………
Kallen từ trong Knightmare Frame bước ra, nhưng hiện giờ do kiệt sức nên bước đi hơi chạng vạng, nàng ngẩng đầu nhìn Mạc Vân ánh mắt phức tạp.
“ Cảm ơn ngươi cứu chúng ta, tại sao ngươi lại ở đây ?” Kallen nhìn Mạc Vân hỏi.
“ Nhàm chán đi qua thì thấy các ngươi đang chiến đầu, thấy vậy ta liền đợi thời cơ các ngươi không chống đỡ được nữa rồi cứu !” Mạc Vân lạnh nhạt trả lời.
“ Kallen, em quen biết cô gái này hả ?” Tamaki lúc này ở trong chiếc Knightmare Frame hỏi, hắn không dám ra ngoài như Kallen, hắn đề phòng quân địch Britannia sẽ tới.
“ Uhm, đây là người tặng cho em chiếc Knightmare Frame kia, hơn nữa thiết bị chiếc Knightmare anh đang dùng chính là người này cung cấp.” Kallen nói với Tamaki, nàng cũng không đề cập đến Sharingan của nàng.
“ Ồ, thì ra là vậy, xin thứ lỗi vì hành động lúc trước của tôi thưa tiểu thư.” Tamaki lập tức xin lỗi nói, nhưng mà hắn vẫn cảnh giác xung quanh.
“ Yên tâm đi, đám sắt vụn đó ta xử lý hết rồi.” Mạc Vân thấy gã như vậy, nàng liền mỉm cười nói.
“ Cái gì !? Tất cả ? Nhưng mà cô đâu có sử dụng Knightmare Frame, à tôi hiểu rồi, có lẽ là thuộc hạ của tiểu thư đây xử lý đi.” Tamaki lập tức giật mình nói, lúc trước hắn nghĩ khẩu súng của hắn là bị tấn công bới ai đó, hắn cho rằng lúc nãy Mạc Vân chỉ tay là ra hiệu tấn công, vì vậy hắn không tin Mạc Vân có năng lực gì…
Mạc Vân cũng lười nói với hắn, hắn nghĩ sao thì nghĩ.
“ Anh Tamaki, người này là nam…” Thấy Tamaki bộ dạng, Kallen lập tức nhắc nhở.
“ Hehhh !!?” Lần này cả Tamaki cùng Ohgi đều kinh ngạc. 2 người không ngờ được rằng Mạc Vân lại là nam…
Mạc Vân quay người về phía Kallen phất tay 1 phát, một dòng linh khí bay vào người nàng, lập tức Kallen khôi phục sức lực.
Bởi vì quá nhanh nên Tamaki cùng Ohgi không thấy Mạc Vân động tác, chỉ thấy Kallen lập tức khỏe khoắn lại.
“ Này, Kallen, em ổn chứ ?” Ohgi lo lắng hỏi, dù sao đang thấy Kallen ốm yêu đột nhiên khỏe, điều này làm hắn nghi hoặc.
“ Không sao, em ổn ! Cảm ơn…” Đáp lại Ohgi, sau đó Kallen nhìn Mạc Vân cảm kích nói bé giọng.
“ Không có gì…Đi thôi, ở chỗ này lâu đám ruồi lại tới làm ta cảm thấy phiền phức.” Mạc Vân vẻ không kiên nhẫn dục mọi người đi.
“ Kallen, em không mang chiếc Knightmare Frame kia theo hả ?” Ohgi nhìn Kallen không vào chiếc Knightmare Frame kia, hắn nghi hoặc hỏi.
“ Nó bị hư quá nặng rồi, hơn nữa nhiên liệu sắp cạn kiệt, nó chỉ làm vướng tay chân chúng ta mà thôi. Không có việc gì đâu, có người này ở chúng ta cũng không bị nguy hiểm.” Vừa nói Kallen vừa đi tới Mạc Vân vỗ vai, tựa như 2 người rất thân thiết cười nói.
Thấy vậy Ohgi và Tamaki mấy gật đầu đồng ý, sau đó Tamaki yêu cầu chở Mạc Vân, Kallen nhưng mà Mạc Vân từ chối. Nàng cũng không cần phải như vậy, lấy tốc độ của nàng thì Knightmare Frame chỉ là con ốc sên chậm chạp.
“ Mọi người đi theo tôi.” Ohgi nhìn mọi người nói, sau đó dẫn đầu rời đi. Một lát sau Mạc Vân theo Kallen, Ohgi, Tamaki rời đi thì một đám Knightmare Frame tới, nhìn xung quanh khắp nơi bị nổ tung Knightmare Frame bọn hắn chia nhau tìm kiếm đám người Mạc Vân.
