Chương 11: Trương Tiêu Phan không bị giết. Rời Thiên Vân sơn mạch

Vũ Linh Cẩm ở trong hình dạng Cẩm Nguyệt Linh sau khi đuổi kịp Trương Tiêu Phan liền đâm một kiếm về phía bụng của Trương Tiêu Phan, Trương Tiêu Phan không có né tránh cho nên đã bị đâm trúng, máu từ từ chảy ra khỏi người của Trương Tiêu Phan.

Vũ Linh Cẩm nhìn thấy máu chảy ra khỏi người của Trương Tiêu Phan liền rút kiếm ra, rất nhanh kiếm của Vũ Linh Cẩm mang theo rất nhiều máu của Trương Tiêu Phan được Vũ Linh Cẩm rút ra. Vũ Linh Cẩm nhìn trong tay mình vũ khí có dính nhiều máu của Trương Tiêu Phan, khuôn mặt xinh đẹp của Vũ Linh Cẩm lúc này đã biến chất, cô buông lấy thanh vũ khí của mình, ngồi sụp xuống ở trên mặt đất, đôi mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh tuấn của thiếu niên trước mặt mình đang kém dần vì mất khá nhiều máu.

Trương Tiêu Phan nhìn vào vết thương mà Cẩm Nguyệt Linh gây ra cho mình, liền ngay lập tức ngồi xuống, sau đó từ trong nhẫn trữ vật của mình lấy ra năm cây Huyết Khí Thảo cùng với một lọ Chữa Thương Bột Phấn rồi hắn bắt đầu quá trình khôi phục vết thương. Trương Tiêu Phan lẫn Vũ Linh Cẩm ở trong hình dạng của Cẩm Nguyệt Linh không hề biết thiên đạo chi nhãn đã xuất hiện ở trên bầu trời Linh Giả đại lục và nhìn chằm chằm lấy hai người, nhất là nhìn chằm chằm vào Vũ Linh Cẩm.

Thiên đạo của Linh Giả thế giới thực sự nổi giận vì có kẻ dám giết lấy khí vận chi tử đồng thời là thiên tuyển chi nhân của Linh Giả thế giới, hơn nữa kẻ này lại là vị nữ Thuật Đế cảnh cường giả rất nổi danh ở Linh Giả thế giới, báo oán người đã giúp mình thoát khỏi tác dụng của Dâm Dược Đan.

Hơn một canh giờ sau Trương Tiêu Phan chữa thương xong. Trương Tiêu Phan sau đó thi triển “Nội Thị Thuật” kiểm tra bên trong cơ thể của mình, nhất là khu vực huyệt khí hải. Hắn thở dài một hơi vì vết thương nằm ở bên ngoài khu vực huyệt khí hải cho nên huyệt khí hải của hắn an toàn, và hắn có thể tiếp tục tu luyện chỉ là trên người của hắn có để lại một vết sẹo.

Cẩm Nguyệt Linh lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn bầu trời của Linh Giả đại lục, nàng sững sờ vì nàng nhìn thấy thiên đạo chi nhãn của Linh Giả thế giới ngoài ra còn có một đạo ngũ sắc lôi kiếp đang chuẩn bị đánh về phía cơ thể nàng. Dù thực lực của nàng có ở Thuật Đế cảnh đi chăng nữa thì khi đối mặt với thiên đạo chi nhãn, bản thân nàng cảm thấy sợ hãi lúc nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang ngự ở trên bầu trời của Linh Giả thế giới.

Trương Tiêu Phan không hiểu thần sắc hiện lên trên khuôn mặt của Cẩm Nguyệt Linh vào lúc này, hắn ngẩng đầu lên và đương nhiên nhìn thấy thiên đạo chi nhãn của Linh Giả thế giới. Trương Tiêu Phan sau đó chuyển sang nhìn thiếu nữ có dung nhan rất xinh đẹp và cuốn hút người khác phái, thân hình mượt mà, vòng eo thon gọn, vòng một tương đối to và săn chắc, trên người lúc này khoác lấy một bộ màu lục y phục; vì Cẩm Nguyệt Linh là nữ nhân đầu tiên của mình cho nên Trương Tiêu Phan quyết định giúp cho cô ấy tránh thoát ngũ sắc lôi kiếp từ thiên đạo thế giới này, Trương Tiêu Phan trong lòng quyết định giúp đỡ Cẩm Nguyệt Linh lần này mặc dù hắn suýt bị cô ấy giết chết, hắn ngẩng đầu lên nhìn thiên đạo chi nhãn sau đó cất tiếng nói: “Được rồi thiên đạo, ngươi thu hồi ngũ sắc lôi kiếp và thiên đạo chi nhãn đi. Ta không sao.”

Thiên đạo Linh Giả thế giới thấy Trương Tiêu Phan bảo vệ cho cô ta liền nhìn chằm chằm về phía Cẩm Nguyệt Linh một lúc như muốn cảnh cáo nàng ta từ nay bỏ ý định giết chết Trương Tiêu Phan nếu không ta sẽ làm cho ngươi hồn phi phách tán. Thiên đạo Linh Giả thế giới sau đó thu hồi ngũ sắc lôi kiếp rồi thu hồi thiên đạo chi nhãn, bầu trời Linh Giả đại lục ngay sau đó trở lại bình thường.

Vũ Linh Cẩm ở trong hình dạng của Cẩm Nguyệt Linh đứng dậy sau khi bầu trời của Linh Giả đại lục trở lại bình thường, nàng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh tuấn của thiếu niên mặc y phục màu lam này rồi cất tiếng nói: “Ngươi rốt cuộc là ai? Có thân phận gì mà làm cho thiên đạo của Linh Giả thế giới phải nghe lời ngươi?”

