Chương 1: Ngũ Độc Giáo, Đường Uyển Nhi

Chương 1 : Ngũ Độc Giáo, Đường Uyển Nhi

"Giết..... "

"Xông lên, chém hết tà ma ngoại đạo...... "

"Vì chính nghĩa, thay trời hành đạo".

Ngũ Độc Giáo tổng đàn, khắp nơi đều có người đang chiến đấu, chém giết lẫn nhau rất thảm liệt.

Từ dưới chân núi Vân Nam, có không biết bao nhiêu người công phá mà lên, đông đúc như kiến một dạng, khí thế cuồng bạo như muốn san bằng Vân Nam sơn.

Tại trên đỉnh núi Vân Nam lúc này, một vị tuyệt sắc nữ tử, thân mặc huyết y, mái tóc trắng như tuyết lỗi lạc mà đứng.

Trên người nàng lúc này, có không ít vết thương, huyết dịch chảy ra thấm đẫm y phục.

Nàng ánh mắt lạnh lẽo như băng, đưa tay lau đi vết máu trên miệng của mình.

Xung quanh nàng lúc này, có hơn hai mươi vị tuyệt đỉnh cường giả đang vây lấy, bọn hắn đây là muốn chém giết nàng.

Trong đó, có đến từ Võ Đang phái Phù Sinh Chân Nhân, có Huyền Từ đại sư đến từ Thiếu Lâm, Đường Nguyên đến từ Đường Môn.

Ngoài ra, còn có các vị chưởng môn nhân đến từ các phái như Không Động, Côn Lôn, Cái Bang, Thúy Yên, Thiên Nhẫn, Thiên Vương, Nga Mi,......

Bọn hắn hôm nay mục đích, chính là tiêu diệt Ngũ Độc Giáo, san bằng Vân Nam sơn.

Đường Nguyên , là chưởng môn của Đường Môn bước ra, trên tay cầm lên một cây thiết phiến, cười lạnh nói ra :"Ha ha, Đường Uyển Nhi, hôm nay ngươi có mọc thêm cánh cũng khó thoát".

Đường Uyển Nhi, chính là tên của nữ tử tuyệt sắc kia, nàng cũng chính là Ngũ Độc Giáo giáo chủ hiện tại. Danh xưng Hồng Nguyệt Ma Nữ.

Đường Uyển Nhi sắc mặt lạnh như băng, ánh mắt âm hàn nhìn về phía Đường Nguyên, lạnh nhạt nói ra :"Năm đó, lẽ ra ta nên giết ngươi".

"Hắc hắc, đây chính là ngươi sai lầm. Ngươi vốn là chúng ta Đường Môn người, lại bỏ đến Miêu Lĩnh, bái nhập Ngũ Độc Giáo tà giáo này, làm đủ loại thương thiên hại lý sự tình, hôm nay chúng ta Trung Nguyên các thế lực, chính là vì thay trời hành đạo mà đến".

Đường Uyển Nhi cười lạnh, đáp :"Hừ, nói đến Thiên kinh Địa nghĩa, cuối cùng chỉ là muốn chiếm đoạt Cổ Thần Vương Đỉnh".

"A Di Đà Phật, Cổ Thần Vương Đỉnh là hung vậy, gây hại chúng sinh, nhất định phải đem hủy".  Huyền Từ đại sư hai chắp lại, một bộ từ bi nói ra.

"Tốt, không cần cùng ta nói lý, Cổ Thần Vương Đỉnh ở đây, muốn cướp muốn đoạt, liền tới lấy".  Dứt lời, Đường Uyển Nhi đem một chiếc cổ đỉnh màu đen lấy ra.

Cổ đỉnh này, chỉ lớn chừng một cái bát nhỏ mà thôi, toàn thân đen kịt, bên trên cổ đỉnh có khắc từng đạo hoa văn cùng cổ lão văn tự.

Nhìn thấy Đường Uyển Nhi đem Cổ Thần Vương Đỉnh lấy ra, ở đây chư vị cao thủ ánh mắt đều là trở nên sáng rực. Ngay lập tức không chần chừ, nhao nhao xuất thủ lao vào cướp đoạt.

Trong nháy mắt này, từng đạo thần thông đánh ra, hào quang vạn trượng rực sáng trên đỉnh Vân Nam.

Đường Uyển Nhi thân mang trọng thương, nàng biết rõ ràng chính mình hôm nay khó thoát khỏi cái chết, thế nhưng là nàng làm sao có thể cam lòng chết đi đơn giản như thế.

Muốn chết, vậy cũng phải kéo theo đệm lưng.

Ở thời điểm này, nàng song thủ triển khai, hai tay vỗ vào Cổ Thần Vương Đỉnh. Ngay lập tức bên trên đỉnh hoa văn cổ lão cùng văn tự cổ trở nên sáng rực.

Sau đó, dưới chân Đường Uyển Nhi, đại địa trở nên vỡ nát, vô số vết nứt lan tỏa.

Dưới vết nứt này, trùng Thiên ma khí phun trào, tựa như là có một tôn ác ma muốn từ Địa Ngục đi lên một dạng.