Nhưng mà hiện giờ Mạc Vân nhóm người đã đi xa, bọn hắn tim kiếm cũng phí công…
“ Một đám vô dụng, có vài tên người Khu 11 mà cũng không bắt được, các ngươi cút hết khỏi mắt ta !” Jeremiah nghe được thông báo tất cả Knightmare Frame bị tiêu diệt, hơn nữa lại bị tiêu diệt bởi 3 người Khu 11, hắn tức giận quát đám binh lính.
Dù sao hơn 40 chiếc Knightmare Frame lại bị chưa đến 10 tên Khu 11 người hủy diệt, phải biết rằng đào tạo 1 binh lính lái Knightmare Frame rất tốn thời gian.
Hơn nữa trong đám Knightmare Frame bị hủy diệt kia có 7 người là tinh anh trong binh lính…
“ Chết tiệt, các ngươi tất cả đề cao cảnh giác cho ta !” Jeremiah lập tức phân phó đám thuộc hạ, dù sao hắn phải đề phòng bị đánh lén lần nữa khả năng…
……………………
Lúc này ở một tầng hầm bỏ hoang, Mạc Vân cùng Kallen mấy người dừng lại ở đây.
Đi vào một căn phòng, xung quanh được quét dọn sạch sẽ, Mạc Vân tùy tiện tìm một chiếc ghế ngồi.
“ Các ngươi thật can đảm, dám tân công đoàn tàu vận chuyển Knightmare Frame của quân đội Britannia…” Mạc Vân đôi mắt đột nhiên chuyển màu vàng nhìn Kallen, sau đó kinh ngạc thốt lên nói.
“ Đó là chuyện chúng ta phải làm, bởi vì chúng ta thiếu thốn trang bị và vũ khí mà.” Kallen không để ý đôi mắt Mạc Vân, nàng trả lời.
Nghe vậy Mạc Vân gật đầu sau đó đôi mắt khôi phục lại như thường.
“ Vậy là các ngươi muốn Knightmare Frame ? Ta có thể giúp các ngươi ku-ku-ku~” Mạc Vân bỗng nhiên cười nói.
“ Thật sự !?” “ Nếu vậy thì tôi xin thành thật cảm ơn ngài.” Ohgi nghe xong lập tức đứng dậy kinh ngạc nói, sau đó cảm tạ Mạc Vân.
“ Đổi lại chúng tôi phải trả cái giá gì ?” Tamaki nghe xong vui mừng, sau đó nghi hoặc hỏi.
“ Không cần gì hết, ta là đồng minh của các người, chúng ta có cùng mục tiêu mà~” Mạc Vân mỉm cười đáp.
“ Vậy là anh bạn đây cũng muốn chiến đấu với Britannia ? Tuyệt quá, vậy chúng ta là đồng minh rồi.” Vừa nói Tamaki liền muốn vỗ vai Mạc Vân.
“ Đừng chạm vào ta.” Nhưng mà lập tức bị Mạc Vân hất ra, nàng nói.
Thấy vậy Tamaki cùng Ohgi trong lòng kì quái, dù sao đàn ông vỗ vai nhau là bình thường, nhưng mà Mạc Vân cư xử tựa như nữ giới giống nhau…
“ Bộ ngươi phải cư xử lạnh lùng vậy hả ?” Kallen lập tức bất mãn nói, dù sao Tamaki và Mạc Vân đều là nam mà.
“ Chỉ là ta không thích người khác giới chạm vào, vậy thôi.” Mạc Vân không để ý lạnh nhạt nói.
“ Người khác giới !?” Kallen cùng Tamaki lập tức kinh ngạc thốt lên, còn Ohgi thì có vẻ khá bình tĩnh, quả thực là thủ lĩnh của nhóm phải khác.
“ Không phải ngươi nói ngươi là nam sao ?” Kallen lập tức nghi hoặc hỏi Mạc Vân.
“ Đúng vậy, ta là nam.” Mạc Vân gật đầu nói.
“ Hah !??” Kallen nghe xong không biết nói gì, hiện tại nàng không hiểu Mạc Vân nói gì hết.
“ Ngươi làm thế nào giúp chúng ta có Knightmare Frame !? Không phải là ngươi đi cướp ?” Không để ý chuyện này, Kallen đôi mắt kỳ dị nhìn Mạc Vân hỏi.
“ Đúng vậy đấy…” Mạc Vân mỉm cười nói với Kallen.