“Ta là Trương Tiêu Phan, Thanh Nguyên Tông đương nhiệm chưởng môn. Còn cô?” Trương Tiêu Phan cất tiếng nói với Cẩm Nguyệt Linh sau khi Cẩm Nguyệt Linh dứt lời.

“Cẩm Nguyệt Linh.” Vũ Linh Cẩm ở trong hình dạng của Cẩm Nguyệt Linh nói cho Trương Tiêu Phan biết tên của mình.

Trương Tiêu Phan thấy vậy liền nở một nụ cười, hắn đã biết tên thật của Cẩm Nguyệt Linh cho nên hắn không thèm vạch trần nàng ta, hắn sau đó liền xoay người và đi về phía ngoài Thiên Vân sơn mạch. Còn Vũ Linh Cẩm ở trong hình dạng của Cẩm Nguyệt Linh thấy Trương Tiêu Phan rời đi liền nhặt lên vũ khí quen thuộc của nàng có dính máu của Trương Tiêu Phan cất vào túi trữ vật của mình, nàng quyết định kể từ giây phút này trở đi nàng không sử dụng thanh kiếm đã dính máu của Trương Tiêu Phan nữa mà chuyển sang dùng thanh kiếm khác, nàng sau đó cũng rời đi.

...

Vụ việc thiên đạo chi nhãn xuất hiện ở trên bầu trời của Linh Giả thế giới làm cho nhiều cường giả của Linh Giả thế giới kinh ngạc, tò mò không biết kẻ nào đã làm cho thiên đạo tức giận triệu hồi thiên đạo chi nhãn ra liền ngay cả trong truyền thuyết ngũ sắc lôi kiếp cũng xuất hiện ở trên bầu trời Linh Giả thế giới.

Nhiều cường giả của Linh Giả thế giới nhanh chóng đến chỗ xuất hiện thiên đạo chi nhãn, lúc họ xuất hiện thì họ nhìn thấy một vũng máu nhỏ ở trên mặt đất đã khô cong. Một vị nam cường giả quay sang nhìn vị lão giả mặc đạo bào màu nâu, sau đó cung kính nói với vị lão giả đó: “Khuông tiền bối, vũng máu khô cong này liệu rằng có liên quan đến thiên đạo chi nhãn xuất hiện sau một thời gian dài nó không xuất hiện?”

“Chuyện này ta cũng không biết. Ta từng thi triển thiên cơ chi thuật nhưng không có phát hiện ra điều gì, không biết nguyên nhân gì mà lần này thiên đạo chi nhãn xuất hiện ở trên bầu trời Linh Giả thế giới.” Vị lão giả họ Khuông đó trầm ngâm một hồi liền cất tiếng nói.

“Chúng ta đi về thôi. Dù sao thì nơi này là địa bàn của yêu thú.” Một vị nữ tu sĩ bên cạnh lão giả họ Khuông cất tiếng nói sau khi Khuông lão dứt lời.

“Hương tiền bối nói đúng. Nơi này là địa bàn của yêu thú, chúng ta không nên ở đây lâu kẻo kinh động đến yêu hoàng ở trong khu vực này.” Một vị nam tu sĩ có thực lực yếu hơn nhìn nữ tu sĩ mặc đạo bào màu tím ở bên cạnh Khuông tiền bối sau khi vị nữ tu sĩ này dứt lời liền cất tiếng nói.

Những cường giả khác thấy vậy liền đồng ý cho lời đề nghị của nam tu sĩ này, họ sau đó kéo nhau rời khỏi nơi thiên đạo chi nhãn xuất hiện, một lát sau xung quanh khu vực mà thiên đạo chi nhãn xuất hiện không còn xuất hiện một vị cường giả nào, họ đến cũng nhanh và đi cũng nhanh.

Không lâu sau, chính chỗ xuất hiện vũng máu nhỏ đó có xuất hiện một vị nữ tử mặc y phục màu trắng. Vị nữ tu sĩ đó nhìn vũng máu nhỏ ở trên mặt đất, sau đó nhìn về hướng di chuyển của nam thiếu niên bị một vị nữ tử đâm một kiếm rồi cất tiếng nói: “Trương Tiêu Phan, ngươi rốt cuộc là ai mà có thể làm cho thiên đạo của Linh Giả thế giới nghe ngươi cho dù thực lực tu sĩ của ngươi ở bán Ngọc Thanh cảnh cửu trọng.” Vị nữ tử tu sĩ đó nói xong liền rời khỏi chỗ đó.

Còn Trương Tiêu Phan đương nhiên không biết bản thân mình có thêm vị nữ nhân thứ hai, vị nữ nhân thứ hai này của Trương Tiêu Phan không phải là nhân tộc mà là đương nhiệm tộc trưởng của Cửu Vỹ Thiên Hồ nhất tộc. Giờ Trương Tiêu Phan đang di chuyển về phía ngoài của Thiên Vân sơn mạch cho nên không biết vụ lần này thiên đạo chi nhãn xuất hiện ở bầu trời của Linh Giả thế giới đã thu hút nhiều cường giả, trong số đó có một vị nữ nhân tương lai của Trương Tiêu Phan.

...

Mấy canh giờ sau, bên ngoài Thiên Vân sơn mạch xuất hiện một vị nam thiếu niên tu sĩ, vị nam thiếu niên tu sĩ đó chính là Trương Tiêu Phan. Trương Tiêu Phan sau khi rời khỏi Thiên Vân sơn mạch liền triệu hồi chính mình pháp bảo ra sau đó ngự khí phi hành tới Thiên La bí cảnh.