Cái này dị biến, để cho chư vị tuyệt thế cao thủ ai nấy đều biến sắc kinh hô :"Vô Thiên Ma Công?. Khốn kiếp Đường Nguyên, chẳng phải ngươi đã phong bế nàng kinh mạch hay sao?".

"Các ngươi, đều chết đi". Đường Uyển Nhi ánh mắt kiên định,  niệm chú :"Lấy thân ta tế thần, Vô Thiên Ma Công, khởi sinh Địa Ngục Thi Vương".

"Rắc rắc...... " chỉ thấy Cổ Thần Vương Đỉnh tràn ngập vết nứt, rốt cuộc bạo tạc mà tan vỡ.

Cùng lúc đó, từ dưới đại địa, một cánh tay khổng lồ cao tới hơn trăm trượng phá vỡ mặt đất mà ra, cuối cùng, một tôn cao lớn hơn   300 trượng cự nhân đi ra, trên thân ma khí cùng thi khí ngập tràn.

"Địa Ngục Thi Vương.... ".  Chư vị chưởng môn các phái nhìn thấy tôn cự nhân này, trong mắt đều là lộ ra sợ hãi, không ai dám cùng nó chiến đấu, ngược lại quả quyết bỏ chạy.

Thế nhưng là, Địa Ngục Thi Vương vô cùng kinh khủng, nó song chưởng đẩy tới, liền để cho chư vị chưởng môn các phái nhận lấy trọng kích, thân thể như lá rụng bị gió thổi bay.

Trong đó có vài vị hơi yếu, liền trực tiếp bị oanh chết.

Đường Uyển Nhi đứng trên đỉnh đầu Địa Ngục Thi Vương. Đưa mắt nhìn quanh, ngay lập tức trong lòng nàng trở nên thống khổ.

Bởi vì nàng phát hiện, Ngũ Độc Giáo đệ tử, đã bị chém giết hầu như không còn, các vị trưởng lão, hộ pháp cũng đều chiến tử, toàn bộ Miêu Tộc bị tàn sát.

Hiện tại Ngũ Độc Giáo, có lẽ chỉ còn lại một mình nàng.

"Ngũ Độc Giáo diệt rồi, các ngươi cũng đừng hòng sống đi khỏi đây".  Đường Uyển Nhi điên cuồng gào thét.

Ngay lập tức, nàng thi triển Bạo Thi Thuật... Đem chính mình thân thể huyết nhục, linh hồn đều tế luyện, kết hợp với Địa Ngục Thi Vương.

Trong nháy mắt này, Địa Ngục Thi Vương thân thể bành trướng đến cực đại, cuối cùng bạo tạc mà ra.

Một cỗ cực kỳ kinh khủng chấn động vang lên, trong nháy mắt, toàn bộ Vân Nam Sơn bị oanh nổ, Ngũ Đôc Giáo hết thảy bị san bằng, ngay cả Miêu Lĩnh đều bị cỗ dư ba khủng bố kia tàn phá.

Không cần nói cũng biết, dưới cỗ lực lượng hủy diệt kia, toàn bộ những kẻ có mặt tại Ngũ Độc Giáo lúc ấy đều bị oanh sát, toàn bộ đại quân của các phái Trung Nguyên đều bị diệt sạch.

.....

Đường Uyển Nhi ý thức chìm vào bóng tối vĩnh hằng.

Thế nhưng không bao lâu sau, nàng bỗng nhiên nghe thấy tiếng ồn ào bên tai.

Cái này, để cho nàng không khỏi nghĩ thầm :"Ta chết rồi sao?  Ta sắp đến Địa Ngục ư?".

"Sinh rồi..... sinh rồi, là một tiểu thư.....".

"Chúc mừng lão gia, chúc mừng phu nhân, đây là một vị tiểu thư"

"Mau nhìn, trên trán đứa bé này còn có hình cánh hoa, nhất định là thiên phú cát tướng, tương lai nhất định hồng phúc tề thiên".

"..."

Đường Uyển Nhi khó khăn mở ra con mắt của mình, chỉ thấy trước mặt nàng lúc này là một vị phụ nhân xinh đẹp.

Nàng ước chừng 30 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp hiền từ,  toàn thân ướt đẫm mồ hôi, cả khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, nhưng lại không cách nào che giấu nụ cười và niềm hạnh phúc trên khuôn mặt của nàng.

Bên cạnh phụ nhân này, còn có một cái trung niên nam tử, cũng mỉm cười rất vui vẻ, nhìn tới là biết, bọn hắn là phuphu "Giết..... "

"Xông lên, chém hết tà ma ngoại đạo...... "

"Vì chính nghĩa, thay trời hành đạo".

Ngũ Độc Giáo tổng đàn, khắp nơi đều có người đang chiến đấu, chém giết lẫn nhau rất thảm liệt.

Từ dưới chân núi Vân Nam, có không biết bao nhiêu người công phá mà lên, đông đúc như kiến một dạng, khí thế cuồng bạo như muốn san bằng Vân Nam sơn.

Tại trên đỉnh núi Vân Nam lúc này, một vị tuyệt sắc nữ tử, thân mặc huyết y, mái tóc trắng như tuyết lỗi lạc mà đứng.

