"Biyako câu biết rằng hiện giờ tớ rất vui không "
Đôi tai cáo trắng muốt lúc nào cũng cụp xuống như u sầu ẩn hiện sau hàng ghế trước giời đây bắt đầu hơi dựng lên hứng thú.
" thưa phu nhân tôi biết rằng sau cái chết của chủ nhân thì không có gì có thể khiến phu nhân vui cho du đó có là công ty giờ đối với hiromi sama cũng chỉ là gánh nặng mà thôi "
Thấy biyako có vẻ hứng thú khắc với vẻ lạnh nhạt lúc trước hiromi cười tươi lộ ra hàng ngọc giọng trêu tức.
"Hi hi cậu đoán xem là điều gì làm tớ vui nào nàng cáo trắng băng giá của công ty mỹ phẩm haru "
Qua kính chiếu hậu cô có thể nhìn thấy một đôi mắt xanh biếc sâu thẳm đang nhìn mình nó như một nguồn ma lực nào đó khiến cô cúng nhìn thẳng vào đôi mắt đó . Thế là trong sự tối tăm của không gian nhỏ trong chiếc xe hai đôi nhắt sáng lung linh một xanh sâu thảm một đen láy nhưng vân lấp lánh như ngàn vì sao cứ nhìn chằm chằm nhau .
" Là chuyện về cậu chủ đúng không " biyako bình thản trả lời nhưng nếu tinh ý có thể cảm nhận chút kích động trong đó .
"đúng rồi đó là chuyện về haraki thằng bé chịu ra ngoài rồi " nói đến haraki không hiểu vì sao cô lại có một cảm giác bình thản nhẹ nhàng có lẽ là do việc thằng bé tha thứ cho cô sau bao năm và đến tận bây giờ sẽ có một người lữa tha thứ cho cô.
" phu nhân nói thật chứ cậu chủ chịu ra ngoài rồi ?"
" Phải " cô gật đầu khẳng định " hôm qua nó còn cùng mình đi chới nứa, à hôm nay nó cò đi học nữa không biết con bé nhà cậu nhìn thấy nó chưa , thấy rồi thì chắc là vui lắm hồi nhỏ bọn nó chơi thân thế cơ mà " hiromi cười nói.
Không khí trên xe bắt đầu trở nên trầm lặng sau câu nói của hiromi chỉ có ánh đèn thỉnh thoảng lóe qua càng thăng thêm bâu không khí. Nhìn lên hàng ghế lái hiromi có thể thấy được bờ vai run run của biyako .
"Tớ biết rằng sâu trong thâm tâm cậu vấn giân tớ vì cái chết của maru ....."
" nghe lè, hơn ai hết từ lâu rồi tớ đã nhìn thấy biyako à ........ cậu cũng yêu maru như tớ yêu anh ấy vậy ..... không thậm chí là hơn vì đối
với cậu hình bóng của anh ấy là cả thế giới , cả bầu trời còn tờ là kẻ có được thì lại không trân trọng lúc nào cũng là kẻ ích kỉ vô tâm chỉ biết quan tâm tới tham vong cá nhân mà vứt bỏ hết thảy ".
" Biyako cậu biết không anh ấy là một người đàn ông hoàn hảo vào những lúc khó khăn của công ty và sakura vấn còn nhỏ anh ấy đã thay mình là một người mẹ chăm sóc cho con bé cho dù công việc anh hùng phức tạp.... đúng là ngốc thât mà cúng vị đại nữa nếu có giải thưởng ông bố của năm thì đảm bảo ảnh sẽ đạt nhất haha". vành mắt cô bắt đầu đỏ lên và tiếng nói cúng nức nở dần.
Tĩnh lặng được một lúc thì biyako cũng lên tiếng " tớ luôn ở cạnh cậu .... tớ biết ....chỉ là.....tớ ...... không giận cậu.....mà hận cậu" một câu chả lời lạnh nhạt nhưng vây thôi cũng nói nên hân ý bao lâu nay rồi .
Thấy tình hình bắt đầu xấu đi hiromi lên tiếng " ca...." nhưng chưa nói hết thì đã bị chặn lại.
