Chương 2: Giao Châu phường thị

Ngày hôm sau sáng sớm Trương Tiêu Phan thân ảnh liền xuất hiện ở bên ngoài sơn môn của Thanh Nguyên Tông, hắn quay về phía chủ phong Thanh Nguyên Tông nhìn, trong lòng thì thào nói:”Sư phụ, đồ nhi lần này xuống núi là đi tới gần nhất phường thị mua một số thứ sau đó sẽ khởi hành quay trở về nhà gặp mặt cha mẹ.Đệ tử xin hướng nhất định quay trở về môn phái, đưa Thanh Nguyên Tông phát triển. Con đã khởi động trận pháp tứ cấp là hộ tông đại trận của Thanh Nguyên Tông chúng ta bảo vệ môn phái mình lãnh địa an toàn, khi bản thân con không có ở trong môn phái.”

Trương Tiêu Phan nói ở trong lòng xong liền sử dụng ngự kiếm phi hành đi xuống núi, hướng tới gần nhất tu tiên phường thị mà phóng.Trương Tiêu Phan không biết rằng chính mình vừa rời khỏi sơn môn không lâu thì trên chủ phong của Thanh Nguyên Tông xuất hiện một vị nữ nhân có ngoại hình rất xinh đẹp,mặc trang phục màu trắng nhìn về phía thân ảnh của Trương Tiêu Phan.Vị nữ nhân này không ai khác chính là Thanh Nguyên Tông trấn tông bảo vật hoá thành dạng người, tên là Khổng Linh bản thể là Càn Khôn Bảo Tháp.Khổng Linh nhìn Trương Tiêu Phan rời khỏi phạm vi của Thanh Nguyên Tông liền lui trở về Thanh Nguyên Tông đại điện, thay đời thứ mười lăm chưởng môn của Thanh Nguyên Tông bảo vệ môn phái an toàn, tránh để các thế lực khác xâm phạm lãnh địa của Thanh Nguyên Tông.

............

Thanh Nguyên trấn là một trấn có tổng cộng năm nghìn người,chia làm bốn khu vực.Thanh Nguyên trấn người dân không tu tiên mà tu võ cho nên võ đạo ở trong Thanh Nguyên trấn rất thịnh hành và Thanh Nguyên trấn có ít người tu chân. Thanh Nguyên trấn gồm năm đại gia tộc võ đạo theo thứ tự là Lâm gia, Nguyễn gia, Đỗ gia, Chu gia và Lý gia.Tại Thanh Nguyên trấn ngoài năm đại gia tộc này ra còn có các thế lực khác như Luyện Đan Các, Thanh Nguyên học viện, Trân Bảo Các và Vĩnh Xuân thương hội.Từ Thanh Nguyên trấn đi tới Thiên Vạn sơn mạch không xa lắm, hơn một ngày đi đường với lại có thể đi tắt tới đó khi đi qua Thanh Diễm sơn lâm-một sơn lâm nhỏ nằm ở phía Tây Bắc Thanh Nguyên dãy núi,cách Thanh Nguyên trấn khoảng một cảnh giờ đi bộ hoặc hai khắc thời gian nếu người trong Thanh Nguyên trấn đi bằng phi hành yêu thú tới đó.

Linh Giả thế giới có hai con đường tu luyện. Con đường thứ nhất là luyện khí-nhưng phải có linh căn thì người tu luyện mới có thể hấp thu linh khí trong thiên địa vào chính mình cơ thể chuyển thành linh lực được.Mà linh lực cần ít nhất đến Ngọc Thanh cảnh ngũ trọng thì nó mới sinh ra.Người tu luyện đi theo con đường luyện khí và có linh căn thì họ sẽ trở thành luyện khí tu tiên giả.Con đường thứ hai chính là trở thành võ giả.Hệ thống tu luyện của võ giả khác rất nhiều so với luyện khí tu tiên cảnh, càng lên cao đột phá cảnh giới càng khó và tốc độ tu luyện của võ giả rất chậm nhưng bù lại họ có một thân thể mạnh mẽ hơn nhiều so với luyện khí tu tiên giả và có thể tấn công ở cự ly gần và cự ly xa bằng cách sử dụng võ kỹ.Ngoài giả ở nhân tộc ra thì Linh Giả thế giới vẫn còn chủng tộc khác đi theo con đường võ tiên, chính là nguyên thú, khác với yêu thú đi theo con đường luyện khí và linh thú được nuôi dưỡng ở trong các tông môn tu tiên tại Linh Giả thế giới.

Trương Tiêu Phan ở Thanh Nguyên trấn phía nam cổng trấn nghỉ ngơi được một lúc thì Trương Tiêu Phan liền tiếp tục lên đường đi tới Giao Châu phường thị về phía Tây, cách Giao Châu Trung Nguyên khu một trăm dặm, cách Thanh Nguyên trấn một trăm hai mươi dặm, cách thành Nam Thanh chín mươi dặm đường.

