấy một mảnh vải che thân nào, họ cùng nhau tắm rửa sạch sẽ rồi quay trở về khu vực nghỉ ngơi, họ cất y phục cũ vào không gian giới chỉ của họ sau đó rời khỏi căn phòng đi xuống lầu một của Thảo Anh khách sạn.

Một lúc sau, Trương Tiêu Phan và Sóc Kim Ngọc xuất hiện ở bên ngoài Thảo Anh khách sạn, họ sau đó đi ở trên đường cái chính của Thiên La phường thị. Hơn nửa canh giờ sau, hai người xuất hiện ở bên ngoài Thiên La phường thị, tiếp tục di chuyển về phía cổng thành của Thiên La thành, vừa đi vừa nói chuyện với nhau.

Từ cuộc nói chuyện, Trương Tiêu Phan biết Sóc Kim Ngọc là tên thật của nàng, sau khi nàng ký ức thức tỉnh khi thực lực đạt tới tứ giai trung kỳ tương đương với nhân loại tu sĩ Kết Nguyên trung kỳ. Khi Sóc Kim Ngọc gặp Trương Tiêu Phan ở trong hình dạng Hoàng Nguyên Sóc Thú thì khi đó ký ức của Sóc Kim Ngọc bị phong ấn, cho nên Sóc Kim Ngọc hoàn toàn quên mất tên thật của mình, sau này được Trương Tiêu Phan đặt cho một cái tên mới là Sóc Linh, có thể nói Sóc Kim Ngọc chính là Sóc Linh, Sóc Linh chính là Sóc Kim Ngọc, hai cái tên khác nhau nhưng cùng một người.

Trương Tiêu Phan và Sóc Kim Ngọc đi ở trên đường cái của Thiên La thành được hơn một canh giờ thì cả hai người xuất hiện ở bên ngoài Thiên La thành, Trương Tiêu Phan xoay người nhìn cổng thành Thiên La thành một hồi rồi xoay người dẫn Sóc Kim Ngọc bay về Thanh Nguyên Tông thông qua việc ngự khí phi hành.

Một canh giờ sau, lúc này Trương Tiêu Phan đang ngự khí phi hành quay trở về Thanh Nguyên Tông với một tốc độ nhanh chóng. Đúng lúc đó, một đạo âm thanh quen thuộc vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan, đạo âm thanh đó của hệ thống, nó khiến Trương Tiêu Phan đột nhiên dừng lại ở trên bầu trời một hồi sau đó quay đầu phi về Thiên La thành.

Khoảng nửa canh giờ sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở trước cửa Thiên La thành, hắn sau khi cất pháp bảo của mình vào trong chiếc nhẫn không gian giới chỉ rồi đi tới cổng thành, dừng lại một hồi sau đó đi vào bên trong Thiên La thành và rất nhanh hắn xuất hiện ở trong Thiên La thành.

Khi vừa xuất hiện ở bên trong Thiên La thành, Trương Tiêu Phan lập tức di chuyển tới chỗ của Mạch Bách Nguyên-vị tu sĩ đã bỏ ra nhiều tài nguyên để có được một loại linh dược có niên đại cao, cũng là người khiến Trương Tiêu Phan lần này quay trở về Thiên La thành.

Chừng nửa canh giờ sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở trước cửa một ngôi nhà cũ kỹ, hương thơm của các loài dược liệu khác nhau từ bên trong ngôi nhà bay ra khỏi nhà, ngoài ra hắn còn phát hiện ra mùi hương của một loại đan dược nào đó vừa được chủ nhân của ngôi nhà này luyện chế ra.

“Hệ thống, trước mặt ta ngôi nhà này chính là nhà của Mạch Bách Nguyên tiền bối sao?” Trương Tiêu Phan hỏi hệ thống, cái thần khí cao cấp ra nhiệm vụ cho hắn và bắt hắn phải làm những nhiệm vụ đó trong số đó có nhiều nhiệm vụ nguy hiểm.

Trương Tiêu Phan sau đó ngẩng đầu lên nhìn trời cao, miệng thì thào nói: “Vận mệnh chi chủ, nhà ngươi cho ta tới đây rốt cuộc là vì lý do gì. Trước kia, ta chỉ là một người phàm không có thực lực của một vi diện cấp thấp thôi.” Trương Tiêu Phan thì thào xong liền nhìn vào trong ngôi nhà này, nơi chủ nhân của ngôi nhà này đang luyện chế một loại đan dược nào đó.

Không lâu sau, Trương Tiêu Phan truyền âm vào cho chủ nhân của ngôi nhà này: “Mạch Bách Nguyên tiền bối, vãn bối đến thực hiện việc chữa trị cho cháu gái của tiền bối. Vãn bối tên Trương Tiêu Phan, là người đã truyền âm cho tiền bối lúc đấu giá hội diễn ra ở nhà đấu giá Thiên La vào ngày hôm qua.”

“Ngươi nếu có thể chữa trị được cho cháu gái của ta, ta và cháu gái ta sẽ đi theo ngươi, trở thành cánh tay đắc lực của ngươi. Ta chỉ có duy nhất một cô cháu gái ngoại, cho nên ta mong ngươi có thể trị dứt điểm bệnh của cháu gái ta.” Mạch Bách Nguyên không lâu sau liền mở cửa, nhìn thấy thân thể của vị nam tu sĩ thiếu niên khoác lên người một bộ đạo bào màu xanh dương sang trọng, bên hông phải đeo một thanh trường kiếm. Mạch Bách Nguyên nhìn vị nam tu sĩ đó một hồi sau đó cất tiếng nói với vị tu sĩ tự xưng là Trương Tiêu Phan hiện đang ở trước mặt mình.

“Tiền bối yên tâm, năng lực chữa trị của vãn bối rất cao, vãn bối đã từng trị dứt điểm cho nhiều người.” Mạch Bách Nguyên vừa dứt lời, Trương Tiêu Phan liền cất tiếng nói.

Mạch Bách Nguyên nhìn Trương Tiêu Phan một hồi, sau đó gật đầu một cái rồi nói: “Cậu theo ta vào bên trong, cháu gái của ta hiện đang ở trong phòng của nó.”

Nói xong, Mạch Bách Nguyên xoay người đi vào trong nhà của mình, Trương Tiêu Phan ngay sau đó đi vào bên trong nhà của Mạch Bách Nguyên tiền bối.