Chương 44: Phương thức luyện tập thống khổ

Dịch giả: Thanh Tà

"Thời gian không nhiều lắm, Nhị ca có thể trở về trong thời gian ngắn nhất thì cũng phải cần thời gian ba tháng, thậm chí là có thể hơn. Nhưng trong thời gian hai tháng tới, Quỷ Thủ nhất định sẽ khôi phục. Đến lúc đó, Lôi phủ liền gặp nguy hiểm!"

Ngày thứ ba, Lôi Đạo đã có mặt trên diễn võ trường, trong đầu cấp tốc xuất hiện vô số suy nghĩ.

Trên thực tế Lôi Đạo rất rõ ràng, mẫu thân đã là nỏ mạnh hết đà. Những lời nói trước kia của bà chẳng qua là chỉ đang gắng gượng chống đỡ mà thôi. Mẫu thân đã phá công, nếu như lại đối mặt với Quỷ Thủ thời kỳ toàn thình thì chỉ sợ không phải là đối thủ.

Một khi Quỷ Thủ lại đến Lôi phủ thì toàn bộ người Lôi phủ cũng không có ai có thể ngăn cản nổi. Đến lúc đó, mẫu thân chỉ có thể liều mạng!

Lôi Đạo rất rõ ràng điểm này, nhưng hắn không có nói ra.

Trên thực tế không chỉ có Lôi Đạo mà ngay cả Đại ca Lôi Uy cũng đều minh bạch chuyện này. Toàn bộ Lôi gia không có người nào là hồn nhiên ngây thơ cả, chỉ là Đại ca Lôi Uy cũng không có cách nào, vị Đại ca này đích thật là một tên thương nhân đúng hiệu. Bây giờ hắn chỉ có thể trợ giúp phụ thân Lôi Hoành kiến thiết thêm một ít phòng ngự cho Lôi phủ. Hy vọng đến thời điểm mấu chốt sẽ phát huy một chút tác dụng!

Nhưng đối mặt một vị cường giả ngoại công đỉnh phong thì những biện pháp phòng ngự này lại có bao nhiêu tác dụng?

Chỉ có Lôi phủ lại sinh ra một vị cường giả ngoại công đỉnh phong thì mới chân chính có hi vọng chống lại Quỷ Thủ!

Điều Lôi Đạo muốn làm lúc này, đó chính là trong thời gian hai tháng hoặc thậm chí một tháng, phải đạt đến trình độ tiếp cận ngoại công đỉnh phong!

Có lẽ ở trong mắt những người khác, ý nghĩ này quả thực là quá điên cuồng, thậm chí là chuyện hoang đường.

Nhưng Lôi Đạo biết, hắn không có điên, thậm chí hắn còn có một ít nắm chắc, bởi vì... Hắn sẽ hết sức “cố gắng”!

Đương nhiên, cố gắng là một chuyện, còn sở hữu dị năng lại là một chuyện khác.

Cố gắng của hắn kết hợp với dị năng thì mới thực sự là sự kết hợp hoàn mỹ!

Bắt đầu từ bây giờ, Lôi Đạo phải cố gắng luyện tập ba loại ngoại công cho đến trình độ nhập môn, từ đó lại dựa vào dị năng, không tiếc hao phí một phen tuổi thọ để đề thăng ba môn võ công này.

Thời gian dần trôi qua...

"Yah!"

Lôi Đạo lột sạch quần áo, cả người cởi trần dưới ánh nắng mặt trời chói chang, chỉ để lại một cái quần đùi.

"Trương thúc, tới đi!"

Lôi Đạo nhắm mắt lại, chuẩn bị bắt đầu phương thức luyện tập thống khổ nhất trên đời!

"Chát! Chát!".

Từng cây đòn gánh hung hăng quất mạnh xuống tấm lưng trần của Lôi Đạo, dù hắn đã luyện thành Vô Lậu chi thân nhưng cũng không chịu được những cú đánh như thế này. Hiện tại, trên lưng hắn liên tục hằn lên những vết máu thật sâu.

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, kế tiếp vẫn còn vô số lần đánh nữa!

Thứ võ công gọi là ngạnh công, kỳ thật chính là võ công dùng để rèn luyện trực tiếp màng da, gân cốt,… Những vị Võ Sư muốn luyện tập thể loại võ công này đều cần phải chịu đựng đau đớn mà người thường không thể chịu đựng được, mấy chục năm trôi qua đều nhàm chán như một ngày ban đầu, mỗi ngày đều phải điên cuồng chịu đòn!

Loại thống khổ như thế, quả thực là khó lòng chịu đựng. So với một ít võ công như Thiết Sa Chưởng cùng Đồng Tử Công đều thống khổ hơn không biết bao nhiêu lần.

Nhưng Lôi Đạo vẫn cắn răng kiên trì, quyết tâm nhịn cho đến khi nhập môn mới thôi!

Cỗ quyết tâm luyện võ này, cho dù là Trương Thanh Long cũng cảm thấy khâm phục vô cùng!

Tuy nhiên đây mới chỉ là ngày đầu tiên, cuộc sống vẫn còn rất dài. Việc luyện tập giống như vậy, cần phải trải qua hàng ngàn hàng vạn lượt thì có lẽ mới có thể tiến vào nhập môn.

Vẻn vẹn chỉ là nhập môn mà đã thống khổ như vậy, khó trách dù ngạnh công được lưu truyền rộng rãi như thế, nhưng cũng có rất ít người luyện thành!

Một canh giờ sau, Lôi Đạo đã luyện tập xong. Hắn lập tức ngâm mình thư giãn trong bồn tắm nước thuốc đã được chuẩn bị sẵn bên cạnh, cả người tranh thủ thời gian thở dốc từng ngụm.

Môn võ đầu tiên hắn cần luyện là Thiết Bố Sam, chính là môn võ mang đến thống khổ lớn nhất. Người luyện võ cần phải bị đánh toàn thân, bị đánh cho đến khi nào vết chai đã phủ kín cả người thì mới có sở thành, sự thống khổ như vậy, ngay cả Trương Thanh Long nhìn thấy cũng không nhịn được mà lắc đầu!

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Mỗi ngày Lôi Đạo đều đến diễn võ trường đúng giờ, mỗi một ngày hắn đều cắn răng kiên trì, cỗ quyết tâm này khiến rất nhiều Võ Sư trong diễn võ trường khâm phục không thôi!

Mà sâu bên trong bóng tối, còn có một đạo ánh mắt rơi vào trên người Lôi Đạo.

"Tiểu tử này thật đúng là đủ cố gắng, đủ chấp nhất. Chỉ là ngươi cố chấp như thế thì có thể làm được cái gì? Luyện tập ngạnh công lúc này, chỉ có tốn công mà không có kết quả! Muốn có thành tựu thì cũng phải cần năm tháng khổ công, ít nhất là mười năm công lao mới có thể tiểu thành, mà luyện đến đỉnh phong thì càng là cần đến hai mươi năm trời. Thể loại võ công này, chính là thể loại võ công trực tiếp nhất! Ngươi không hề có một đường tắt nào cả, chỉ có thể trực tiếp chậm rãi tiến lên!"