Chương 1: Trường Bình.

Nam Hoang, Xích quốc.

Thạch Gia thành là một trong ba mươi sáu quận thành thuộc Dương Châu. Cảnh nội sơn phong thủy tú, nhân khẩu đông đúc.

Sáng sớm, từng tia thanh minh chiếu lên, một tòa đại thành cao lớn 30m, đình đài lâu các liên miên.

Bắc Môn

Dòng người đông đúc nối nhau vào thành, đủ loại kiểu người già trẻ, đại nhân, tiểu nhân,...

"Vút…" Bỗng nhiên tiếng xé gió lướt trên không chung truyền đến.

Có ai đó theo âm thanh nhìn lên, chỉ thấy trên không một đoàn năm người đang đạp kiếm phi hành. Năm nhân cùng bộ đạo bào, lưng đeo đai ngọc, đầu đội quan y, khí chất thanh lãnh thoát tục.

"Tiên Giả phi kiếm a!"

"Là đại tu sĩ luyện khí sĩ lăng không phi hành." Tiếng xôn xao bàn tán bắt đầu trong dòng người, bọn hắn không có mấy phần ngạc nhiên như đã quen thuộc, chỉ tâm tính hiếu kỳ mà thôi.

"..............."

Nhóm tiên nhân không để ý đến phía dưới bay thẳng vào phủ thành khi dòng nhân đứng chật cổng thành.

Lúc này, một chiếc xa giá hoa mỹ, hai con hãn mã bạch mao to lớn, thân mang một tia huyết mạch linh câu. Xa giá đi đến đâu, nhân hai bên tự ý thức nhường đường.

Xa Linh giá đặc hữu đại biểu phủ thành, nhân ngồi trong đó thân phận hiển quý, không tu tiên giả cũng là nhân vật to lớn nơi thế tục.

Màn cửa xa giá được vén lên, để một đôi mắt ô quang quan sát trên không.

"Đại tu sĩ điều khiển phi kiếm lăng không thông thuận phi hành chỉ có luyện khí trung kỳ trở lên." Âm thanh ôn nhu mềm mại phát ra từ một mỹ phụ nhân.

Nàng niên linh ba mươi ba năm, mặt như hoa đào, mi thanh mục tú, môi đỏ chu sa. Thân hình lồi lõm kéo căng trong bộ pháp bào tạo thành những đường cong tuyệt mĩ. Hương khí dịu nhẹ nhàng u lan, ngọc thủ tuyết trắng ôn nhu, mềm mại vuốt ve nhi tử trong lòng.

Tiểu nhân niên linh năm sáu tuổi, khuôn mặt tuấn tú mà trắng bệch, thân hình nhỏ gầy hư nhược, thể cốt lộ ra, một bộ bệnh hoạn.

Theo ánh mắt nó tò mò quan sát tu tiên giả phi hành, bên trong trường mục hồn nhiên ngây thơ lại mang theo một chút cơ linh.

"Nương, ta biết a! lớn hơn chút nữa đợi ta tu luyện cũng sẽ như bọn hắn." Tiểu nhi hai tay gầy ôm lấy eo nhỏ rắn nước, thân chui vào lòng mẫu thân, đầu nhỏ cạ cạ vào hai bạch thỏ êm ái, mặt non nớt khẽ ngước gần khuôn mặt mỹ lệ, giọng nói yếu ớt lại thanh minh trong sáng đáp.

"Ngươi a! Đợi kiểm tra linh căn rồi nói." Mỹ trung niên ngọc không cho, thủ ngọc đáp lại kí kí đầu đang làm nũng nhi tử.

"Nương ngươi phải tin ta a! Ta chắc chắn có linh căn." Nhi tử thanh thúy nói mười phần kiên định.

"Hảo hảo! Nương đợi ngươi a." Mỹ phụ giọng cười run rẩy, hai mận đào nàng nhảy nhót rung động.

Xa giá đến cổng thành dừng lại không lâu đợi cảnh vệ kiểm tra rồi tiếp tục đi.

Chính đạo đường rộng lớn được lát đá xanh cẩm thạch, hai bên đường náo nức đủ loại gian các buôn bán, không khí thập phần nhộn nhịp, thi thoảng xen lẫn nổi lên những cỗ linh lực mờ mịt.

Đông Thành.

Hoa Mai phường.

Xa giá rẽ vào một con ngõ, đây là Đông Mộc xóm.

"Lộc cộc…lộc cộc…" Móng sắt đạp lên nền đường xóm, không có ôm ào, tạp âm khiến nó vang vọng.

