Chương 16: Nhất long chiến nhị phượng

Thanh Khâu Minh Ngọc nhìn vị thiếu niên mặc đạo bào màu lam đang đứng ở trong phòng liền lập tức hành động, nàng từ từ tiến lại bên người vị thiếu niên đó, khi nàng tới nơi thì nàng lập tức ôm lấy vị thiếu niên này từ phía sau của người này.

Trương Tiêu Phan nhìn thấy hai bàn tay trắng nõn của vị nữ tử đang ôm lấy mình từ phía sau mình, liền im lặng không có nói gì và để mặc cho vị nữ tử đó ôm lấy mình.

Hắn tò mò muốn biết vị nữ tử đang ôm mình là ai, liền cất tiếng hỏi hệ thống: “Vị nữ tử đang ôm lấy bản thân ta từ đằng sau người ta là ai vậy?”

“Người đó là một vị nữ tử mặc y phục màu trắng. Cô ấy là người đã nói cho chủ nhân biết về Thiên La bí cảnh đồng thời là người đi cùng chủ nhân tới Thiên La thành.” Hệ thống thanh âm ngay sau đó vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan.

Trương Tiêu Phan nghe được hệ thống thanh âm liền biết được ai trong hai người con gái mình vừa gặp lại trong ngày hôm nay đã ôm lấy mình. Hắn sau đó thầm nghĩ: “Thanh Khâu Minh Ngọc chủ động ôm lấy mình trong hai vị nữ tử mà mình vừa gặp lại trong ngày hôm nay, không biết lý do vì sao mà cô ấy chủ động ôm mình. Hay là, cô ấy đã yêu mình, chắc cô ấy đã biết được sự việc giữa mình và Cẩm Nguyệt Linh cho nên cô ấy mới làm ra hành động như vậy.”

Hắn vừa suy nghĩ xong thì hắn nghe được một lời nói vang lên ở ngay cạnh mình, chủ nhân của lời nói đó không ai khác chính là Thanh Khâu Minh Ngọc. Lời nói làm cho hắn bất ngờ vì Thanh Khâu Minh Ngọc đã yêu hắn dù cho hắn sau này có nhiều nữ nhân khác: “Phan ca. Thiếp biết chàng trong lòng vẫn nhói đau về việc nữ nhân đầu tiên của chàng là kẻ vong ơn, tự tay đâm chàng một nhát sau khi chàng cứu cô ấy thoát khỏi tác dụng của Dâm Dược Đan. Mong chàng hãy cho bọn thiếp thay cô ấy chăm sóc cho chàng, mặc dù thiếp biết chàng mất niềm tin vào nữ giới bọn thiếp nhưng thiếp tin tưởng rằng chàng nhất định vui vẻ khi chàng ở bên cạnh thiếp. Bọn thiếp mãi ở bên cạnh chàng dù cho chàng sau này có nhiều nữ nhân.”

Lời nói này của Thanh Khâu Minh Ngọc làm cho Diễm Hồng Duyên kinh ngạc và bất ngờ, nàng không ngờ Thanh Khâu Minh Ngọc muốn làm nữ nhân của Trương Tiêu Phan sau hai lần gặp gỡ, hơn nữa số lần gặp gỡ Trương Tiêu Phan của Thanh Khâu Minh Ngọc còn thấp hơn nàng rất nhiều.

Có phải lời nói đó của Thanh Khâu Minh Ngọc đã tác động không nhỏ đến lòng của Diễm Hồng Duyên hay không mà Diễm Hồng Duyên lập tức đóng ngay cửa phòng lại, sau đó còn thi triển Cách Âm Trận. Sau khi thi triển xong trận pháp Diễm Hồng Duyên quay người lại, nhìn thấy Thanh Khâu Minh Ngọc và Trương Tiêu Phan đang mặt đối mặt hơn nữa hai người họ còn môi chạm môi với nhau.