Nghe xong Mạc Vân nói 3 người khuôn mặt đặc sắc, đây là lần đầu tiên có người nói cướp Knightmare Frame mà bình thản giống như vậy, tựa như không coi việc này vào đâu…
“ Tôi chân thành cảm ơn ngài hôm nay cứu chúng tôi, hơn nữa ngài lại còn cung cấp vũ khí cho tôi và mọi người…Như vậy cảm ơn ngài rất nhiều.” Nói chuyện phiếm vài câu, sau đó Ohgi nhìn Mạc Vân cúi đầu nói.
“ Không có gì, chỉ là một chút trợ giúp thôi~. Ta đi đây, tạm biệt.” Vừa nói Mạc Vân liền đi ra ngoài cửa.
Vừa mở cửa, Mạc Vân thân ảnh lập tức biến mất trước mắt Kallen nhóm người, thấy một màn như vậy Tamaki, Ohgi, Kallen hiếu kì thân phận thật của Mạc Vân.
Dù sao 3 người cũng không tin 1 học sinh lại có sức mạnh như vậy..
………………………
Mạc Vân rời đi khỏi cửa sau đó lập tức tiến về một cửa hàng, nàng mua các loại vải đen tạo thành một chiếc áo choàng, sau đó nàng mua một khối bạc lớn. Đi trên đường nàng thấy quân đội Britannia lái Knightmare Frame khắp nơi, có vẻ như bị vừa nãy đánh lên bị thiệt hại nặng, vì vậy bây giờ tăng cường đề phòng.
Nàng không về lớp học, mà lại đi về phòng ký túc xá của mình, nàng mang khối bạc lớn kia ra tạo thành một chiếc mặt nạ đầu lâu.
“ Ku-ku-ku~, đêm nay trăng thật đẹp…” Mạc Vân trong phòng mở cửa sổ, sau đó nhìn trăng sáng tròn trên trời híp mắt lại, nàng khẽ lẩm bẩm nói.
Mạc Vân trên tay xuất hiện từng đám lại từng đám tinh linh bay vào chiếc áo choàng cùng mặt nạ.
Mặc lên chiếc áo choàng bây giờ Mạc Vân trông giống như một tử thần, nhưng còn thiếu 1 cái lưỡi hái, lập tức Mạc Vân sử dụng Hắc Ám lực lượng tạo thành lưỡi hái đen ngòm. Sau đó nàng từ cửa sổ ra khỏi phòng.
……………………
]
“ Vèo ! vèo !” Mạc Vân thân ảnh cực nhanh nhảy trên nóc nhà, trên tay nàng câm một cái lưỡi hái.
Lúc này đôi mắt nàng hiện lên Mangekyou Sharingan, kết hợp với bộ áo choàng đen cùng chiếc mặt nạ bạc tỏa sáng dưới ánh trắng, hiện giờ nàng không khác gì là tử thần…
Mạc Vân mục tiêu bây giờ là nơi sản xuất Knightmare Frame ở Nhật Bản, hay nói đúng hơn là Khu 11, nơi này phòng ngự nghiêm ngặt, có khá nhiều loại Knightmare Frame đời mới.
Mạc Vân đi xuống đường, nàng hiện tại muốn thử cảm giác trang bức xem sao, dù sao nàng thấy khá thú vị. Lập tức nàng sử dụng Hắc Ám lực lượng, cả bầu trời đen lại, với đôi mắt màu Mangekyou Sharingan ở trong bóng tối phát sáng, hiện giờ nàng khá nổi bật.
Lập tức nàng bước tới cánh cổng đang có 2 tên lái Knightmare Frame canh gác.
“ Này ! Sao bỗng dưng trời tối đen như vậy chứ !?” Một tên nghi hoặc bất mãn nói, sau đó bỗng nhiên thấy có thứ gì màu đỏ tiến tới gần mình.
Vì trong bóng đêm cùng bị Mạc Vân sử dụng Hắc Ám lực lượng, hiện giờ hắn chỉ nhìn thấy 2 đôi mắt Mangekyou Sharingan của nàng, cảnh vật xung quanh hắn không nhìn thẩy gì hết.
“ Này, mày nhìn kia, cái thứ đỏ lòm như đôi mắt kia đang tiến về phía này…” Tên này lập tức cảnh giác nói với tên bên cạnh.
“ Cái gì, cái gì tiến cơ, ủa sao trời bỗng dưng tối vậy, tao không nhìn thấy ánh sáng, mất điện ? Mày ở đâu rồi.” Tên này đang ngủ mơ bị tên kia đánh thức, lập tức lái Knightmare Frame nhìn xung quanh, sau đó nghi hoặc hỏi tên kia qua buồng lái.
“ Tao không biết, mày nhìn 2 cái đỏ đỏ kia kìa, nó đang lại gần đây..” Tên kia lập tức có vẻ sợ hãi nói với tên vừa tỉnh ngủ.
