Sắc mặt Kim lão sư cũng có chút khó xử, trong lòng nghĩ, có lẽ hôm qua Cảnh Vân Chiêu vừa trải qua biến cố lớn, cho nên trong lòng mới có áp lực, mới có thể như thế…
“Cảnh Vân Chiêu, rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Kim lão sư nghiêm túc hỏi.
Cảnh Vân Chiêu vẫn không cảm thấy thái độ của Kim lão sư có cái gì bất ổn, rốt cuộc vị nữ lão sư này có tiếng là người xử sự công bằng, nàng không có mở miệng trực tiếp trách cứ, chính là đối với nàng có sự tín nhiệm.
“Kim lão sư, ta động thủ là không đúng, ta trước hướng nàng xin lỗi!” Mày cảnh Vân Chiêu rũ xuống, hướng về phía Lữ Giai mặt mũi đang bầm dập mở miệng nói: “Thực xin lỗi”
Thốt ra lời này xong, không chờ người khác mở miệng, Cảnh Vân Chiêu lại nói:
“Nhưng là ta không hối hận, hơn nữa ta cũng chỉ là phòng vệ chính đáng.”
Tức khắc, Kim lão sư có chút trợn tròn mắt.
“Nhị ban lão sư cũng giật mình kinh ngạc hỏi ra tiếng. “Có ý tứ gì? Chẳng lẽ là…… Lữ giai động thủ trước?”
Lữ giai lúc này khóc thở hổn hển, mặt lại sưng dọa người, căn bản không nói ra được câu nào.
Mà Cảnh Vân Chiêu đứng ở trước mặt nàng, thong thả ung dung nói:
“Hôm nay vừa tới cửa trường học, Lữ Giai liền âm dương quái khí trào phúng ta. Ta đáp lại nàng vài câu, không biết vì sao nàng lại sinh khí, chỉ thẳng vào mặt ta mắng ta là nghiệt chủng. Lão sư, bị cha mẹ thân sinh vứt bỏ không phải là lỗi của ta. Thử hỏi lời vũ nhục như vậy nếu là vũ nhục các ngươi, các ngươi không tức giận sao?”
“Cho nên ngươi liền đánh người?” Kim lão sư hỏi.
Nếu là như thế này, miễn cưỡng cũng là về tình cảm, có thể tha thứ, chỉ là động thủ không khỏi có điểm ác một chút.
“Không có!” Vẻ mặt Cảnh Vân Chiêu kiên định nói:
“Nàng nói chuyện quá bẩn, cho nên ta mới đáp trả, nhưng lại chọc nàng sinh khí, nàng liễn duỗi tay muốn cào mặt ta. Các người cũng nhìn thấy móng tay của nàng dài như thế nào mà, nếu thật bị nàng cào, ta bị phá tướng là tất nhiên. Ta tất nhiên không thể để người khác muốn mắng liền mắng muốn đánh liền đánh, cho nên mới phản công trở về, mới động thủ với nàng. Chỉ không ngờ nàng chỉ là con hổ giấy, động thủ đánh ta trước, nhưng đánh không lại ta mà thôi.”
Thốt ra lời này xong, mấy vị lão sư đều có chút hết chỗ nói rồi.
Cũng nhịn không được nhìn nhìn móng tay của Lữ Giai, thật là dài cứng tới dọa người.
“Lữ giai, sự tình có phải như lời Cảnh Vân Chiêu nói hay không?” lão sư nhị ban đau đầu hỏi.
Lữ giai vừa nghe, khóc lóc gật đầu, lại lắc đầu, “Ta không… không đánh trúng nàng……”
Đâu chỉ không đánh trúng, mà tay nàng vừa mới giơ qua đã bị kiềm chế rồi, còn lại toàn bộ đều là một mình Cảnh Vân Chiêu động thủ!
“Ngươi không đánh trúng ta đó là bởi vì ta trốn kịp, nếu ta phản ứng chậm thì sao? Trong lòng ngươi hẳn hiểu được dung mạo đối với nữ sinh có ý nghĩa gì, vậy mà ngươi lại muốn cào mặt hủy dung ta!” Cảnh Vân Chiêu hừ lạnh một tiếng, không chút khách khí trả lời.
Lúc này, này các lão sư đột nhiên cảm thấy, Cảnh Vân Chiêu hiện tại so với quá khứ có chút không giống nhau.
Trước kia mỗi lần ở trước mặt lão sư, cũng đều thực an tĩnh, tùy ý để họ an bài, có đôi khi bị ủy khuất cũng không nói, nếu không phải thành tích của nàng cực tốt, sợ rằng các lão sư cũng không biết tới còn có một học sinh như vầy.
Nhưng hiện tại, tính tình so với trước kia… có chút khác biệt.
Vừa nghe đến dung mạo, Lữ Giai vội chỉ vào mặt chính mình: “Lão sư…… Kia nàng cũng không nên đem ta đánh thành như vậy……”
“Lúc đầu ta đã kêu ngươi xin lỗi ta, nhưng ngươi không chịu, ngươi còn tiếp tục sỉ nhục ta, mắng ta. Lúc đó ta tức quá nên mất lý trí là chuyện thường tình. Lại nói, nếu không phải từ đầu Lữ Giai khiêu khích, ta cũng sẽ không như vậy. Còn có sự tình mấy tên lưu manh kia. Ta không rõ lắm chuyện này còn có cái gì khiến Lữ Giai ngươi hồ ngôn loạn ngữ. Cảnh sát đều đã công bố chân tướng, lại còn có người hướng ta vũ nhục, đây là muốn tạo thành lần thương tổn thứ hai cho ta sao? Đặt biệt là Lữ Giai, nàng bịa đặt sinh sự, hành vi đó đối với ta đã rở thành bóng ma trong tâm lý. Nàng tuy rằng còn chưa thành niên, nhưng nếu ta kiện lên cấp trên, thì người giám hộ của nàng cũng sẽ phải gánh vác trách nhiệm, đúng không!?”