Chương 2: Thiên Cơ Tử Nghiên

Dạ Hoa không biết là lúc hắn bắt đầu kể ra những cái tên trong nhật ký cũng là lúc điều thần kỳ xảy ra

Nguyên lão Trần Lâm lúc này mới đi họp từ bên ngoài trở về và bước vào trong phòng nghỉ của mình. Vừa bất điện lên hắn liền bị một quyển sách nằm trên bàn hấp dẫn ánh mắt của hắn. Hắn nhíu mày sau đó hỏi trợ lý xem nay có ai bước vào phòng của mình hay không.

“Tiểu Tống. Hôm nay chắc chắn không có ai ngoài ta và ngươi bước bào đây chứ?”

Tống trợ lý lúc này mặc dù không rõ ra sao nhưng cậu ta vẫn thành thật trả lời

“Thưa ngài. Không ai có thể vào được căn phòng này!”

Đạt được câu trả lời của trợ lý lão Trần liền nhíu mày sau đó chỉ tay vào quyển sách trên bàn và hỏi

“Vậy đó là thứ gì ?”

Trợ lý nghe vậy liền hoảng hốt. Vì theo hướng ngón tay của Trần lão hắn hoàn toàn không thấy gì ở trên bàn cả

“Đó là ?”

Giường như thấy sự nghi hoặc của trợ lý, lão Trần liền tiến tới cầm quyển sách lên. Lúc này trên bìa sách có viết .

Nhật ký thường ngày của Tiên Đế.

Sau đó hắn đưa lên trước mặt trợ lý

“Đây! Quyển nhật ký này là sao?”

Trợ lý hoàn toàn đơ rồi. Vì ban nãy hắn chỉ thấy lão Trần tiến tới sau đó hư không cầm lên một thứ gì đó rồi nhấc tới trước mặt hắn. Hắn lúc này còn tưởng lão Trần trêu đùa hoặc gặp ảo giác do tuổi tác đâu

“Chuyện… chuyện này…”

“Ừm?”

Lão Trần nhíu mày hỏi

“Ngươi không thấy nó?”

Sau đó là trợ lý gật đầu lia lịa. Lão Trần liền ngờ ngợ sau đó lấy điện thoại ra chụp ảnh. Lúc này hắn mới phát hiện mình chụp hoàn toàn không chụp được bức ảnh có quyển sách. Sau đó hắn liền nhấc theo quyển sách tới tấm gương gần đó và điều thần kỳ xảy ra. Trong gương là hắn nhưng trên tay hoàn toàn không có gì cả. Lão trần ra sức dụi dụi con mắt, sau đó nhìn lại quyển nhật ký trong tay.

Hắn quay lại bật điện bàn, đeo kính lên sau đó lật ra trang đầu tiên của quyển nhật ký

[Hôm nay. Ngày 24/2/2023

Ta vậy mà trùng sinh rồi !

Ta vậy mà ở 300 năm sau trùng sinh trở lại năm 2023…]

Lão Trần nhíu mày

“Trùng sinh ? 300 năm ? Linh khí khôi phục?”

Trợ lý bên cạnh thì choáng váng rồi hắn thấy nguyên lão của mình ngồi vào bàn sau đó chăm chú nhìn lấy bàn gỗ chống không lúc lâu sau đó nhíu mày lẩm bẩm

“Tiểu Tống. Ngươi tin trên đời này có người trùng sinh sao?”

“Dạ ?”

Hắn đang suy nghĩ linh tinh thì nghe được lão Trần hỏi vậy. Đang không biết trả lời như nào thì lão Trần tiếp tục đứng lên nói

“Haizz. Thôi ngươi về đi nghỉ đi”

Sau đó hắn liền tiến lên giường và nằm xuống nghỉ ngơi trong khi trợ lý tắt điện và đi ra ngoài. Nói là hắn không tin cũng đúng tại vì nhật ký này quá ít thông tin mà hắn có thể vịn vào và hoàn toàn tin tưởng được nên nhất quyết hắn liền nghỉ ngơi rồi đợi ngày mai chủ nhân nhật ký này tiếp tục viết trang tiếp theo. Hắn đang đợi, đang đợi một thông tin nào đó mà dựa vào quyền lực của mình hắn có thể xác nhận được đúng hay sai rồi sau đó hắn mới lựa chọn tin tưởng quyển nhật ký hay là coi đây là một trò đùa dai