Cả hai người họ hôn nhau một hồi thì hai người tách ra nhau, Trương Tiêu Phan sau đó bóp lấy bờ mông săn chắc của Thanh Khâu Minh Ngọc một hồi lâu, rồi chuyển sang xoa bóp lấy vòng một bự của nàng. Theo thời gian trôi đi, Thanh Khâu Minh Ngọc không nhịn được cho nên đã rên lên, việc rên rỉ của Thanh Khâu Minh Ngọc đã kích thích lấy Trương Tiêu Phan làm cho Trương Tiêu Phan hăng say xoa bóp lấy vòng một to lớn đó của Thanh Khâu Minh Ngọc.

Hắn quay sang nhìn Diễm Hồng Duyên phát hiện Diễm Hồng Duyên đang nhìn chằm chằm vào hai bàn tay hắn đang xoa bóp lấy vòng một bự của Thanh Khâu Minh Ngọc, liền giật mình bỏ hai tay ra khỏi vòng một to lớn đó của Thanh Khâu Minh Ngọc. Diễm Hồng Duyên thấy vậy liền nói với Trương Tiêu Phan: “Đường đường là nhất phái chưởng môn, lại đi xoa bóp vòng một của nữ tử khác ngay trước mặt người trong môn phái luôn.”

“Hồng Duyên trưởng lão ghen sao. Nàng ghen làm gì, dù sao ta tý nữa cũng chuyển sang kích thích nàng rồi làm chuyện đó với nàng thôi.” Trương Tiêu Phan nói với Diễm Hồng Duyên khi hắn biết được Diễm Hồng Duyên đang ghen.

“Chàng là chưởng môn sao?”

“Đúng, ta là người đứng đầu của một môn phái nhưng dù sao ta chỉ là một vị nam tu sĩ bình thường mà hai nàng yêu thôi.” Thanh Khâu Minh Ngọc vừa dứt lời, Trương Tiêu Phan liền cất tiếng nói.

Thanh Khâu Minh Ngọc sau khi có được câu trả lời liền quay sang nhìn Diễm Hồng Duyên một hồi, rồi nàng quay sang nhìn Trương Tiêu Phan một lúc sau đó cất tiếng nói: “Thiếp muốn trong buổi chiều ngày hôm nay chàng hãy cho bọn thiếp trở thành nữ nhân của chàng đi, ngay và luôn, bọn thiếp muốn sớm trở thành nữ nhân của chàng, dù cho chàng kém tuổi rất nhiều so với bọn thiếp nhưng chúng ta là tu sĩ cho nên yêu làm gì mà phải phân biệt tuổi tác, chỉ cần chúng ta có tình yêu với nhau là được. Tuổi tác trong tình yêu không còn quan trọng, quan trọng nhất tình yêu có đem lại hạnh phúc không?”

Trương Tiêu Phan nghe được những lời nói này của Thanh Khâu Minh Ngọc liền nhìn sang bên cạnh Diễm Hồng Duyên, thấy được khuôn mặt đỏ ửng thẹn thùng của Diễm Hồng Duyên thì hắn liền nhìn Thanh Khâu Minh Ngọc một hồi. Hắn biết, cả Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên đều mong muốn hắn làm hai nàng trở thành nữ nhân của mình.

...

Thanh Khâu Minh Ngọc sau đó lại nói tiếp: “Báo cho chàng một tin vui là đến giờ bọn thiếp vẫn còn nguyên âm, cho nên đây là lần đầu tiên của bọn thiếp. Mà chàng là nam nhân may mắn làm chuyện đó với cả hai xử nữ, không ít nam nhân trong thiên hạ đều muốn làm chuyện đó với nhiều nữ tử vẫn còn nguyên âm.”

Trương Tiêu Phan nghe được lời nói này của Thanh Khâu Minh Ngọc, cái đó của hắn bắt đầu phản ứng nó từ từ lớn lên ở bên trong quần và không lâu sau liền trở nên cương cứng, to lớn. Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên đều phát hiện cái đó của Trương Tiêu Phan giờ đây đang cương cứng rồi, hai nàng dùng tay tiến hành xoa bóp cái đó của Trương Tiêu Phan một hồi rồi lập tức cởi bỏ chiếc quần mà Trương Tiêu Phan đang mặc và rất nhanh cái đó của Trương Tiêu Phan đang cương cứng xuất hiện ở trước mặt của hai nàng nữ tử, đó là một cây côn thịt dài khoảng hai phân, rộng khoảng ba phân, hai hòn bi tương đối lớn được bao bọc bởi một lớp lông đen có tác dụng giảm ma sát trong quá trình giao hợp giữa hai bộ phận sinh dục nam nữ.