Mỹ phụ nhân quan cửa nơi sắp chuyển đến, hai bên xóm được xây dựng chỉnh tề theo cùng một kiến trúc đẹp mắt, không cầu kỳ đại trang quý khí, hồng trấn khí tức phàm tục mà theo phong cách ôn trí tĩnh lặng, nhẹ nhàng, mang hơi hướng hoà hợp thiên địa chi khí.

"Tiên giả đại nhân, đến nơi ngài muốn." Lão phu xe lục tuần bộ giáng trung khí thanh âm bẩm báo bên ngoài truyền vào.

Mỹ phụ nhân cùng con trai nàng nghe tới xuống xe, đi đường xa phong trần mệt mỏi khiến nàng biểu hiện hơi lười nhác.

"Đây là tiền công ngươi." Nàng từ trong túi trữ vật lấy ra linh sa.

Linh sa vật phẩm được mảnh vụn vỡ ra từ các mỏ linh thạch, tiền được dùng trong tu tiên giới.

1 Hạ phẩm linh thạch = 100 linh sa.

"12 linh sa."

"Tạ tiên giả đại nhân ban thưởng." Lão xa phu đáp tạ, giá vé thường 10 mảnh linh sa.

Xa giá dừng chỗ một gian tứ hợp viện đánh số "Đinh", lúc này đã có ba người đứng sẵn cửa gia đợi.

Một nam trung niên, khuôn mặt chữ đại, thân xuyên ngũ y, khí chất trầm ổn trí nhân. Phía sau hắn đứng hai vị thiếp thân, niên kỷ mười năm mười sáu, hình dáng xen lẫn khí chất tú lệ.

"Tiểu nhân Trương Phó quản sự phường thị, bái kiến tiên giả đại nhân." Trương Phó bước lên tiếp đón, lưng khẽ cúi, giọng hữu lực.

"Trương quản sự hảo! Ngươi không cần khách khí, có thể gọi ta Diêm phu nhân là được." Tiên âm êm nhu phát bên tai, hương khí u lan quyến rũ theo không khí đến.

Trương Phó ghé mắt lên nhìn Diêm phu nhân, chỉ thấy nàng người mỹ phụ nhân mười phần vẻ đẹp diễm lệ, mị hoặc.

Tu tiên giả khí chất khác xa phàm tục dung phấn, cả người điểm linh thanh sáng.

Trương Phó tâm thần biến đổi, ánh mắt lóe sáng nhưng phút lát biến mất.

"Diêm phu nhân, ngài theo tiểu nhân vào xem phòng." Trương quản sự không khách khí dẫn trước, mẫu nữ họ Diêm cũng không nhiều vật dụng ngoài thân, chủ yếu trong túi chữ vật bước theo.

Gian tứ hợp viện diện tích không lớn một mẫu nhưng tiện dụng đủ cả.

Chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ.

Một gian chính đường, hai gian phụ giá, hai phòng tu luyện thất, phía trước khuôn viên vườn nhỏ.

Kiến trúc chất liệu được làm chủ yếu vật liệu từ tu tiên giới, không linh mộc, linh sa, thạch khí… thì cũng là vật liệu độc lạ quý hiếm nơi phàm gian.

Chỉ riêng vật liệu tính toán giá đều trên 20 linh thạch.

Phòng ốc còn được bố trí nhẹ cấm chế cách âm, mát lạnh, ấm áp, truyền tin, phòng ngự… Cấm chế từ trận pháp giản lược, đa phần cấm chế nơi đây đều mức yếu, chỉ phục vụ tiện nghi gia chủ cũng đầy đủ.

Diêm phu nhân quan hai vòng kèm Trương Phó giảng giải, ưng ý hài lòng ký linh khế phòng ốc hợp đồng 10 năm, mỗi năm 1 hạ phẩm linh thạch, trả trước ba năm.

Nghe giá cả nếu mua đứt bất động sản khoảng trên dưới 100 linh thạch.

Nhận số tiền lớn ba viên trắng suốt bằng nắm đấm tản mát ra tinh thuần lực lượng, Trương Phó biểu lộ vui vẻ, hắn thuận nói:"Diêm phu nhân, hai nô tỳ đưa cho ngài hầu hạ, không cần thanh toán linh thạch."

Mỹ phụ nhân quan sát hai tên thiếp thân, khóe mắt hơi giật, môi cong lại nói từ chối không tiếp, bên trong hơi mang chút ý vị không rõ:"Không cần a! Ngược lại Trương quản sự cần hữu dụng hơn."

Bất chợt!

