Chương 7: Bạn Bè 2

Chương7: bạn bè 2

Ping ~pong ( tiếng chuông cửa)

“Vâng đợi chút tôi ra ngay đây”: Đáp lại tiếng gọi cửa là giọng của một người phụ nữ.

“Oh Nobita đến rồi đó hả cháu vào nhà đi shizuka đang ở trên nhà đó”:

Đó là mẹ của shizuka, tuy có phần lớn tuổi nhưng gương mặt của mẹ con nhà shizuka là giống nhau như đúc những nét đẹp mà shizuka có đều được thừa hưởng từ mẹ cô ấy cả tuy vậy hai mẹ con vẫn có điểm khác nhau đó chính là đôi mắt đôi mắt của mẹ shizuka ko to tròn như của cô nhỏ hơn nhiều và lông mi ko được dày lắm vì vậy shizuka được ông trời cho ưu ái thừa hưởng đôi mắt của bố coi ấy trong tương lai shizuka có thể đẹp hơn cả mẹ coi ấy khi còn trẻ nữa.

“Oh nobita tới rồi đấy à mau vào đây tớ chờ cậu mãi đây, jaian và suneo cũng tới nơi rồi”: không chờ nobita kịp trả lời cô bé kéo tay lôi Nobita lên phòng.

“Aha Nobita hậu đậu tới rồi kìa jaian ơi”:

“Hmm làm gì mà lâu quá vậy Nobita lúc nào cậu cũng chậm chạp hết á”:

“Xin lỗi,xin lỗi mọi người”.

“Thôi nào hai cậu Nobita chỉ đến muộn có xíu thôi đâu có muộn lắm đâu”:shizuka luôn là 1 coi bé tốt bụng thấy Nobita bị trêu đùa luôn luôn nói giúp cậu ấy.

“Shizuka à cậu tốt bụng quá đó nếu cậu cứ hay nói đỡ cho Nobita như vậy thì Nobita sẽ trở nên ỷ lại đó phải ko jaian”

“Uk đúng vậy chúng tớ nói vậy chỉ vì tốt cho Nobita thôi suneo nhỉ “

“Ừ đúng vậy, đúng vậy”.

Nghe cuộc đối thoại của tên béo và tên lùn mỏ nhọn này Nobita sao không hiểu ra là 2 đứa đang hợp tác lấy hắn ra làm bình phong để xả bực mình chứ, chắc do bài kiểm tra hôm nay không làm được bài nên đem hắn ra trêu cho đỡ tức ấy mà.Hai tên này từ nhỏ nổi tiếng là xấu tính nhất khu phố đám trẻ con khu phố này ai cũng sợ tên jaian mập lồi rốn còn tên suneo thì giỏi mồm mép lại còn ranh ma nữa ấy vậy mà Nobita tiền thân là 1 đứa trẻ mít ướt yếu đuối mà lại chơi đc với lũ nhóc này từ bé cho tới tận bây giờ thì đúng là 1 phép màu.Nói đi thì cũng phải nói lại kiếp trước khi ở độ tuổi này hắn cũng không khác mấy do với Nobita tiền thân nhưng hắn nhớ rõ khi còn nhỏ hắn bị 1 con cho to lớn đuổi theo thì khi ấy jaian vì bảo vệ hắn mà lao ra quần ẩu với con chó khỏi phải nói lúc ấy trông hắn thảm không chịu nổi nhưng vẫn cùng suneo đưa hắn về nhà. Có lẽ Nobita tiền thân cũng cảm thấy hắn là 1 người tốt cho nên vẫn giữ vững mối quan hệ như vậy. Tuy hai tên này hơi xấu tính ích kỉ chút nhưng trẻ con thì nên như vậy đó mới chính là trẻ con.

“Thôi được rồi mọi người ơi chúng ta bắt đầu học bài thôi” :để kết thúc chủ đề shizuka liền nhắc mọi người lôi vở bài tập ra dù sao thì cô cũng ko muốn Nobita bị nói xấu quá nhiều, đúng là một cô gái tốt bụng mà.

