Chương 45: Nếu nhìn thấy ma thì phải làm sao ?

Hắn chính là Minh Hiếu năm nay mới 19 tuổi. Ở độ tuổi tưởng chừng như là phơi phới nhiều hoài bão nhất đời người. Nhưng hắn lúc này nhìn gầy yếu không tả nổi. Ngoài trời mặc dù là trời sáng nhưng lúc này thứ ánh sáng duy nhất là vài tia nắng len lỏi từ chiếc lỗ thông gió nhỏ bé ở trên trần nhà

Toàn thân gầy trơ xương, để lộ ra từng gò má cùng hốc mắt. Chân tay hắn cũng mảnh khảnh không chịu được

Hơn thế nữa còn có từng vết bầm tím cùng vết máu ứa đọng khắp nơi. Hiển nhiên thời gian qua hắn trải qua không hề dễ dàng chút nào

Từ khi sinh ra cha mẹ hắn đã không cần hắn mà để hắn một mình sống với ông bà nội để bỏ đi biệt xứ

Sau đó hắn 5 tuổi ông bà nội bất ngờ chết đi khiến hắn phải chuyển tới ở cùng ông bà ngoại, nhưng ở không được 1 năm bên nhà ngoại liền đuổi hắn về trở lại với bác cả của hắn chỉ vì một lý do

Họ tưởng hắn bị điên

“Thằng nhóc này điên rồi!”

“Nó cứ hướng góc nhà nói chuyện. Đôi khi thì là ngoài cổng thậm chí còn khi nó ở bên trong phòng một mình!”

Đó là lý do họ đuổi hắn đi vì nghĩ rằng hắn có bệnh

Sau đó hắn về ở với gia đình bác cả. Nhưng ở đây không hề dễ chịu như hắn sống, cuộc đời địa ngục của hắn liền bắt đầu từ đây. Hắn không ngừng bị phân biệt cùng ngược đãi bởi chính những người anh em và vợ của bác trai. Người bác kia mặc dù không ra tay, nhưng sâu bên trong ánh mắt là sự ghét bỏ rõ ràng

Hắn chỉ đành nói chuyện với những người bạn mà hắn đột nhiên thấy xuất hiện trong nhà. Nhưng

Chẳng hiểu tại sao, mỗi lúc như vậy hắn lại càng bị chế nhạo, càng bị ngược đãi thảm hại hơn nữa. Tất cả dường như chỉ vì những người bạn của hắn khiến hắn bị như vậy. Hắn cảm nhận được người thân của mình không hề quan tâm hay cần hắn tồn tại trong nhà làm gì cả mà thứ họ cần chỉ là số tiền mà trước khi chết ông bà nội để lại cho hắn mà thôi

Chỉ tới khi hắn qua 18 tuổi, người giám hộ của hắn sẽ thừa kế chỗ tài sản đó. Họ chỉ cần số tiền đó mà thôi, chứ không hề cần bản thân hắn

Rồi một ngày hắn gặp được một người

Người này cao vút tầm gần hai mét, toàn thân giáp đen, đầu đội mũ giáp kín mít chẳng hề để lộ bất cứ cảm xúc gì hết. Hắn cứ như vậy mà lì lợm đi sau lưng hắn. Đến tận khi về tới nhà, kẻ đó vẫn bám theo hắn vào tận bên trong nhà

Mọi bước ngoặt đều bắt đầu từ đây. Gia đình bác cả tiếp tục ngược đãi hành hạ hắn. Hai anh chị hắn vẫn tiếp tục đánh đập hắn, bác cả vẫn thảnh thơi xem tivi. Nhưng lần này rốt cuộc khác

Cái tên lầm lì đi theo hắn kia lúc này liền động, chỉ thấy hắn lao vào hai người anh chị kia. Vài đòn liền khiến hai người sinh sinh đánh chết tại chỗ. Tiếp đó là bác gái rồi bác trai, sau đó để lại một căn nhà nhuốm máu và hắn bị ngất do quá sốc tại chỗ và bỏ đi

Ngày hôm sau khi những người hàng xóm phát hiện ra và báo công an. Việc bên trong camera của ngôi nhà còn quỷ dị hơn nữa chúng chỉ xem được tới lúc hắn bị bạo hành, sau đó liền là hắn ngất đi sau đó liền tắt ngỏm. Tới khi khôi phục nguyên trạng thì nhà bác cả của hắn đã đi đời hết rồi