Cả Thanh Khâu Minh Ngọc lẫn Diễm Hồng Duyên đều nhìn chằm chằm vào cái đó dài và to của Trương Tiêu Phan, nhất là Thanh Khâu Minh Ngọc vì nàng ta từng chứng kiến màn song tu giữa Trương Tiêu Phan và Cổ Nguyệt Linh ở bên trong sơn động của nàng tại Thiên Vân sơn mạch mà sơn động đó có một lối đi dẫn thắng đến phòng tộc trưởng của Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc, sơn động đó cũng thuộc vào lãnh địa của Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc nhưng ở vòng ngoài cùng của lãnh địa. Thanh Khâu Minh Ngọc từng nhìn thấy cái đó của Trương Tiêu Phan đâm vào cái đó của Cẩm Nguyệt Linh, kể từ đó nàng muốn cái đó của Trương Tiêu Phan đâm vào nơi đó của mình.

Trương Tiêu Phan đương nhiên biết Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên nhìn chằm chằm vào cái đó của mình, hắn vô cùng tự hào vì cái đó dài và bự của mình lại có thể thu hút ánh nhìn chăm chú của người khác giới.

Hắn sau một thời gian để c-c bự và lớn của mình ở trước mặt hai vị nữ tử đang muốn trở thành nữ nhân của hắn, liền dẫn cả hai vị nữ tử này lên chiếc giường duy nhất ở trong phòng này, đợi khi nào cả ba người nằm xuống chiếc giường thì hắn lập tức hành động cho việc biến cả hai vị nữ nhân trở thành nữ nhân của hắn.

Không lâu sau Trương Tiêu Phan phá trinh Thanh Khâu Minh Ngọc và biến Thanh Khâu Minh Ngọc trở thành nữ nhân thứ hai của Trương Tiêu Phan. Và Trương Tiêu Phan sau đó cũng làm cho Diễm Hồng Duyên trở thành nữ nhân của mình, là người con gái thứ ba trở thành nữ nhân của hắn. Một màn nhất long chiến nhị phượng sau đó đã diễn ra ở bên trong căn phòng mà Trương Tiêu Phan thuê ở Thiên La khách điếm, dâm dục thanh âm vang vọng ở khắp căn phòng này, nếu có người nghe được liền nhất định xấu hổ vì âm thanh gợi dục đó...

Thời gian thắm thoát trôi qua, thoắt cái đã được hai canh giờ rồi và trời lúc này đã tối. Bên trong một căn phòng nằm ở tầng hai của Thiên La khách điếm, trên chiếc giường có ba cơ thể đang nằm ngủ cùng nhau hơn nữa cả ba cơ thể này đều không có lấy một mảnh vải che thân nào, đó là một nam và hai nữ, chính là những người tạo ra màn song tu nhất long chiến nhị phượng ngay trong căn phòng này.

Không lâu sau Trương Tiêu Phan tỉnh dậy, hắn nhìn thân thể không mảnh vải che thân của cả hai người ở bên cạnh mình thì trong lòng hắn vui mừng vì hắn đã làm một màn song tu nhất long chiến nhị phượng ngay bên trong căn phòng này. Hắn sau đó nhặt lên quần áo của mình rồi tiến vào bên trong nhà tắm ở bên cạnh để tiến hành thanh tẩy cơ thể sau khi đã trải qua một lần song tu hăng say với nhị vị nữ tử rất xinh đẹp, không lâu sau hắn quay trở lại trong phòng và nhìn nhị vị nữ tử không mảnh vải che thân đang nằm ngủ yên lành ở trên chiếc giường duy nhất ở trong một căn phòng ở tầng hai của Thiên La khách điếm.