Hiên giờ bởi vì Mạc Vân nguyên nhân, cơ sở sản xuất đang đèn sáng trưng bỗng nhiên thành nơi tối tăm, u ám nhất trong màn đêm...
Khắp nơi lính gác cảnh giác tăng tới cao nhất, có người liên lạc với trong cơ sở nhưng mà lại bị mắng chửi, bởi vì kẻ này nói cơ sở mất điện nên bị tối như vậy. Kẻ này đâu có biết hiện tại trong cơ sở vẫn có điện, thậm chí sáng hơn ban ngày…
Nhưng sự u ám bên ngoài này chỉ kéo dài chưa đến bao lâu, lập tức nơi này trở lại bình thường.
Nhưng mà 2 tên lái Knightmare Frame thì lại sững sờ, bời vì thấy có một người ăn mặc như thần chết đứng trước mặt mình, đã thế trên tay lại còn cầm lưỡi hái không biết gì tạo ra.
“ Bùm !!!” Bỗng nhiên, tên lái Knightmare Frame phát hiện Mạc Vân đầu tiên bị chém đứt đôi, cả người lần máy đều nổ tung. Tiếng vang làm kinh động lính gác khắp nơi.
“ Có địch tập kích !!!!” Tên vừa mới tỉnh ngủ lái Knightmare Frame hét lên một tiếng, hắn hét xong lập tức cảm thấy khắp nơi quay cuồng, bởi vì hắn đã bị Mạc Vân chém chết.
“ Wéo eooo èo !!! Wéo eooo èo !!! Wéo eooo èo !!!” Tiếng còi báo động vang lên khắp nơi, các lính gác đổ xô về phía Mạc Vân.
“ Thì ra cảm giác trang bức lại hay đến như vậy…” Mạc Vân thầm nghĩ, đây là lần đầu tiên nàng trang bức, nàng cảm thấy sảng khoái vui vẻ, nàng quyết định sau này sẽ trang bức để giải trí…
“ Cộc cộc cộc cộc” - Tiếng bước chân thành đoàn vang lên.
Binh lính khắp nơi cùng Knightmare tiến đến, vừa thấy Mạc Vân cả lũ sững sờ sau đó lập tức chĩa súng vào nàng.
“ Kẻ kia !!! Ngươi mau quỳ xuống đầu hàng, ngày hôm nay người không chạy thoát.” Tên đội trưởng quát lớn.
Thấy đông như vậy, Mạc Vân khóe miệng mỉm cười, nhưng bởi vì mặt nạ nguyên nhân không ai thấy nàng cười hết.
“ Các ngươi…Hôm nay là tử kì của các ngươi, ku-ku-ku~ ! Linh hồn của các ngươi sẽ được tẩy lễ.” Mạc Vân quay đầu nhìn tên đội trưởng, nàng khàn giọng nói tựa như một thần chết.
“ Amaterasu !” Sau đó đôi mắt Mangekyou Sharingan của nàng xoay tròn, lập tức tên đội trưởng bị ngọn lửa màu đen thiêu chết. Lúc ngọn lửa màu đen thiêu chết tên đội trưởng, nó vẫn còn ở dưới đất, vài tên binh lính chạm vào lập tức bắt lửa mà bị thiêu chết…
Thậm chí có 1 chiếc Knightmare Frame bị thiêu thành nước sau đó bốc hơi.
“ Bắn !! Bắn chết hắn !!” Có tên lính hoảng sợ quá, lập tức bắn về phía Mạc Vân, vừa bắn hắn vừa hét lên như ra lệnh, mặc dù hắn chỉ là tên lính. Nhưng kỳ lạ là đám kia còn đang ngơ ngác lập tức cầm súng bắn Mạc Vân.
“ Tạch Tạch Tạch Tạch Tạch Tạch !! Bằng Bằng !! Bùm !! TẠch Tạch !!” Tên ném boom, tên bắn súng, lập tức cả sân bốc khói khi ngút, tiếng súng vang vọng khắp nơi.
“ Chuyện gì xảy ra.” Lúc này một tên lái Knightmare Frame từ cơ sở đi ra, hắn nhìn khắp nơi binh lính đang tấn công một chỗ, hắn liền hỏi 1 tên lính.
“ Ngọn lửa màu đen kỳ lạ ?” Nghe xong tên lính này nói, hắn liền nhìn về phía vẫn đang cháy không có dấu hiệu dập tắt.
Tất cả binh lính bắn xong 1 lượt liền dừng lại, bởi vì bọn hắn nghĩ Mạc Vân đã chết rồi.
“ Aggaaa….” Đột nhiên một tên lính hét thảm, hắn tiếng hét làm mọi người xung quanh nhìn qua, tên lính này cả người bị cắt làm đôi.