Trên người nàng lúc này, có không ít vết thương, huyết dịch chảy ra thấm đẫm y phục.

Nàng ánh mắt lạnh lẽo như băng, đưa tay lau đi vết máu trên miệng của mình.

Xung quanh nàng lúc này, có hơn hai mươi vị tuyệt đỉnh cường giả đang vây lấy, bọn hắn đây là muốn chém giết nàng.

Trong đó, có đến từ Võ Đang phái Phù Sinh Chân Nhân, có Huyền Từ đại sư đến từ Thiếu Lâm, Đường Nguyên đến từ Đường Môn.

Ngoài ra, còn có các vị chưởng môn nhân đến từ các phái như Không Động, Côn Lôn, Cái Bang, Thúy Yên, Thiên Nhẫn, Thiên Vương, Nga Mi,......

Bọn hắn hôm nay mục đích, chính là tiêu diệt Ngũ Độc Giáo, san bằng Vân Nam sơn.

Đường Nguyên , là chưởng môn của Đường Môn bước ra, trên tay cầm lên một cây thiết phiến, cười lạnh nói ra :"Ha ha, Đường Uyển Nhi, hôm nay ngươi có mọc thêm cánh cũng khó thoát".

Đường Uyển Nhi, chính là tên của nữ tử tuyệt sắc kia, nàng cũng chính là Ngũ Độc Giáo giáo chủ hiện tại. Danh xưng Hồng Nguyệt Ma Nữ.

Đường Uyển Nhi sắc mặt lạnh như băng, ánh mắt âm hàn nhìn về phía Đường Nguyên, lạnh nhạt nói ra :"Năm đó, lẽ ra ta nên giết ngươi".

"Hắc hắc, đây chính là ngươi sai lầm. Ngươi vốn là chúng ta Đường Môn người, lại bỏ đến Miêu Lĩnh, bái nhập Ngũ Độc Giáo tà giáo này, làm đủ loại thương thiên hại lý sự tình, hôm nay chúng ta Trung Nguyên các thế lực, chính là vì thay trời hành đạo mà đến".

Đường Uyển Nhi cười lạnh, đáp :"Hừ, nói đến Thiên kinh Địa nghĩa, cuối cùng chỉ là muốn chiếm đoạt Cổ Thần Vương Đỉnh".

"A Di Đà Phật, Cổ Thần Vương Đỉnh là hung vậy, gây hại chúng sinh, nhất định phải đem hủy". Huyền Từ đại sư hai chắp lại, một bộ từ bi nói ra.

"Tốt, không cần cùng ta nói lý, Cổ Thần Vương Đỉnh ở đây, muốn cướp muốn đoạt, liền tới lấy". Dứt lời, Đường Uyển Nhi đem một chiếc cổ đỉnh màu đen lấy ra.

Cổ đỉnh này, chỉ lớn chừng một cái bát nhỏ mà thôi, toàn thân đen kịt, bên trên cổ đỉnh có khắc từng đạo hoa văn cùng cổ lão văn tự.

Nhìn thấy Đường Uyển Nhi đem Cổ Thần Vương Đỉnh lấy ra, ở đây chư vị cao thủ ánh mắt đều là trở nên sáng rực. Ngay lập tức không chần chừ, nhao nhao xuất thủ lao vào cướp đoạt.

Trong nháy mắt này, từng đạo thần thông đánh ra, hào quang vạn trượng rực sáng trên đỉnh Vân Nam.

Đường Uyển Nhi thân mang trọng thương, nàng biết rõ ràng chính mình hôm nay khó thoát khỏi cái chết, thế nhưng là nàng làm sao có thể cam lòng chết đi đơn giản như thế.

Muốn chết, vậy cũng phải kéo theo đệm lưng.

Ở thời điểm này, nàng song thủ triển khai, hai tay vỗ vào Cổ Thần Vương Đỉnh. Ngay lập tức bên trên đỉnh hoa văn cổ lão cùng văn tự cổ trở nên sáng rực.

Sau đó, dưới chân Đường Uyển Nhi, đại địa trở nên vỡ nát, vô số vết nứt lan tỏa.

Dưới vết nứt này, trùng Thiên ma khí phun trào, tựa như là có một tôn ác ma muốn từ Địa Ngục đi lên một dạng.

Cái này dị biến, để cho chư vị tuyệt thế cao thủ ai nấy đều biến sắc kinh hô :"Vô Thiên Ma Công?. Khốn kiếp Đường Nguyên, chẳng phải ngươi đã phong bế nàng kinh mạch hay sao?".

"Các ngươi, đều chết đi". Đường Uyển Nhi ánh mắt kiên định, niệm chú :"Lấy thân ta tế thần, Vô Thiên Ma Công, khởi sinh Địa Ngục Thi Vương".

"Rắc rắc...... " chỉ thấy Cổ Thần Vương Đỉnh tràn ngập vết nứt, rốt cuộc bạo tạc mà tan vỡ.

Cùng lúc đó, từ dưới đại địa, một cánh tay khổng lồ cao tới hơn trăm trượng phá vỡ mặt đất mà ra, cuối cùng, một tôn cao lớn hơn 300 trượng cự nhân đi ra, trên thân ma khí cùng thi khí ngập tràn.