Cùng lúc đó

Ở vùng ngoại thành trên một đạo quán một đạo cô trẻ tuổi đang quét dọn trong sảnh chính liền phát hiện dưới chân tượng Tam Thanh liền xuất hiện một quyển sách cũ kỹ bên trên bìa sách viết tựa đề là Nhật ký thường ngày của Tiên Đế. Nàng liền tưởng rằng đây là do có khách hành hương nào hôm nay để quên ở đây nên bèn cầm nó rồi bỏ gọn lại đằng sau chân tượng Tam Thanh sau đó tiếp tục quét dọn rồi khoá cửa quay lại phòng ngủ của mình

Sau khi vệ sinh xong, chuẩn bị tắt đèn thì nàng lại bất ngờ khi nhìn thấy ở trên bàn trang điểm của mình thình lình nằm một quyển sách cũ kỹ. Chính là quyển nhật ký ban nãy, thứ mà nàng chắc chắn rằng mình đã để lại ở dưới chân tượng lúc này tố chất thân thể cùng với có phần tin vào thần linh. Nàng liền nhất quyết ngồi xuống sau đó mở quyển nhật ký ra và bắt đầu đọc

[Hôm nay. Ngày 24/2/2023

Ta vậy mà trùng sinh rồi !…]

Sau khi đọc xong một lượt. Nàng tin. Đúng vậy nàng hoàn toàn tin những thứ được viết bên trong quyển nhật ký này. Từ việc linh khí khôi phục tới việc chủ nhân quyển nhật ký này đã trùng sinh về từ 300 năm sau. Bởi vì nàng trước kia đã từng tiếp xúc được một chút về bói toán, nàng mấy ngày hôm nay luôn có cảm giác có thứ gì đó đang kêu gọi mình, một cảm giác từ sâu bên trong nàng. Cho tới hôm nay, nàng nhìn thấy quyển nhật ký này, nhìn thấy sự thần kỳ của nó, nàng tin nó chính là chỉ dẫn của những vị thần nàng đang thờ phụng kia chỉ cho nàng.

“Thiên cơ Tử Nghiên sao?”

Nàng lẩm bẩm xong sau đó đứng lên rồi đi về bên giường rồi nằm xuống chìm vào giấc ngủ

Một bên khác

Bên trong thư viện đại học Bá Khoa. Tuyết Khuynh Thành lúc này mới bắt đầu khép lại quyển nhật ký thần kỳ này. Ban đầu khi thấy bất thình lình xuất hiện một quyển sách cũ kỹ trên bàn nàng liền nhẹ giọng hỏi thăm người bên cạnh mình. Nhưng kỳ lạ là mọi người chỉ nhìn nàng với ánh mắt lạ lạ. Nàng liền lấy điện thoại ra chụp lại nhưng trong điện thoại của nàng liền không thể nào hiện lên hình ảnh của cuốn nhật ký này. Lúc này nàng mới không hỏi người xung quanh và chắc chắn rằng chỉ có riêng nàng mới nhìn thấy quyển nhật ký này.

Nàng lúc đầu còn tưởng rằng mình học nhiều nên xuất hiện ảo giác đâu. Ai ngờ sau khi thấy tựa đề trên bìa sách. Nàng liền tò mò mở ra sau đó liền thấy một màn thần kỳ. Từng chữ từng chữ một bắt đầu hư không xuất hiện trên trang giấy

[Hôm nay. Ngày 24/2/2023

Ta vậy mà trùng sinh rồi !…]

Sau khi thấy chủ nhật cuốn nhật ký này bảo đi ngủ và chữ viết không còn xuất hiện nữa nàng liền thu dọn sách vở và ôm thái độ nghi ngờ đi về phòng ký túc của mình

Bước về tới phòng nàng còn cùng các chị em xác nhận lần nữa xem có nhìn thấy cuốn nhật ký hay không, thì có người còn sờ tay lên trán của nàng xem nàng có phải là sốt hay không. Lúc này Tuyết Khuynh Thành mới vệ sinh thân thể rồi nặng lề lên giường đi ngủ. Nàng tin mai ngủ dậy mọi chuyện chỉ là do nàng đọc sách quá độ mà gây ảo giác mà thôi

Một đêm cứ thế yên tĩnh đi qua.

Kết thúc cho sự mở đầu câu chuyện thường ngày của vị Tiên Đế tương lai!