Mọi người bắt đầu làm bài tập,thời gian tiếp tục trôi, 1 tiếng sau:

“Aiz hôm nay bài tập khó quá à làm mãi mà chả xong, suneo này chúng mình nghỉ tay chơi gì đó đi”

“Ừa đồng ý”

“Không được đâu jaian, suneo à chúng ta phải làm cho hết bài tập về nhà đã chứ “

“Nghe này shizuka bài tập hôm nay khó thế này chúng ta không nên quá cố gắng làm gì vì như thế sẽ làm đầu óc trở nên căng thẳng vậy nên hãy để đầu óc được nghỉ ngơi có như vậy chúng ta mới có thể thoải mái học tập được”:

Quả ko hổ danh suneo mỏ nhọn cái mồm cậu ta quả thật là dẻo tuy là làm việc xấu nhưng qua lời của cậu ta thì lại trở thành việc đó như là việc hiển nhiên phải nói rằng công phu mồm mép của cậu ta so với Nobita mặc dù đã sống hơn 400 năm cũng phải cảm thấy thua kém xa xa.

“Uk được rồi để mình xuống lấy bánh và trà”:

...@@ Nobita hiện giờ cảm thấy quá choáng váng ,”này này shizuka cậu đâu cần phải quá tin người như thế chứ nếu cậu cứ tin người như vậy thì dễ bị lợi dụng lắm đó “ đó là tất cả những gì hắn nghĩ nhưng xem xét lại về mặt tốt bụng thì thì hắn cho rằng đó là điều rất hợp lý...

“Bánh và trà tới rồi đây”:

“Hoan hô shizuka “x2:

Bánh chia thành 4 phần cho vào 4 chiếc đĩa, hai tên kia trong thấy bánh là sáng mắt lên mau chóng nhận lấy phần của mình và ăn ngấu nghiến:

“Waa bánh shizuka quả thật rất rất ngon đấy phải không jaian”

“Uh đúng vậy ,đúng vậy ngon hơn cả bánh mà mẹ tớ làm nữa măm măm măm măm”

“Hì hì các cậu quá khen rồi tay nghề tớ còn kém lắm còn phải cố gắng nhiều hơn”

“Ko sao ko sao tay nghề như vậy là quá ổn rồi”:jaian vừa ăn vừa nói tay không ngừng bốc bánh nhét vào mồm như thể sợ ai đó cướp bánh bánh của hắn vậy ,bỗng nhiên tay hắn đình chỉ hoạt động:

“Ơ...ủa... hết bánh rồi sao” hắn nhìn đĩa bánh đưa ngón tay đưa lên miệng ngậm ngậm ánh mắt vẫn còn có chút tiếc nuối ,bỗng nhiên như nhớ ra điều gì đó hắn quay sang suneo nói:

“Này suneo mau đưa phần của cậu đây cho mình ăn chung với nào”:

“Hả không được đâu jaian à cậu đã ăn hết phần cậu rồi đây là phần của mình mình không chia nó cho cậu đâu”: nói rồi suneo ôm chặt đĩa bánh vào lòng như thể sợ bị ai đó cướp đi vậy.

“Hả suneo cậu dám không nghe lệnh tớ hả nếu cậu không đưa tớ sẽ cướp phần của cậu đấy”: Nói đoạn jaian định chồm dậy lao tới người của suneo ,thấy vậy shizuka định khuyên can nhưng đã không kịp mất rồi đúng lúc jaian định xông vào suneo ,Nobita lên tiếng:

“Này jaian...”:

“Có chuyện gì Nobi....”:

Chưa kịp nói xong Jaian đã thấy Nobita cầm đĩa bánh gần như vẫn còn nguyên đưa đến trước mặt cậu , cậu đưa tay nhận đĩa bánh trong khi vẫn còn ngạc nhiên rồi hỏi.

“Chuyện này là sao hả Nobita sao cậu lại đưa phần cậu cho mình?”:

Shizuka cũng hết sức ngạc nhiên nên cũng hỏi:

“Sao vậy Nobita bánh mình làm không ngon sao sao cậu lại không ăn nữa vậy?”