"Địa Ngục Thi Vương.... ". Chư vị chưởng môn các phái nhìn thấy tôn cự nhân này, trong mắt đều là lộ ra sợ hãi, không ai dám cùng nó chiến đấu, ngược lại quả quyết bỏ chạy.

Thế nhưng là, Địa Ngục Thi Vương vô cùng kinh khủng, nó song chưởng đẩy tới, liền để cho chư vị chưởng môn các phái nhận lấy trọng kích, thân thể như lá rụng bị gió thổi bay.

Trong đó có vài vị hơi yếu, liền trực tiếp bị oanh chết.

Đường Uyển Nhi đứng trên đỉnh đầu Địa Ngục Thi Vương. Đưa mắt nhìn quanh, ngay lập tức trong lòng nàng trở nên thống khổ.

Bởi vì nàng phát hiện, Ngũ Độc Giáo đệ tử, đã bị chém giết hầu như không còn, các vị trưởng lão, hộ pháp cũng đều chiến tử, toàn bộ Miêu Tộc bị tàn sát.

Hiện tại Ngũ Độc Giáo, có lẽ chỉ còn lại một mình nàng.

"Ngũ Độc Giáo diệt rồi, các ngươi cũng đừng hòng sống đi khỏi đây". Đường Uyển Nhi điên cuồng gào thét.

Ngay lập tức, nàng thi triển Bạo Thi Thuật... Đem chính mình thân thể huyết nhục, linh hồn đều tế luyện, kết hợp với Địa Ngục Thi Vương.

Trong nháy mắt này, Địa Ngục Thi Vương thân thể bành trướng đến cực đại, cuối cùng bạo tạc mà ra.

Một cỗ cực kỳ kinh khủng chấn động vang lên, trong nháy mắt, toàn bộ Vân Nam Sơn bị oanh nổ, Ngũ Đôc Giáo hết thảy bị san bằng, ngay cả Miêu Lĩnh đều bị cỗ dư ba khủng bố kia tàn phá.

Không cần nói cũng biết, dưới cỗ lực lượng hủy diệt kia, toàn bộ những kẻ có mặt tại Ngũ Độc Giáo lúc ấy đều bị oanh sát, toàn bộ đại quân của các phái Trung Nguyên đều bị diệt sạch.

.....

Đường Uyển Nhi ý thức chìm vào bóng tối vĩnh hằng.

Thế nhưng không bao lâu sau, nàng bỗng nhiên nghe thấy tiếng ồn ào bên tai.

Cái này, để cho nàng không khỏi nghĩ thầm :"Ta chết rồi sao? Ta sắp đến Địa Ngục ư?".

"Sinh rồi..... sinh rồi, là một tiểu thư.....".

"Chúc mừng lão gia, chúc mừng phu nhân, đây là một vị tiểu thư"

"Mau nhìn, trên trán đứa bé này còn có hình trăng khuyết, nhất định là thiên phú cát tướng, tương lai nhất định hồng phúc tề thiên".

"..."

Đường Uyển Nhi khó khăn mở ra con mắt của mình, chỉ thấy trước mặt nàng lúc này là một vị phụ nhân xinh đẹp.

Nàng ước chừng 30 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp hiền từ, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, cả khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, nhưng lại không cách nào che giấu nụ cười và niềm hạnh phúc trên khuôn mặt của nàng.

Bên cạnh phụ nhân này, còn có một cái trung niên nam tử, cũng mỉm cười rất vui vẻ, nhìn tới là biết, bọn hắn là phu thê.

Đường Uyển Nhi mê man trong chốc lát, cuối cùng ý thức rất nhanh thanh tỉnh.

Nàng phát hiện, chính mình ở trong một cái thân thể hài nhi.

Dựa vào nàng kiến thức, mặc dù khó tin, nhưng lại biết rất rõ, bản thân mình xảy ra chuyện gì.

Nàng nhớ được, lúc trước nàng cho Địa Ngục Thi Vương tự bạo, chính là muốn đồng quy vu tận.

Đường Uyển Nhi tin tưởng, dưới uy lực tự bạo của Địa Ngục Thi Vương, coi như nàng có mạnh mẽ hơn mười lần, vẫn như cũ phải chết.

Hiện tại xảy ra tình huống này, chỉ có thể nói, nàng đã trùng sinh xuyên không.

Kiếp trước, Đường Uyển Nhi sinh ra tại Đường Môn.

Đường Môn, là một cái nổi danh môn phái. Sở trường chính là sử dụng độc và ám khí, ngoài ra còn có thể chế tạo các cơ quan cạm bẫy vô cùng thần kỳ.

Đáng tiếc, phụ mẫu của nàng lại chỉ là Đường Gia một cái chi thứ nhân vật, cho nên, nàng cũng không cách nào trở thành Đường Môn đệ tử hạch tâm. Chỉ có thể ở trong Đường Môn làm một cái nha đầu sai việc.

Đường Uyển Nhi từ nhỏ chí tiến thủ rất mãnh liệt, hơn nữa nàng lại có Thiên Phú cực cao trong việc luyện Võ Đạo, có được Thiên tư ngất trời, có được ngộ tính siêu việt.

