Chương 37: Quỷ Thủ thận trọng

Dịch giả: Thanh Tà

"Không có khả năng!"

Lực lượng toàn thân Lôi Hoành bộc phát, muốn rút hổ đao ra nhưng trong thân thể đơn bạc của Quỷ Thủ kia tựa hồ như ẩn chứa một nguồn lực lượng vô tận. Mồ hôi tuôn ra nhễ nhại, Lôi Hoành cảm thấy đại đao của mình giống như là bị một tòa núi lớn đè ép, căn bản là không có cách nào động đậy.

Trong ánh mắt Quỷ Thủ lộ ra một tia trêu tức, sau đó lắc đầu nói: "Đao đúng là hảo đao, nhưng người không phải là hảo người, đao pháp vẫn còn kém một chút!"

Bàn tay Quỷ Thủ dần dần co lại, sau đó đột nhiên bóp mạnh.

"Răng rắc."

Hổ đao to lớn như vậy mà trực tiếp bị bóp gãy thành vài đoạn. Ngón tay Quỷ Thủ vuốt nhẹ bề mặt một đoạn đao gãy rồi cong ngón búng ra.

"Hưu."

Mảnh đao gãy phá không mà ra, hóa thành một đạo hàn quang bay thẳng về phía Lôi Hoành.

"A!"

Lôi Hoành nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình ông điên cuồng lui về sau, chỉ là tốc độ của ông dù nhanh đến mấy thì cũng không nhanh bằng mảnh đao gãy. Lôi Hoành chỉ kịp thời nghiêng đầu né qua một bên.

"Phốc phốc!"

Lập tức, một cỗ đau đớn kịch liệt truyền đến từ phía vai phải, chuôi đao gãy này thế mà trực tiếp xuyên thấu qua tầng nội giáp của Lôi Hoành, hung hăng cắm vào thể nội ông, đồng thời cũng khoét một lỗ máu to tướng trên người!

Sắc mặt Lôi Hoành tái nhợt, hắn nhìn thoáng qua mảnh đao gãy trên vai, trong lòng vô cùng hoảng sợ.

Đây chỉ là một thanh đao gãy, vẻn vẹn chỉ là một kích tiện tay của Quỷ Thủ mà thôi, nhưng lại có thể đánh xuyên nội giáp, quá mức kinh khủng!

Nếu không phải nội giáp đã hóa giải một phần lực đạo, thì chỉ sợ dù chuôi đao gãy này có không đâm trúng vị trí yếu hại, thì cũng có thể xé rách thân thể Lôi Hoành.

Mặc dù vậy, hiện tại Lôi Hoành cũng đã trọng thương, chiến lực toàn thân hư thoát, cả người lâm vào nguy cơ mãnh liệt.

Quỷ Thủ này, cư nhiên lại kinh khủng như thế, Lôi Hoành đương nhiên không phải là địch thủ!

"Ngoại công đỉnh phong, Quỷ Thủ, ngươi đã sớm bước vào ngoại công đỉnh phong!"

Từng câu từng chữ của Lôi Hoành như nuốt hận mà trào ra, ông cắn răng nghiến lợi nói.

Có thể nhẹ nhàng bóp gãy đại đao, lại tùy tiện nhất kích mà trọng thương ông thì chỉ có một khả năng. Đó chính là cao thủ ngoại công đỉnh phong!

Trên giang hồ, chỉ có người đạt đến ngoại công đỉnh phong thì mới được tính là đỉnh cấp cao thủ. Có thể tiến vào hàng ngũ Nhị lưu của Quốc gia, một mình xưng hùng nhất phương, cho dù là thiên hạ to lớn đều có thể tùy tiện đi dạo!

Cho dù là bậc hảo thủ như Lôi Hoành cũng không dám tùy ý xông xáo trên giang hồ như vậy!

Quỷ Thủ trước mắt này, chỉ sợ là dù chưa đạt đến ngoại công đỉnh phong thì cũng chênh lệch không xa. Đích thật là một địch nhân đáng sợ đến cực điểm!