Một canh giờ sau Trương Tiêu Phan đi tới một khu rừng rậm đầy cây cối bao phủ, chỗ hắn hiện giờ còn cách Giao Châu phường thị khoảng sáu mươi dặm đường.Đột nhiên Trương Tiêu Phan nghe được âm thanh của binh khí vang lên ở trong khu rừng rậm trước mặt này.Trương Tiêu Phan liền tò mò đi tới đó.

“Điền Nguyên, ngươi mau chịu trói đi, hay là ngươi đem nữ nhân xinh đẹp ở bên cạnh ngươi cho ta thì ta tha ngươi một mạng.”

“Ta khinh, có giỏi thì ngươi giết ta đi. Nếu ta còn sống thì ta nhất định đem Huyết Linh Tông các ngươi san bằng. Điền Nguyên ta nói được thì sẽ làm được, cho nên ngươi tốt nhất tránh xa ta ra nếu không ta sẽ lấy đi mạng của ngươi đó.”

Điền Nguyên chính là một vị thủ tọa của Đại Vân Tông, nhận lệnh từ chưởng môn mang theo chưởng môn duy nhất con gái đi tới Giao Châu phường thị mua một số thứ đồ vật.Cả hai người vị trí còn cách Giao Châu phường thị gần sáu mươi hai dặm đường thì họ bị một vị trưởng lão của ma đạo môn phái Huyết Linh Tông chặn đánh, kết quả là họ bị Huyết Phong đánh cho trọng thương.Huyết Phong chính là vị trưởng lão của Huyết Linh Tông hiện giờ đang đứng một vị trí đối diện với môn hạ của Đại Vân Tông,một khoảng cách rất gần.

Huyết Phong nghe Điền Nguyên nói vậy liền lập tức niệm khẩu quyết của Huyết Linh Chưởng-rồi phóng về phía hai người Điền Nguyên và Đặng Kiều Oanh một chưởng lực đỏ như máu người.Điền Nguyên và Đặng Kiều Oanh thấy một màn như vậy thì trong lòng của họ không muốn chết nhưng vì vết thương quá nặng cho nên họ không thể sử dụng công pháp được.

Tuy nhiên họ đã may mắn không chết vì trước khi chưởng máu của Huyết Linh Tông trưởng lão Huyết Phong phóng thẳng vào thân thể của hai người, thì nó bị ngăn chặn lại bởi một bức tường màu xanh lam bao phủ hai người Điền Nguyên và Đặng Kiều Oanh lại. Cả hai người nhìn thấy người đã cứu họ và họ rất kinh ngạc khi phát hiện đó là một tiểu thiếu niên khoảng 13 tuổi mặc bộ y phục màu lam cũ, đeo một bao kiếm ở trên vai tiểu thiếu niên đó.Riêng Đặng Kiều Oanh thì nhìn chằm chằm vào thân hình của ân nhân, nàng sử dụng “tra xét thuật” và biết tiểu thiếu niên này là một tu tiên giả tu vi đạt tới Ngọc Thanh cảnh năm trọng, nàng thật kinh ngạc một tu sĩ có tư chất kém như vậy mà tu vi lại đạt tới Ngọc Thanh cảnh năm trọng, lại nhỏ hơn nàng tận tám tuổi lận.

Vị tiểu thiếu gia đó chính là Trương Tiêu Phan.Hắn núp sau một cái cây nhìn thấy một nam một nữ thân thể sắp bị một chưởng máu đâm vào liền ra tay giúp đỡ, sử dụng “thanh lân khải thiên giáp” phóng tới chỗ trước mặt hai người tu tiên giả này bảo vệ lấy thân thể của hai vị tu tiên giả này an toàn. Chưởng máu do Huyết Phong của Huyết Linh Tông phóng ra liền bị vô hiệu hoá bởi bức tường màu lam bao quanh thân thể hai môn hạ của môn phái Đại Vân Tông.

Trương Tiêu Phan thôi trừ bức tường màu lam đó, bức tường chắn màu lam bao phủ hai vị tu tiên giả xa lạ không quen biết nhanh chóng tan ra và biến trở lại thành một chiếc áo giáp màu xanh lam quay về thân thể của chủ nhân mình.Trương Tiêu Phan dùng ý niệm đem một trương tam giai phù chú hỏa linh phù lấy ra, truyền hỏa linh lực vào trong đạo phù rồi đem nó phóng thẳng về phía thân thể của Huyết Linh Tông một vị trưởng lão.

Thân thể của Huyết Linh Tông trưởng lão trực tiếp bị hỏa linh phù của Trương Tiêu Phan nổ xác mà chết, ngay cả kim đan trong đan điền của Huyết Linh Tông một vị trưởng lão đó bị năng lượng của hỏa linh phù đánh tan cả.Trương Tiêu Phan sau đó liền sử dụng một vài pháp quyết khác nhau phóng về phía Huyết Phong để làm giảm nguy cơ truy tung bọn họ.