Chính vì phát hiện việc này, e sợ cho con gái mình gặp phải tai họa. Cho nên phụ mẫu của nàng đem nàng che giấu, đồng thời dặn dò nàng không được thể hiện ra ngoài.

Dựa vào thiên tư tuyệt đỉnh của mình, Đường Uyển Nhi có thể dễ dàng học thành thạo các loại pháp môn nhập môn của Đường Môn , thậm chí là dựa vào những môn pháp môn sơ cấp này, mà diễn hóa đi ra rất nhiều pháp môn cao cấp khác.

Không chịu trở nên kém cỏi, Đường Uyển Nhi lẻn vào nội các, ngắn ngủi trong ba năm liền đem toàn bộ nội các đọc sạch, đem toàn bộ Đường Môn kiến thức đều học lấy.

Thậm chí, nàng có thể suy diễn và phục chế lại Đường Môn thất truyền hai bộ tuyệt học trấn phái là Tâm Nhãn và Tâm Ma. Còn có đã thất truyền Hấp Tinh Trận, phục chế thành công hai bộ cơ quan cũng đã thất truyền là Phật Nộ Đường Liên và Hàm Sa Xạ Ảnh.

Về sau, nàng bí mật bại lộ, Đường Môn cao tầng vì cho rằng nàng học lén công pháp bản mô , phản bội môn quy, cho nên liền đem nàng phụ mẫu bắt giết.

Nàng bản thân may mắn chạy thoát, nàng trốn đến Miêu Lĩnh, bái nhập Ngũ Độc Giáo.

Nói đến Ngũ Độc Giáo, nó tên gọi, kỳ thật là Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo.

Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo tổng đàn, được đặt ở Miêu Lĩnh, trên đỉnh núi Vân Nam.

Miêu Lĩnh, là tổ địa của người Miêu, nơi này có thể gọi là thâm sơn cùng cốc, xung quanh có rất nhiều đầm lầy, nơi này địa chất đặc thù, khí độc âm hàn, là nơi tụ tập của vô số độc vật kỳ dị trên thế gian.

Tuy nhiên, nơi này cũng có rất nhiều loại Thiên tài Địa bảo quý hiếm sinh ra.

Chính vì nhắm vào những Thiên tài Địa bảo này, cho nên Trung Nguyên các phái thường xuyên dẫn người xâm nhập, hòng đoạt bảo vật, gây nên rất nhiều xung đột với người Miêu.

Chính vì để tự bảo vệ mình, người Miêu lợi dụng địa thế nơi này, nghiên cứu cách dùng độc, sử dụng các loại độc trùng, độc cổ, tìm hiểu cách thức có thể hồi sinh và điều khiển cương thi, thậm chí có các nghi lễ có thể triệu hoán oan hồn để hỗ trợ chiến đấu.

Từ đó thành lập Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo.

Chính vì có được tuyệt học quỷ dị, cho nên Trung Nguyên các phái xem Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo là tà giáo.

Vì nhận thấy tài năng của nàng, Ngũ Độc Giáo giáo chủ lúc ấy, tên gọi là Bạch Doanh Doanh liền thu nàng làm đệ tử, dốc sức truyền thụ Ngũ Độc Giáo tuyệt học cho nàng.

Chỉ ngắn ngủi 12 năm, Đường Uyển Nhi đem toàn bộ tuyệt học Ngũ Độc Giáo thông thạo, tiếp nhận chức vị giáo chủ.

Dưới sự dẫn dắt của Đường Uyển Nhi, Ngắn ngủi 20 năm, Ngũ Độc Giáo phát triển hưng thịnh, thậm chí bành trướng đến cả Trung Nguyên. Mà nàng, bị xưng là Hồng Nguyệt Ma Nữ.

Vì lo sợ Ngũ Độc Giáo bành trướng, cho nên Trung Nguyên các đại môn phái đều là hợp lực, tiến tới Miêu Lĩnh, tàn sát người Miêu, đồ diệt Ngũ Độc Giáo.

Tình huống sau đó, chính là nàng tự bạo, và xuyên không đến đây.

....

P/s : Truyện được mình lấy ý tưởng từ game Võ Lâm Truyền Kỳ 2 cùng các bộ tiểu thuyết võ hiệp, nhưng mình sẽ viết theo kiểu tiên hiệp huyền huyễn.

Có thể đọc chương đầu này, bạn sẽ liên tưởng đến Đấu La Đại Lục. Nhưng không, sẽ không có chút nào liên quan đến Đấu LaĐấuLaĐấuLaĐấuLaĐấuđếnnhéLaĐấuLaĐấuLaĐấuLaĐấuđếnnhéĐấuLaĐấuđếnnhéLaĐấuLaĐấuLaĐấuLaĐấuđếnnhé.

                     thê.

ĐấuLaĐấuđếnnhéLaĐấuLaĐấuLaĐấuLaĐấuđếnnhéĐấuLaĐấuđếnnhéLaĐấuLaĐấuLaĐấuLaĐấuđếnnhé "Giết..... "

"Xông lên, chém hết tà ma ngoại đạo...... "

"Vì chính nghĩa, thay trời hành đạo".

Ngũ Độc Giáo tổng đàn, khắp nơi đều có người đang chiến đấu, chém giết lẫn nhau rất thảm liệt.