Trương quản sự sống lưng lạnh buốt, thân thể giao động nhỏ, mặt biến hoá không quá vẫn làm bộ chấn tĩnh nhìn mỹ phụ nhân tươi cười run rẩy thân thể.

Hắn sai, sinh sống bao lâu tiên thành quy tắc sinh tồn vẫn luôn khắc tâm khảm, chỉ một phút giao động làm ra bất cẩn.

Còn tốt, vị đây chỉ gõ đầu, chưa muốn làm lớn.

Hắn thân cúi ý tưởng tạ lỗi, xong lại không dám ở lâu, bèn xin phép cáo lui, theo sau hai tỳ nữ.

"Không biết sống chết!" Diêm phu nhân lạnh giọng than khẽ.

Phàm nhân thực lực không, hành động nhỏ che dấu lại chuyển động chậm, làm sao qua được nhạy bén linh giác tu tiên giả.

Tiên phàm cách biệt không chỉ bởi thực lực mà còn quy tắc, một kẻ thấp hèn dám xúc phạm tiên giả dù chỉ tia chớm nở, cũng không quá hình thần câu diệt.

Thạch gia thành nơi bán tiên thành, phàm tiên chung đụng kết hợp, không quá khó nhận biết tiên nhân nhưng chủ đạo vẫn hoàn toàn trong tay tiên nhân, chỉ một kẻ quản sự nhân viên thành chủ có chút thực quyền, giết thì giết phủ thành cũng ý kiến lớn.

Vì đây là thân phân, vì đây là tu tiên giả đạo lý nàng nắm đằng phải.

Chẳng qua mới chuyển đến, căn cơ chưa vững, nàng không muốn gây chú ý a!

"Nương, ngài đừng giận à, chỉ là một kẻ điểu ty mà thôi!" Tiểu nhi năm tuổi cao chưa đầy một mét, hai tay bám vào cung thường pháp bào mẫu thân, giọng đầy khinh bỉ.

"Hảo a! Bình nhi ngươi về phòng mình nghỉ ngơi, nương sắp xếp một chút a!" Diêm phu nhân diện nở hoa, nàng quen thuộc nhìn xuống nhi tử nhỏ tuổi làm nũng, thủ ngọc khẽ gõ gõ đầu.

Một chút chuyện nhỏ không bận nổi trên đường trường sinh, nàng không để ý bước vào chính đề.

"A! Trường Bình nghe theo mẫu thân." Tiểu nhi dứt bỏ vào gian phòng bên cạnh.

Phòng ốc thiết kế thích hợp tiểu nhân năm sáu tuổi, chiếc giường hình cung khuôn khổ đủ lăn lộn vị trí trong góc, bàn trúc ấm nước tinh giảm phía trước, bên cạnh tủ kệ đựng đồ.

Trương Bình mất khoảng thời gian thu xếp pháp y, tiên sách từ trữ vật túi lên kệ.

Nhiên chỉ xích bán thành phẩm pháp khí chứa đồ, không gian nửa trượng có thừa, thích hợp cho mầm tiên sử dụng, nó không cần thần thức linh lực tác động, tâm thần hơi chú mục có thể đóng mở.

Mặt hàng tiện lợi được nhiều tiên nhân mới nhập đạo dùng, tại giá cả tiện nghi 10 linh sa.

Nghe nói, Hành bảo lâu thương khí cửa hàng phát hành một thời chúng trở thành mặt hàng sốt rẻo kiếm đại linh thạch.

Số lượng chảy lớn, tại nó đáp ứng nhu cầu cơ bản tiên nhân, trong khi mặt hàng chứa không gian trung cao cấp hơn động tí trên 10 linh thạch.

Tất nhiên giá cả thế kèm chất lượng thấp, nhanh hư hại nhưng nhiều người vì tiết kiệm cắn răng tạm thời dùng đi.

Tu tiên giới a! hạ cấp tiên nhân lúc nào cũng nhiều hơn trung thượng tu sĩ!

Cửa phòng không cao với chân mở ra, không gian ám xạ được tia nắng ban mai ấm áp xuyên vào.

Cỗ thân thể hư nhược bệnh hoạn buốt lạnh thoáng hạ đi, hắn hơi mất sức ngồi qua xếp ghế.

Kệ bàn trải ra giấy trắng mực nghiêng chính giữa, phía góc mộc lan dây leo vươn mình tắm nắng, tâm nụ chớm nở, đài hoa lục hoàng bao khảm.

Đôi mắt trong sáng theo tâm đài mộc lan hấp dẫn, tâm hồn Trường Bình trong khoảnh khắc như được chiếu rọi, phản chấn.