“Không bánh cậu làm rất ngon hoàn toàn không có vấn đê gì cả”:

“Vậy thì tại sao cậu không ăn nữa?”

Yên lặng một lúc Nobita uống một ngụm trà rồi nói:

“Chả phải chúng ta là bạn bè sao đã là bạn bè thì phải chia sẻ cho nhau có khó khăn thì phải cùng nhau vượt qua mình đâu thể vì một ít chuyện nhỏ mà làm ảnh hưởng tới tình bạn cả nhóm chứ”

Ngay lúc này mọi người trong phòng đang rất ngạc nhiên Nobita ngày hôm nay đã làm họ phải xem xem đây có phải là nobita hậu đậu yếu ớt hay khóc nhè hay không, riêng shizuka thì lại nhìn Nobita bằng ánh mắt khác cô biết Nobita hậu đậu nhát gan nhưng lại rất tốt bụng tuy vậy do nhát gan nên cậu không khéo ăn nói trong những việc như thế này ấy vậy mà hôm nay chỉ với 1 hành động và 1 lời nói đã giải quyết đc vấn đề, cô bé hiểu Nobita giờ đây đã thay đổi rồi,shizuka nhìn Nobita thật lâu thật lâu cuối cùng cô cười nhẹ, tìm 1 chiếc đĩa khác trút 1 nửa số bánh ít ỏi của mình và đưa cho Nobita và nói:

“Đúng vậy vì chúng ta là bạn bè nên mình chia 1 nửa phần của mình cho cậu là đúng phải không”:Đưa phần bánh ít ỏi của mình sang cho Nobita cô nở một nụ cười thật tươi.

“Đúng vậy,Đúng vậy là bạn bè thì phải chia sẻ thế nên phần này của cậu tớ cũng chỉ lấy một nữa”tiếp theo jaian trút 1 nửa phần bánh sang đĩa của nobita,còn suneo tuy không cam lòng nhưng vẫn chia nửa phần bánh sang cho Nobita.

Jaian vui mừng khoác vai suneo cười lớn:

“A ha ha ha phải thế mới xứng là nam nhi chứ không hổ danh là suneo a ha ha ha”:

Về phần Nobita nhìn đĩa bánh quy hổ lốn sắp xếp ko theo 1 quy luật nào cả nhưng hắn vẫn ăn tuy không ngon mắt nhưng hắn ăn rất ngon trong vô thức hắn buột miệng nói:

“Ngon thật đấy”.

Tuy giọng nói rất nhỏ nhưng shizuka ngồi ngay kế bên Nobita nên vẫn có thể nghe được và điều đó làm cô gái nhỏ vui vẻ suốt cả ngày hôm đó.

Buổi học nhóm kết thúc jaian và suneo có việc nên ra về trước chỉ còn lại Nobita và shizuka không bao lâu sau hắn cũng ra về shizuka tiễn hắn ,cả hai không nói không rằng cùng nhau sánh bước đi trên con đường ngập tràn ánh hoàng hôn, đến ngã tư thì dừng lại:

“Cậu không cần tiễn tớ nữa đâu mau quay trở về đi”

“Ừm về cẩn thận nhé Nobita”

“Ừm”

“Hẹn mai gặp lại”

“Hẹn mai gặp lại”(Nobita trả lời)

Nói rồi hắn bước đi ,đi được đoạn ngắn hắn nghe tiếng shizuka gọi với lại

“Nè Nobita hôm nay tớ rất ngưỡng mộ cậu , vì vậy hãy mãi như thế này nhé và chúng ta hãy mãi mãi là bạn thân nhé” xoay người lại hắn thấy cô đang nở một nụ cười thật tươi và vẫy tay tạm biệt hắn.

Mỉm cười trong ánh hoàng hôn hắn xoay người lại bước đi cho đến khi bóng dáng của shizuka không còn nữa hắn ngửa mặt nhìn bầu trời:

“Hoàng hôn hôm nay ...thật đẹp”.