Bên cạnh hắn còn có 1 lưỡi hái màu đen ngòm, thỉnh thoảng tỏa ra khói đen. Bỗng nhiên chiếc lưỡi hái này lao về hướng khói bụi chưa tiêu tan, sau đó một thân ảnh cầm lưỡi hái đi ra…
“ Cái quái gì !! Không thể nào !” Lúc này tên lái Knightmare Frame mới đi ra, nhìn thấy Mạc Vân bị tấn công như vậy không hề gì, hắn trong lòng chấn động.
Đột nhiên lưỡi hái của Mạc Vân lớn lên, cho đến khi nó dài bằng tòa nha, miệng lưỡi hái sắc bén, sau đó nàng giơ tay chém về phía đám lính.
“ Xoẹt ! Xoẹt Xoẹt ! Phốc ! Xoẹt ! Phốc phốc !!” Tên thì cụt đầu, tên thì đứt đôi người, máu tươi phun lên, kẻ còn sống thoi thóp thì hét lên đau đớn.
“ Không !!! Quái vật !! Quái Vật !! Ahhh…” “ Ai đó cứu tôi với, không ! Tôi không muốn chết !!!” “ Không ! Không ! Không ! Không ! Grahhhhhhhhhh……….” Đám lính bị chém xong giật mình nhìn lại chính mình, sau đó nhìn xung quanh hét lớn, tiếng hét thương tâm vang vọng đêm tối.
“ Tất cả mọi người rút lui !! Rút lui !!”” Tên lái Knightmare Frame thấy vậy tỉnh táo quát lớn, hắn chứng kiến mọi chuyện xong kinh hoảng.
“ Chạy đi, đêm nay các ngươi sẽ nhớ mãi…” Tất cả binh lính còn sống chạy về phía trong cơ sở, Mạc Vân cũng không ngăn cản, nàng vừa nhìn vừa nghĩ.
“ Weooooo~~~ éo weoooo~ !!! Weooooo~~~ éo weoooo~ !! Weooooo~~~ éo weoooo~ !!” Tiếng còi báo động lần nữa vang lên, lần này vang lên không dừng lại.
Mạc Vân vẫn đứng tại chỗ, nàng muốn cho bọn họ thời gian chuẩn bị, nàng không muốn kết thúc quá sớm cuộc vui đêm nay.
…………………
“ Rầm !” Tiếng cửa đóng vang lên, tất cả binh lính còn sống sót đi vào cơ sở mặt sợ hãi, có kẻ thì ngơ ngẩn.
“ Mau !! Lập tức đóng tất cả các cửa lại, người đâu, mau liên hệ Hiệp Sĩ Bàn Tròn, nhanh lên !! Các ngươi lập tức bình tĩnh lại cho ta, cho dù là quái vật cũng không thể địch lại Hiệp Sĩ Bàn Tròn.” Tên lái Knightmare Frame ra lệnh, sau đó quát lớn với đám binh lính.
“ Đúng vậy, những Hiệp Sĩ Bàn Tròn đến con quái vật kia chết chắc! Mọi người hãy phấn chấn lên.” Lập tức một tên đội trưởng liền hét lớn.
Đám binh sĩ lập tức bình tĩnh lại, sau đó cười nói Mạc Vân chết chắc, mặc dù nói vậy nhưng trong lòng sợ hãi vẫn còn.
“ Các ngươi liên hệ Jeremiah đại nhân nữa, hãy gửi tin cầu cứu cho ngài ấy.” Tên lái Knightmare Frame kia ra lệnh, sau đó hắn rời khỏi Knightmare Frame ra ngoài uống cốc nước, chứng kiến cảnh vừa nãy hắn thực sự sốc nặng.
……………………… Lúc này trong 1 căn biệt thự, Jeremiah đang mặc áo trắng mỏng thưởng thức ly rượu, bỗng nhiên bên cạnh hắn người hầu tiến tới hắn đưa cho một bảng vi tính.
“ Jermeriah đại nhân, có tin tức cầu cứu từ trung tá Meta !!” Vừa đưa cô người hầu vừa cung kính nói.
“ Cầu cứu !? Tên Meta này đêm tối còn cầu cứu gì vậy chứ.? Jeremiah cầm bảng vi tính cười nói, sau đó hắn bật bảng tin lên.
Trong bảng tin là hình ảnh Meta đang trong buồng lái Knightmare nói cầu cứu, sau đó hắn gửi 1 đoạn video cho Jeremiah qua màn hình.
“ Không thể nào !!” Jeremiah không nói gì bật video lên, nhìn từ đầu tới cuối hắn ly rượu trên tay rơi xuống, hắn hét lên.
