Chương 8: Dì nhỏ xinh đẹp

Cả hai đến lớp học trở lại như bình thường nhưng không bao lâu thì chiếc loa thông báo vang lên .

" yêu cầu em haraki lên phòng hiệu trưởng để chình bày sự việc....... yêu cầu em haraki......... "

Bất đắc dĩ câu rời phòng học trong ánh mắt lo nắng của yuri .

Vừa tới phòng hiệu trưởng thì cậu dã nhìn thấy cả đám lúc nãy giờ đang cùng nhau tranh luận với một cô gái ngồi điềm tính trên bàn là việc hai tay đan vào nhau trống cằm .

" Chẳng phải cậu ta đã đánh tụi em sao cô xem đi cả người bầm dập thế mà sao cô lại bảo là tên đó chỉ bị đình chỉ một ngày còn tụi em thì bị đình chỉ cả tuần chứ không công bằng "

Hừm cậu ta là một học sinh vô năng nên sẽ bị quy là có hành vi bạo lực thôi còn các em ro rằng có ý định kiêu khích và sử dụng sức mạnh tấn công học sinh vô năng thế nên theo luật phải sử các em như vậy.

Tên khỉ đột tức tối hét lớn.

" Con ả chết tiệt này mày biết tao là ai không đừng tưởng tao không biết thằng chó vô năng đó là cháu của mày quan hệ của gia đình tao rất rộng chỉ cần đều tra là ra thôi liệu hồn mà đuổi học nó nếu không bố tao sẽ cho mày sống không bằng chết đó "

" Vậy tôi mỏi mắt mong chờ " cô không lạnh không nhạt trả lời

"Con kia.."

Thấy tình hình bắt đầu leo thang cậu hằng dọng.

-" E hem Cô gọi em ạ "

Cái bon náy còn gào to thì giờ im de không dám ho he câu nào, bởi hồi nay kí ức về cái thằng nhìn có vẻ vô hai này vừa cho cả lũ đo ván chỉ trong chớp mắt .

"Đến rồi sao các em có thể đi ra ngoài rồi đó "

Cả lũ như nghe thấy âm thanh thiên nhiên vây cáp đít chạy nhanh ra ngoài .

Cả đám chạy đi chỉ còn mỗi haraki và cô hiệu trưởng xinh cả hai cứ bốn mắt nhìn nhau mất một hồi lâu , cậu nhận thấy cô gái trước mặt có khuôn mặt giống với mụ mụ cộng thêm lời nói lúc náy cậu đoán hẳn đây là dì của mình rồi " bảo sao có thể lên lớp đều đều thế hóa ra đi cửa sau , nhưng nhìn cô có vẻ lạnh lùng nhiệm nghị thế này cơ mà.

" cháu chào ...... chào dì " đúng không nhỉ mình còn không biết tên nữa

" hừm lâu rồi mới gặp nhỉ Haraki " Cô nói lạnh lùng còn nhấn mạnh tên cậu.

" ha ha đúng ha lâu rồi " cậu nặn ra nụ cười để dảm bớt sự sấu hổ và lờ đi câu nói có ẩn ý của dì.

Nhưng mà hồi lâu sau " cái con mẹ gì mà vấn cứ nhìn chằm chằm thế ".

lúc này cậu mới nhìn kĩ dì của mình

Dì nhỏ lạnh lùng ( tạm gọi vậy) có khôn mặt giống với mụ mụ khoảng sáu bảy phần lại có phần da tính nhiêm nghị khắc với khiêu tiên nứ hạ phàn của mụ mụ .

Nhìn rõ thân hình đó thầm đánh giá " có lẽ là cao hơn và thon dài hơn rồi mụ mụ rồi " điều khắc biệt nổi trội nhất so với hiromi là cô có mái tóc vàng và đôi mắt xanh còn của mẹ câu là tóc đen có phần hơi uôn lượn như thác nước tự nhiên còn mắt thì màu đen và sáng hơn rất nhiều.

Trong đầu sử dụng kinh nghiệm từ kiếp trước thầm phác nên bối cản gia đình họ ngoại " con lai thế này thì không phải chị em cùng mẹ với mình , không biết bối cảnh ra sao nhưng mà đàn ông lấy hai vợ hai con ở cái thời này là bất thường rồi chắc hẳn là.... "

Suy nghĩ hồi lâu và đặt ra khá nhiều giả thuyết nhưng quá ít thông tin không thể chắc chắn điều gì , nghĩ rồi cậu nhìn vào cô gái lạnh như tòa băng sơn trước mặt " phải kiếm thông tin "( Làm quen )

-"Cháu xin lối đã gây phiền toái cho dì rồi " nói gì thì nói vừa vào trường đã nện nhau rồi lại còn là với con cháu nhà nòi không có rắc rối ai tin thế nên nhận lỗi cái đã cho dế nói chuyện , thế nhưng câu trả lời của dì là câu hơi bất ngờ.