Từ dưới chân núi Vân Nam, có không biết bao nhiêu người công phá mà lên, đông đúc như kiến một dạng, khí thế cuồng bạo như muốn san bằng Vân Nam sơn.

Tại trên đỉnh núi Vân Nam lúc này, một vị tuyệt sắc nữ tử, thân mặc huyết y, mái tóc trắng như tuyết lỗi lạc mà đứng.

Trên người nàng lúc này, có không ít vết thương, huyết dịch chảy ra thấm đẫm y phục.

Nàng ánh mắt lạnh lẽo như băng, đưa tay lau đi vết máu trên miệng của mình.

Xung quanh nàng lúc này, có hơn hai mươi vị tuyệt đỉnh cường giả đang vây lấy, bọn hắn đây là muốn chém giết nàng.

Trong đó, có đến từ Võ Đang phái Phù Sinh Chân Nhân, có Huyền Từ đại sư đến từ Thiếu Lâm, Đường Nguyên đến từ Đường Môn.

Ngoài ra, còn có các vị chưởng môn nhân đến từ các phái như Không Động, Côn Lôn, Cái Bang, Thúy Yên, Thiên Nhẫn, Thiên Vương, Nga Mi,......

Bọn hắn hôm nay mục đích, chính là tiêu diệt Ngũ Độc Giáo, san bằng Vân Nam sơn.

Đường Nguyên , là chưởng môn của Đường Môn bước ra, trên tay cầm lên một cây thiết phiến, cười lạnh nói ra :"Ha ha, Đường Uyển Nhi, hôm nay ngươi có mọc thêm cánh cũng khó thoát".

Đường Uyển Nhi, chính là tên của nữ tử tuyệt sắc kia, nàng cũng chính là Ngũ Độc Giáo giáo chủ hiện tại. Danh xưng Hồng Nguyệt Ma Nữ.

Đường Uyển Nhi sắc mặt lạnh như băng, ánh mắt âm hàn nhìn về phía Đường Nguyên, lạnh nhạt nói ra :"Năm đó, lẽ ra ta nên giết ngươi".

"Hắc hắc, đây chính là ngươi sai lầm. Ngươi vốn là chúng ta Đường Môn người, lại bỏ đến Miêu Lĩnh, bái nhập Ngũ Độc Giáo tà giáo này, làm đủ loại thương thiên hại lý sự tình, hôm nay chúng ta Trung Nguyên các thế lực, chính là vì thay trời hành đạo mà đến".

Đường Uyển Nhi cười lạnh, đáp :"Hừ, nói đến Thiên kinh Địa nghĩa, cuối cùng chỉ là muốn chiếm đoạt Cổ Thần Vương Đỉnh".

"A Di Đà Phật, Cổ Thần Vương Đỉnh là hung vậy, gây hại chúng sinh, nhất định phải đem hủy". Huyền Từ đại sư hai chắp lại, một bộ từ bi nói ra.

"Tốt, không cần cùng ta nói lý, Cổ Thần Vương Đỉnh ở đây, muốn cướp muốn đoạt, liền tới lấy". Dứt lời, Đường Uyển Nhi đem một chiếc cổ đỉnh màu đen lấy ra.

Cổ đỉnh này, chỉ lớn chừng một cái bát nhỏ mà thôi, toàn thân đen kịt, bên trên cổ đỉnh có khắc từng đạo hoa văn cùng cổ lão văn tự.

Nhìn thấy Đường Uyển Nhi đem Cổ Thần Vương Đỉnh lấy ra, ở đây chư vị cao thủ ánh mắt đều là trở nên sáng rực. Ngay lập tức không chần chừ, nhao nhao xuất thủ lao vào cướp đoạt.

Trong nháy mắt này, từng đạo thần thông đánh ra, hào quang vạn trượng rực sáng trên đỉnh Vân Nam.

Đường Uyển Nhi thân mang trọng thương, nàng biết rõ ràng chính mình hôm nay khó thoát khỏi cái chết, thế nhưng là nàng làm sao có thể cam lòng chết đi đơn giản như thế.

Muốn chết, vậy cũng phải kéo theo đệm lưng.

Ở thời điểm này, nàng song thủ triển khai, hai tay vỗ vào Cổ Thần Vương Đỉnh. Ngay lập tức bên trên đỉnh hoa văn cổ lão cùng văn tự cổ trở nên sáng rực.

Sau đó, dưới chân Đường Uyển Nhi, đại địa trở nên vỡ nát, vô số vết nứt lan tỏa.

Dưới vết nứt này, trùng Thiên ma khí phun trào, tựa như là có một tôn ác ma muốn từ Địa Ngục đi lên một dạng.

Cái này dị biến, để cho chư vị tuyệt thế cao thủ ai nấy đều biến sắc kinh hô :"Vô Thiên Ma Công?. Khốn kiếp Đường Nguyên, chẳng phải ngươi đã phong bế nàng kinh mạch hay sao?".

"Các ngươi, đều chết đi". Đường Uyển Nhi ánh mắt kiên định, niệm chú :"Lấy thân ta tế thần, Vô Thiên Ma Công, khởi sinh Địa Ngục Thi Vương".

