Chương 20: Tai Hoạ

Chương 20 Tai Hoạ

Sau một thời gian dài rèn luyện và học tập Nobita đang tất bật sửa sang nhà cửa để đón năm mới cùng gia đình, bản thân Nobita cũng rất hồi hộp bởi vì ngày hắn mong đợi cũng sắp tới đó là ngày mà hắn và doremon sẽ gặp nhau. Nếu như doremon xuất hiện trong khoảng thời gian này thì điều đó chứng tỏ tương lai của thế giới này không giống với tương lai của thế giới trước bởi vì ngày trước hoàn cảnh hắn gặp doremon kiếp trước không giống kiếp này, ngày đó vì để chống lại lũ robot đáng sợ kia hắn đã đột nhập và đánh cắp bản thiết kế chế tạo người máy của kẻ thù, lần đó hắn đã phải suýt chết mới đánh cắp thành công để mang về cho các nhà khoa học nhân loại. Cuối cùng nhân loại thành thành công chế tạo ra một robot có tình cảm và suy nghĩ biệt lập như một con người và đặt tên là Doraemon, chính vì có suy nghĩ riêng nên Doraemon không bị điều khiển bởi máy chủ như bình lính robot khác. Cũng từ đó hắn và Doraemon cùng chiến đấu cùng nhau trên chiến trường và cũng từ đó trở thành bạn thân, phải nói hắn và Doraemon phối hợp rất ăn ý hoàn thành được rất nhiều nhiệm vụ khó khăn, cả hai trở thành bộ đôi mạnh nhất trong quân đội nhân loại và thống lĩnh toàn bộ binh lính chống lại quân đoàn robot. Nhưng rốt cuộc trong trận chiến cuối cùng vì để cứu mà hắn Doraemon đã tự bạo để giúp hắn chạy thoát, lúc đó hắn cảm thấy bản thân quá vô dụng nhưng hắn vẫn phải dẫm lên nơi đồng bạn ngã xuống để tiến lên phía trước bởi vì đó là con đường mà bạn bè đã dùng cả tính mạng để tạo ra cho hắn, nhiều lúc hắn căm hận bản thân vì cái gì mà hắn luôn là người sống sót cuối cùng? Nếu như có có thể thay cho bọn họ hắn sẽ không hề chối từ, cuối cùng hắn đã có cơ hội đó, nếu như có thể bảo vệ an toàn cho mọi người hắn sẽ dùng cả tính mạng này để đánh đổi.

Năm mới cuối cùng đã đến trước sáng mồng một gia đình Nobita quây quần bên nhau chúc mừng năm mới, Marry và Himeko cũng muốn tới nhà Nobita nhưng do cả hai cũng đều khá là bận bịu nên nhắn tin chúc mừng hắn, sau khi đón mừng năm mới xong hắn nhìn đồng hồ rồi quay lên phòng rồi ngồi xếp bằng dưới đất mắt nhìn chăm chú vào ngăn bàn, hồi hộp chờ đợi. Rất lâu rất lâu hắn vẫn chưa thấy điều gì đã xảy ra cả vì quá sốt ruột hắn nên hắn tự nhủ:

“Có lẽ mình nên ra ngoài chúc tết mọi người một lúc”

“Mình khuyên cậu nên ở yên trong nhà lúc này vì khoảng mười phút sau cậu sẽ gặp một tai nạn suýt chết và ba mươi phút sau cậu sẽ té ngã vào hồ nước”

Một giọng nói vang lên đáp lại lời của Nobita. Lúc này Nobita cảm thấy quá ư là xúc động, hắn đã đoán đúng Doraemon đã tới bên cạnh hắn thêm lần nữa, hắn kích động tới nỗi nước mắt gần như trào ra nhưng hắn đã kìm nén lại niềm vui sướng vô bờ của mình mà đáp lại

“Ai vậy? cậu là ai?”

Vừa nói xong từ trong ngăn bàn chui ra một con mèo máy có thân hình mập ú, cái đầu to tròn và bóng loáng.

“Chào cậu mình là mèo máy từ thế kỉ 22 được gửi tới đây để giúp đỡ cậu, mình tên là Doraemon, ủa cho mình hỏi đây là bánh gì thế?”

Vừa giới thiệu xong Doraemon đã cầm lên đĩa bánh mà Nobita đang ăn dở và hỏi

“Đây là bánh nếp (Mochi)”

“Mình ăn thử được không”

“Cứ tự nhiên”

Chỉ một lúc sau Doraemon đã ăn sạch cả đĩa bánh miệng liên tục khen ngon, sau đó đứng dậy chào tạm biệt rồi dời đi.

“Cảm ơn cậu vì bữa ăn nhé”

Thấy một màn này Nobita triệt để ngu người, như vậy là sao ngươi đến nhà ta ăn của ra thì thôi đi ấy thế mà còn mở mồm ra trù ẻo ta rồi sau đó cứ như vậy dời đi sao? Thế còn việc giúp đỡ ta ngươi quăng đi phương trời nào rồi? Đáng ra ít nhất ngươi phải giúp ta tránh đi tai nạn suýt chết mà ngươi nói đi chứ!!!!!!

Trong khi Nobita đang liên tục nhổ nước bọt Doraemon ở trong lòng thì ngăn kéo bàn lại tự động mở ra từ trong đó lại chui ra một đứa trẻ giống với Nobita mặt hơi ửng đỏ vì xấu hổ

“Xin lỗi cụ cố nhé tên Doraemon có hơi ngốc nghếch đãng trí một chút nhưng cụ cứ yên tâm trên này rất được việc đấy, cháu xin tự giới thiệu cháu là sewashi là cháu của cụ trong tương lại đấy, cháu được chính cụ chỉ thị cho việc mang Doảemon về quá khứ để giúp cụ đấy ạ”

“Vậy sao cảm ơn nhiều nhé cháu vất vả rồi sewashi”

Sewashi cũng không ngạc nhiên lắm về việc Nobita rất bình tĩnh vì chính trong di thư cụ cố đã giải thích cặn kẽ mọi việc.

“Không có gì đâu ạ cháu hi vọng là cụ và Doraemon sẽ hoà thuận bây giờ thì cháu phải về rồi mong là trong tương lai chúng ta sẽ gặp lại nhau”

Sau khi Sewashi rời đi Doraemon lại xuất hiện, ngay lập tức Nobita xoay người lại hỏi

“Này Doraemon cậu vừa nãy có nói là mình sẽ bị tai nạn suýt chết phải không”

“Đúng vậy đấy thế nên tớ khuyên cậu là nên ở yên trong nhà”

Vừa dứt lời thì dưới nhà có tiếng gọi

“Nobita giúp mình lấy quả cầu với nó bị vướng vào cành cây mất rồi”

“Được rồi để đó cho tớ”

Quả cầu mắc trên cành cây gần mái nhà Nobita chỉ cần với tay là lấy được không có gì quá nguy hiểm, nhưng hắn lại bất cẩn trượt chân, cũng may hắn phản ứng nhanh nhạy nắm lấy cành cây gần đó rồi đu vào nhà. Cứ tưởng vậy là xong nào ngờ áo hắn bị vướng vào cành cây nào đó nên rách một góc, hắn chạy vào phòng tắm để thay cái áo mới nhưng do sàn phòng tắm rất trơn vì có người mới tắm nên hắn lại tiếp tục trượt chân ngã vào bồn tắm. Ngồi trong bồn tắm Nobita đang suy nghĩ rốt cuộc tên mèo béo ú kia có nên được coi là cái tai họa trong cuộc đời hắn không a?