Trong linh hồn nhỏ bé năm tuổi lại mang lộn xộn mảng ký ức vốn dĩ không thuộc về thân này.

Một tháng trước!

Trên xa lộ an cư Thạch Gia Thành, cỗ thân thể không thích ứng này đổ bệnh nặng ngất lịm mê mang.

Diêm Cơ phía trước phát hiện nhi tử tiên thiên khuyết thiếu, nay lại đường dài nhiễm bệnh, nàng lo lắng dùng dược vật kích thích cứu trị.

Cỗ thân thể nhận dược tài bỗng chốc chưa kịp tiếp nhân sốc phản phệ, may mắn chỉ một lúc sau đó bình ổn.

Khi tỉnh lại, nhị tử thần sắc vẫn chưa tốt nhưng không đáng ngại, Diêm Cơ kiểm tra qua khiến tâm hạ xuống.

Nàng thuật pháp biến hoá, lại không phát hiện linh hồn hắn bỗng chốc biến hoá to ra.

Hai linh hồn một tiểu nhân mầm tiên, một trung nhân địa cầu, lại tương ý vô ý bắt đầu dung hợp.

Không quá lâu, quá trình diễn ra thầm lặng.

Linh hồn địa cầu lớn hơn ưu thế chiếm giữ chủ đạo, trước đây là một nam nhân niên bốn mươi, cô nhi từ nhỏ đến nay độc thân, bất hạnh tai nạn bỏ mình xuyên qua.

Mất một tuần thời để tương dung, cả hai làm một.

Trương Bình nam niên phần lớn chủ đạo thông qua ký ức, biết mình tại tu tiên giới, hắn cố bình ổn hành động theo thói quen, tránh mẫu thân Diêm Cơ phát hiện lạ.

"Tiên tu nhân thật khác thường a! Tên trương quản sự ý động nhỏ, dù cố tình che dấu vẫn bị phát hiện, ta vẫn nên cẩn thận hơn." Trương Bình nhắc nhở chính mình.

Chú ý khắc tâm, hắn quay về suy tính bước theo, dự định tương lai.

Cửa ải lớn nhất phía trước phải bước qua:"Trắc Linh Căn".

Phàm nhân cầu tiên vấn đạo cần phải có linh căn, không linh căn mọi thứ chỉ viển vông.

Theo "Huyền Tiên Bảo Lục" văn tịch vỡ lòng người tu đạo có lý giải.

Thiên Địa không sinh mà diễn hoá ra đại đạo pháp tắc nguyên khí. Nhân loại vạn hành chi linh, đại đạo có hợp, "linh" trí khai mở, "linh tâm" tự sinh, "linh" chất di mở, tam linh nhất trùng tự khai tiên lộ.

Đơn giản hoá lý giải, trời đất vốn tự vận hành tạo ra quy tắc, nhân loại tự hành phù hợp đại đạo mà bước lên tiên.

Thứ nhất khai mở trí tuệ, lất áp bản năng.

Thứ hai, căn mở thất, tâm tính có đủ thất tình lục dục.

Thứ ba, vật chất linh mầm thụ chịu được thiên địa nguyên khí tẩy luyện, thân thể tự thành tiểu thiên địa hấp luyện thu phát.

Người có đủ ba thứ trên mới được gọi có "linh căn" phù hợp làm hạt giống tu đạo.

Nhân loại thường thường vốn tiên thiên có đủ hai trên nhưng điều ba lại khó khăn tự làm.

Chẳng thế, tỷ lệ có linh căn hiếm hoi trong vạn người có một.

Tính toán, Xích quốc dân số 10 ức theo phép chia có 10 vạn danh tu tiên giả.

Mười vạn người nếu cùng đặt một chỗ số lượng thật lớn nhưng theo lãnh thổ Xích quốc bằng cả châu lục đời trước lại mật độ ít đến đáng thương.

Một nhóm người mang lực lượng siêu nhiên lại từ chỉ một tỷ người, con số đáng thương cảm.

Cũng tốt!

Xác suất nhân có linh căn cũng không phải quá ngẫu nhiên mà thường thường từ tu tiên giả hậu đại.

………………………

"Xích Quốc Tu Tiên Giới bút ký." Một bản hoàng thư dày cộm mở ra giữa trang.

Đây là công việc hàng ngày của Trường Bình học tập ký văn tu tiên. Theo đó bản sách giới thiệu lịch sử hình thành Xích quốc, thời gian trải qua, bản thổ Tu Tiên thế lực, danh nhân, kì sĩ, sự việc độc lạ…

Trương Bình phải mất ba tiếng đọc xong năm mươi trang, đôi mắt lấp ló kì ảo, tâm tình vẫn như cũ kinh ngạc thủ đoạn tu tiên.