Từ đó hắn chuyển sang ở với một người thân khác và họ vẫn chỉ nhắm vào số tài sản kia. Lại tiếp tục là địa ngục ở diễn ra bời chính những người thân gây ra cho hắn. Lần này lý do còn thêm một thứ nữa, họ cho rằng hắn mang tới chết chóc cho nhưng người thân xung quanh. Nhưng vì tài sản, bọn chúng liền cô lập hắn. Dưới tầng hầm ẩm ướt, dưới chân gầm cầu thang, phòng để đồ, rồi tới nay là căn phòng gác mái. Nơi mà chẳng hề có điện, chỉ có duy nhất một chiếc nệm cùng chăn là vài quyển sách ngổn ngang. Ánh trăng chính là thứ giúp hắn gặm nhấm những dòng chữ này

Những năm này hắn rốt cuộc phát hiện, hắn nhìn thấy những người bạn kia. Ở trong mắt người thường liền không hề tồn tại, hắn chỉ đơn giản là gần hai mươi năm nay nói chuyện với không khí mà thôi. Đó là lý do hắn dị biệt, lý do hắn bị chế nhạo và đánh đập. Nhưng người mặc áo giáp kia liên tục xuất hiện, trừng phạt những kẻ đánh đập hắn. Lại càng khiến hắn bị hắt hủi hơn. Những trận đòn càng lúc liền càng khốc liệt đối với hắn hơn nữa.

Hắn không hiểu hắn rốt cuộc đã sai ở đâu. Từ khi sinh ra trừ ông bà nội ra thì không hề có ai cần hắn cả, đến cả những đấng sinh thành ra hắn cũng vậy. Tất cả đều không cần hắn

Hắn rất mãnh liệt khao khát được thứ ấm áp mà bao đứa trẻ ngoài kia đang được hưởng thụ

Hắn khao khát được quan tâm, khao khát được có người chờ hắn về nhà, khao khát những bữa cơm đầm ấm, khao khát từng cái ôm từng lời khuyến khích động viên và từng nụ cười thật lòng nhất đối với hắn

Hắn thèm được đưa tới trường vào sáng sớm, được đón về vào chiều tà. Hắn muốn được đối xử thật công bằng ít nhất là giống như một con người. Hắn càng hận thêm đôi mắt của mình, nếu hắn không nhìn thấy những thứ kia. Biết đâu cuộc đời của hắn đã được đổi sang một cuộc đời hoàn toàn khác

Cho tới đêm qua, sau khi trận động đất kỳ lạ diễn ra. Sáng nay một quyển sách kỳ lạ bất ngờ xuất hiện trên bàn của hắn. Sau khi mở ra, nội dung bên trong liền khiến hắn rất bất ngờ. Đầu tiên còn ngờ vực, nhưng khi nhìn tới từng chữ từng chữ hư không xuất hiện. Hắn liền tin, tới ma hắn còn nhìn thấy. Thì việc thế giới này khôi phục linh khí có gì mà khó tin cơ chứ

Rồi tới khi Dạ Hoa nhắc bên trong nhật ký vị cường giả kia sắp tới có thể sẽ điên, có thể sẽ chống lại toàn bộ nhân loại. Hắn liền sinh ra một cảm giác mãnh liệt, một thứ mong muốn khiến hắn mong mình chính là vị kia vị Hoàng Đế Bóng Tối được nhắc tới kia. Không phải vì sức mạnh, không phải vì quyền lực. Chỉ vì một câu nói mà thôi

“Hắn cần Ta”

“Nếu như người mà hắn cần chính là ta thì tốt biết mấy”

Quay lại với Dạ Hoa. Đúng lúc này khi nhìn tới tấm poster bên đường nói rằng Việt Quốc lần đầu tiên có nhà đầu tư lớn đầu tư một bộ phim kinh dị thì hắn liền đứng hình mất vài giây

“Nếu hiện tại mới xuất hiện linh khí. Nếu những thứ như ma quỷ mới xuất hiện. Một người mới lần đầu nhìn thấy chúng không sợ chết chắc cũng phải phát điên mới được”

Hắn vội vàng lấy ra điện thoại. Một dòng status bất ngờ xuất hiện trên trang cá nhân của hắn cùng chế độ công khai. Hắn chỉ mong người kia cũng có điện thoại và cũng có thể nhìn thấy bài viết của hắn đi. Chỉ mong là như vậy

Và thế là từ điện thoại của những người biết tới và theo dõi tài khoản cá nhân của Dạ Hoa hiện lên một thông báo. Và khi họ bấm vào, một dòng chữ liền đập vào mắt họ

“Nếu nhìn thấy ma thì phải làm sao?”