Chương 1: Trọng sinh

Chương 1 : Trùng sinh

-Nếu được quay lại quá khứ ta nhất định sẽ TRẢ THÙ, lũ KHỐN NẠN !

----

[Xin chào]

Một giọng nói máy móc vang lên

[Bạn là người được chọn để làm nhiệm vụ của hệ thống “Đào Hoa”]

[Xin chúc mừng]

----

[Xin chào]

Một lần nữa giọng nói ấy lại vang lên khiến đầu hắn choáng váng.

Lúc này trước mắt hắn là một mảng tối đen.

Đôi mắt muốn mở nhưng dường như có một thứ ánh sáng nào đó ngoài kia ngăn cản hắn lại.

[Ký chủ đợi tôi một lát]

Giọng nói ấy lần nữa vang lên. Và lần này hắn đã có thể mở mắt.

Đập vào mắt hắn ngay lúc này là hình ảnh của một con gấu nhỏ. Nó đứng bằng hai chân và có một cặp kiếng trên mắt trông có vẻ khá tri thức.

Con gấu đó tiến sát mặt gần lại hắn và……

-AAAAAAAAAAAAA…………..

[Có chuyện gì sao ? Kí chủ ]

Con gấu hai chân đeo mắt kiếng đó vẫn thản nhiên hỏi hắn.

Lúc này hắn mới kịp định thần lại rốt cuộc mình đang ở đâu ?

Miệng hắn mấp máy “ Này, này gấu đeo kiếng, ngươi là ai và rốt cuộc ta đang ở đâu ?’

[ Thứ nhất, tôi không phải gấu đeo kiếng, tôi là hệ thống “Zero”- là người trong tương lai sẽ giúp ký chủ trả thù và là người giao nhiệm vụ cho kí chủ]

Con gấu đó….à không Zero nói xong thì đầu hắn như có những mảnh ký ức vụn vỡ ghép lại với nhau. Đặc biệt, từ “trả thù”.....nó...nghe rất quen tai.

Nhưng rồi kịp định thần để nghe Zero nói tiếp.

[Thứ 2, đây là không gian của hệ thống Đào Hoa]

“...”

Tôi ngơ ngác một lúc rồi hỏi nó :

Vậy rốt cuộc đây là hệ thống có tên “Đào Hoa” , là hệ thống sẽ giao cho ta làm nhiệm vụ và……

Khoan đã

[Có chuyện gì sao kí chủ ?]

Hệ thống giọng ngơ ngác hỏi hắn

-Có gì đó sai sai đúng không ?

[....]

Từng mảnh kí ức mơ hồ ban nãy nó như ghép làm một.

Một cơn đau đầu ập đến với hắn nhưng những kí ức mà mảnh vỡ ghép lại nó khiến hắn để tâm hơn cơn đau dữ dội này.

---------

Vòng hồi ức

Hắn vốn là thiếu gia của một gia tộc giàu có .

Vì gia tộc hùng mạnh nên có rất nhiều người xăm soi, và tìm cách hãm hại.

Họ thực hiện bao nhiêu lần đều thất bại cho đến khi…..

[-Không, ba mẹ đừng đừng….Khôngggg……..]

Chỉ vì một lần ngu ngốc của hắn…

Chỉ vì...hắn đã làm điều đó..khiến bố mẹ phải bảo vệ hắn.

Hắn thật ngu ngốc vì đã đi tin rằng “Cô ta” người sẽ yêu hắn thật lòng nhưng….hóa ra cũng chỉ là kẻ bám chân đàn ông, không những thế cô ta còn kết cấu với công ty đối thủ nhân lúc hắn dẫn cô ta về ra mắt mà giết hại ba mẹ hắn.

Giờ nghĩ lại.

Hắn không nghĩ mình lại yếu đuối đến mức phải để ba mẹ bảo vệ.

Mọi phương tiện an ninh trong nhà hắn thậm chí là bảo vệ đã được cô ta thay và tuyển mới trong vòng một tuần.

Và họ 1% thì 99,9% là gián điệp bên đối thủ.

Chỉ vì hắn là một thằng thiếu gia quá vô dụng không một cô gái nào đếm xỉa tới một lần nên thấy có người thích mình, yêu mình thì lao đầu vào và không nghi ngờ gì .

Hắn có bạn tốt mà không biết chơi lại đi chơi với những loại người bẩn thỉu, ghê tởm ấy

Chỉ vì hắn quá yếu đuối mà đến ba mẹ cũng không bảo vệ nổi.

Giờ nghĩ lại hồi đấy hắn là một thằng ngố tàu, không bạn gái nhưng điều kiện thì đầy mình.

Cho dù hắn có nhiều tiền nhưng cũng chả cô nào dám ngó ngàng tới hắn.

Cho đến khi ‘cô ta” xuất hiện, một con quỷ thực thụ.

Cô ta quá xảo quyệt.

Khiến hắn say mê cô ta , dụ dỗ hắn lên giường, khiến hắn phải dắt cô ta về ra mắt ba mẹ.

Lúc biết chuyện hắn dắt bạn gái về, ba mẹ tôi đã bỏ hết công việc dở dang để về nhà. Cả đời ba mẹ hắn chỉ mong tôi tìm được nửa kia, có cháu bồng và mong hắn sẽ kế thừa gia sản.