Hắn lập tức ra khỏi phòng, tiến về phía chiếc Knightmare Frame của hắn. Vừa lái chiếc Knightmare Frame này hắn liền rời đi về phía Mạc Vân…
……………………
Lúc này trong ký túc xá, Lelouch đang tập chạy, vừa lúc đi qua phòng Mạc Vân, tựa hồ nghĩ gì đó hắn gõ cửa.
Nhưng mà không có ai trả lời, hắn cảm thấy có gì đó không đúng, hắn thử mở cửa, thấy cửa không khóa hắn bước đi vào.
“ Không có ở đây…” Lelouch nhìn không thấy bóng dáng Mạc Vân liền nghi hoặc nghĩ. Sau đó hắn thấy cửa sổ mở, hắn lại gần.
“ Mới rời đi được 15 phút, đêm nay cô ta đi làm gì vậy…” Bởi vì kết hợp tinh linh Gió ( Phong), hiện tại Lelouch có thể ngửi mùi đoàn thời gian và vị trí…
Trầm ngâm một lát, hắn lắc đầu rồi ra khỏi phòng nàng, dù sao đây cũng không phải việc của hắn muốn xen vao.
……………………
Lúc này trên bầu trời, Knightmare Frame của Hiệp Sĩ Bàn Trồn đang tiến về phía Mạc Vân.
“ Ồ, kia chẳng phải là Jeremiah sao ? Hắn cũng nhận được cầu cứu đây…” Trong buồng lái Gino nhìn chiếc Knightmare Frame dưới đất nói.
“ Ồ !? Là Gino hả, ngươi cũng đến sao ?” Jeremiah cũng phát hiện Gino, lập tức hắn truyền tin nói.
“ Đương nhiên, dù sao đêm nay trăng sáng ta không ngủ được, đến đây xem cái gọi quái vật là gì.” Gino tỏ ra vẻ tự tin nói.
“ Ngươi có vẻ tự tin nhỉ, ta nói cho ngươi biết lần này địch không phải dạng vừa đâu…Nhưng mà vẫn không phải đối thủ của ta.” Jeremiah cũng kiêu căng nói.
“ Vậy chúng ta sao không thi nhỉ ? Xem ai là ngươi giết được con quái vật đấy.” Gino lập tức thách thức Jeremiah.
“ Được, nhưng nếu ta thắng ngươi sẽ phải cho ta chiếc Knightmare Frame đó, thế nào ?” Jeremiah trong giọng nói tràn ngập tự tin nói với Gino, hắn không tin hắn sẽ thua, mặc dù sau đó 2 người chắc chắn ăn hành…
“ Đổi lại, ngươi sẽ phải cho ta cả vườn cam của ngươi. A-ha-ha~” Gino trầm tư một lúc sau đó cười nói.
“ Được.” Jeremiah chần chừ một lúc sau đó đáp ứng.
Jeremiah có sở thích trồng cam, hắn lúc rảnh rỗi chuyên chăm sóc cây cảnh, đặc biệt cây cam. Vườn cam của hắn được chăm sóc kĩ càng, hắn chăm sóc vườn cam đã được 7 năm rồi. Vì vậy hắn rất thích vườn cam của mình…
“ Ta đi trước đây, haha, vườn cam của ngươi sẽ là của ta.” Gino lập tức tăng tốc, vừa đi hắn không quên truyền tin lại cho Jeremiah.
“ Chưa biết đâu.” Jeremiah lập tức hùng hổ truyền tin lại.
Nhưng mà 2 người làm sao có thể thoát khỏi đôi mắt Mạc Vân, hiện giờ nàng có thể nhìn xa hơn 400km, nàng lập tức phát hiện Gino và Jeremiah đang tới.
“ Tới hay lắm.” Mạc Vân khóe miệng cười lạnh, sau đó nang chậm rãi bước về phía cơ sở.
Bỗng nhiên trên tay nàng xuất hiện một quả cầu đỏ đậm, lập tức quả cầu bay về phía cánh cửa.
“ Boàng !!!! Ầm Ầm Ầm !” Cả cơ sở sản xuất Knightmare Frame chấn động kịch liệt.
“ Mọi người chuẩn bị chiến đấu.” Tên trung tá Meta lái Knightmare Frame kia hét lớn, lập tức tất cả binh lính Britannia cầm lên súng của mình ngắm về phía cánh cửa.
“ Bắn !!!” Nhìn thấy bóng dáng mờ mờ Mạc Vân, trung tá Meta lập tức hét lớn.
Lần này không chỉ súng đạn, các loại boom, súng máy hạng nặng, súng phá tăng cũng có.