Sau đó Trương Tiêu Phan quay trở lại chỗ hai vị tu tiên giả đang bị trọng thương, lấy ra một lọ ngọc sứ đưa cho hai vị tu tiên giả này nói.

-“Bên trong ngọc bình sứ này có đựng hai viên tái tạo sinh cơ đan.Hai vị mau sử dụng đi rồi chúng ta cùng nhau đi tới Giao Châu phường thị, sau đó tại hạ còn có việc phải làm, nên không thể bồi mọi người được.”

Điền Nguyên cầm lấy chiếc lọ ngọc bình sứ này, mở nắp lọ ra và đổ ra hai viên màu xanh lục tròn tản ra sinh cơ đưa cho sư điệt một viên rồi chính mình cũng sử dụng viên còn lại.Nữ nhân bên cạnh Điền Nguyên nhanh chóng sử dụng viên đan dược này.Cả hai người sau đó liền sử dụng Đại Vân Tông trấn tông công pháp luyện hoá dược lực của đan dược mà họ dùng.Thương thế của cả hai người đều tốt sau khi đem dược lực của tái tạo sinh cơ đan luyện hoá hết,sau một khắc đồng hồ.

Cả hai người sau đó nhanh chóng đứng dậy,cùng với người đã cứu bọn họ đi tới Giao Châu phường thị.

.........................

Ba người Trương Tiêu Phan, Điền Nguyên cùng với Đặng Nguyên mất tận ba canh giờ đồng hồ để họ đi tới Giao Châu phường thị bên ngoài.

Giao Châu phường thị chính là do tứ đại tu tiên tông môn cùng với liên minh tán tu và Vân Việt Quốc tu chân liên minh quản lý, được thành lập vào hơn hai ngàn năm trước bởi Thanh Nguyên Tông khai sơn tổ sư, hình thành nên một cái phường thị tu chân hạng trung nằm ở bên cạnh Thiên Vạn sơn mạch một lối đi vào và Thiên Vạn thành-một thành trì nơi có dân số khoảng năm vạn người, võ đạo là chủ yếu.Tứ đại tu tiên môn phái đó theo thứ tự là Dược Vương Tông, Tiêu Dao Tông, Pháp Vương Tự và Dâng Hương Cốc.

Trương Tiêu Phan tạm biệt hai vị tu tiên giả mà bản thân mình quen biết, rồi một mình đi dạo ở trong Giao Châu phường thị.

“Hỏa Linh Kiếm Quyết, nhị cấp pháp quyết tu chân giá bán là 20 viên linh thạch hạ phẩm.Đạo hữu nào cần, thì hãy đến quán của tại hạ để mua.”....

Trương Tiêu Phan đi ở trên đường cái của “Giao Châu phường thị” được một canh giờ thời gian thì hắn rẽ vào tán tu khu vực và hắn sau khi đi tới được tán tu khu vực thì hắn nghe thấy được ở đây hoạt động mua bán diễn ra rất tấp nập không khác gì những phiên họp chợ ở quê nhà của hắn trong kiếp trước nơi hắn đã từng đi một vài lần. Hắn tiếp tục di chuyển và chỉ dừng lại ở trước gian hàng của một vị trung niên tán tu tu chân giả là người muốn bán nhị cấp pháp quyết Hỏa Linh Kiếm Quyết với giá hai mươi viên hạ phẩm linh thạch một quyển.

-“Đạo hữu, tại hạ muốn mua cuốn pháp quyết này.Xin hỏi là đạo hữu có muốn bán nó không?”Trương Tiêu Phan mở miệng nói với chủ nhân của gian hàng này là một vị trung niên nhân tán tu tu chân giả mặc một bộ pháp y màu nâu.

Trung niên nhân ngẩng đầu lên và nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi của Trương Tiêu Phan, thì người trung niên này không thèm để ý đến Trương Tiêu Phan mà chỉ đưa cho Trương Tiêu Phan một cuốn thư tịch cũ, mặt bìa có ghi bốn chữ “Hỏa Linh Kiếm Quyết”. Trương Tiêu Phan nhìn thấy cách cư xử của vị nhân loại tán tu tu chân giả này thì hắn không có nói gì, hắn lấy ra hai mươi viên hạ phẩm linh thạch từ bản thân hắn trữ vật giới chỉ để ở trước thân thể của vị tu sĩ tán tu này rồi cầm lấy cuốn pháp quyết tu chân “Hỏa Linh Kiếm Quyết” để vào trong trữ vật giới chỉ của mình, sau đó hắn liền tiếp tục đi dạo ở “Giao Châu phường thị”.