"Rắc rắc...... " chỉ thấy Cổ Thần Vương Đỉnh tràn ngập vết nứt, rốt cuộc bạo tạc mà tan vỡ.

Cùng lúc đó, từ dưới đại địa, một cánh tay khổng lồ cao tới hơn trăm trượng phá vỡ mặt đất mà ra, cuối cùng, một tôn cao lớn hơn 300 trượng cự nhân đi ra, trên thân ma khí cùng thi khí ngập tràn.

"Địa Ngục Thi Vương.... ". Chư vị chưởng môn các phái nhìn thấy tôn cự nhân này, trong mắt đều là lộ ra sợ hãi, không ai dám cùng nó chiến đấu, ngược lại quả quyết bỏ chạy.

Thế nhưng là, Địa Ngục Thi Vương vô cùng kinh khủng, nó song chưởng đẩy tới, liền để cho chư vị chưởng môn các phái nhận lấy trọng kích, thân thể như lá rụng bị gió thổi bay.

Trong đó có vài vị hơi yếu, liền trực tiếp bị oanh chết.

Đường Uyển Nhi đứng trên đỉnh đầu Địa Ngục Thi Vương. Đưa mắt nhìn quanh, ngay lập tức trong lòng nàng trở nên thống khổ.

Bởi vì nàng phát hiện, Ngũ Độc Giáo đệ tử, đã bị chém giết hầu như không còn, các vị trưởng lão, hộ pháp cũng đều chiến tử, toàn bộ Miêu Tộc bị tàn sát.

Hiện tại Ngũ Độc Giáo, có lẽ chỉ còn lại một mình nàng.

"Ngũ Độc Giáo diệt rồi, các ngươi cũng đừng hòng sống đi khỏi đây". Đường Uyển Nhi điên cuồng gào thét.

Ngay lập tức, nàng thi triển Bạo Thi Thuật... Đem chính mình thân thể huyết nhục, linh hồn đều tế luyện, kết hợp với Địa Ngục Thi Vương.

Trong nháy mắt này, Địa Ngục Thi Vương thân thể bành trướng đến cực đại, cuối cùng bạo tạc mà ra.

Một cỗ cực kỳ kinh khủng chấn động vang lên, trong nháy mắt, toàn bộ Vân Nam Sơn bị oanh nổ, Ngũ Đôc Giáo hết thảy bị san bằng, ngay cả Miêu Lĩnh đều bị cỗ dư ba khủng bố kia tàn phá.

Không cần nói cũng biết, dưới cỗ lực lượng hủy diệt kia, toàn bộ những kẻ có mặt tại Ngũ Độc Giáo lúc ấy đều bị oanh sát, toàn bộ đại quân của các phái Trung Nguyên đều bị diệt sạch.

.....

Đường Uyển Nhi ý thức chìm vào bóng tối vĩnh hằng.

Thế nhưng không bao lâu sau, nàng bỗng nhiên nghe thấy tiếng ồn ào bên tai.

Cái này, để cho nàng không khỏi nghĩ thầm :"Ta chết rồi sao? Ta sắp đến Địa Ngục ư?".

"Sinh rồi..... sinh rồi, là một tiểu thư.....".

"Chúc mừng lão gia, chúc mừng phu nhân, đây là một vị tiểu thư"

"Mau nhìn, trên trán đứa bé này còn có hình trăng khuyết, nhất định là thiên phú cát tướng, tương lai nhất định hồng phúc tề thiên".

"..."

Đường Uyển Nhi khó khăn mở ra con mắt của mình, chỉ thấy trước mặt nàng lúc này là một vị phụ nhân xinh đẹp.

Nàng ước chừng 30 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp hiền từ, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, cả khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, nhưng lại không cách nào che giấu nụ cười và niềm hạnh phúc trên khuôn mặt của nàng.

Bên cạnh phụ nhân này, còn có một cái trung niên nam tử, cũng mỉm cười rất vui vẻ, nhìn tới là biết, bọn hắn là phu thê.

Đường Uyển Nhi mê man trong chốc lát, cuối cùng ý thức rất nhanh thanh tỉnh.

Nàng phát hiện, chính mình ở trong một cái thân thể hài nhi.

Dựa vào nàng kiến thức, mặc dù khó tin, nhưng lại biết rất rõ, bản thân mình xảy ra chuyện gì.

Nàng nhớ được, lúc trước nàng cho Địa Ngục Thi Vương tự bạo, chính là muốn đồng quy vu tận.

Đường Uyển Nhi tin tưởng, dưới uy lực tự bạo của Địa Ngục Thi Vương, coi như nàng có mạnh mẽ hơn mười lần, vẫn như cũ phải chết.

Hiện tại xảy ra tình huống này, chỉ có thể nói, nàng đã trùng sinh xuyên không.

Kiếp trước, Đường Uyển Nhi sinh ra tại Đường Môn.

Đường Môn, là một cái nổi danh môn phái. Sở trường chính là sử dụng độc và ám khí, ngoài ra còn có thể chế tạo các cơ quan cạm bẫy vô cùng thần kỳ.