“ Bùm ! chịch chịch chịch chịch ! bùm bùm bùm ! Bằng ! bùm !” “ Cheo choe ! Boằng ! Xoạch xoạch ! Boằng ! Xoạch Xoạch !” “ Chíu chíu ! teng teng tiu cheng ! chíu chíu chíu chíu !” Tiếng boom đạn vang lên dữ dội, cơ sở sản xuất Knightmare Frame lần nữa trở lên ồn ào.
Mạc Vân chưa kịp nghe tiếng súng đạn, đã thấy những thứ gì đó như ruồi muỗi làm mình nhột nhột, nàng lập tức nhịn không được cười ha hả.
“ Bắn !! Bắn cho ta !!! Không được dừng lại !!”
Cả đoàn người cùng Knightmare Frame xả đạn như mưa, nơi Mạc Vân đang đứng bị bắn thành cái hố, Mạc Vân đứng im hưởng thụ.
Vì lần này động tĩnh quá lớn, lập tức dẫn tới tất cả mọi người xung quanh khu vực sản xuất Knightmare Frame này.
“ Alo ! Mày nhìn sang nơi sản xuất Knightmare Frame của bọn Britannia kìa, nơi đó đang bị tấn công, ghê thật, không biết nhóm người nào anh dũng đến vậy.” Lập tức có người cầm điện thoại ở xa gọi điện cho người thân.
Sau đó dần dần tất cả khu vực xung quanh nơi này đèn điện sáng trưng, người người ở trong nhà cầm điện thoại hoặc máy ảnh quay. Tiếng súng vẫn tiếp tục vang lên không ngừng, sau đó việc này lan tran lên hết Internet…
Lúc này Jeremiah cùng Gino cuối cùng cũng tới nới, nhìn thấy Mạc Vân đang bị bắn mà không hề hấn gì, cả 2 người lập tức choáng. Mặc dù xem video bị choáng 1 lần rồi, hiện tại choáng lân 2.
“ Đây là con người !?” Gino cùng Jeremiah lúc này cũng không xông lên, nhìn cánh cửa bị phá hủy, 2 người trong lòng lạnh lại. Cái cánh cửa này chính là làm bằng loại thép đặc biệt, cho dù 2 người xả đạn nửa ngày cũng không phá nổi. Vậy mà hiện giờ bị phá tan tành như vậy, cả 2 liền không có ý nghĩ muốn đánh với Mạc Vân.
“ Này, ngươi lên trước đi.” Gino nhanh nhẹn nói với Jeremiah.
“ Không ! Không ! Ngươi lên trước đi, ngươi mạnh hơn ta mà, dù sao chiến thắng cũng là của ngươi, hãy lên trước đi.” Jeremiah lập tức nói, hắn cũng không phải người đần, lao lên hiện giờ có mà nhận chết.
“ Yo, chào buổi tối 2 anh bạn.” Mạc Vân thấy 2 người đến, lập tức mặc kệ boom đạn bắn vào mình đi tới trước mặt 2 người. Thấy Mạc Vân đột nhiên biến mất cùng xuất hiện trước mặt mình, Jeremiah cùng Gino kinh hãi.
“ Chào buổi tối, không biết anh bạn đây tới nơi này làm gì ?” Jeremiah lập tức lịch sự nói, hắn ngồi trong buồng lái chảy mồ hôi lạnh.
“ À, chỉ là ta đến đây cướp Knightmare Frame cho vài người bạn mà thôi, các ngươi đến đây ngăn cản ta ?” Mạc Vân mỉm cười nhìn Jeremiah hỏi.
“ Không biết ngài cần bao nhiêu chiếc ?” Nghe xong Mạc Vân nói cả 2 người trong lòng hoảng sợ, nhưng mà nghĩ một chút Gino lập tức nói.
“ Ta cần loại hiện đại nhất, cả chiếc của ngươi nữa, ngươi hãy mau rời khỏi chiếc Knightmare Frame này đi.” Mạc Vân hờ hững nói.
Gino nghe xong tức giận, trong lòng thầm chửi Mạc Vân, nếu hiện giờ có thể giết Mạc Vân, hắn lập tức giết nàng vạn lần.
“ Thưa ngài, yêu cầu này có phải hơ---” Gino đang nói lập tức dừng lại, hắn bị Mạc Vân dùng chân sút bay cả chiếc Knightmare Frame cùng mình ở trong.
“ Ý ngươi là không cho !? Ku-ku-ku~ vậy ngươi nhìn cho kĩ đây.” Mạc Vân nhìn Gino lạnh giọng nói, sau đó nàng cười híp mắt nói với hắn.
Đột nhiên Mạc Vân giơ tay phải lên trời, sau đó thứ gì đó tốc độ cực nhanh bắn lên trời, đây là chính là Bom Hạt Nhân Siêu Cấp. Mạc Vân cảm thấy độ cao thích hợp, đột nhiên tay nắm lại tựa như bóp cái gì.
