Già Du sâm lâm
Ánh trăng sáng treo trên cao. Trăng đêm nay rất sáng, chiếu dọi mọi thứ bên dưới khu rừng. Lúc này mọi thứ đều im ắng, cây cối đung đưa theo từng làn gió. Chỉ khác là bên trong hoàn toàn không còn có tiếng xào xạc khi động vật di chuyển nữa mà là một màn đêm yên tĩnh
Dạ Hoa cùng Băng Băng lúc này dưới ánh trăng sáng dạo bước, hai người đã đi được một lúc lâu từ sau khi bước ra khỏi ngôi làng kia.
Trước mắt họ từ từ xuất hiện một làn sương quái lạ, nó chỉ đứng im tại chỗ. Chỉ khác biệt là bên ngoài ánh trăng sáng tỏ nhưng nhìn vào đám sương chỉ là một màu đục ngầu
Hai người quay mặt nhìn nhau, sau đó liền tiếp tục đi vào bên trong màn sương. Bên trong màn sương là một mảnh mờ ảo sương mù, ánh trăng hoàn toàn không thể chiếu vào tới tận bên trong này. Hai người đi mãi đi mãi
Cuối cùng dưới sự nhạy bén của giác quan, họ đã phát hiện ra có vài ánh mắt đã và đang dõi theo hai người
“Hình như nó đã phát hiện ra chúng ta”
Băng Băng liền nói
“Đúng vậy, tăng tốc đi. Đừng để nó đưa quái tới đây bào thể lực của chúng ta”
Dạ Hoa đáp lời, sau đó thân thể liền thoắt cái vọt về phía trước, Băng Băng thấy vậy cũng tăng tốc đuổi theo. Dạ Hoa liền biết ánh mắt kia khả năng cao liền là con chim yến lần trước, tốc độ của nó rất nhanh. Nếu không đi nhanh, rất có thể tiếp theo nó sẽ dẫn tới một bầy quái thú mà chặn đường hắn. Như vậy thể lực của hắn sẽ bị bào mòn liên tục
Hắn không thể để chuyện đó xảy ra được. Vậy nên cấp thiết lúc này chính là tăng tốc tới gần con thụ yêu kia càng sớm càng tốt, những bọn tiểu yêu có thể để tiểu Kim giải quyết nhưng không phải ở cách xa như này
Đúng như dự đoán, họ tăng tốc không lâu. Trước mặt họ liền hiện lên vài thân ảnh của thú vật, tu vi không cao thậm chí là hoàn toàn không có tu vi mà chỉ đơn thuần là bị con thụ yêu kia khống chế mà thôi
Dạ Hoa cấp tốc hóa thân thành phong nguyên tố, cả người khí thế bỗng thay đổi. Mái tóc của hắn cũng đổi thành màu xanh lam nhạt, đôi mắt cũng từ màu đen mà thành xanh lam
“Phong Nhận”
Hắn vung tay lên, theo cánh tay hắn. Một đạo gió sắc bén liền cứ thế xuất hiện, bay theo hình lười liềm mà phóng về đám thú vật kia, hiển nhiên tất cả đều hoàn toàn không thể chịu nổi một kích. Nhưng kỳ lạ là tất cả không phải là máu màu đỏ, mà thứ chảy ra bên trong chúng là những dòng dung dịch màu xanh biếc kỳ lạ
“Cứ để ta ra tay. Cô để sức lại tới lúc gặp con thụ yêu kia đi”
Dạ Hoa hơi bất ngờ một chút sau đó dường như nhận ra điều gì đó, khuôn mặt của hắn cũng lạnh đi vài phần liền nói một câu sau đó liền tiếp tục tăng tốc
Nhưng động vật bên trong sâm lâm này thật sự nhiều lắm, mặc dù đã bị con thụ yêu này ăn không biết bao nhiêu. Nhưng động vật của cả một khu rừng không biết là nhiều tới mức nào nữa, Dạ Hoa không biết được là mình đã vung tay chém giết bao nhiêu con. Hắn chỉ biết càng lúc hắn càng thêm chắc chắn phải tiêu diệt con thụ yêu kia. Những con động vật này hoàn toàn chỉ là những con rối vô chi vô giác bị con thụ yêu kia đẩy lên nhằm làm chậm chân cùng khiến hắn hao tổn sức lực mà thôi
Với khả năng hiện tại, hắn chưa đủ khả năng mà cứu những thứ này. Chỉ có duy nhất một cách kết thúc cuộc sống bị điều khiển như này, chính là giết hết