Đáng tiếc, phụ mẫu của nàng lại chỉ là Đường Gia một cái chi thứ nhân vật, cho nên, nàng cũng không cách nào trở thành Đường Môn đệ tử hạch tâm. Chỉ có thể ở trong Đường Môn làm một cái nha đầu sai việc.

Đường Uyển Nhi từ nhỏ chí tiến thủ rất mãnh liệt, hơn nữa nàng lại có Thiên Phú cực cao trong việc luyện Võ Đạo, có được Thiên tư ngất trời, có được ngộ tính siêu việt.

Chính vì phát hiện việc này, e sợ cho con gái mình gặp phải tai họa. Cho nên phụ mẫu của nàng đem nàng che giấu, đồng thời dặn dò nàng không được thể hiện ra ngoài.

Dựa vào thiên tư tuyệt đỉnh của mình, Đường Uyển Nhi có thể dễ dàng học thành thạo các loại pháp môn nhập môn của Đường Môn , thậm chí là dựa vào những môn pháp môn sơ cấp này, mà diễn hóa đi ra rất nhiều pháp môn cao cấp khác.

Không chịu trở nên kém cỏi, Đường Uyển Nhi lẻn vào nội các, ngắn ngủi trong ba năm liền đem toàn bộ nội các đọc sạch, đem toàn bộ Đường Môn kiến thức đều học lấy.

Thậm chí, nàng có thể suy diễn và phục chế lại Đường Môn thất truyền hai bộ tuyệt học trấn phái là Tâm Nhãn và Tâm Ma. Còn có đã thất truyền Hấp Tinh Trận, phục chế thành công hai bộ cơ quan cũng đã thất truyền là Phật Nộ Đường Liên và Hàm Sa Xạ Ảnh.

Về sau, nàng bí mật bại lộ, Đường Môn cao tầng vì cho rằng nàng học lén công pháp bản mô , phản bội môn quy, cho nên liền đem nàng phụ mẫu bắt giết.

Nàng bản thân may mắn chạy thoát, nàng trốn đến Miêu Lĩnh, bái nhập Ngũ Độc Giáo.

Nói đến Ngũ Độc Giáo, nó tên gọi, kỳ thật là Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo.

Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo tổng đàn, được đặt ở Miêu Lĩnh, trên đỉnh núi Vân Nam.

Miêu Lĩnh, là tổ địa của người Miêu, nơi này có thể gọi là thâm sơn cùng cốc, xung quanh có rất nhiều đầm lầy, nơi này địa chất đặc thù, khí độc âm hàn, là nơi tụ tập của vô số độc vật kỳ dị trên thế gian.

Tuy nhiên, nơi này cũng có rất nhiều loại Thiên tài Địa bảo quý hiếm sinh ra.

Chính vì nhắm vào những Thiên tài Địa bảo này, cho nên Trung Nguyên các phái thường xuyên dẫn người xâm nhập, hòng đoạt bảo vật, gây nên rất nhiều xung đột với người Miêu.

Chính vì để tự bảo vệ mình, người Miêu lợi dụng địa thế nơi này, nghiên cứu cách dùng độc, sử dụng các loại độc trùng, độc cổ, tìm hiểu cách thức có thể hồi sinh và điều khiển cương thi, thậm chí có các nghi lễ có thể triệu hoán oan hồn để hỗ trợ chiến đấu.

Từ đó thành lập Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo.

Chính vì có được tuyệt học quỷ dị, cho nên Trung Nguyên các phái xem Ngũ Tiên Ngũ Thiên Thánh Giáo là tà giáo.

Vì nhận thấy tài năng của nàng, Ngũ Độc Giáo giáo chủ lúc ấy, tên gọi là Bạch Doanh Doanh liền thu nàng làm đệ tử, dốc sức truyền thụ Ngũ Độc Giáo tuyệt học cho nàng.

Chỉ ngắn ngủi 12 năm, Đường Uyển Nhi đem toàn bộ tuyệt học Ngũ Độc Giáo thông thạo, tiếp nhận chức vị giáo chủ.

Dưới sự dẫn dắt của Đường Uyển Nhi, Ngắn ngủi 20 năm, Ngũ Độc Giáo phát triển hưng thịnh, thậm chí bành trướng đến cả Trung Nguyên. Mà nàng, bị xưng là Hồng Nguyệt Ma Nữ.

Vì lo sợ Ngũ Độc Giáo bành trướng, cho nên Trung Nguyên các đại môn phái đều là hợp lực, tiến tới Miêu Lĩnh, tàn sát người Miêu, đồ diệt Ngũ Độc Giáo.

Tình huống sau đó, chính là nàng tự bạo, và xuyên không đến đây.

....

P/s : Truyện được mình lấy ý tưởng từ game Võ Lâm Truyền Kỳ 2 cùng các bộ tiểu thuyết võ hiệp, nhưng mình sẽ viết theo kiểu tiên hiệp huyền huyễn.

Có thể đọc chương đầu này, bạn sẽ liên tưởng đến Đấu La Đại Lục. Nhưng không, sẽ không có chút nào liên quan đến Đấu La Đại LụcLục nhé.

Đường Uyển Nhi mê man trong chốc lát, cuối cùng ý thức rất nhanh thanh tỉnh.

Nàng phát hi