“ Bùm !!!!!!! Vu vuuuu~~” Tiếng nổ mạnh vang vọng cả Khu 11, gió rít làm đám mây trên bầu trời tản đi hết, trên bầu trời chỉ còn có trăng tròn cùng tiếng gió.
Jeremiah bị ảnh hưởng, lập tức chiếc Knightmare Frame mà hắn đang lái ngã xuống đất, hắn cùng Gino nhìn Mạc Vân ánh mắt kinh hoàng.
“ Thế nào !? Hôm nay kẻ nào muốn không cho ta Knightmare Frame , kết cục sẽ cực kì thảm. Hiện giờ ngươi rời khỏi chiếc máy của mình được rồi chứ~” Mạc Vân mỉm cươi nói nhìn 2 người, nàng cố ý nói to một chút, đám binh lính cùng người dân xung quanh cũng nghe thấy…
“ Không không không ! Không ai dám cản ngài hết. !” Lập tức Gino liền rời khỏi Knightmare Frame của mình, trong lòng hắn đau tiếc, nhưng mặt vẫn mỉm cười nói.
“ Tốt lắm, cả ngươi nữa.” Mạc Vân thấy mục tiêu mình đạt được, trong lòng vui vẻ, sau đó nàng quay về phía Jeremiah nói.
“ Vâng, thưa ngài~” Jeremiah không chút chần chừ nào ra khỏi chiếc Knightmare Frame của mình, hiện tại hắn hận không thể băm vằm tên trung tá Meta, chỉ vì nghe cầu cứu của tên kia mà đến…
Cướp đoạt 2 người sau, hắn lập tức cho 2 chiếc Knightmare Frame vào không gian giới chỉ của mình, đây là không gian giới chỉ do Hồng Mông tạo ra, bên trong không gian đủ để nhét 1 triệu tinh cầu như trái đất.
Mặc kệ 2 người Gino, Jeremiah đang ngạc nhiên vì 2 chiếc Knightmare biến mất, Mạc Vân tiếp tục hành trình cướp giật của mình, không một ai dám ngăn cản nàng hết.
Cuối cùng cướp giật kết thúc, nàng thu dọn sạch sẽ Knightmare Frame loại hiện đại rồi rời đi.
“ Meta !!! Ngươi hôm nay không xong với ta, không, ngươi sẽ không xong với chúng ta !” Gino cùng Jeremiah nhìn Trung tá Meta quát sau đó nhảy vào đánh hắn, hiện tại Meta bị cướp đi Knightmare, hắn thành tay không tấc sắt với cả không dám phản kháng…
Một lúc sau, hắn bị đánh thành đầu heo.
………………
Ngày hôm sau, tin tức Cơ sở sản xuất Knightmare Frame của quân đội Britannia ở Nhật Bẩn bị cướp lan ra, các mạng internet tràn ngập thông tin, thậm chí hàng loạt video khác nhau về việc này.
Mạc Vân cũng bị nhiều người suy đoán là quân cách mạng, vũ khí hình người,….
Clovis đang trên đường tới Nhật Bản nghe được tin này, xem video lập tức sửng sốt, sau đó lại điên cuồng phái người truy tìm Mạc Vân, phải bắt nàng mang về cho Lloyd nghiên cứu.
Đám thuộc hạ trong lòng khóc lóc, nhưng vẫn vâng lời không phản kháng.
Lloyd cũng biết tin này, nhưng hắn cũng không để tâm, hiện tại hắn đang nghiên cứu loại Knightmare mới, Lancelot…
Dần dần tin tức về Mạc Vân cũng bị Đế quốc Britannia áp chế không tiết lộ ra ngoài, mặc dù tiết lộ ra ngoài nhưng cũng chỉ có cao tầng nước khác biết…
Sau khi cướp xong, Mạc Vân lập tức đưa hết Knightmare Frame cho Kallen nhóm người, trước khi đi nàng còn cho đám Knightmare Frame này mỗi chiếc 1 đám tinh linh, nâng cao sức chiến đấu cùng phòng thủ kinh người…
Hiện tại mỗi chiếc cứng như kim cương, hơn nữa trọng lượng giảm làm việc tiết kiệm nhiên liệu dễ dàng, vũ khí được thêm tinh linh Hỏa, mỗi khi tấn công sẽ làm nóng chảy đối phương…
…………………
Hết chương 21.
Tối nay sẽ không có chương !!! Mình đi ngủ chưa đây.
Cảm ơn các bạn đã quan tâm theo dõi, chúc ngủ trưa ngon lành…