Nhưng rồi điều mà con thụ yêu kia mong muốn là làm hao tổn sức lực của hắn là vô nghĩa. Mười tháng qua, hắn vô tình nhận được một phần thưởng khá đặc biệt. Một môn công pháp tạo ra dành riêng cho hắn. Môn công pháp này sẽ tự hành vận chuyển ở một điều kiện duy nhất
Chính là hắn có thể hấp thu được nguyên tố mà hắn sở hữu bên trong mình rồi chuyển hóa nó thành linh lực tràn vào bên trong cơ thể. Tức là hỏa hệ hắn sẽ hấp thu được lửa, mộc hệ hấp thu cây cối, nước uống nước và ăn cả từng cơn gió
Lúc này xung quanh hắn liên tục có gió tràn vào bên trong miệng của hắn, sau đó sẽ bị công pháp chuyển hóa tạo thành linh lực không ngừng bên trong cơ thể hắn. Hắn lúc này giống như là một chiếc tuabin gió vậy, chỉ cần có gió hắn sẽ không ngừng tạo ra linh lực
Công pháp không có tên nhưng theo hắn thì nên gọi là Phàm ăn. Hắn có thể sử dụng tất cả các nguyên tố mỗi khi chuyển hệ, vậy nên công pháp này hoàn toàn phù hợp với hắn. Một kẻ sở hữu cho mình Nguyên tố chi thể
Một đường đi tới đây, Băng Băng lúc này cũng đã chết lặng. Vì bên trong đám thú vật kia cũng có cho mình con người. Đúng vậy, con người. Rất nhiều họ đều đã bị ký sinh, lúc này hoàn toàn đã không còn là con người nữa rồi
Trước kia không lâu Băng Băng có thử tiêu diệt một con vật bị ký sinh, khi đó bên trong nó não cùng một số bộ phận quan trọng đã hoàn toàn biến mất. Thay vào đó là một bộ rễ cây đang điều khiển tất cả mọi thứ. Khả năng cao con thụ yêu kia đã cho hạt giống của nó vào bên trong sau đó hạt giống nảy mầm rồi bắt đầu thôn phệ hết phần lõi. Chỉ còn lại duy nhất là đống da thú bên ngoài mà thôi
Vậy nên những người hôm nay xuất hiện ở đây, nào còn có những giòng máu đỏ nữa, mà tất cả đã đều là những dòng dịch màu xanh biếc rồi.
Tuyết Khuynh Thành cùng Trần Quân một đường đuổi theo, khi tới chỗ sương mù dày đặc. Hai người hơi ngưng lại một chút sau đó lại tiếp tục di chuyển. Sau đó là một màn kinh người xuất hiện trước mắt họ, hơn nữa thông qua camera gắn trên trang phục của Trần Quân. Tất cả những người điều hành hôm nay của Siêu Phàm cục đều nhìn thấy thứ xảy ra bên trong khu rừng này
Một đường chạy tới, tất cả đều là thi thể ngổn ngang của đám thú vật. Chỉ là tất cả đều chảy ra thứ máu màu xanh biếc cực kỳ quỷ dị
“Cái này...”
Trần Quân lúc này cũng hoàn toàn ngây người. Một đường tiếp tục chạy hắn không biết đã đếm được bao nhiêu thi thể thú vật. Hơn nữa bên trong còn có cả thi thể của con người, nhưng tất cả đều chảy ra một dòng máu màu xanh
Hai người liền tiếp tục tăng tốc theo hướng của những thi thể này
Chỉ phút chốc từ bên trong sương mù dày đặc, họ liền mờ ảo có thể nhìn thấy được một hình bòng khổng lồ của một cái cây
Bên Dạ Hoa. Hắn lúc này cũng đã tới gần bên dưới gốc cây
“Có vẻ tất cả đều ở đây đông đủ. Cũng tiện. Hôm nay ta liền giết hết các ngươi, đám xúc sinh này.”
Dạ Hoa liếc nhìn một vòng thấy tất cả đám thú vật lần trước truy đuổi hắn đều ở đây, hắn lạnh lùng nói một câu sau đó liền lấy ra Chân Hồn Thương, chỉ thấy một vệt kim quang lóe lên. Sau đó từ mi tâm của Dạ Hoa liền tỏa ra kim quang, kim quang cấp tốc hướng về lòng bàn tay hắn sau đó liền hóa thành một cây thương
[Cảm tạ kim phiếu của đạo hữu 12345Q]