"hả vây à biết thì tốt lần sau không được là vây đâu " cô nói một cánh bình thản .

Cậu thầm nghĩ " Hả kì vậy đáng lẽ phải kiểu trưởng bối dạy bảo mắng mình té tác chứ" những với khí chất lạnh lùng của dì thì khá là hợp lý

muốn biết lý do cậu hỏi lại .

"dì không giận à" nói rồi cậu cảm thấy một cảm giắc quen thuôc từ kiếp trước ( rút chốt lựu đạn ) cậu còn nghe được cả tiếng lấy khí ( híttt ).

-" ?????"

"HỪM sao tôi không giận cái tên nhà anh cho được chán làm otaku ru rú trong nhà ăn bám mẹ rồi hả giờ thì quay lại trường học vừa vào trường thì đã đánh nhau cân cả lũ đầu gấu khuyến mại luôn cả thằng trùm trường ......"

"Tôi không biết anh có đầu óc không nữa ỷ lại lúc nghỉ , học được tí võ là không sợ ai nữa à tên đo có bối cảnh đó đánh thì cúng phải vừa vừa thôi đá vào hàng người ta thấy không đủ cầm ghế lện ngất người ta luôn may mà tên đó có dị năng đột biến thân thể tốt, không thì cung nhập viện rồi , cậu thật ác ... thật độc ... thật quyết đoán quá ta , mai sau tính là đại ca giang hồ à cậu tính để hiromi lo cho cậu đến LÚC CHẾT À " cô nói liên tiếp một lèo bắn như súng liên máy lại còn âm thanh rất to muốn chấn lủng màng nhĩ luôn" .

Đầu cậu chấn ông ông tắc hưởng .

-"Giờ ai nói mụ mụ và cô gái này không phải là chị em thì đéo tin nổi , hai chị em y trang nhau đều chơi trò hai mặt, thật hết hồn mà " rồi lúc này cậu trợt nhớ ra mình còn một người chị thì phải , cái mặt Haraki đen lại mồ hôi hột từng giọt xuất hiện trên trán cậu.

Thấy sự im lặng vẻ mặt khó coi của cháu cô mềm lòng nói.

" Hàizzy nhưng dù sao thì cháu chấp nhân đi học lại kiến dì rất là vui và bất ngờ đó , haraki cháu biết đấy điều này thực sự có thể làm chị hiromi nhẹ đi phần áp lực bao lâu nay , cổ đa luôn rất buồn và tự đổ tội cái chết của ba cháu lên người mình lên là ....... lên là " nói đến đó cô ấp úng " chết rồi sao lại nhắc tới chuyện đó " lòng cô hối hận vô cùng lý do khiến haraki giận mẹ là cái chết của cha giờ lại nói ra " không biết thằng bé có giận không "

nhìn thấy bộ dạng ấp a ấp ung của dì nhỏ cậu đoán ra một phần suy nghĩ của cô liền cười nói .

-" Không sao đâu dì à cháu đã vượt qua rồi nên cháu mới đi học đây này , dì đừng bận tâm vả lại lúc nghỉ cháu cũng học được rất nhiều "

"Vây sao ?" cô nhìn vào đứa cháu có phần xa lạ này" nhìn nó có vẻ lớn hơn rồi " cô giật mình quay đầu ra cửa sổ " lại là suy nghí đó nó là cháu mình không phải anh ấy" . ( lại cha làm con hưởng ròi )

Thấy dì lại trở về sự lạnh lùng cậu từng bước lại gần vừa nói, vửa vòng ra đằng sau.

-" Cháu cảm mơm dì đã tha thứ cho với lại đừng kể chuyện hôm nay cho mẹ cháu nhé bà ấy biết được thì lại lo cho cháu chết mất "

nghe được thằng này còn lo cho mụ mụ cô hơi ... nhưng cảm nhận tấy đôi bàn tay ấm ấp đặt lên vai rồi nhẹ soa bóp làm mọi suy nghĩ biến mất

"được rồi tôi biết rồi " cô nhắm mắt chả lời

"nói xong chưa xong rồi cậu có thể đi"

nghe được mọi chuyện có vẻ sẽ ôn cậu buông thả cảm mơn dì rồi đi ra ngoài nhưng vừa đi đên cửa cậu quay đầu .

-"Dì của cháu ngày càng xinh đẹp ra nha "

nghe vây cô cảm thấy khá vui trở lại .

" sao so với mụ mụ của anh được " đây là câu nói thật trong lòng cô

- "không dì là xinh đẹp nhất "

" vậy để tôi báo với mụ mụ của anh xem thế nào nhé "