Trang ký được gấp xong, hàng tiên văn in nổi không khiến hắn tự buột miệng đọc thầm.

"Đọc vạn cuốn sách, đi vạn dặm đường." Đạo lý từ các bậc đại nho tu sĩ tôn sùng!

Chính tiên sách này, do Khổng Bắc bậc đại tu nho văn, tuân theo bản tâm khắp nơi lịch duyệt nghiên cứu ghi lại cho hậu nhân a!

Tiên sách được Đa Bảo các in ấn xuất phẩm, được coi là phổ thông nhập môn đầu giường của mỗi tu tiên giả.

"Bình nhi! ngươi nghỉ tay ăn uống à." Mẫu thân từ môn ngoài nói vào.

"Nương, người đợi ta chút…"

Tu Tiên nhân cũng không phải tức lương hít khí trời qua ngày mà sống. Trái lại Tiên giả tu luyện phải tiêu hoá đại lượng lương uẩn dưỡng có linh khí.

Trường Bình vệ sinh nhẹ qua, háo hức vào mâm.

Món ăn không nhiều nhưng đều tinh phẩm, hương vị thấm đẫm gan ruột.

Hắn nuốt nước miếng không khỏi so sánh trân phẩm mỹ vị khách sạn sang trọng đời trước, không biết những tay nghề nhà bếp đứng đầu thế giới có qua được mẫu thân Diễm Cơ một vị linh trù sư không nữa.

Một bát linh mễ trắng được xới, nhìn từ ngoài không khác lắm gạo thường chỉ hạt hơi to hơn, Trường Bình đưa đũa nếm thử, vẫn cảm giác cũ.

Nhất giai hạ phẩm Thanh Lân mễ, hương vị ngọt thanh, mềm dẻo, dễ tiêu hoá cảm tụ linh khí. Miệng hắn nhai thật kĩ rồi nuốt, cảm nhận một cỗ thanh thuần linh khí nhỏ theo đường ruột xuống đan khí tụ lại rồi toả ra toàn cơ thể mang theo thư sướng.

"Ngươi mới khoẻ lại, mẫu thân chế biến chân thiện bồi bổ." Diêm Cơ ý cười đầy mặt quan nhi tử thưởng thức món ăn, nàng đặt bát bổ canh được chế biến từ bát chân vị dược liệu, hầm với thịt linh kê mới nở trong một canh giờ.

"Nương người cũng ăn à." Trường Bình gắp linh ngư chiên xả sang chén.

Chân thiện vào bùng ấm nóng, nhanh tiêu hoá, bổ sung sức lực, thiếu hụt cơ thể.

Hắn ăn như hổ đói mỹ vị, trong lòng thầm nghĩ có phúc ăn uống.

Diêm Cơ quan bỏ qua hành hành động hơi khác nhi tử, tâm khảm hạnh phúc Bình nhi mê linh trù của mình.

Xong bữa cơm, Trường Bình phụ giúp mẫu thân thu xếp, một chum đầy thanh thủy xuất từ linh mạch hoà nước tạo thành.

Đũa làm từ bán linh trúc, chén đĩa từ linh thổ khai lò tráng men tạo ra, được ngâm thanh thủy tự động khử sạch.

Làm xong qua giờ Tuất, hắn lên giường ngủ. Cũng không phải tu tiên giới không có giải trí chỉ mỗi tu luyện nhàm chán, trái lại khác hoàn toàn ngươi có thể dạo phố, đến khu vui chơi, ngoạn từ linh ảo, đổ bảo, săn cá, đấu thú, chiến trường hay Bách Hương lâu, U Nghiệp các,... kể cả ngay tại gia cũng có thể thông qua Vọng Linh kính một nhập phẩm pháp khí xem tin tức, giải trí ca múa.

Chỉ là hắn có việc cần làm, quan kĩ gian chính mẫu thân Diêm Cơ không ánh đèn. Trường Bình trên nệm, hai mí mắt nháy liên hồi.

Bất ngờ một điều kì lạ xuất hiện trước hắn.

[Bảng thuộc tính]

[Danh tự: Trường Bình]

[Niên linh: 5/90]

[Ngộ tính: 5]

[Tu vi: Không]

[Công pháp: Không]

[Kỹ năng: Không]

[Điểm tu luyện: 1]

[Hiện tại diễn luyện tối đa: 2]

Trường Bình không biết đây có phải kim thủ chỉ a. Bảng này xuất hiện từ hắn xuyên qua cùng được xác thực chỉ mình hắn thấy.