" Phu nhân tới nơi rồi " vấn là câu nói lanh nhạt
" biyako tớ ...." hiromi cố găng khắc phục lấy nhưng vấn bị chặn lại
" phu nhân tớ nơ....." biyako mở cánh cửa định bước ra ngoài để mở cửa cho hiromi thì sững người lại .
"tớ hi vọng cậu có thể tha thứ cho tớ" cô như không nhân ra sự khác thường của biyako vân cúi mặt ủ rũ nói
" Hiromi , haraki giờ này tan học về rồi đúng không " cả người cô căng cứng ánh mắt hốt hoảng
đội nhiên thấy biyako hỏi cô trả lời " à ùm đúng rồi ..... cậu muốn găp thằng bé à " hiromi như bắt lấy được hi vọng nhanh nhảu đáp .
" Có mùi máu người rất nồng " biyako vừa nói vừa chạy nhanh vào nhà .
Nghe vậy hiromi ngây người một lúc rồi cũng bàng hoàng chạy theo " mà sao lại cậu nói thật chứ " giong cô nức nở giờ càng nức nở hơn.
biyako bỏ qua những lời nói của hiromi nhanh tróng chạy đến cánh cửa bàn tay tinh sảo dần nổi lên những sợi gân nhạt móng dài ra ( XOẠT ) cái khóa kiên cố bị xé nát nhìn khủng bố vô cùng " ya" hiromi tiến lại đạp văng cánh cửa . Biyako nhanh như một cơ gió chay nhanh lên trên tầng theo mùi máu , dọc theo cậu thang càng lên cô càng ngửi thấy mùi máu nồng đậm hơn " rốt cuộc truyên gì xay ra sao mùi máu có thể nồng như vây " cô vừa suy nghĩ vừa tăng dần tốc độ chạy .
bây giờ nhìn lại thì cô chứ như một bóng trắng vụt qua với tốc độ khinh người .
"Tâng cao nhất rồi" cô chạy sắp tới rồi cô có thể cảm nhận được điều đó vì mùi máu đậm hơn trên từng bậc thang
" haraki làm mơn " trong lòng cô không cả dám nghĩ đến đều gì bởi chỉ cần hơi động xuy nghĩ thôi là một đống viến cảnh đáng sơ ập vào đầu cô.
Một cảm giác khó tả dâng lên cô vừa muốn lên vừa không đám lên nhưng đôi chân lại thể hệ rõ nhất điều cô muốn ,đôi măt xanh dân chuyển sang đỏ, sát khí dần hiện đây là loại sát khí thực chất do diết nhiều người tạo ra ." Nếu là kẻ nào làm ta sẽ sé xác hắn ra là từng mảnh "
bước cuối cùng cô đã chạy đến phòng tập luyện nhưng đập vào mắt cô là một khung cảnh cô không ngờ tới , tòa bộ can phòng chống không chẳng có đều gi khác thường cả , không máu me không thi thể như cô đã nghĩ. Dấu vân có mùi máu nồng nặc minh chứng dõ nhất cho việc có cái gì đó đã xảy ra nhưng hiện thực trước mắt cô vẫn là căn phòng trống không .
Hai mắt biến trở về như cũ hai tai cũng cụp xuông theo tất cả trở về trạng thái trở về bình thường nhưng tâm trạng thì không cái sự bình thường của căn phòng này làm cô sơ hại như một cô cún nhỏ lạc đường vậy .
lúc nãy cô chỉ suy nghĩ đến việc giết bất kì kẻ nào đụng đến haraki , đến giời nhìn thấy căn phòng không cô bắt đầu suy nghĩ đến nhứng khả năng . " Có thể haraki không có nhà hay là đang ở phòng dưới " đây là sự an ủi ngớ ngẩn nhất mà cô có thể nghĩ ra.
Đầu tiên cô là một người mẹ hơn ai hết biết rằng không có học sinh nào giờ này vấn chưa về cả nhất là với người chẳng bao giờ thích ra ngoài như haraki , thứ hai mùi máu như thế này theo kinh nghiệm của cô thì là một trận chiến rất thảm sao có thể có chuyện không lan đến bất kì ai trong ngôi nhà nay.