Ba mẹ hắn biết chuyện cô ta có con với hắn nên dường như họ chiều cô ta , thoải mái với cô ta hơn, làm mọi việc cô ta thích thậm chí là đổi bảo vệ, vệ sĩ cùng an ninh nhà tôi.

Nhưng rồi sao ?

Vì việc làm ấy mà…...

Hắn lại hại chết ba mẹ mình.

Một lần nữa đâm đầu vào tình yêu ngu si ấy một lần nữa mà bán đi số tài sản cả đời ông bà ba mẹ tổ tiên hắn gây sức dựng lên.

Tất cả mồ hôi nước mắt của ba mẹ, ông bà hắn đã tan biến trong bàn tay hắn.

Tôi đúng là thằng vô dụng. Hắn đã nói như thế trong cái kí ức đầy đau buồn này.

Một lần nữa rơi giọt nước mắt trân quý ấy .

Chỉ vì tình, vì gái mà….

Cuối cùng phải bám váy phụ nữ mà sống qua ngày….

Rồi cứ thế lòng căm ghét phụ nữ của hắn tăng lên vì rất nhiều sự việc cùng những việc làm bẩn thỉu của lũ đàn bà .

Hết lần này đến lần khác hắn đâm đầu vào tình, vì tình, cứ tưởng sẽ tìm được tình yêu đích thực, nửa kia đời mình nhưng hắn đã lầm.

Không có thứ gì gọi là tình yêu đích thực cả ! Đều là tự hắn ảo tưởng thôi haha …..

Cuối cùng chuyện gì đến nó cũng đến.

Hắn đã chết dưới tay lũ KHỐN NẠN ấy. Chết dưới đôi bàn tay bẩn thỉu của mụ đàn bà thối nát không trái tim ấy !!!!!

[Kết thúc hồi ức]

---------

Lúc hắn tỉnh dậy mọi kí ức về việc hắn được trọng sinh đã được Zero truyền tải trong lúc hồi ức ùa về.

[Kí chủ ?]

-Có phải ngươi sẽ giúp ta trả thù đúng không Zero ?

[Đúng vậy, chủ nhân, người đã hiểu hết mọi chuyện rồi phải không?]

-Đúng vậy, ông trời có mắt cho ta sống lại ta sẽ quyết tâm trả thù lũ KHỐN NẠN ấy.

[Tôi sẽ trợ giúp kí chủ hết sức mình]

-Ta mong ngươi sẽ không vô dụng như ta của “Quá khứ”

[Sẽ không thưa kí chủ]

Zero dường như trả lời rất chắc chắn. Đôi môi tôi nhếch lên một nụ cười nhất định và nói:

-Vậy người giải thích chút về hệ thống và nhiệm vụ nhà ngươi chứ nhỉ ?

[Vâng, xin kí chủ hãy nhắm mắt lại]

Tôi làm theo lời zero và rồi tiếp nhận một luồng ký ức .

Những kí ức được truyền tải vào đầu tôi đã giúp tôi hiểu hơn về cái hệ thống “Đào hoa” này.

Được chia thành các Trạm kiểm soát nhiệm vụ .Cứ hoàn thành xong một nhiệm vụ là sẽ được thưởng số phần trăm đào hoa và năng lực tùy chọn vào mức độ nhiệm vụ. Đặc biệt người thực hiện nhiệm vụ có thể nhảy Trạn kiểm soát.

Nhảy trạm kiểm soát tức là, VD : Đẳng nhẽ người thực hiện nhiệm vụ phải thực hiện nhiệm vụ ở Trạm kiểm soát số 1 nhưng không muốn, muốn hoàn thành nhanh 50 nhiệm vụ thì nhảy sang Trạm kiểm soát số 5 chẳng hạn.

Và sau khi hoàn thành đủ 50 nhiệm vụ được phân chia 1 ngày 10 nhiệm vụ thì sẽ được chọn phần thưởng lớn.

Và sau một ngày mà hoàn thành đủ 10 nhiệm vụ sẽ có thưởng lớn.

[Hệ thống truyền tải kí ức kết thúc]

Sau khi hệ thống dừng truyền tải kí ức thì tôi mở mắt và bắt đầu hỏi Zero

-Zero

[Có, chủ nhân]

-Phần thưởng lớn mà sau khi hoàn thành đủ 10 nhiệm vụ một ngày là gì ?

[Xin lỗi kí chủ, tôi không thể tiết lộ, sau khi kí chủ thực hiện nhiệm vụ sẽ biết]

-Vậy nhiệm vụ lớn sau khi thực hiện đủ 50 nhiệm vụ là gì ?

[Có rất nhiều thưa ký chủ, tất cả những vật phẩm của phần thưởng đều do kí chủ chọn, vì rất nhiều, không thể nói hết]

Trong lúc Zero nói, thì trước mắt tôi là bảng hệ thống có những ô vuông hình chìa khóa. Có lẽ nó đã được khóa.

[Đó là vật phẩm sau khi hoàn thành đủ 50 nhiệm vụ thư ký chủ]

-Nó khóa ư ?

[Vâng thưa kí chủ]

Hắn im lặng một lúc và nói :

-Giờ chúng ta đi làm nhiệm vụ được rồi chứ nhỉ ?

[Vâng, kí chủ. Xin hãy sẵn sàng]

Rồi có một luồng sáng vàng bao quanh không gian của hệ thống và tất cả chìm vào bóng tối như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Kết thúc “Chương 1”

Hẹn gặp lại ở “Chương 2” các độc giả thân thương