"Xem ra ngươi còn có chút kiến thức, ngoại công của ta dù chưa đại thành, còn chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng cũng không có kém bao nhiêu cho nên giết ngươi vẫn là dư sức. Nguyên lai cứ tưởng rằng đại danh đỉnh đỉnh Lôi Báo tử hôm nay có thể mang đến cho ta một ít kinh hỉ, không nghĩ tới chỉ là hạng người Tam lưu, tùy tiện một kích của ta đều không thể chịu nổi."

Quỷ Thủ đứng chắp tay, thân thể thon gầy giờ phút này lại giống như ngọn núi nhỏ chĩa thẳng lên trời, trong giọng nói lộ ra bá khí vô địch!

"Tiễn ngươi lên đường!"

Thân ảnh Quỷ Thủ nhanh như quỷ mị, trong chớp mắt đã đến trước người Lôi Hoành. Hắn không muốn trì hoãn thời gian nữa, hắn muốn trực tiếp giết chết Lôi Hoành, kết thúc trận chiến tẻ nhạt này!

"Con rệp từ nơi nào tới mà dám ở Lôi gia ta làm càn?"

Nhưng vào lúc này, một thanh âm thanh lãnh truyền đến, cùng theo đó là một đạo thân ảnh khổng lồ từ ngay bên trong đại sảnh xông ra.

"Bành!"

Một bàn tay trắng nõn dùng tốc độ nhanh như chớp phóng đến trước người Lôi Hoành, hung hăng va chạm cùng với thiết thủ của Quỷ Thủ!

Toàn thân Quỷ Thủ vẫn luôn trấn định tự nhiên, thong dong tự tại bỗng nhiên chấn động, thân thể không chịu được mà lập tức lùi về phía sau mấy bước.

"Ngươi?"

Quỷ Thủ đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén như ưng nhìn chằm chằm đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt. Ngay cả khuôn mặt đang được bao phủ dưới lớp mặt nạ cũng trở nên thận trọng.

. . . . .

"Cộc cộc cộc..."

Tiếng vó ngựa dồn dập vang lên, Lôi Đạo đã mang theo trên trăm tên thủ hạ dùng tốc độ nhanh nhất từ Phù Vân Sơn chạy về.

Chỉ là, khi hắn trở về cũng đã thấy tràng cảnh hỗn loạn tưng bừng của Lôi phủ, mùi máu tanh phi thiên, thi thể la liệt đầy đất, cảnh tượng cực kỳ bi thảm, tựa như là nhân gian luyện ngục!

"Đáng chết, đã trở về trễ!"

Bên trong ánh mắt Lôi Đạo dần nổi lên từng tia tơ máu, hiện tại hắn đã đến biên giới của sự điên cuồng, tùy tiện một kích thích nho nhỏ cũng có thể khiến hắn bộc phát.

"Hưu!"

Từng nhánh mũi tên từ bên trong Lôi phủ bay ra, Lôi Đạo đã nhìn thấy được những tên sơn tặc áo đen kia, trên tay áo còn thêu khắc tiêu chí đặc thù của Quỷ Thủ sơn trại.

"Xông vào! Giết hết tất cả sơn tặc cho ta! Một tên cũng không tha, giết bất luận tội!"

Lôi Đạo gầm nhẹ một tiếng, lập tức xung phong đi đầu, suất lĩnh hơn trăm tên thủ hạ nhanh chóng vọt vào Lôi phủ.

Hai tay hắn huy động song đao sau lưng, cho dù hắn chưa học qua bất kỳ một môn đao pháp nào nhưng hắn đã tu thành Đồng Tử Công tầng thứ ba cho nên lực lớn vô cùng, thậm chí có thể so sánh với những người trời sinh thần lực!

Bởi vậy nên khi đối phó với những phổ thông sơn tặc này, mọi việc hết sức thuận lợi, cơ hồ cứ một đao chính là một mạng người!