Trong những lúc đầu óc biyako nhất rối bời nhất từ cánh cửa phòng tắm gần đó phát ra tiếng động " cạch " cánh cửa mở ra kéo theo theo một làn khói nước mờ mịt .
biyako ngẩn người nhìn cô không ngờ rằng là có người có lẽ nếu là lúc bình thường cô sẽ nhận ra ngay là có người trong phòng tắm nhưng có lẽ lúc đó đầu óc bị mụ mị bởi sự sợ hãi và lo lắng mới không nhân ra .
là khói hơi tan đi để lộ ra thân hình cao ráo không chút chần trừ biyako ngay lật tức sử dụng dị năng của mình đôi mắt đỏ tỏa sáng .
Làn khói màu trắng nhẹ bay xung quanh từ từ chuển thành màu đen sì như ắc ám cắn luốt tất cả ánh sáng , chiếc bóng sau là khói mở ra đôi mắt đỏ ngòm như máu đặc sệt sen lấn sự lạnh léo của sát lực kinh người .
trong đầu biyako nổ rầm một cái như vạn tiếng sấm nổ . lồng ngực lăng nề sết chặt bô lông trong tích tắc chuyển từ trắng sang xanh dương rồi đột ngột chuyển thành màu đỏ rực như ngọn lửa bùng cháy dữ dội . Từng kí ức như đã khóa kính trong chiếc rương quá khứ lần lượt tràn ra như thuy triều rồi dừng lại ở cái tên " HẮC DỊ NĂNG " .
Như một mũi tên cô lao lên cùng với sự hân thù phấn lộ trong lồng ngực và cả những giọt nước mắt của tiếc nuối cùng đau khổ .
Có lẽ nói đến dị năng thì ai cũng nghĩ đến nhưng năng lực phi thương của các anh hùng hay có thể là sự sơ hãi của ác nhân nhưng ít ai biết đến " hắc dị " đó là nhưng năng lực được quy về cùng loại và có đặc điểm là ban đâu có vẻ yếu nếu không nhân ra và sử dụng đúng nhưng các " hắc dị " khì giết được người thì lại là chuyện khác nó sẽ trở nên mạnh hơn . Tùy thộc vào nhiều yếu tố hắc dị có thể mạnh yếu nhưng đều đó chăng quan trọng chỉ cần giết cành nhiều thì càng mạnh .
Việc chính phủ kiểm tra rõ và cần có giấy trứng nhận di năng không phải để trưng lấy như là một thứ biểu hiện đia vị như nhiêu người nhầm tưởng thực chất việc kiểm tra là để xác định để kiểm soát hắc dị hoặc thâm trí là bí mật trừ khử nếu cần thiết trong phân tích của chính phủ , ừm nghe có vẻ huyết tinh như đây là đều cần thiết trước thứ tiềm lực đáng sợ của hắc di .
Biyako đã hiểu vì sao không có máu vì sao không có xác hay bất kì dấu vết hiển nhiên rất có thể là do dị năng của tên này , lộ khí tràn lên bây giời cô chỉ có một chấp niệm duy nhất đó là xé xác kẻ trước mắt bất kể điều gì.
đang từ phóng tắm đi ra cậu thầm nghĩ " phải trần truồng chạy xuống phòng để lấy quần áo rồi , mà thôi kê đi có ai đâu mụ mụ cúng thấy hết rồi " trong lúc đang tưởng tương hình ảnh mụ mụ và mình trong hình dáng trần truồng thấy nhau rồi bala bala các kiểu , thì bất chợt cậu nhận thấy một luồng sát khí đập vào mặt .
" uấy cái Đxx con mẹ " nhanh tróng cậu nghiêng ngươi lé sang bên bàn tay thì khéo léo đánh vào cổ tay của chiếc chảo sắc bén vừa tới.
" xoẹt ..." đòng công kích bị lệch hướng đánh vào vách tường để lại năm vết chảo sâu hoắm .
haraki lùi ra kéo dãn khoảng cách với vật thể lạ , còn lý do cậu không giận nhưng bao thằng khác trong tình huống đang yên đang lành thì bị đánh lén ư nhìn thứ lộ khí và nước mắt trên mặt con gái nhà người ta kìa . Trời không sơ đất không sợ đéo hiểu vì sao bây giời cậu thấy sợ con gái khóc vl ra.